Details
Nothing to say, yet
Nothing to say, yet
The passage discusses the idea that nothing can be possessed or grasped because everything is ultimately empty and pure. It mentions various elements and concepts that cannot be owned or understood, including the physical and spiritual realms, the senses, thoughts, and emotions. The passage concludes that even the teachings of Buddhism cannot be fully grasped because of the inherent purity and emptiness of all things. Kinh Đại Bát Nhã Ba La Mật Đa Tập 3 Quyển 56 15. Phẩm Biện D.A.I.T.H.D.A 06 Thiện hiện Nên biết, địa giới không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Như vậy, thủy, hỏa, phong, không, thức giới không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện Nên biết, thánh đế khổ không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Như vậy, thánh đế tập, diệt, đạo không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện Nên biết, vô minh không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Như vậy, hành, thức, danh sách, lục xứ, xuất, thọ, ái, thủ, hữu, sanh, lão tử, sầu, thang, khổ, ưu, não không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện Nên biết, sự huyễn không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Như vậy, cảnh mộng, ảnh tượng, tiếng vang, bóng sáng, hoa đóng giữa hư không, sống nắng, ảo thành, việc biến hóa, không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện Nên biết, cái không nội không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Như vậy, cái không ngoại, cái không nội ngoại, cái không không, cái không lớn, cái không thắng nghĩa, cái không hữu vi, cái không vô vi, cái không rốt tráo, cái không không biên giới, cái không tảng mạng, cái không không đội khác, cái không bổn tánh, cái không tự tướng, cái không tổng tướng, cái không tất cả pháp, cái không chẳng thể nắm bắt được, cái không không tánh, cái không tự tánh, cái không không tánh tự tánh, không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Nên biết, bổ thí Palamata không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Như vậy, tịnh giới, an nhẫn, tinh tấn, tịnh lự, bát nhã Palamata không có sở hữu. Như vậy, tịnh giới, an nhẫn, tinh tấn, tịnh lự, bát nhã Palamata không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Nên biết, bốn tịnh lự không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Như vậy, bốn vô lượng, bốn định vô sắc không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Nên biết, bốn niệm trụ không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Như vậy, bốn chánh đoạn, bốn thần túc, năm căng, năm lực, bảy chi đẳng giác, tám chi thánh đạo không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Nên biết, pháp môn giải thoát không không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Như vậy, pháp môn giải thoát vô tướng, vô nguyện không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Nên biết, năm loại mắt không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Như vậy, sáu phép thần thông không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Nên biết, mưu lực của Phật không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Như vậy, bốn điều không sợ, bốn sự hiểu biết thông suốt, đại từ, đại bi, đại hỷ, đại xã, mười tám Pháp Phật bất cộng, trí nhất thiết, trí đạo tướng, trí nhất thiết tướng không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Nên biết, bậc dự lưu sanh vào đường ác không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Như vậy, bậc nhất lai sanh lại nhiều lần, bậc bất hoàng sanh vào cỏ dục, đại Bồ Tát sanh ra để tự lợi, A-la-hán, độc giác, Phật đà chánh đẳng chánh giác sanh lại đời sau không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Nên biết, dự lưu hướng, dự lưu quả không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Như vậy, nhất lai hướng, nhất lai quả, bất hoàng hướng, bất hoàng quả, A-la-hán hướng, A-la-hán quả, độc giác hướng, độc giác quả, Bồ Tát, như lai không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Nên biết, danh tự, giả tưởng, thi thiết, ngôn thuyết không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Nên biết, vô sanh, vô diệt, vô nhiễm, vô tịnh, vô tướng, vô vi không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Nên biết, khoảng trước, khoảng giữa và khoảng sau không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Nên biết, sự vãn lai không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Nên