Details
Nothing to say, yet
Big christmas sale
Premium Access 35% OFF
Nothing to say, yet
Kinh Đại Bát Nhã Ba La Mật Đa Tập 24 Quyển 586 Phân Tịnh Giới B.A.L.A.M.T.D.A 03 Thế nào gọi là thiện xảo đối với duyên khởi? Nghĩa là các Bồ Tát biết rõ như thật các tự tướng có bao nhiêu nhân duyên. Như thật biết rõ các tự tướng có bao nhiêu đẳng vô gián duyên, sở duyên duyên, tăng thượng duyên và từ các duyên sanh ra các pháp. Như vậy gọi là thiện xảo đối với duyên khởi. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật các tự tướng có bao nhiêu nhân duyên đều bất khả đắc. Như thật biết rõ các tự tướng có bao nhiêu đẳng vô gián duyên, sở duyên duyên, tăng thượng duyên đều bất khả đắc. Như vậy gọi là thiện xảo đối với duyên khởi. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật các Cộng tướng có bao nhiêu nhân duyên. Như thật biết rõ các Cộng tướng có bao nhiêu đẳng vô gián duyên, sở duyên duyên, tăng thượng duyên. Như vậy gọi là thiện xảo đối với duyên khởi. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật các Cộng tướng có bao nhiêu nhân duyên đều bất khả đắc. Như thật biết rõ các Cộng tướng có bao nhiêu đẳng vô gián duyên, sở duyên duyên, tăng thượng duyên đều bất khả đắc. Như vậy gọi là thiện xảo đối với duyên khởi. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật có bao nhiêu nhân duyên thường, hoặc vô thường đều bất khả đắc. Như thật biết rõ có bao nhiêu đẳng vô gián duyên, sở duyên duyên, tăng thượng duyên thường, hoặc vô thường đều bất khả đắc. Như vậy gọi là thiện xảo đối với duyên khởi. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật có bao nhiêu nhân duyên vui, hoặc khổ đều bất khả đắc. Như thật biết rõ có bao nhiêu đẳng vô gián duyên, sở duyên duyên, tăng thượng duyên vui, hoặc khổ đều bất khả đắc. Như vậy gọi là thiện xảo đối với duyên khởi. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật có bao nhiêu nhân duyên ngã, hoặc vô ngã đều bất khả đắc. Như thật biết rõ có bao nhiêu đẳng vô gián duyên, sở duyên duyên, tăng thượng duyên ngã, hoặc vô ngã đều bất khả đắc. Như vậy gọi là thiện xảo đối với duyên khởi. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật có bao nhiêu nhân duyên tịnh, hoặc bất tịnh đều bất khả đắc. Như thật biết rõ có bao nhiêu đẳng vô gián duyên, sở duyên duyên, tăng thượng duyên tịnh, hoặc bất tịnh đều bất khả đắc. Như vậy gọi là thiện xảo đối với duyên khởi. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật có bao nhiêu nhân duyên không, hoặc bất không đều bất khả đắc. Như thật biết rõ có bao nhiêu đẳng vô gián duyên, sở duyên duyên, tăng thượng duyên không, hoặc bất không đều bất khả đắc. Như vậy gọi là thiện xảo đối với duyên khởi. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật có bao nhiêu nhân duyên có tướng, hoặc vô tướng đều bất khả đắc. Như thật biết rõ có bao nhiêu đẳng vô gián duyên, sở duyên duyên, tăng thượng duyên có tướng, hoặc vô tướng đều bất khả đắc. Như vậy gọi là thiện xảo đối với duyên khởi. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật có bao nhiêu nhân duyên có nguyện, hoặc vô nguyện đều bất khả đắc. Như thật biết rõ có bao nhiêu đẳng vô gián duyên, sở duyên duyên, tăng thượng duyên có nguyện, hoặc vô nguyện đều bất khả đắc. Như vậy gọi là thiện xảo đối với duyên khởi. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật có bao nhiêu nhân duyên tịch tỉnh, hoặc không tịch tỉnh đều bất khả đắc. Như thật biết rõ có bao nhiêu đẳng vô gián duyên, sở duyên duyên, tăng thượng duyên tịch tỉnh, hoặc không tịch tỉnh đều bất khả đắc. Như vậy gọi là thiện xảo đối với duyên khởi. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật có bao nhiêu nhân duyên xa lịa, hoặc không xa lịa đều bất khả đắc. Như thật biết rõ có bao nhiêu đẳng vô gián duyên, sở duyên duyên, tăng thượng duyên xa lịa, hoặc không xa lịa đều bất khả đắc. Như vậy gọi là thiện xảo đối với duyên khởi. