Details
Nothing to say, yet
Details
Nothing to say, yet
Comment
Nothing to say, yet
Sáu Thiên Chúa và Samuel Thiên Chúa hiện diện Tôi hình dung Thiên Chúa thân mến hiện diện cạnh tôi mọi lúc mọi nơi, Ngài biết tôi và tôi biết Ngài Ân xin Xin nhận thấy Thiên Chúa muốn ra đón để gặp tôi, muốn tôi mở lòng đón nhận lời mời gọi và những chân trời mới là Ngài dành cho mình Hình dung bối cảnh Tôi tưởng tượng mình hành động như cậu bé Samuel, dọn mình nghe và gặp gỡ Thiên Chúa Bằng, bạn đã từng có kinh nghiệm gặp gỡ Thiên Chúa nhưng Thiên Chúa luôn luôn bao la, mới mẻ và đầy ngạc nhiên Nhiều khi bạn tự giới hạn mình theo những kinh nghiệm quen thuộc, tiếp xúc với Thiên Chúa, với anh em và với thực tế luôn theo cùng một kiểu Đây chính là kinh nghiệm của cậu bé Samuel chạy đi chạy lại đến thầy Eli Cậu bé khó nghe được tiếng Thiên Chúa đang ra đón để gặp mình một cách mới lạ và ngạc nhiên Đôi khi chúng ta không nghe tiếng Chúa bởi vì cứ tự giới hạn mình theo những mối tương quan cố định và như vậy mất khả năng gặp gỡ Ngài một cách mới lạ Thiên Chúa mời bạn tin tưởng mà sẵn sàng đón nhận cuộc gặp gỡ tươi mới bởi vì Ngài có nhiều điều muốn nói với bạn, lệ Chúa, xin Ngài phán vì tôi tới Ngài đang lắng nghe Bản văn 1S M 3 1 10 Cuộc gặp gỡ giữa Thiên Chúa và Samuel Tôi chậm chảy đọc bản văn, sẵn sàng dựng lại vào những gì đánh động trái tim tôi nhiều hơn Tôi cố gắng đồng cảm với Samuel, với mối tương quan của cậu bé với thầy Eli, với Thiên Chúa, với thái độ của cậu bé lặp lại những gì quen thuộc, với thái độ ngoan ngoãn vân lời Tôi đang nghe những tiếng gọi nào làm tôi chia trí hoặc ngăn cản tôi lắng nghe Tiến Chúa Tôi cố gắng nhạy bén lắng nghe những gì xuất hiện trong trái tim tôi Có cái gì mới lạ và bất ngờ Thiên Chúa tỏ lộ cho tôi? Ngài mở ra cách mới lạ nào để gặp tôi? Tâm sự Tôi diễn tả với một cữ chỉ thái độ sẵn sàng và cởi mở gặp gỡ và nghe Tiến Chúa, lệ Chúa, này con đây, xin Ngài hãy phán, vì tôi tới Ngài đang lắng nghe Về Thinh Lặng 1 Cách đây không lâu, người ta còn cho rằng Tiến Chúa chỉ có thể nghe được trong bầu không khí Thinh Lặng mà thôi, và do đó, họ đã tổ chức các cuộc tỉnh tâm Thinh Lặng Đối với nhiều người, ý nghĩ ấy ngày nay không còn xác đáng như vậy nữa Thinh Lặng là một kỷ lược đối với đôi tai hơn là cái lưỡi Chúng ta bắt cái lưỡi yên lặng để cho đôi tai có thể nghe được rõ ràng hơn Trong lúc đang nói năng, chúng ta thật khó mà nghe được những thanh âm tinh tế Mà Tiến của Thiên Chúa là một thanh âm rất mạnh, rất khẻ, nhất là đối với những đôi tai chưa nghe quen Tiến ấy Nếu như đôi tai chúng ta chưa quen với Tiến Chúa, thì chúng ta rất cần giữ Thinh Lặng Người chỉ huy giàn nhạc có thể phân biệt thanh âm tinh tế như Tiến Sáu đồng chẳng hạn giữa những thanh âm dọn dập của hàng trăm thứ nhạc cụ khác Một đôi tai chưa thuần thuộc cần phải tập nghe Tiến Sáu ấy trong một thời gian trước khi có thể phân biệt được nó một cách không lầm lẫn giữa giàn nhạc Chúng Ta cần phải tập lắng nghe Tiến Chúa trong Thinh Lặng suốt một thời Gian lâu dài thì sau này mới có thể nhận ra được Tiến người giữa những ồn ào náo nhiệt của phố chợ Đối với con người thời đại hôm nay, Thinh Lặng là một cái gì hết sức bức trức Chúng ta cảm thấy khó ngồi yên Chúng ta lúc nào cũng thấy bồn trồn muốn đi đây đi đó, làm cái này cái khác, nói điều nọ điều kia Chúng ta không thể không hí hoáy, và do đó, hầu hết các hoạt động của chúng ta chỉ là bó buộc chứ không phải là tự do, sáng tạo, và năng động như chúng ta vẫn thường nghĩ Khi nào chúng ta biết ngồi yên và nín lặng, bây giờ, chúng ta mới thật sự được tự do hoạt động hay không hoạt động, nói hay không nói Và khi ấy, lời nói và hoạt động của chúng ta mới đạt được một chiều sâu và một sức mạnh mới mẻ Con người thời này đang trải qua một cuộc khủng hoảng trầm trọng do thói hời hợp bề ngoài Chúng ta không thể đi sâu vào thăm tâm bản thân bởi vì ngay lúc chúng ta cố gắng làm điều đó thì chúng ta lại bị xô 1A. Giamello, Tiếp xúc với Thiên Chúa, nhà xuất bản Tôn Giáo 2009, tr. 50, 52 Gạt khỏi tâm hồn mình giống như một cái tử thi biển nước biển đưa đẩy trôi giặt Một tác giả nọ đã phát biểu thật sát đáng, con người không thể nào có hạnh phúc trừ phi họ gặp được những nguồn mạch sự sống ở trong tâm hồn họ Tuy nhiên, họ thường xuyên bị trục xuất ra khỏi ngôi nhà của họ, bị khóa nhốt bên ngoài với sự cô tịch tinh thần của họ, vì thế, họ không còn là một bản vị nữa Thi sĩ Kali Jibrang đã viết, bạn lên tiếng khi bạn không an hòa với bản thân Và khi bạn không lưu lại chốn thẳm sâu tâm hồn, thì bạn sống ngoài môi mép Và thanh âm trở thành một sự giải quay và một trò tiêu khiển Các bạn có muốn thử một cuộc trắc nghiệm đơn giản để biết mình đã Trở thành nạn nhân của cuộc khủng hoảng hời hợp và hình thức bên ngoài không? Các bạn hãy xếp xem các bạn có cảm thấy dễ chịu trong lúc thinh lặng hay không? Các bạn có thể giữ im lặng được bao lâu mà không cảm thấy háo hức muốn nói?