biết, sự đi đứng không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Nên biết, vô sanh không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Nên biết, sự tăng giảm không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Nên biết, bật cực khỉ không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Như vậy, bật ly cấu, bật phát quan, bật diện tuệ, bật cực nang thắng, bật hiện tiền, bật viễn hành, bật bất động, bật thiện tuệ, bật pháp vân không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Nên biết, bật tịnh quán không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Như vậy, bật trũng tánh, bật tệ bác, bật cụ kiến, bật bạc, bật ly dục, bật dĩ biện, bật độc giác, bật bồ tác, bật như lai không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Nên biết, sự thành thục hữu tình không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Nên biết, sự nghiêm tịnh cõi Phật không có sở hữu, nên chẳng thể nắm bắt được, kẻ nương vào đại thừa cũng chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì rốt tráo thanh tịnh. Lúc bấy giờ, cụ thọ thiện hiện bạch Phật, bạch Thế Tôn. Pháp nào, chẳng thể nắm bắt được, nên nói là ngã V, V, chẳng thể nắm bắt được. Phật dạy, thiện hiện. Tánh ngã, chẳng thể nắm bắt được, nên nói ngã chẳng thể nắm bắt được, cho đến tánh cái thấy, chẳng thể nắm bắt được, nên nói cái thấy, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Tánh ngã cho đến tánh cái thấy chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh chân như, chẳng thể nắm bắt được, nên nói chân như, chẳng thể nắm bắt được, cho đến tánh thật tế, chẳng thể nắm bắt được, nên nói thật tế, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Tánh chân như, cho đến tánh thật tế, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh sắc, chẳng thể nắm bắt được, nên nói sắc, chẳng thể nắm bắt được, cho đến tánh thức, chẳng thể nắm bắt được, nên nói thức, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Tánh sắc cho đến tánh thức, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh nhãn xứ, chẳng thể nắm bắt được, nên nói nhãn xứ, chẳng thể nắm bắt được, cho đến tánh ý xứ, chẳng thể nắm bắt được, nên nói ý xứ, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Tánh nhãn xứ cho đến tánh ý xứ, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh sắc xứ, chẳng thể nắm bắt được, nên nói sắc xứ, chẳng thể nắm bắt được, cho đến tánh pháp xứ, chẳng thể nắm bắt được, nên nói pháp xứ, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Tánh sắc xứ cho đến tánh pháp xứ, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh nhãn giới, chẳng thể nắm bắt được, nên nói nhãn giới, chẳng thể nắm bắt được, cho đến tánh các thỏ do nhãn xuất làm duyên sanh ra, chẳng thể nắm bắt được, nên nói các thỏ do nhãn xuất làm duyên sanh ra, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh nhãn giới cho đến tánh các thỏ do nhãn xuất làm duyên sanh ra, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh nhãn giới, chẳng thể nắm bắt được, nên nói nhãn giới, chẳng thể nắm bắt được, cho đến tánh các thỏ do nhãn xuất làm duyên sanh ra, chẳng thể nắm bắt được, nên nói các thỏ do nhãn xuất làm duyên sanh ra, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh nhãn giới cho đến tánh các thỏ do nhãn xuất làm duyên sanh ra, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh nhãn giới, chẳng thể nắm bắt được, nên nói nhãn giới, chẳng thể nắm bắt được, cho đến tánh các thỏ do nhãn xuất làm duyên sanh ra, chẳng thể nắm bắt được, nên nói các thỏ do nhãn xuất làm duyên sanh ra, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh tỉ giới cho đến tánh các thỏ do tỉ xuất làm duyên sanh ra, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh thiệt giới, chẳng thể nắm bắt được, nên nói thiệt giới, chẳng thể nắm bắt được, cho đến tánh các thỏ do thiệt xuất làm duyên sanh ra, chẳng thể nắm bắt được, nên nói các thỏ do thiệt xuất làm duyên sanh ra, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh thiệt giới cho đến tánh các thỏ do thiệt xuất làm duyên sanh ra, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh thân giới, chẳng thể nắm bắt được, nên nói thân giới, chẳng thể nắm bắt được, cho đến tánh các thỏ do thân xuất làm duyên sanh ra, chẳng thể nắm bắt được, nên nói các thỏ do thân xuất làm duyên sanh ra, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh thân giới cho đến tánh các thỏ do thân xuất làm duyên