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật các tự tướng có bao nhiêu vô minh. Như thật biết rõ các tự tướng có bao nhiêu hành, thức, danh sách, luật sứ, xúc, thọ, ái, thủ, hữu, sanh, lão tử. Như vậy gọi là thiện xảo đối với duyên khởi. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật các tự tướng có bao nhiêu vô minh đều bất khả đắc. Như thật biết rõ các tự tướng có bao nhiêu hành, thức, danh sách, luật sứ, xúc, thọ, ái, thủ, hữu, sanh, lão tử đều bất khả đắc. Như vậy gọi là thiện xảo đối với duyên khởi. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật các tự tướng có bao nhiêu vô minh. Như thật biết rõ các tự tướng có bao nhiêu hành, thức, danh sách, luật sứ, xúc, thọ, ái, thủ, hữu, sanh, lão tử. Như vậy gọi là thiện xảo đối với duyên khởi. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật các tự tướng có bao nhiêu vô minh đều bất khả đắc. Như thật biết rõ các tổng tướng có bao nhiêu hành, thức, danh sách, luật sứ, xúc, thọ, ái, thủ, hữu, sanh, lão tử đều bất khả đắc. Như vậy gọi là thiện xảo đối với duyên khởi. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật có bao nhiêu vô minh thường hoặc vô thường đều bất khả đắc. Như thật biết rõ có bao nhiêu hành, thức, danh sách, luật sứ, xúc, thọ, ái, thủ, hữu, sanh, lão tử thường hoặc vô thường đều bất khả đắc. Như vậy gọi là thiện xảo đối với duyên khởi. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật có bao nhiêu vô minh vui hoặc khổ đều bất khả đắc. Như thật biết rõ có bao nhiêu hành, thức, danh sách, luật sứ, xúc, thọ, ái, thủ, hữu, sanh, lão tử vui hoặc khổ đều bất khả đắc. Như vậy gọi là thiện xảo đối với duyên khởi. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật có bao nhiêu vô minh ngã hoặc vô ngã đều bất khả đắc. Như thật biết rõ có bao nhiêu hành, thức, danh sách, luật sứ, xúc, thọ, ái, thủ, hữu, sanh, lão tử ngã hoặc vô ngã đều bất khả đắc. Như vậy gọi là thiện xảo đối với duyên khởi. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật có bao nhiêu vô minh tịnh hoặc bất tịnh đều bất khả đắc. Như thật biết rõ có bao nhiêu hành, thức, danh sách, luật sứ, xúc, thọ, ái, thủ, hữu, sanh, lão tử tịnh hoặc bất tịnh đều bất khả đắc. Như vậy gọi là thiện xảo đối với duyên khởi. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật có bao nhiêu vô minh không hoặc bất không đều bất khả đắc. Như thật biết rõ có bao nhiêu hành, thức, danh sách, luật sứ, xúc, thọ, ái, thủ, hữu, sanh, lão tử không hoặc bất không đều bất khả đắc. Như vậy gọi là thiện xảo đối với duyên khởi. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật có bao nhiêu vô minh có tướng hoặc vô tướng đều bất khả đắc. Như thật biết rõ có bao nhiêu hành, thức, danh sách, luật sứ, xúc, thọ, ái, thủ, hữu, sanh, lão tử có tướng hoặc vô tướng đều bất khả đắc. Như vậy gọi là thiện xảo đối với duyên khởi. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật có bao nhiêu vô minh có nguyện hoặc vô nguyện đều bất khả đắc. Như thật biết rõ có bao nhiêu hành, thức, danh sách, luật sứ, xúc, thọ, ái, thủ, hữu, sanh, lão tử có nguyện hoặc vô nguyện đều bất khả đắc. Như vậy gọi là thiện xảo đối với duyên khởi. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật có bao nhiêu vô minh tịch tỉnh hoặc không tịch tỉnh đều bất khả đắc. Như thật biết rõ có bao nhiêu hành, thức, danh sách, luật sứ, xúc, thọ, ái, thủ, hữu, sanh, lão tử tịch tỉnh hoặc không tịch tỉnh đều bất khả đắc. Như vậy gọi là thiện xảo đối với duyên khởi. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật có bao nhiêu vô minh xa lịa hoặc không xa lịa đều bất khả đắc. Như thật biết rõ có bao nhiêu hành, thức, danh sách, luật sứ, xúc, thọ, ái, thủ, hữu, sanh, lão tử xa lịa hoặc không xa lịa đều bất khả đắc. Như vậy gọi là thiện xảo đối với duyên khởi. Thế nào gọi là thiện xảo đối với thị xứ phi xứng? Nghĩa là các Bồ Tát biết rõ như thật các tự tướng có bao nhiêu thị xứng. Như thật biết rõ các tự tướng có bao nhiêu phi xứng. Như vậy gọi là thiện xảo đối với thị xứ phi xứng. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật các tự tướng có bao nhiêu thị xứ đều bất xa đắc. Như thật biết rõ các tự tướng có bao nhiêu phi xứ đều bất xa đắc. Như vậy gọi là thiện xảo đối với thị xứ phi xứng. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật các Cộng tướng có bao nhiêu thị xứng. Như thật biết rõ các Cộng tướng có bao nhiêu phi xứng. Như vậy gọi là thiện xảo đối với thị xứ phi xứng. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật các Cộng tướng có bao nhiêu thị xứ đều bất xa đắc. Như thật biết rõ các Cộng tướng có bao nhiêu phi xứ đều bất xa đắc. Như vậy gọi là thiện xảo đối với thị xứ phi xứng. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật có bao nhiêu thị xứ thường, hoặc vô thường đều bất xa đắc. Như thật biết rõ có bao nhiêu phi xứ thường, hoặc vô thường đều bất xa đắc. Như vậy gọi là thiện xảo đối với thị xứ phi xứng. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật có bao nhiêu thị xứ vui, hoặc khổ đều bất xa đắc. Như thật biết rõ có bao nhiêu phi xứ vui, hoặc khổ đều bất xa đắc. Như vậy gọi là thiện xảo đối với thị xứ phi xứng. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật có bao nhiêu thị xứ ngã, hoặc vô ngã đều bất xa đắc. Như thật biết rõ có bao nhiêu phi xứ ngã, hoặc vô ngã đều bất xa đắc. Như vậy gọi là thiện xảo đối với thị xứ phi xứng. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật có bao nhiêu thị xứ tịnh, hoặc bất tịnh đều bất xa đắc. Như thật biết rõ có bao nhiêu phi xứ tịnh, hoặc bất tịnh đều bất xa đắc. Như vậy gọi là thiện xảo đối với thị xứ phi xứng. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật có bao nhiêu thị xứ không, hoặc bất không đều bất xa đắc. Như thật biết rõ có bao nhiêu phi xứ không, hoặc bất không đều bất xa đắc. Như vậy gọi là thiện xảo đối với thị xứ phi xứng. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật có bao nhiêu thị xứ có tướng, hoặc vô tướng đều bất xa đắc. Như thật biết rõ có bao nhiêu phi xứ có tướng, hoặc vô tướng đều bất xa đắc. Như vậy gọi là thiện xảo đối với thị xứ phi xứng. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật có bao nhiêu thị xứ có nguyện, hoặc vô nguyện đều bất xa đắc. Như thật biết rõ có bao nhiêu phi xứ có nguyện, hoặc vô nguyện đều bất xa đắc. Như vậy gọi là thiện xảo đối với thị xứ phi xứng. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật có bao nhiêu thị xứ tịch tỉnh, hoặc không tịch tỉnh đều bất xa đắc. Như thật biết rõ có bao nhiêu phi xứ tịch tỉnh, hoặc không tịch tỉnh đều bất xa đắc. Như vậy gọi là thiện xảo đối với thị xứ phi xứng. Lại nữa, các Bồ Tát biết rõ như thật có bao nhiêu thị xứ xa lịa, hoặc không xa lịa đều bất xa đắc. Như thật biết rõ có bao nhiêu phi xứ xa lịa, hoặc không xa lịa đều bất xa đắc. Như vậy gọi là thiện xảo đối với thị xứ phi xứng. Như vậy, Bồ Tát đối với các quẩn phải khéo léo tu hành. Do khéo léo nên thuyết pháp cho các hữu tình, giúp họ giất hẳn các tưởng hữu tình. Bồ Tát khởi tâm thu thắng như vậy là lợi mình và lợi người, tu các trí tuệ ví diệu, tất cả đều dùng đại vi làm đầu, thường phát khởi tâm tùy thuận hồi hướng tương ưng với trí nhất thiết trí. Nên biết đây gọi là đầy đủ giới Bồ Tát, đầy đủ tình giới vô thường. Nếu các Bồ Tát muốn cầu quả vị vô thường chánh đẳng Bồ Đệ phải siêng năng tu tập bố thí, tình giới, an nhẫn, tinh tấn, tỉnh lự, bác nhã-ba-la-mật-đa, hồi hướng cầu đến trí nhất thiết trí. Nếu các Bồ Tát dùng sáu ba-la-mật-đa này, hồi hướng cầu đến trí nhất thiết trí, thì các Bồ Tát này do tình giới đây nên thu thắng hơn tất cả thanh văn, độc giác. Lại nữa, mãn tự tử. Một Bồ Tát giới mới phát tâm quả vị vô thường