Details
Thứ Ba Tuần XXVI Thường Niên – Năm C –27-9-2022 – Lễ Thánh Vincent de Paul.
Details
Thứ Ba Tuần XXVI Thường Niên – Năm C –27-9-2022 – Lễ Thánh Vincent de Paul.
Comment
Thứ Ba Tuần XXVI Thường Niên – Năm C –27-9-2022 – Lễ Thánh Vincent de Paul.
On Tuesday of the 26th week of ordinary time, the feast of Saint Vincent de Paul, the Gospel of Luke tells the story of Jesus preparing to go to Jerusalem. He sends messengers ahead to a Samaritan village, but they are not welcomed because Jesus is heading towards Jerusalem. James and John, disciples of Jesus, suggest calling down fire from heaven to destroy the village, but Jesus rebukes them. They move on to another village. The reflection highlights the experience of rejection that Jesus and his disciples faced and encourages the reader to reflect on their own experiences of rejection and how Jesus can provide comfort and guidance in those moments. Thứ Ba tuần 26 thường niên 5C 27.9.2022 lễ thánh Vinh-xen-ghe-pao Luca 9.51.56 Khi đã tới ngày Đức Giê-xu được trước lên trời, người nhất quyết đi lên Giê-ru-sa-len. Người sai mấy xứ giả đi trước. Họ lên đường và vào một làng người Samari để chuẩn bị cho người đến. Nhưng dân làng không đón tiếp người vì người đang đi về hướng Giê-ru-sa-len. Thế thế, hai môn đệ người là ông Giacobbe và ông Joanne nói rằng, Thưa Thầy, Thầy có muốn chúng con khiến lửa từ trời xuống thiêu hủy chúng nó không? Nhưng Đức Giê-xu quay lại quở mắng các ông. Rồi Thầy trò đi sang làng khác. Gợi ý cầu nguyện. Một bài đọc hôm nay ghi nhận một kinh nghiệm rất thật mà Chú Giêu và các môn đệ đã phải trải qua, đó là, vì chối từ. Tôi muốn đi vào những cảm nhiệm của các ngài và đi vào kinh nghiệm của chính tôi. Chú Giêu chuẩn bị lên đường đi Giê-ru-sa-len, nơi ngài biết trước sẽ bị bắt và bị giết chết. Ngài sai các môn đệ đi trước đến làng Samari để chuẩn bị, nhưng dân làng đã không đón tiếp Ngài. Sự chối từ của dân làng đã khiến các môn đệ tức điên lên, đến nỗi muốn khiến lửa từ trời xuống thiêu hủy cả làng. Tôi có thể thắc mắc tại sao các môn đệ phản ứng mạnh như vậy. Nên nhớ, lúc bấy giờ, Chú Giêu đang rất nổi tiếng trong lời dạy và việc làm. Ngài đi đến đâu dân chúng cũng chen nhau bu quanh Ngài, đến mức Ngài và các môn đệ không có giờ ăn, đến mức gia đình của Ngài không thể gặp được Ngài, đến mức người ta phải gỡ mái nhà nơi Ngài đang ngồi để thả bệnh nhân xuống trước mặt Ngài. Ây thế mà, hôm nay dân làng Samari lại không đón tiếp Ngài. Người mà các môn đệ rất yêu mến và tự hào. Bởi thế, các môn đệ cảm thấy đây là một sự xỉ nhục. Nặng. Có lẽ hai câu hỏi tôi cần phải đặt ra ở đây. Thứ nhất, dù Chú Giêu rất nổi tiếng, nhưng dân làng Samari cũng chưa biết Ngài lắm chăng, nên không tiếp trước Ngài. Dễ hiểu. Còn tôi, tôi biết Chú Giêu là ai, tôi tiếp đón Ngài như thế nào trong mỗi ngày sống của tôi. Tôi trả lời với Ngài trong lúc này. Thứ hai, có khi nào tôi cũng bị chối từ, bị hất hủy, bị đối xử không xứng với địa vị, danh vọng, quyền hành và con người của tôi. Tôi cảm thấy như thế nào những lúc ấy? Tôi trải lòng mình ra với Chú Giêu, kể cho Ngài nghe nỗi đau bị xỉ nhục, bị xúc phạm và để ý, kinh nghiệm Ngài bị chối từ và khinh thường đang an ủi, nâng đỡ và chữa lành tôi ra sao. Hai, khi Chú Giêu bị chối từ, không được đón tiếp, các môn đệ đã đùng đùng nổi giận muốn gọi lửa từ trời xuống thiêu rụi cả dân làng. Nhưng Chú Giêu đã quẩn mắng các môn đệ và muốn họ đi qua làng khác. Có khi nào tôi cũng nổi điên, phùng man trận mắt, muốn vả vào mặt, muốn đấm cho vỡ mặt những người có những suy nghĩ, lời nói và thái độ phị bán đạo và thiên chúa. Tôi nghĩ thái độ của tôi những lúc ấy có đúng không? Tôi nghĩ Chú Giêu muốn tôi phải làm gì những lúc ấy? Trong giây phút này, tôi muốn hỏi Chú Giêu về cách hành xử của tôi và học ở ngài cách đối diện cùng hướng giải quyết vấn đề sao cho đẹp nhất và đúng ý Chú nhất. Phạm Đức Hành, SG