sanh ra, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh ý giới, chẳng thể nắm bắt được, nên nói ý giới, chẳng thể nắm bắt được, cho đến tánh các thỏ do ý xuất làm duyên sanh ra, chẳng thể nắm bắt được, nên nói các thỏ do ý xuất làm duyên sanh ra, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh ý giới cho đến tánh các thỏ do ý xuất làm duyên sanh ra, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh địa giới, chẳng thể nắm bắt được, nên nói địa giới, chẳng thể nắm bắt được, cho đến tánh thức giới, chẳng thể nắm bắt được, nên nói thức giới, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh địa giới cho đến tánh thức giới, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh thánh đế khổ, chẳng thể nắm bắt được, nên nói thánh đế khổ, chẳng thể nắm bắt được, cho đến thánh thánh đế đạo, chẳng thể nắm bắt được, nên nói thánh đế đạo, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh thánh đế khổ cho đến tánh thánh đế đạo, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh vô minh, chẳng thể nắm bắt được, nên nói vô minh, chẳng thể nắm bắt được, cho đến tánh lão tử, sầu, thang, khổ, ưu, não, chẳng thể nắm bắt được, nên nói lão tử, sầu, thang, khổ, ưu, não, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh vô minh cho đến tánh lão tử, sầu, thang, khổ, ưu, não, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh sự huyển, chẳng thể nắm bắt được, nên nói sự huyển, chẳng thể nắm bắt được, cho đến tánh sự biến hóa, chẳng thể nắm bắt được, nên nói sự biến hóa, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh sự huyển cho đến tánh sự biến hóa, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh cái không nội, chẳng thể nắm bắt được, nên nói cái không nội, chẳng thể nắm bắt được, cho đến tánh cái không không tánh tự tánh, chẳng thể nắm bắt được, nên nói cái không không tánh tự tánh, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh cái không nội cho đến tánh cái không không tánh tự tánh, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh bố thí ba la mật đa, chẳng thể nắm bắt được, nên nói bố thí ba la mật đa, chẳng thể nắm bắt được, cho đến tánh bát nhạ ba la mật đa, chẳng thể nắm bắt được, nên nói bát nhạ ba la mật đa, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh bố thí ba la mật đa, cho đến tánh bát nhạ ba la mật đa, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh bốn tịnh lự, chẳng thể nắm bắt được, nên nói bốn tịnh lự, chẳng thể nắm bắt được, cho đến tánh bốn định vô sắc, chẳng thể nắm bắt được, nên nói bốn định vô sắc, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh bốn tịnh lự cho đến tánh bốn định vô sắc, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh bốn niệm trụ, chẳng thể nắm bắt được, nên nói bốn niệm trụ, chẳng thể nắm bắt được, cho đến tánh tám chi thanh đạo, chẳng thể nắm bắt được, nên nói tám chi thanh đạo, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh bốn niệm trụ cho đến tánh tám chi thanh đạo, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh pháp môn giải thoát không, chẳng thể nắm bắt được, nên nói pháp môn giải thoát không, chẳng thể nắm bắt được, cho đến tánh pháp môn giải thoát vô nguyện, chẳng thể nắm bắt được, nên nói pháp môn giải thoát vô nguyện, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh pháp môn giải thoát không cho đến tánh pháp môn giải thoát vô nguyện, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh năm loại mắt, chẳng thể nắm bắt được, nên nói năm loại mắt, chẳng thể nắm bắt được, tánh sáu phép thần thông, chẳng thể nắm bắt được, nên nói sáu phép thần thông, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh năm loại mắt, tánh sáu phép thần thông, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh mười lực của Phật, chẳng thể nắm bắt được, nên nói mười lực của Phật, chẳng thể nắm bắt được, cho đến tánh trí nhất thiết tướng, chẳng thể nắm bắt được, nên nói trí nhất thiết tướng, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh mười lực của Phật, cho đến tánh trí nhất thiết tướng, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh bậc dự lưu sanh vào đường ác, chẳng thể nắm bắt được, nên nói bậc dự lưu sanh vào đường ác, chẳng thể nắm bắt được, cho đến tánh Phật đã tránh đặng tránh giác sanh lại đời sau, chẳng thể nắm bắt được, nên nói Phật đã tránh đặng tránh giác sanh lại đời sau, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh bậc dự lưu sanh vào đường ác, cho đến tánh Phật đã tránh đặng tránh giác sanh lại đời sau, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh dự lưu hướng, dự lưu quả, chẳng thể nắm bắt được, nên nói dự lưu hướng, dự lưu quả, chẳng thể nắm bắt được, cho đến tánh như lai, chẳng thể nắm bắt được, nên nói như lai, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh dự lưu hướng, dự lưu quả, cho đến tánh như lai, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh danh tự, giả tưởng, thi thiết, môn thuyết, chẳng thể nắm bắt được, nên nói danh tự, giả tưởng, thi thiết, môn thuyết, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh danh tự, giả tưởng, thi thiết, môn thuyết, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh vô sanh, vô diệt, vô nhiễm, vô tịnh, vô tướng, vô vi, chẳng thể nắm bắt được, nên nói vô sanh, vô diệt, vô nhiễm, vô tịnh, vô tướng, vô vi, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh vô sanh, vô diệt, vô nhiễm, vô tịnh, vô tướng, vô vi, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh khoảng đầu, giữa, sau, chẳng thể nắm bắt được, nên nói khoảng đầu, giữa, sau, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh khoảng đầu, giữa, sau, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh vãn lai, chẳng thể nắm bắt được, nên nói vãn lai, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh vãn lai, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Thiện hiện. Tánh đi đứng, chẳng thể nắm bắt được, nên nói đi đứng, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh đi đứng chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh tử sanh, chẳng thể nắm bắt được, nên nói tử sanh, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh tử sanh chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh tăng giảm, chẳng thể nắm bắt được, nên nói tăng giảm, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh tăng giảm chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh bật cực khỉ, chẳng thể nắm bắt được, nên nói bật cực khỉ, chẳng thể nắm bắt được, cho đến tánh bật pháp vân, chẳng thể nắm bắt được, nên nói bật pháp vân, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh bật cực khỉ cho đến tánh bật pháp vân chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh bật tịnh quán, chẳng thể nắm bắt được, nên nói bật tịnh quán, chẳng thể nắm bắt được, cho đến tánh bật như lai, chẳng thể nắm bắt được, nên nói bật như lai, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh bật tịnh quán cho đến tánh bật như lai chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh thành thuộc hữu tình, chẳng thể nắm bắt được, nên nói thành thuộc hữu tình, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh thành thuộc hữu tình chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh nghiêm tình cõi Phật, chẳng thể nắm bắt được, nên nói nghiêm tình cõi Phật, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh nghiêm tình cõi Phật chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh bố thí, tịnh giới, an nhẫn, tinh tấn, tịnh lự, bác nhã ba la mật đa trong cái không nội, chẳng thể nắm bắt được, nên nói bố thí cho đến bác nhã ba la mật đa, chẳng thể nắm bắt được, cho đến tánh bố thí, tịnh giới, an nhẫn, tinh tấn, tịnh lự, bác nhã ba la mật đa trong cái không không tánh tự tánh, chẳng thể nắm bắt được, nên nói bố thí cho đến bác nhã ba la mật đa, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh bố thí, tịnh giới, an nhẫn, tinh tấn, tịnh lự, bác nhã ba la mật đa ở trong đó, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Hiện hiện, tánh bốn tịnh lự, bốn vô lượng, bốn định vô sắc trong cái không nổi, chẳng thể nắm bắt được, nên nói bốn tịnh lự, bốn vô lượng, bốn định vô sắc, chẳng thể nắm bắt được, cho đến tánh bốn tịnh lự, bốn vô lượng, bốn định vô sắc trong cái không không tánh tự tánh, chẳng thể nắm bắt được, nên nói bốn tịnh lự, bốn vô lượng, bốn định vô sắc, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh bốn tịnh lự, bốn vô lượng, bốn định vô sắc ở trong đó, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh bốn niệm trụ, bốn chánh đoạn, bốn thần túc, năm căng, năm lực, bảy chi đẳng giác, tám chi thánh đạo trong cái không nổi, chẳng thể nắm bắt được, nên nói bốn niệm trụ cho đến tám chi thánh đạo, chẳng thể nắm bắt được, cho đến tánh bốn niệm trụ, bốn chánh đoạn, bốn thần túc, năm căng, năm lực, bảy chi đẳng giác, tám chi thánh đạo trong cái không không tánh tự tánh, chẳng thể nắm bắt được, nên nói bốn niệm trụ cho đến tám chi thánh đạo, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh bốn niệm trụ, bốn chánh đoạn, bốn thần túc, năm căng, năm lực, bảy chi đẳng giác, tám chi thánh đạo trong đó, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện! Pháp môn giải thoát không, vô tướng, vô nguyện trong cái không nội, chẳng thể nắm bắt được, nên nói Pháp môn giải thoát không, vô tướng, vô nguyện, chẳng thể nắm bắt được, cho đến tánh Pháp môn giải thoát không, vô tướng, vô nguyện trong cái không không tánh tự tánh, chẳng thể nắm bắt được, nên nói Pháp môn giải thoát không, vô tướng, vô nguyện, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh Pháp môn giải thoát không, vô tướng, vô nguyện trong đó, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh 5 loại mắt, 6 phép thần thông trong cái không nội, chẳng thể nắm bắt được, nên nói 5 loại mắt, 6 phép thần thông, chẳng thể nắm bắt được, cho đến tánh 5 loại mắt, 6 phép thần thông trong cái không không tánh tự tánh, chẳng thể nắm bắt được, nên nói 5 loại mắt, 6 phép thần thông, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh 5 loại mắt, 6 phép thần thông trong đó, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện. Tánh 10 lực của Phật, 4 điều không sợ, 4 sự hiểu biết thông suốt, đại từ, đại bi, đại hỷ, đại xã, 18 Pháp Phật bất cộng, trí nhất thiết, trí đạo tướng, trí nhất thiết tướng trong cái không nội, chẳng thể nắm bắt được, nên nói 10 lực của Phật cho đến trí nhất thiết tướng, chẳng thể nắm bắt được, cho đến tánh 10 lực của Phật, 4 điều không sợ, 4 sự hiểu biết thông suốt, đại từ, đại bi, đại hỷ, đại xã, 18 Pháp Phật bất cộng, trí nhất thiết, trí đạo tướng, trí nhất thiết tướng trong cái không không tánh tự tánh, chẳng thể nắm bắt được, nên nói 10 lực của Phật cho đến trí nhất thiết tướng, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh 10 lực của Phật, 4 điều không sợ, 4 sự hiểu biết thông suốt, đại từ, đại bi, đại hỷ, đại xã, 18 Pháp Phật bất cộng, trí nhất thiết, trí đạo tướng, trí nhất thiết tướng ở trong đó, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện Tánh dự lưu hướng, dự lưu quả, nhất lai hướng, nhất lai quả, bất hoàng hướng, bất hoàng quả, à la hãng hướng, à la hãng quả, độc giác hướng, độc giác quả, Bồ Tát, dự lai ở trong cái không nổi, chẳng thể nắm bắt được, nên nói dự lưu hướng, dự lưu quả, cho đến Bồ Tát, dự lai, chẳng thể nắm bắt được, cho đến tánh dự lưu hướng, dự lưu quả, nhất lai hướng, nhất lai quả, bất hoàng hướng, bất hoàng quả, à la hãng hướng, à la hãng quả, độc giác quả độc giác hướng, độc giác quả, Bồ Tát, dự lai ở trong cái không không Tánh tự tánh, chẳng thể nắm bắt được, nên nói dự lưu hướng, dự lưu quả, cho đến Bồ Tát, dự lai, chẳng thể nắm bắt được Vì sao? Vì tánh dự lưu hướng, dự lưu quả, nhất lai hướng, nhất lai quả, bất hoàng hướng, bất hoàng quả, à la hãng hướng, à la hãng quả, độc giác hướng, độc giác quả, Bồ Tát, dự lai ở trong đó, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh Thiện hiện Tánh bật thực khỉ, bật ly tấu, bật phát quan, bật diệm tuệ, bật thực nan thắng, bật hiện tiền, bật viễn hành, bật bất động, bật thiện tuệ, bật pháp vân ở trong cái không nổi, chẳng thể nắm bắt được, nên nói bật thực khỉ cho đến bật pháp vân, chẳng thể nắm bắt được, cho đến tánh bật thực khỉ, bật ly tấu, bật phát quan, bật diệm tuệ, bật thực nan thắng, bật hiện tiền, bật viễn hành, bật bất động, bật thiện tuệ, bật pháp vân ở trong cái không không tánh tự tánh, chẳng thể nắm bắt được, nên nói bật thực khỉ cho đến bật pháp vân, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh bật thực khỉ, bật ly tấu, bật phát quan, bật diệm tuệ, bật thực nan thắng, bật hiện tiền, bật viễn hành, bật bất động, bật thiện tuệ, bật pháp vân ở trong đó, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện Tánh bật tịnh quán, bật trũng tánh, bật tệ bác, bật cụ kiến, bật bạc, bật ly dục, bật dĩ biện, bật độc giác, bật vô tác, bật như lai ở trong cái không nổi, chẳng thể nắm bắt được, nên nói bật tịnh quán cho đến bật như lai, chẳng thể nắm bắt được, cho đến tánh bật tịnh quán, bật trúng tánh, bật tệ bác, bật cụ kiến, bật bạc, bật ly dục, bật dĩ biện, bật độc giác, bật vô tác, bật như lai ở trong cái không không tánh tự tánh, chẳng thể nắm bắt được, nên nói bật tịnh quán cho đến bật như lai, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh bật tịnh quán, bật trúng tánh, bật tệ bác, bật cụ kiến, bật bạc, bật ly dục, bật dĩ biện, bật độc giác, bật vô tác, bật như lai ở trong đó, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện Tánh thành thuộc hữu tình ở trong cái không nội, chẳng thể nắm bắt được, nên nói thành thuộc hữu tình, chẳng thể nắm bắt được, cho đến tánh thành thuộc hữu tình trong cái không không tánh tự tánh, chẳng thể nắm bắt được, nên nói thành thuộc hữu tình, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh thành thuộc hữu tình ở trong đó, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Thiện hiện Tánh nghiêm tịnh cõi Phật ở trong cái không nội, chẳng thể nắm bắt được, nên nói nghiêm tịnh cõi Phật, chẳng thể nắm bắt được, cho đến tánh nghiêm tịnh cõi Phật trong cái không không tánh tự tánh, chẳng thể nắm bắt được, nên nói nghiêm tịnh cõi Phật, chẳng thể nắm bắt được. Vì sao? Vì tánh nghiêm tịnh cõi Phật ở trong đó, chẳng phải đã nắm bắt được, chẳng phải sẽ nắm bắt được, chẳng phải đang nắm bắt được, vì rốt tráo thanh tịnh. Như vậy, thiện hiện Các Đại Bồ-Tát, khi tu hành Bác Nhã-Ba-La-Mật-Đa, tuy quán tất cả Pháp đều không có sở hữu, chẳng thể nắm bắt được, rốt tráo thanh tịnh, nên không nương vào Đại Thừa mà xuất hiện và đi đến, nhưng lấy vô sở đắc làm phương tiện, nương vào Đại Thừa ra khỏi sanh tử ba cõi, đến trí nhất thiết trí, lợi ích, an ổn tất cả hữu tình, đến tận cùng đời vị lai, thường không dừng nghỉ. 16. Phẩm Tán D.I.T.H.V.A.01 Lúc bấy giờ, Cụ Thọ thiện hiện Bạch Phật, Bạch Thế Tôn. Nói Đại Thừa, Đại Thừa ấy là tối tôn, tối diệu, vượt hơn tất cả trời, người, à tối là V, V, trong thế gian. Đại Thừa như vậy ngang bằng với hư không? Thì như hư không có khả năng bao trùm vô số, vô lượng, vô biên hữu tình, Đại Thừa cũng vậy, có khả năng bao trùm vô số, vô lượng, vô biên hữu tình. Lại như hư không, không đến, không đi, không trụ, có thể thấy, Đại Thừa cũng vậy, không đến, không đi, không trụ, có thể thấy. Lại như hư không, khoảng trước, sau, giữa, đều chẳng thể nắm bắt được, Đại Thừa cũng vậy, khoảng trước, sau, giữa, đều chẳng thể nắm bắt được, ba đời bình đẳng, nên gọi là Đại Thừa. Phật bảo thiện hiện Đúng vậy! Đúng vậy! Như lời ông nói, Bồ Tát Đại Thừa đầy đủ vô biên công đức như vậy. Thiện hiện Nên biết, Đại Thừa như vậy, tức là bố thí, tình giới, an nhẫn, tinh tấn, tình lự, bát nhã ba la mật đa. Lại nữa, thiện hiện Nên biết, Đại Thừa như vậy, tức là cái xong nội, cái xong ngoại, cái xong nội ngoại, cái xong không, cái xong lớn, cái xong thắng nghĩa, cái xong hữu vi, cái xong vô vi, cái xong rốt tráo, cái xong không biên giới, cái xong tản mạng, cái xong không đội sát, cái xong bỗng tánh, cái xong tự tướng, cái xong cộng tướng, cái xong tất cả pháp, cái xong chẳng thể nắm bắt được, cái xong không tánh, cái xong tự tánh, cái xong không tánh tự tánh v.v. Lại nữa, thiện hiện Nên biết, Đại Thừa như vậy tức là Tamadhi kiện hành cho đến Tamadhi vô nhiễm trước như hư không v.v. Vô lượng trăm ngàn pháp môn Tamadhi. Lại nữa, thiện hiện Nên biết, Đại Thừa như vậy tức là bốn niệm trụ, bốn chánh đoạn, bốn thần túc, năm căng, năm lực, bảy chi đẳng giác, tám chi thánh đạo. Lại nữa, thiện hiện Nên biết, Đại Thừa như vậy tức là ba Tamadhi cho đến mười tám pháp Phật bất cộng. Lại nữa, thiện hiện Nên biết, Đại Thừa như vậy tức là pháp môn văn tự Đà-la-ni, tất cả pháp môn Đà-la-ni. Thiện hiện Nên biết, vô lượng, vô biên công đức thù thắng như vậy, đều là Đại Thừa của Đại Bồ-Tát. Lại nữa, thiện hiện Ông nói Đại Thừa là tối tôn, tối dịu, vượt hơn tất cả trời, người, à tối lạc V, V, trong thế gian. Đúng vậy, đúng vậy, như lời ông nói. Vì sao? Thiện hiện Nếu dục giới là chân như chẳng phải hư vọng, chẳng phải biên đảo, chẳng phải giả thiết, là chắc, là thật, có thường, có hằng, không biến, không dịch, có thật tánh, thì Đại Thừa này chẳng phải tôn, chẳng phải dịu, chẳng vượt hơn tất cả trời, người, à tối lạc V, V. Trong thế gian, nhưng vì dục giới chẳng phải là chân như mà là hư vọng, là biên đảo, là giả thiết, chẳng phải chắc, chẳng phải thật, không thường, không hằng, có biến, có dịch, hoàn toàn không có thật tánh, nên Đại Thừa này là tôn, là dịu, vượt hơn tất cả trời, người, à tối lạc V, V. Trong thế gian Thiện hiện Nếu sắc và vô sắc giới là chân như, chẳng phải hư vọng, chẳng phải biên đảo, chẳng phải giả thiết, là chắc, là thật, có thường, có hằng, không biến, không dịch, có thật tánh, thì Đại Thừa này chẳng phải tôn, chẳng phải dịu, chẳng vượt hơn tất cả trời, người, à tối lạc V, V. Trong thế gian Trong thế gian Thiện hiện Nếu sắc là chân như, chẳng phải hư vọng, chẳng phải biên đảo, chẳng phải giả thiết, là chắc, là thật, có thường, có hằng, không biến, không dịch, có thật tánh, thì Đại Thừa này chẳng phải tôn, chẳng phải dịu, chẳng vượt hơn tất cả trời, người, à tối lạc V, V. Trong thế gian Trong thế gian Thiện hiện Nếu thọ, tưởng, hành, thức là chân như, chẳng phải hư vọng, chẳng phải biên đảo, chẳng phải giả thiết, là chắc, là thật, có thường, có hằng, không biến, không dịch, có thật tánh, thì Đại Thừa này chẳng phải tôn, chẳng phải dịu, chẳng vượt hơn tất cả trời, người, à tối lạc V, V. Trong thế gian Trong thế gian Thiện hiện Nếu thọ, tưởng, hành, thức là chắc, là thật, có thường, có hằng, không biến, không dịch, có thật tánh, thì Đại Thừa này chẳng phải tôn, chẳng phải dịu, chẳng vượt hơn tất cả trời, người, à tối lạc V, V. Trong thế gian Trong thế gian Thiện hiện Nếu nhĩ, tỉ, thiệt, thân, ý xứ là chân như, chẳng phải hư vọng, chẳng phải điên đảo, chẳng phải giả thiết, là chắc, là thật, có thường, có hằng, không biến, không dịch, có thật tánh, thì Đại Thừa này chẳng phải tôn, chẳng phải dịu, chẳng vượt hơn tất cả trời, người, à tối lạc V, V. Trong thế gian Trong thế gian Thiện hiện Nếu xác xứ là chân như, chẳng phải hư vọng, chẳng phải điên đảo, chẳng phải giả thiết, là chắc, là thật, có thường, có hằng, không biến, không dịch, có thật tánh, thì Đại Thừa này chẳng phải tôn, chẳng phải dịu, chẳng vượt hơn tất cả trời, người, à tối lạc V, V. Trong thế gian Trong thế gian Thiện hiện Nếu thanh, hương, vị, xúc, pháp xứ là chân như, chẳng phải hư vọng, chẳng phải điên đảo, chẳng phải giả thiết, là chắc, là thật, có thường, có hằng, không biến, không dịch, có thật tánh, thì Đại Thừa này chẳng phải tôn, chẳng phải dịu, chẳng vượt hơn tất cả trời, người, à tối lạc V, V. Trong thế gian Thiện hiện Nếu thanh, hương, vị, xúc, pháp xứ là chẳng phải hư vọng, chẳng phải điên đảo, chẳng phải giả thiết, là chắc, là thật, có thường, có hằng, không biến, không dịch, có thật tánh, thì Đại Thừa này chẳng phải tôn, chẳng phải dịu, chẳng vượt hơn tất cả trời, người, à tối lạc V, V. Trong thế gian Trong thế gian Thiện hiện Nếu thanh, hương, vị, xúc, pháp xứ là chẳng phải hư vọng, chẳng phải điên đảo, chẳng phải giả thiết, là chắc, là thật, có thường, có hằng, không biến, không dịch, có thật tánh, thì Đại Thừa này chẳng phải tôn, chẳng phải dịu, chẳng vượt hơn tất cả trời, người, à tối lạc V, V. Trong thế gian Trong thế gian Thiện hiện Nếu nhị giới là chân như, chẳng phải hư vọng, chẳng phải điên đảo, chẳng phải giả thiết, là chắc, là thật, có thường, có hằng, không biến, không dịch, có thật tánh, thì Đại Thừa này chẳng phải tôn, chẳng phải dịu, chẳng vượt hơn tất cả trời, người, à tối lạc V, V. Trong thế gian Nhưng vì nhị giới chẳng phải là chân như mà là hư vọng, là điên đảo, là giả thiết, chẳng phải chắc, chẳng phải thật, không thường, không hằng, có biến, có dịch, hoàn toàn không có thật tánh, nên Đại Thừa này là tôn, là dịu, vượt hơn tất cả trời, người, à tối lạc V, V. Trong thế gian Thiện hiện Nếu thanh giới, nhị thức giới và nhị xúc cùng các họ do nhị xúc làm duyên sanh ra là chân như, chẳng phải hư vọng, chẳng phải điên đảo, chẳng phải giả thiết, là chắc, là thật, có thường, có hằng, không biến, không dịch, có thật tánh, thì Đại Thừa này chẳng phải tôn, chẳng phải dịu, chẳng vượt hơn tất cả trời, người, à tối lạc V, V. Trong thế gian Trong thế gian Thiện hiện Nếu tị giới là chân như, chẳng phải hư vọng, chẳng phải điên đảo, chẳng phải giả thiết, là chắc, là thật, có thường, có hằng, không biến, không dịch, có thật tánh, thì Đại Thừa này chẳng phải tôn, chẳng phải dịu, chẳng vượt hơn tất cả trời, người, à tối lạc V, V. Trong thế gian Trong thế gian Thiện hiện Nếu hương giới, tỉ thức giới và tỉ xúc cùng các thọ do tỉ xúc làm duyên sanh ra là chân như, chẳng phải hư vọng, chẳng phải điên đảo, chẳng phải giả thiết, là chắc, là thật, có thường, có hằng, không biến, không dịch, có thật tánh, thì Đại Thừa này chẳng phải tôn, chẳng phải dịu, chẳng vượt hơn tất cả trời, người, à tối lạc V, V. Trong thế gian Trong thế gian Thiện hiện Nếu hương giới, tỉ thức giới và tỉ xúc cùng các thọ do tỉ xúc làm duyên sanh ra là chân như, chẳng phải hư vọng, chẳng phải điên đảo, chẳng phải giả thiết, là chắc, là thật, có thường, có hằng, không biến, không dịch, có thật tánh, thì Đại Thừa này chẳng phải tôn, chẳng phải dịu, chẳng vượt hơn tất cả trời, người, à tối lạc V, V. Trong thế gian Trong thế gian Thiện hiện Nếu hương giới, tỉ thức giới và tỉ xúc cùng các thọ do tỉ xúc làm duyên sanh ra là chân như, chẳng phải hư vọng, chẳng phải điên đảo, chẳng phải giả thiết, là chắc, là thật, có thường, có hằng, không biến, không dịch, có thật tánh, thì Đại Thừa này chẳng phải tôn, chẳng phải dịu, chẳng vượt hơn tất cả trời, người, à tối lạc V, V. Trong thế gian Trong thế gian Thiện hiện Nếu thân giới là chân như, chẳng phải hư vọng, chẳng phải điên đảo, chẳng phải giả thiết, là chắc, là thật, có thường, có hằng, không biến, không dịch, có thật tánh, thì Đại Thừa này chẳng phải tôn, chẳng phải dịu, chẳng vượt hơn tất cả trời, người, à tối lạc V, V. Trong thế gian Trong thế gian Thiện hiện Nếu xuất giới, thân thức giới và thân xuất cùng các thọ do thân xuất làm duyên sanh ra là chân như, chẳng phải hư vọng, chẳng phải điên đảo, chẳng phải giả thiết, là chắc, là thật, có thường, có hằng, không biến, không dịch, có thật tánh, thì Đại Thừa này chẳng phải tôn, chẳng phải dịu, chẳng vượt hơn tất cả trời, người, à tối lạc V, V. Trong thế gian Trong thế gian Thiện hiện Nếu ý giới là chân như, chẳng phải hư vọng, chẳng phải điên đảo, chẳng phải giả thiết, là chắc, là thật, có thường, có hằng, không biến, không dịch, có thật tánh, thì Đại Thừa này chẳng phải tôn, chẳng phải dịu, chẳng vượt hơn tất cả trời, người, à tối lạc V, V. Trong thế gian Nhưng vì ý giới chẳng phải là chân như mà là hư vọng, là điên đảo, là giả thiết, chẳng phải chắc, chẳng phải thật, không thường, không hằng, có biến, có dịch, hoàn toàn không có thật tánh, nên Đại Thừa này là tôn, là dịu, vượt hơn tất cả trời, người, à tối lạc V, V. Trong thế gian Thiện hiện Nếu Pháp giới, ý thức giới và ý xúc cùng các thọ do ý xúc làm duyên sanh ra là chân như, chẳng phải hư vọng, chẳng phải điên đảo, chẳng phải giả thiết, là chắc, là thật, có thường, có hằng, không biến, không dịch, có thật tánh, thì Đại Thừa này chẳng phải tôn, chẳng phải dịu, chẳng vượt hơn tất cả trời, người, à tối lạc V, V. Trong thế gian Nhưng vì Pháp giới, ý thức giới và ý xúc cùng các thọ do ý xúc làm duyên sanh ra chẳng phải là chân như mà là hư vọng, là điên đảo, là giả thiết, chẳng phải chắc, chẳng phải thật, không thường, không hằng, có biến, có dịch, hoàn toàn không có thật tánh, nên Đại Thừa này là tôn, là dịu, vượt hơn tất cả trời, người, à tối lạc V, V. Trong thế gian Thiện hiện Nếu địa giới là chân như, chẳng phải hư vọng, chẳng phải điên đảo, chẳng phải giả thiết, là chắc, là thật, có thường, có hằng, không biến, không dịch, có thật tánh, thì Đại Thừa này chẳng phải tôn, chẳng phải dịu, chẳng vượt hơn tất cả trời, người, à tối lạc V, V. Trong thế gian Trong thế gian, nhưng vì địa giới chẳng phải là chân như mà là hư vọng, là điên đảo, là giả thiết, chẳng phải chắc, chẳng phải thật, không thường, không hằng, có biến, có dịch, hoàn toàn không có thật tánh, nên Đại Thừa này là tôn, là dịu, vượt hơn tất cả trời, người, à tối lạc V, V. Trong thế gian Thiện hiện Nếu thủy, hỏa, phong, không, thức giới là chân như, chẳng phải hư vọng, chẳng phải điên đảo, chẳng phải giả thiết, là chắc, là thật, có thường, có hằng, không biến, không dịch, có thật tánh, thì Đại Thừa này chẳng phải tôn, chẳng phải dịu, chẳng vượt hơn tất cả trời, người, à tối lạc V, V. Trong thế gian Thiện hiện Nếu vô minh là chân như, chẳng phải hư vọng, chẳng phải điên đảo, chẳng phải giả thiết, là chắc, là thật, không thường, không hằng, có biến, có dịch, hoàn toàn không có thật tánh, nên Đại Thừa này là tôn, là dịu, vượt hơn tất cả trời, người, à tối lạc V, V. Trong thế gian Thiện hiện Nếu vô minh là chân như, chẳng phải hư vọng, chẳng phải điên đảo, chẳng phải giả thiết, là chắc, là thật, có thường, có hằng, không biến, không dịch, có thật tánh, thì Đại Thừa này là tôn, là dịu, vượt hơn tất cả trời, người, à tối lạc V, V. Trong thế gian Trong thế gian Thiện hiện Nếu hành, thức, danh sách, luật sứ, xúc, thọ, ái, thủ, hữu, sanh, lão tử, sầu, than, khổ, ưu, não là chân như, chẳng phải hư vọng, chẳng phải điên đảo, chẳng phải giả thiết, là chắc, là thật, có thường, có hằng, không biến, không dịch, có thật tánh, thì Đại Thừa này chẳng phải tôn, chẳng phải dịu, chẳng vượt hơn tất cả trời, người, à tối lạc V, V. Trong thế gian Trong thế gian Trong thế gian Trong thế gian Trong thế gian Trong thế gian Trong thế gian Trong thế gian