chánh đẳng Bồ Đệ, tất cả hữu tình đều đã thành tựu mười thiện nhiệt đạo, thì Bồ Tát giới hơn giới kia gấp trăm lần, gấp ngàn lần, cho đến gấp vô số lần lần. Lại nữa, mãn tự tử. Giả sử tất cả hữu tình ở thế gian đều thành tựu đầy đủ mười nhiệt thiện đạo, bao nhiêu giới đó đối với một giới Bồ Tát mới phát tâm quả vị vô thường chánh đẳng Bồ Đệ của các Bồ Tát, thì trăm phần không bằng một, ngàn phần không bằng một, cho đến vô số phần không bằng một. Lại nữa, mãn tự tử. Giả sử tất cả hữu tình ở thế gian đều thành tựu đầy đủ năm thần thông trước, bao nhiêu giới đó đối với một giới Bồ Tát mới phát tâm quả vị vô thường chánh đẳng Bồ Đệ của các Bồ Tát, thì trăm phần không bằng một, ngàn phần không bằng một, cho đến vô số phần không bằng một. Lại nữa, mãn tự tử. Giả sử tất cả hữu tình ở thế gian đều an trụ đầy đủ từ, bi, khỉ, xã, bao nhiêu giới đó đối với một giới Bồ Tát mới phát tâm quả vị vô thường chánh đẳng Bồ Đệ của các Bồ Tát, thì trăm phần không bằng một, ngàn phần không bằng một, cho đến vô số phần không bằng một. Lại nữa, mãn tự tử. Giả sử tất cả hữu tình ở thế gian đều thành tựu đầy đủ tùy thuần nhẫn không, bao nhiêu giới đó đối với một giới Bồ Tát mới phát tâm quả vị vô thường chánh đẳng Bồ Đệ của các Bồ Tát, thì trăm phần không bằng một, ngàn phần không bằng một, cho đến vô số phần không bằng một. Lại nữa, mãn tự tử. Giả sử tất cả hữu tình ở thế gian đều thành tựu đầy đủ thuần nhẫn vô tướng, bao nhiêu giới đó đối với một giới Bồ Tát mới phát tâm quả vị vô thường chánh đẳng Bồ Đệ của các Bồ Tát, thì trăm phần không bằng một, ngàn phần không bằng một, cho đến vô số phần không bằng một. Lại nữa, mãn tự tử. Giả sử tất cả hữu tình ở thế gian đều thành tựu đầy đủ tùy thuần nhẫn vô nguyền, bao nhiêu giới đó đối với một giới Bồ Tát mới phát tâm quả vị vô thường chánh đẳng Bồ Đệ của các Bồ Tát, thì trăm phần không bằng một, ngàn phần không bằng một, cho đến vô số phần không bằng một. Lại nữa, mãn tự tử. Giả sử tất cả hữu tình ở thế gian đều thành tựu đầy đủ pháp của Bậc Đại Bác, bao nhiêu giới đó đối với một giới Bồ Tát mới phát tâm quả vị vô thường chánh đẳng Bồ Đệ của các Bồ Tát, thì trăm phần không bằng một, ngàn phần không bằng một, cho đến vô số phần không bằng một. Bây giờ, mãn tự tử lại thưa với xá lợi tử. Này tôi muốn hỏi Tôn Giả, có bao nhiêu nghĩa thú ở Đại Bác Địa, xin Tôn Giả hứa khả, vì tôi giải thích nghĩa thú này. Xá lợi tử đáp Tùy theo ý của ngài hỏi điều gì, tôi sẽ theo đó mà giải thích. Mãn tự tử hỏi Vì thân cận sắc quận là Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Vì xa lia sắc quận là có Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Vì thân cận thọ, tưởng, hành, thước quận là Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Vì xa lia thọ, tưởng, hành, thước quận là có Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Vì thân cận nhãn xứ là Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Vì xa lia nhãn xứ là có Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Vì thân cận nhĩ, tỉ, thiệt, thân, y xứ là Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Vì xa lia nhĩ, tỉ, thiệt, thân, y xứ là có Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Vì thân cận sắc xứ là Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Vì xa lia sắc xứ là có Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Vì thân cận thanh, hương, vị, xúc, pháp xứ là Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Vì xa lia thanh, hương, vị, xúc, pháp xứ là có Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Vì thân cận nhãn giới là Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Vì xa lia nhãn giới là có Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Vì thân cận nhĩ, tỉ, thiệt, thân, ý giới là Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Vì xa lia nhĩ, tỉ, thiệt, thân, ý giới là có Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Vì thân cận xác giới là Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Vì xa lia xác giới là có Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Vì thân cận thanh, hương, vị, súc, pháp giới là Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Vì xa lia thanh, hương, vị, súc, pháp giới là có Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Vì thân cận nhãn thức giới là Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Vì xa lia nhãn thức giới là có Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Vì thân cận nhãn thức giới là Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Vì xa lia nhãn thức giới là có Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Vì thân cận nhãn thức giới là Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Vì xa lia nhãn thức giới là có Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Vì thân cận nhãn thức giới là Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Vì xa lia nhãn thức giới là Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Vì thân cận nhãn thức giới là Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Vì xa lia nhãn thức giới là Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Vì xa lia nhãn thức giới là Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Vì xa lia các thọ do nhĩ, tỉ, thiệt, thân, ý xúc làm duyên sanh ra là có Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Vì thân cận địa giới là Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Vì xa lia địa giới là có Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Vì thân cận thủy, hỏa, phong, không, thức giới là Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Vì xa lia thủy, hỏa, phong, không, thức giới là có Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Vì xa lia thủy, hỏa, phong, không, thức giới là có Đại Bác Địa sao? Xá lợi tử đáp Cụ thọ Không phải Mãn tự tử hỏi Nếu vậy, tôn giả nói nhiệm pháp nào là Đại Bác Địa? Làm sao để tôi hiểu rõ được cái nghĩa thú của tôn giả nói mà thọ trì đúng lý? Xá lợi tử đáp Nếu trong tánh bình đẳng của các pháp, dùng trí như thật biết tánh bình đẳng nên chính tánh bình đẳng Do trí này nên sự làm đã dứt Ở trong này tôi không thấy Đại Bác Địa, cũng lại không thấy biết trí bình đẳng Trong đây không có ngã, không có ngã sở Sao lại ở trong đó mà có thể hỏi liên tiếp vậy? Mãn tự tử hỏi Vì sao lời nói trước sau của tôn giả đều trái ngược vậy? Nghĩa là lời nói trước là tất cả tình giới Đại Bác Địa Đối với một giới Bồ Tát khi mới phát tâm quả vị vô thường chánh đẳng Bồ Đệ của các Bồ Tát Thì trong đây không có ngã, không có ngã sở Sao lại ở trong đó mà có thể hỏi liên tiếp vậy? Mãn tự tử hỏi Nghĩa là lời nói trước là tất cả tình giới Đại Bác Địa Đối với một giới Bồ Tát khi mới phát tâm quả vị vô thường chánh đẳng Bồ Đệ của các Bồ Tát Thì trong đây không có ngã, không có ngã sở Sao lại ở trong đó mà có thể hỏi liên tiếp vậy? Nghĩa là lời nói trước là tất cả tình giới Đại Bác Địa Đối với một giới Bồ Tát khi mới phát tâm quả vị vô thường chánh đẳng Bồ Đệ của các Bồ Tát Thì trong đây không có ngã, không có ngã sở Sao lại ở trong đó mà có thể hỏi liên tiếp vậy? Nghĩa là lời nói trước là tất cả tình giới Đại Bác Địa Đối với một giới Bồ Tát khi mới phát tâm quả vị vô thường chánh đẳng Bồ Đệ của các Bồ Tát Thì trong đây không có ngã, không có ngã sở Sao lại ở trong đó mà có thể hỏi liên tiếp vậy? Nghĩa là lời nói trước là tất cả tình giới Đại Bác Địa Đối với một giới Bồ Tát khi mới phát tâm quả vị vô thường chánh đẳng Bồ Đệ của các Bồ Tát Thì trong đây không có ngã, không có ngã sở Sao lại ở trong đó mà có thể hỏi liên tiếp vậy? Nghĩa là lời nói trước là tất cả tình giới Đại Bác Địa Đối với một giới Bồ Tát khi mới phát tâm quả vị vô thường chánh đẳng Bồ Đệ của các Bồ Tát Thì trong đây không có ngã, không có ngã sở Sao lại ở trong đó mà có thể hỏi liên tiếp vậy? Nghĩa là lời nói trước là tất cả tình giới Đại Bác Địa Đối với một giới Bồ Tát khi mới phát tâm quả vị vô thường chánh đẳng Bồ Đệ của các Bồ Tát Thì trong đây không có ngã, không có ngã sở Sao lại ở trong đó mà có thể hỏi liên tiếp vậy? Nghĩa là lời nói trước là tất cả tình giới Đại Bác Địa Đối với một giới Bồ Tát khi mới phát tâm quả vị vô thường chánh đẳng Bồ Đệ của các Bồ Tát Thì trong đây không có ngã, không có ngã sở Sao lại ở trong đó mà có thể hỏi liên tiếp vậy? Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Đối với một giới Bồ Tát khi mới phát tâm quả vị vô thường chánh đẳng Bồ Đệ của các Bồ Tát Thì trong đây không có ngã, không có ngã sở Sao lại ở trong đó mà có thể hỏi liên tiếp vậy? Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Đối với một giới Bồ Tát khi mới phát tâm quả vị vô thường chánh đẳng Bồ Đệ của các Bồ Tát Thì trong đây không có ngã, không có ngã sở Sao lại ở trong đó mà có thể hỏi liên tiếp vậy? Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Đối với một giới Bồ Tát khi mới phát tâm quả vị vô thường chánh đẳng Bồ Đệ của các Bồ Tát Thì trong đây không có ngã, không có ngã sở Sao lại ở trong đó mà có thể hỏi liên tiếp vậy? Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Đối với một giới Bồ Tát khi mới phát tâm quả vị vô thường chánh đẳng Bồ Đệ của các Bồ Tát Thì trong đây không có ngã, không có ngã sở Sao lại ở trong đó mà có thể hỏi liên tiếp vậy? Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Đối với một giới Bồ Tát khi mới phát tâm quả vị vô thường chánh đẳng Bồ Đệ của các Bồ Tát Thì trong đây không có ngã, không có ngã sở Sao lại ở trong đó mà có thể hỏi liên tiếp vậy? Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Nghĩa là lời nói trước là tình giới Đại Bác Địa Tình giới Bồ-Tát vì đổ thoát vô lượng hữu tình, hồi hướng quả vị vô thường tránh đẳng Bồ-đề. Thế nên, tình giới hữu lậu của Bồ-Tát hơn tình giới vô lậu của Nhị Thưa. Lại nữa, mãn từ tử. Nếu tâm các Bồ-Tát phát khởi tình giới có phân biệt giới hạn khi lợi ít hữu tình, thì sự phát khởi tình giới của các Bồ-Tát này không hơn được tình giới vô lậu của Nhị Thưa, không gọi là tình giới Ba-la-mật-đa. Nhưng nếu tâm các Bồ-Tát không có phân biệt, giới hạn, chỉ vì đổ thoát vô lượng hữu tình, cầu Đại Bồ-đề nên phát khởi tình giới, thì sự phát khởi tình giới của Bồ-Tát này hơn hẳn tình giới vô lậu của Nhị Thưa, gọi là tình giới Ba-la-mật-đa. Lại nữa, mãn từ tử. Như mặt trời mọc phóng ra ánh sáng lớn, làm ánh sáng của lửa đom đóm đều chìm mất. Bồ-Tát tu hành tình giới Ba-la-mật-đa cũng vậy, hồi hướng cầu đến trí nhất thiết trí, hơn hẳn tình giới của tất cả thanh văn, độc giác hồi hướng Niết Bàn. Lại nữa, mãn từ tử. Như mặt trăng xuất hiện chiếu ánh sáng lớn, khiến ánh sáng các ngôi sao đều bị lưu mờ. Bồ-Tát tu hành tình giới Ba-la-mật-đa cũng vậy, hồi hướng cầu đến trí nhất thiết trí, hơn hẳn tình giới của tất cả thanh văn, độc giác hồi hướng Niết Bàn. Lại nữa, mãn từ tử. Khi Bồ-Tát nhớ nghĩ về Như Lai, hồi hướng cầu đến trí nhất thiết trí, do khởi tâm lực chương ưng Thù Thắng, nên được tình giới Ba-la-mật-đa. Bây giờ, gọi là hành tử hành phiếu hơn tất cả thanh văn, độc giác. Mãn từ tử liên hỏi cụ thọ xá lợi tử. Nếu Bồ-Tát không hiện khởi tâm trí nhất thiết, thì khi ấy Bồ-Tát gọi là gì? Xá lợi tử đáp. Nếu Bồ-Tát không hiện khởi tâm trí nhất thiết, thì khi ấy Bồ-Tát gọi là tâm vô ký an trụ liên tục. Lúc đó, Bồ-Tát này gọi là đầy đủ giới Bồ-Tát, đối với giới Bồ-Tát chưa gọi là hủy phạm, không gọi là xả bỏ tình giới Bồ-Tát. Nếu khi Bồ-Tát không hiện khởi tâm trí nhất thiết, mà Bồ-Tát hồi hướng thanh văn hoặc độc giác, thì khi ấy Bồ-Tát xả bỏ Bồ-Tát địa, mất tử hành phướng. Nếu các Bồ-Tát bất kỳ khi nào hồi hướng địa vị thanh văn hoặc độc giác, thì khi ấy các Bồ-Tát này đối với vô thường thừa gọi là chết. Tuy chẳng phải là chết thật nhưng cũng gọi là chết. Như thầy huyển thuật hoặc đệ tử, nắm tay một bé nhỏ dẫn lên cầu than cao, nhà ảo thuật cắt thân thể ra từng phần vứt xuống. Khi đó mọi người đều nói đứa bé kia đã chết, thương khóc buồn khóc, sanh khổ não lớn, đứa bé này bỗng dưng chết mất, thân thuộc chúng tôi làm sao thấy lại. Bồ-Tát cũng vậy, bỏ đại Bồ-đệ thối lui an trụ địa vị thanh văn, độc giác, mất trí nhất thiết nên biết như là chết. Cũng như đứa bé kia tuy không chết nhưng thân thuộc lại tưởng chết. Lại nữa, mãn tử tử. Ý thầy thế nào? Tịnh giới Bồ-Tát cùng với tịnh giới của Phạm Phu, thanh văn, độc giác có khác nhau không? Mãn tử tử đáp. Các giới như vậy, pháp tánh chân như thật không khác nhau. Xá lợi tử hỏi. Các giới như vậy, pháp tánh, chân như tuy không khác nhau nhưng cũng có tướng khác nhau. Tướng khác nhau đó nên nói thế nào? Mãn tử tử đáp. Như các Bồ-Tát cầu chứng quả vị vô thường chánh đẳng Bồ-đệ. Phạm Phu, thanh văn, độc giác không như vậy. Như vậy tịnh giới của Bồ-Tát cùng với các giới kia nói có khác nhau? Xá lợi tử nói. Bởi vì tịnh giới của Bồ-Tát hơn tịnh giới của các Phạm Phu, thanh văn, độc giác. Nghĩa là giới Bồ-Tát hồi hướng cầu đến trí nhất thiết trí, gọi là tịnh giới Ba-la-mật-đa. Giới khác không như vậy nên nói là khác nhau. Vì sao? Mãn tử tử. Vì tịnh giới Bồ-Tát hơn ba ngàn đại thiên thế giới và vô lượng, vô biên hữu tình. Trừ tịnh giới của Phật Thế Tôn, đối với tịnh giới khác là đệ nhất tối thắng. Vì sao? Vì tịnh giới Bồ-Tát đưa vô lượng, vô biên hữu tình giải thoát sanh tử và các đường ác. Do nhân duyên này nên tịnh giới Bồ-Tát đối với tịnh giới của các Phạm Phu, thanh văn, độc giác là tối, là thắng, là tôn, là cao, là diệu, là vi diệu, là thường, là vô thường. Lại nữa, mãn tử tử. Nhiều núi tuyết sơn đầy đủ sự hùng vĩ của ngọn núi. Các núi khác không bằng. Nếu núi nào đầy đủ sự hùng vĩ đều được gọi là núi chúa, nếu không đủ sự hùng vĩ thì không được đặt tên là núi chúa. Tịnh giới của Bồ-Tát cũng vậy, hồi hướng quả vị vô thường chánh đẳng Bồ-đệ, không xa lì cầu trí nhất thiết trí, gọi là tịnh giới Ba-la-mật-đa. Tịnh giới của độc giác, thanh văn, Phạm-phu không muốn cầu quả vị vô thường chánh đẳng Bồ-đệ, xa lì sự cầu trí nhất thiết trí, không gọi là tịnh giới Ba-la-mật-đa. Lại nữa, mãn tử tử. Tịnh giới của các Bồ-Tát hơn hẳn tịnh giới của Phạm-phu, thanh văn, độc giác. Mãn tử tử liên hỏi cụ thọ xá lợi tử. Do nhân duyên gì mà tịnh giới của chúng đại Bồ-Tát hơn hẳn tịnh giới của Phạm-phu, thanh văn, độc giác? Xá lợi tử đáp. Tịnh giới Bồ-Tát hơn hẳn là vì lợi lạc tất cả hữu tình, hồi hướng cầu trí nhất thiết trí. Phạm-phu, thanh văn, độc giác không có như vậy. Cho nên tịnh giới Bồ-Tát hơn hẳn tịnh giới của Phạm-phu, thanh văn, độc giác. Mãn tử tử khen lời cụ thọ xá lợi tử. Lành thay. Lành thay. Đúng vậy. Đúng vậy. Đúng thật như lời tôn giả nói. Khen lợi tịnh giới Bồ-Tát như thế, làm cho Bồ-Tát càng xuyên năng tinh tấn, thọ trì tịnh giới Bồ-Tát. Tôn giả nhất định phải nương thần lực của Phật mà nói tịnh giới của các Bồ-Tát hơn hẳn tịnh giới của Phạm-phu, thanh văn, độc giác. Lúc bấy giờ, Phật bảo Ananda. Thầy nên thọ trì giáo pháp tương ưng với tịnh giới Ba-la-mật-đa của các đại Bồ-Tát, đúng như lời diễn thuyết của Xá lợi tử và Mãn tử tử. Diễn thuyết như vậy chắc chắn không hư dối. Giả sử có người đem núi dịu cao bay lên cõi Phạm Thế, rồi gieo xuống dưới, người kia gieo rồi phát lời thành thật chắc chắn. Nếu giới Bồ-Tát hơn các tịnh giới của Phạm-phu, thanh văn, độc giác thì hãy làm cho núi dịu cao trụ ở trong hư không? Nói rồi liền trụ chắc chắn không rơi xuống. Vì sao? Ananda. Vì trừ giới của Như Lai ra, chỉ có giới của các Bồ-Tát đối với tịnh giới khác hoặc hữu lậu, hoặc vô lậu là tối, là thắng, là tôn, là cao, là dịu, là vi dịu, là thượng, là vô thượng. Khi ấy, Xá lợi tử nhờ thần lực của Phật, thấy cách cõi Phật này có một cõi Phật ở phương Đông quá trăm ngàn cõi, trong ấy hiện có Như Lai vì vô lượng trời, người tuyên thuyết chánh pháp. Bây giờ, Phật hỏi Xá lợi tử. Thầy thấy quá trăm ngàn cõi ở phương Đông có một cõi Phật, hiện có Như Lai vì vô lượng trúng thuyết chánh pháp phải không? Xá lợi tử thưa. Bạch Thế Tôn. Con đã thấy, nhưng chưa biết vì Phật ở cõi kia hiệu là gì. Thế Tôn bảo Xá lợi tử. Thế giới Phật kia tên là Minh Đăng. Trong ấy, Như Lai ứng chánh đẳng giác hiện đăng thuyết pháp hiệu là Nguyệt Quang. Vì Phật ấy có một đệ tử thanh văn tên là Hữu Đảng, có thần thông đệ nhất, dùng sức thần thông qua lại thế giới khác, dùng tay phải nắm lấy núi Diệu Cao, bay lên cõi Phạm Thế rồi thả xuống. Vì kia vừa thả xuống rồi, phát ra lời thành thật chắc chắn, trừ giới của Như Lai ra, chỉ có giới Bồ Tát đối với tỉnh giới khác hoặc Hữu Lậu, hoặc Vô Lậu là tối, là thắng, là tôn, là cao, là diệu, là vi diệu, là thường, là vô thường. Lời nói như thế không có hư dối, làm cho núi này trụ ở giữa hư không? Nói rồi liền thấy trụ lại, không bị rơi xuống. Thế Tôn bảo Xá lợi tử. Thầy lại thấy núi Diệu Cao kia trụ giữa hư không chẳng bị rớt xuống phải không? Xá lợi tử bạch Phật. Bạch Thế Tôn. Con thấy vậy. Thế Tôn bảo Xá lợi tử. Núi kia trụ ở hư không là do nương vào tỉnh giới của Bồ Tát. Trừ giới của Như Lai ra, phát lời thành thật chắc chắn hơn giới của Phạm Phu, Thanh Văn V.V. Cho nên ta nói nhất định không hư dối. Đệ tử Thanh Văn trong chúng của Phật kia, bằng sức thần thông qua lại thế giới khác, dùng tay phải nắm lấy núi Diệu Cao bay để trên cõi Phạm Thế rồi thả rớt xuống. Thả rồi lại phát ra lời thành thật chắc chắn. Nói rồi núi kia liền trụ giữa hư không, là chứng tỏ lời ta nói nhất định không hư dối. Khi đệ tử Thanh Văn của Như Lai kia nương vào giới Bồ Tát mà phát lời thành thật, chắc chắn làm cho núi kia trở về lại chỗ cũ. Xá lời tử thấy rồi liền khen ngợi. Bạch Thế Tôn. Thật là kỳ lạ. Giới các Bồ Tát phát ra lời thành thật quai lực khó nghĩ, tất cả thế gian không ai sánh bằng. Xá lời tử liền Bạch Phật. Bạch Thế Tôn. Nếu có người muốn hơn giới Bồ Tát, nên biết người kia muốn hơn giới Như Lai. Vì sao? Vì trừ giới Như Lai ra không có giới nào hơn giới Bồ Tát. Nếu tu tình giới Bồ Tát viên mãn, tức gọi là Như Lai ứng chánh đẳng giác. Thế nên giới Bồ Tát là thù thắng hơn. Mãn tử tử liền hỏi cụ thọ xá lời tử. Khó có người thối lui tình giới phải không? Xá lời tử đáp. Nhất định không có Bồ Tát trụ tâm Bồ Tát rồi lại còn có thối chuyển. Nếu có thối chuyển thì chẳng phải Bồ Tát. Như người bắn tên giỏi, nếu bắn mũi tên không trúng đích, thì nên biết người kia không phải là người bắn tên giỏi. Bồ Tát cũng vậy, nếu không phát tâm tương ưng với trí nhất thiết trí, tuy siền năng tu hành bổ thí, tình giới, an nhẫn, tinh tấn, tỉnh lự, bác nhã-ba-la-mật-đa, nhưng không hồi hướng trí nhất thiết trí thì nên biết, người kia không đầy đủ giới Bồ Tát. Lại nữa, mãn tử tử. Nếu các Bồ Tát tu các công đức không biết làm thế nào để hồi hướng trí nhất thiết trí, thì nên duyên nơi công đức của Thanh Văn, Độc Giác nói là sự cầu trí nhất thiết trí. Nên biết, những vị kia, do đó cũng được gọi là đầy đủ giới Bồ Tát. Vì sao? Mãn tử tử. Vì vị kia không có phương tiện thiện xảo của Bồ Tát, không hiểu được hồi hướng trí nhất thiết trí, duyên nơi công đức của Hàng Nhị Thừa, cho là sự cầu trí nhất thiết trí. Trong lòng ưa thích không làm tổn hại, nên cũng gọi là đầy đủ giới Bồ Tát. Vậy, trí giới Bồ Tát, do có hồi hướng trí nhất thiết trí nên được gọi là trí giới Bồ Tát, hộ trì tỉnh giới Ba-la-mật-đa. Người kia, về sau nếu gặp bạn lành, duyên nơi trí nhất thiết trí, chân thật hồi hướng quả vị vô thường chánh đẳng Bồ Đệ, nhất định sẽ chứng đắc trí nhất thiết trí. Hãy đăng kí cho kênh lalaschool Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn