Details
Nothing to say, yet
Big christmas sale
Premium Access 35% OFF
Nothing to say, yet
Kinh Đại Bác Nhã Ba La Mật Đa Tập 4, Quyển 84, xxiv Phẩm Thỏ Giáo 04 Những người như vậy, hoàn toàn chẳng lấy không, bất không để phân biệt pháp của bậc trực khỉ, cũng chẳng lấy pháp của bậc trực khỉ để phân biệt không, bất không, chẳng lấy không, bất không để phân biệt pháp của bậc ly tấu, bậc pháp quan cho đến bậc thiện tuệ, bậc pháp vân, cũng chẳng lấy pháp của bậc ly tấu, bậc pháp quan cho đến bậc thiện tuệ, bậc pháp vân để phân biệt không, bất không, chẳng lấy hữu tướng, vô tướng để phân biệt pháp của bậc trực khỉ, cũng chẳng lấy pháp của bậc trực khỉ để phân. Biệt hữu tướng, vô tướng, chẳng lấy hữu tướng, vô tướng để phân biệt pháp của bậc ly tấu, bậc pháp quan cho đến bậc thiện tuệ, bậc pháp vân, cũng chẳng lấy pháp của bậc ly tấu, bậc pháp quan cho đến bậc thiện tuệ, bậc pháp vân để phân biệt hữu tướng, vô tướng, chẳng lấy hữu nguyện, vô nguyện để phân biệt pháp của bậc trực khỉ, cũng chẳng lấy pháp của bậc trực khỉ để phân biệt hữu nguyện, vô nguyện. Chẳng lấy hữu nguyện, vô nguyện để phân biệt pháp của bậc ly tấu, bậc pháp quan cho đến bậc thiện tuệ, bậc pháp vân, cũng chẳng lấy pháp của bậc ly tấu, bậc pháp quan cho đến bậc thiện tuệ, bậc pháp vân để phân biệt hữu nguyện, vô nguyện, chẳng lấy sanh, bất sanh để phân biệt pháp của bậc trực khỉ, cũng chẳng lấy pháp của bậc trực khỉ để phân biệt sanh, bất sanh, chẳng lấy sanh, bất sanh để phân biệt pháp của bậc ly tấu, bậc pháp quan cho đến bậc thiện tuệ, bậ pháp quan cho đến bậc thiện tuệ, bậc pháp vân để phân biệt sanh, bất sanh, chẳng lấy diệt, bất diệt để phân biệt pháp của bậc trực khỉ, cũng chẳng lấy pháp của bậc trực khỉ để phân biệt diệt, bất diệt, chẳng lấy diệt, bất diệt để phân biệt pháp của bậc ly tấu, bậc pháp quan cho đến bậc thiện tuệ, bậc pháp vân, cũng chẳng lấy pháp của bậc ly tấu, bậc pháp quan cho đến bậc thiện tuệ, bậc pháp vân để phân biệt diệt, bất diệt. Chẳng lấy tịch tình, bất tịch tình để phân biệt pháp của bậc trực khỉ, cũng chẳng lấy pháp của bậc trực khỉ để phân biệt tịch tình, bất tịch tình, chẳng lấy tịch tình, bất tịch tình để phân biệt pháp của bậc ly tấu, bậc pháp quan cho đến bậc thiện tuệ, bậc pháp vân, cũng chẳng lấy pháp của bậc ly tấu, bậc pháp quan cho đến bậc thiện tuệ, bậc pháp vân để phân biệt tịch tình, bất tịch tình, chẳng lấy viễn ly, bất viễn ly để phân biệt pháp của bậc trực khỉ, cũng chẳng lấy viễn ly, bất viễn ly để phân biệt pháp của bậc ly tấu, bậc pháp quan cho đến bậc thiện tuệ, bậc pháp vân, cũng chẳng lấy pháp của bậc ly tấu, bậc pháp quan cho đến bậc thiện tuệ, bậc pháp vân để phân biệt viễn ly, bậc viễn ly. Những người như vậy, hoàn toàn chẳng lấy không, bất không để phân biệt bậc phàm phu, cũng chẳng lấy bậc phàm phu để phân biệt không, bất không, chẳng lấy không, bất không để phân biệt bậc chủng tánh, bậc tệ bác, bậc cụ kiến, bậc bạc, bậc ly dục, bậc dĩ điện, bậc độc giác, bậc bồ tác, bậc như lai, cũng chẳng lấy bậc chủng tánh, bậc tệ bác cho đến bậc bồ tác, bậc như lai để phân biệt không, bất không, chẳng lấy hữu tướng, vô tướng để phân biệt Việc hữu tướng, vô tướng, chẳng lấy hữu tướng, vô tướng để phân biệt bậc chủng tánh, bậc tệ bác cho đến bậc bồ tác, bậc như lai, cũng chẳng lấy bậc chủng tánh, bậc tệ bác cho đến bậc bồ tác, bậc như lai để phân biệt hữu tướng, vô tướng, chẳng lấy hữu nguyện, vô nguyện để phân biệt bậc phàm phu, cũng chẳng lấy bậc phàm phu để phân biệt hữu nguyện, vô nguyện chẳng lấy hữu nguyện, vô nguyện để phân biệt bậc chủng tánh, bậc tệ bác cho đến bậc bồ tác, bậc như lai, cũng chẳng lấy bậc chủng tánh, bậc tệ bác cho đến bậc bồ tác, bậc như lai để phân biệt hữu nguyện, vô nguyện, chẳng lấy xanh, bậc xanh để phân biệt bậc phàm phu, cũng chẳng lấy bậc phàm phu để phân biệt xanh, bậc xanh, chẳng lấy xanh, bậc xanh để phân biệt bậc chủng tánh, bậc tệ bác cho đến bậc bồ tác chẳng lấy xanh, bậc xanh, chẳng lấy diệt, bậc diệt để phân biệt bậc phàm phu, cũng chẳng lấy bậc phàm phu để phân biệt diệt, bậc diệt, chẳng lấy diệt, bậc diệt để phân biệt bậc chủng tánh, bậc tệ bác cho đến bậc bồ tác, bậc như lai, cũng chẳng lấy bậc chủng tánh, bậc tệ bác cho đến bậc bồ tác, bậc như lai để phân biệt diệt, bậc diệt, chẳng lấy tịch tịnh, bậc tịch tịnh để phân biệt bậc phàm phu, cũng chẳng lấy bậc phàm phu để phân biệt viễn ly, bậc viễn ly, chẳng lấy viễn ly, bậc viễn ly để phân biệt bậc chủng tánh, bậc tệ bác cho đến bậc bồ tác, bậc như lai, cũng chẳng lấy bậc chủng tánh, bậc tệ bác cho đến bậc bồ tác, bậc như lai để phân biệt diệt, bậc tịch tịnh, chẳng lấy viễn ly, bậc viễn ly để phân biệt bậc phàm phu, cũng chẳng lấy bậc phàm phu để phân biệt viễn ly, bậc viễn ly. Những người như vậy, hoàn toàn chẳng lấy không, bậc không để phân biệt pháp của bậc phàm phu, cũng chẳng lấy pháp của bậc phàm phu để phân biệt không, bậc không, chẳng lấy không, bậc không để phân biệt pháp của bậc chủng tánh, bậc tệ bác cho đến bậc bồ tác, bậc như lai, cũng chẳng lấy pháp của bậc chủng tánh, bậc tệ bác cho đến bậc bồ tác, bậc như lai để phân biệt không, bậc không, chẳng lấy hữu tướng, vô tướng để phân biệt pháp của bậc phàm phu, cũng chẳng lấy hữu tướng, vô tướng để phân biệt pháp của bậc chủng tánh, bậc tệ bác cho đến bậc bồ tác, bậc như lai, cũng chẳng lấy pháp của bậc chủng tánh, bậc tệ bác cho đến bậc bồ tác, bậc như lai để phân biệt hữu tướng, vô tướng, chẳng lấy hữu nguyện, vô nguyện để phân biệt pháp của bậc phàm phu, cũng chẳng lấy pháp của bậc phàm phu để phân biệt hữu nguyện, vô nguyện. Chẳng lấy hữu nguyện, vô nguyện để phân biệt pháp của bậc chủng tánh, bậc tệ bác cho đến bậc bồ tác, bậc như lai, cũng chẳng lấy pháp của bậc chủng tánh, bậc tệ bác cho đến bậc bồ tác, bậc như lai để phân biệt hữu nguyện, vô nguyện, chẳng lấy xanh, bất xanh để phân biệt pháp của bậc phàm phu, cũng chẳng lấy pháp của bậc phàm phu để phân biệt xanh, bất xanh, chẳng lấy xanh, bất xanh để phân biệt pháp của bậc chủng tánh, bậc tệ bác cho đến b chủng tánh, bậc tệ bác cho đến bậc bồ tác, bậc như lai để phân biệt xanh, bất xanh, chẳng lấy gì, bất gì để phân biệt pháp của bậc phàm phu, cũng chẳng lấy pháp của bậc phàm phu để phân biệt gì, bất gì, chẳng lấy gì, bất gì để phân biệt pháp của bậc chủng tánh, bậc tệ bác cho đến bậc bồ tác, bậc như lai, cũng chẳng lấy pháp của bậc chủng tánh, bậc tệ bác cho đến bậc bồ tác, bậc như lai để phân biệt gì, bất gì chẳng lấy tịch tịnh, bất tịch tịnh để phân biệt pháp của bậc phàm phu, cũng chẳng lấy pháp của bậc phàm phu để phân biệt tịch tịnh, bất tịch tịnh, chẳng lấy tịch tịnh, bất tịch tịnh để phân biệt pháp của bậc chủng tánh, bậc tệ bác cho đến bậc bồ tác, bậc như lai, cũng chẳng lấy pháp của bậc chủng tánh, bậc tệ bác cho đến bậc bồ tác, bậc như lai để phân biệt tịch tịnh, bất tịch tịnh, chẳng lấy viễn ly, bất viễn ly để phân biệt pháp của b bậc chủng tánh, bậc tệ bác cho đến bậc bồ tác, bậc như lai, cũng chẳng lấy pháp của bậc chủng tánh, bậc tệ bác cho đến bậc bồ tác, bậc như lai để phân biệt viễn ly, bậc viễn ly. Những người như vậy, hoàn toàn chẳng lấy không, bất không để phân biệt cảnh giới hữu vi, cũng chẳng lấy cảnh giới hữu vi để phân biệt không, bất không, chẳng lấy không, bất không để phân biệt cảnh giới vô vi, cũng chẳng lấy cảnh giới vô vi để phân biệt không, bất không, chẳng lấy hữu tướng, vô tướng để phân biệt cảnh giới hữu vi, cũng chẳng lấy cảnh giới hữu vi để phân biệt hữu tướng, vô tướng, chẳng lấy hữu tướng, vô tướng để phân biệt cảnh giới vô vi, cũng chẳng lấy cảnh giới vô vi Điệt hữu tướng, vô tướng, chẳng lấy hữu nguyện, vô nguyện để phân biệt cảnh giới hữu vi, cũng chẳng lấy cảnh giới hữu vi để phân biệt hữu nguyện, vô nguyện, chẳng lấy hữu nguyện, vô nguyện để phân biệt cảnh giới vô vi, cũng chẳng lấy cảnh giới vô vi để phân biệt hữu nguyện, vô nguyện, chẳng lấy xanh, bất xanh để phân biệt cảnh giới hữu vi, cũng chẳng lấy cảnh giới hữu vi để phân biệt xanh, bất xanh chẳng lấy xanh, bất xanh để phân biệt cảnh giới vô vi, cũng chẳng lấy cảnh giới vô vi để phân biệt xanh, bất xanh, chẳng lấy diệt, bất diệt để phân biệt cảnh giới hữu vi, cũng chẳng lấy cảnh giới hữu vi để phân biệt diệt, bất diệt, chẳng lấy diệt, bất diệt để phân biệt cảnh giới vô vi, cũng chẳng lấy cảnh giới vô vi để phân biệt diệt, bất diệt, chẳng lấy tịch tịnh, bất tịch tịnh để phân biệt cảnh giới hữu vi, cũng chẳng lấy cảnh giới hữu vi để phân biệt tịch tịnh, bất tịch tịnh, chẳng lấy viễn ly, bất viễn ly để phân biệt cảnh giới hữu vi, cũng chẳng lấy cảnh giới hữu vi để phân biệt viễn ly, bất viễn ly, chẳng lấy viễn ly, bất viễn ly để phân biệt cảnh giới vô vi, cũng chẳng lấy cảnh giới vô vi để phân biệt viễn ly, bất viễn ly. Khi ấy, Cụ Thọ Thiện Hiện Bảo các Thiên Tử, như vậy, Bác Nhã-Ba-La-Mật-Đa đã nói là Pháp sâu xa khó thấy, khó biết, chẳng phải là đối tượng tầm tư, là cảnh siêu tầm tư, vi diệu, tịch tịnh, tối thắng đệ nhất, chỉ có bậc cực thánh tự nội chính, kẻ thông tuệ trong thế gian chẳng có thể suy lượng tới được, trong đó, thật không có kẻ có khả năng tính thọ. Vì sao? Vì trong đó, không có Pháp có thể hiển thị, vì không có Pháp có thể hiển thị, nên kẻ thật tính thọ cũng chẳng thể nắm bắt được. Khi ấy, Xá Lợi Tử Hỏi Thiện Hiện, ở trong giáo Pháp thâm sâu của Bác Nhã-Ba-La-Mật-Đa này, đâu chẳng rộng nói giáo Pháp ba thừa, đó là Pháp của thanh văn, độc giác, vô thường thừa, rộng nói bao gồm đạo Bồ Tát của các đại Bồ Tát, từ sơ pháp tâm cho đến thập địa, đó là bố thí Ba-La-Mật-Đa, tình giới, an nhẫn, tinh tấn, tình lự, Bác Nhã-Ba-La-Mật-Đa, hoặc cái không nội, cái không ngoại, cái không nội ngoại, cái không không, cái không lớn, cái không thắng nghĩa, cái không hữu vi, cái không vô vi, cái không trốt tráo, cái không không biên giới, cái không tảng mạng, cái không không đổi khác, cái không bản tánh, cái không tự tướng, cái không cộng tướng, cái không tất cả pháp, cái không chẳng thể nắm bắt được, cái không không tánh, cái không tự tánh, cái không không tánh tự tánh, hoặc dân như Pháp giới, Pháp tánh, tánh chẳng hư vọng, tánh chẳng đổi khác, tánh bình đẳng, tánh ly xanh, định pháp, trụ pháp, thật tế, cảnh giới hư không, cảnh giới bất ngờ, cảnh giới bất ngờ, cảnh giới bất ngờ, cảnh giới bất ngờ, cảnh gi bất tư nghi, Pháp giới cho đến cảnh giới bất tư nghi hoặc thánh đế khổ, thánh đế tập, diệt, đạo, hoặc 4 tình lự, 4 vô lượng, 4 định vô sắc, hoặc 8 giải thoát, 8 thắng xứ, 9 định thứ đệ, 10 biến xứ, hoặc 4 niệm trụ, 4 chánh đoạn, 4 thần túc, 5 căng, 5 lực, 7 chi đẳng giác, 8 chi thánh đạo, hoặc pháp môn giải thoát không, pháp môn giải thoát vô tướng, vô nguyện, hoặc 5 loại mắt, 6 phép thần thông, hoặc 10 lực của Phật, 4 điều không sợ, 4 sự hiểu biết thông suốt, đại tư, đại bi, đại hỷ, đại phá, 18 pháp. Phật bất cộng, hoặc pháp không quên mất, tánh luôn luôn xã, hoặc trí nhất thiết, trí đạo tướng, trí nhất thiết tướng, hoặc tất cả pháp môn Đà-la-ni, tất cả pháp môn Tam-ma-địa. Rộng nói bao gồm thắng sự công đức của Đại Bồ-Tát, đó là Đại Bồ-Tát đối với bác nhã Ba-la-mật-đa này, xuyên năng tu hành, cho nên tùy nơi sanh ra thường thọ hóa sanh, với thần thông bất thối, có thể dạo chơi tự tại, từ cõi Phật này đến cõi Phật khác, cúng dường, cung kính, tôn trọng, nợi khen chiêu Phật thế tôn, tùy theo sở nguyện, ưu gieo trồng thiện căng, đều có thể tu tập, mau được viên mãng. Ở chỗ các đức Phật nghe và thọ kỳ chánh Pháp cho đến chứng quả vị giác ngộ cao tột, thường không quên, mất cũng không biến lười, bỏ phế, thường trụ định thu thắng, xa lịa tâm tán loạn, do vị duyên này, nên được điện tài vô ngại, điện tài không chấm dứt, điện tài không sai lầm, điện tài nhạy bén, điện tài thích ứng, điện tài có nghĩa lý phong phú ý vị khi diễn thuyết một vấn đề gì, điện tài thu thắng tối diệu đối với tất cả thế gian. Thiện hiện đáp, đúng vậy! Đúng vậy! Giáo Pháp thầm thâm như vậy, hãy có nói thì lấy vô sở đắc làm phương tiện. Xá lợi tử hỏi, Pháp này đối với Pháp nào, lấy vô sở đắc làm phương tiện? Thiện hiện đáp, xá lợi tử, Pháp này đối với ngã lấy vô sở đắc làm phương tiện, Pháp này đối với hữu tình, dòng sinh mạng, sự sanh, sự dưỡng, sự trưởng thành, chủ thể luân hồi, người do người sanh, ngã tối thắng, khả năng làm việc, khả năng khiến người làm việc, khả năng tạo nhiệt, khả năng khiến người tạo nhiệt, tự thọ quả báo, khiến người thọ quả báo, cái biết, cái thấy lấy vô sở đắc làm phương tiện. Xá lợi tử, Pháp này đối với sắc, lấy vô sở đắc làm phương tiện, Pháp này đối với thọ, tưởng, hành, thức, lấy vô sở đắc làm phương tiện. Xá lợi tử, Pháp này đối với nhãn thứ, lấy vô sở đắc làm phương tiện, Pháp này đối với nhĩ, tỉ, thiệt, thân, ý thứ, lấy vô sở đắc làm phương tiện. Xá lợi tử, Pháp này đối với sắc xứ, lấy vô sở đắc làm phương tiện, Pháp này đối với thanh, hương, vị, xúc, pháp xứ, lấy vô sở đắc làm phương tiện. Xá lợi tử, Pháp này đối với nhãn giới, lấy vô sở đắc làm phương tiện, Pháp này đối với sắc giới, nhãn thức giới và nhãn xúc cùng các thọ do nhãn xúc làm duyên sanh ra, lấy vô sở đắc làm phương tiện. Xá lợi tử, Pháp này đối với nhĩ giới, lấy vô sở đắc làm phương tiện, Pháp này đối với thanh giới, nhĩ thức giới và nhĩ xúc cùng các thọ do nhĩ xúc làm duyên sanh ra, lấy vô sở đắc làm phương tiện. Xá lợi tử, Pháp này đối với tỉ giới, lấy vô sở đắc làm phương tiện, Pháp này đối với hương giới, tỉ thức giới và tỉ xúc cùng các thọ do tỉ xúc làm duyên sanh ra, lấy vô sở đắc làm phương tiện. Xá lợi tử, Pháp này đối với thiệt giới, lấy vô sở đắc làm phương tiện, Pháp này đối với vị giới, thiệt thức giới và thiệt xúc cùng các thọ do thiệt xúc làm duyên sanh ra, lấy vô sở đắc làm phương tiện. Xá lợi tử, Pháp này đối với thân giới, lấy vô sở đắc làm phương tiện, Pháp này đối với xúc giới, thân thức giới và thân xúc cùng các thọ do thân xúc làm duyên sanh ra, lấy vô sở đắc làm phương tiện. Xá lợi tử, Pháp này đối với ý giới, lấy vô sở đắc làm phương tiện, Pháp này đối với Pháp giới, ý thức giới và ý xúc cùng các thọ do ý xúc làm duyên sanh ra, lấy vô sở đắc làm phương tiện. Xá lợi tử, Pháp này đối với địa giới, lấy vô sở đắc làm phương tiện, Pháp này đối với thủy, hỏa, phong, không, thức giới, lấy vô sở đắc làm phương tiện. Xá lợi tử, Pháp này đối với thánh đế khổ, lấy vô sở đắc làm phương tiện, Pháp này đối với thánh đế tập, diệt, đạo, lấy vô sở đắc làm phương tiện. Xá lợi tử, Pháp này đối với vô minh, lấy vô sở đắc làm phương tiện, Pháp này đối với hành, thức, danh sách, luật sướng, xúc, thọ, ái, thủ, hữu, sanh, lão tử, sầu, thang, khổ, ưu, não, lấy vô sở đắc làm phương tiện. Xá lợi tử, Pháp này đối với cái không nội, lấy vô sở đắc làm phương tiện, Pháp này đối với cái không ngoại, cái không nội ngoại, cái không không, cái không lớn, cái không thắng nghĩa, cái không hữu vi, cái không vô vi, cái không trốt tráo, cái không không biên giới, cái không tảng mạng, cái không không đội khác, cái không bản tánh, cái không tự tướng, cái không cộng tướng, cái không tất cả Pháp, cái không chẳng thể nắm bắt được, cái không không tánh, cái không tự tánh, cái không không tánh tự tánh. Lấy vô sở đắc làm phương tiện. Xá lợi tử, Pháp này đối với chân như, lấy vô sở đắc làm phương tiện, Pháp này đối với Pháp giới, Pháp tánh, tánh chẳng hư vọng, tánh chẳng đội khác, tánh bình đẳng, tánh ly xanh, định Pháp, trụ Pháp, thực tế, cảnh giới hư không, cảnh giới bất tư nghi, lấy vô sở đắc làm phương tiện. Xá lợi tử, Pháp này đối với bố thí Ba-la-mật-đa, lấy vô sở đắc làm phương tiện, Pháp này đối với tỉnh giới, an nhẫn, tinh tấn, tình lự, bát nhả Ba-la-mật-đa, lấy vô sở đắc làm phương tiện. Xá lợi tử, Pháp này đối với bốn tình lự, lấy vô sở đắc làm phương tiện, Pháp này đối với bốn vô lượng, bốn định vô sắc, lấy vô sở đắc làm phương tiện. Xá lợi tử, Pháp này đối với tám giải thoát, lấy vô sở đắc làm phương tiện, Pháp này đối với tám thắng phướng, chính định thứ đệ, mười biến phướng, lấy vô sở đắc làm phương tiện. Xá lợi tử, Pháp này đối với bốn niệm trụ, lấy vô sở đắc làm phương tiện, Pháp này đối với bốn chánh đoạn, bốn thần túc, năm căng, năm lực, bảy chi đẳng giác, tám chi thánh đạo, lấy vô sở đắc làm phương tiện. Xá lợi tử, Pháp này đối với Pháp môn giải thoát không, lấy vô sở đắc làm phương tiện, Pháp này đối với Pháp môn giải thoát vô tướng, vô nguyện, lấy vô sở đắc làm phương tiện. Xá lợi tử, Pháp này đối với năm loại mắt, lấy vô sở đắc làm phương tiện, Pháp này đối với sáu phép thần thông, lấy vô sở đắc làm phương tiện. Xá lợi tử, Pháp này đối với mười lực của Phật, lấy vô sở đắc làm phương tiện, Pháp này đối với bốn điều không sợ, bốn sự dịu biết thông suốt, đại tử, đại bi, đại hỷ, đại xã, mười tám Pháp Phật bất cộng, lấy vô sở đắc làm phương tiện. Xá lợi tử, Pháp này đối với Pháp không quên mất, lấy vô sở đắc làm phương tiện, Pháp này đối với tánh lung lung xã, lấy vô sở đắc làm phương tiện. Xá lợi tử, Pháp này đối với tất cả Pháp môn Đà La Ni, lấy vô sở đắc làm phương tiện, Pháp này đối với tất cả Pháp môn Tam Ma Địa, lấy vô sở đắc làm phương tiện. Xá lợi tử, Pháp này đối với trí nhất thiết, lấy vô sở đắc làm phương tiện, Pháp này đối với trí đạo tướng, trí nhất thiết tướng, lấy vô sở đắc làm phương tiện. Xá lợi tử, Pháp này đối với thanh văn thừa, lấy vô sở đắc làm phương tiện, Pháp này đối với độc giác thừa, vô thường thừa, lấy vô sở đắc làm phương tiện. Xá lợi tử, Pháp này đối với dự lưu, lấy vô sở đắc làm phương tiện, Pháp này đối với nhất lai, bất hoàn, à la hãng, lấy vô sở đắc làm phương tiện. Xá lợi tử, Pháp này đối với dự lưu hướng, dự lưu quả, lấy vô sở đắc làm phương tiện, Pháp này đối với nhất lai hướng, nhất lai quả, bất hoàn hướng, bất hoàn quả, à la hãng hướng, à la hãng quả, lấy vô sở đắc làm phương tiện. Xá lợi tử, Pháp này đối với độc giác, lấy vô sở đắc làm phương tiện, Pháp này đối với độc giác hướng, độc giác quả, lấy vô sở đắc làm phương tiện. Xá lợi tử, Pháp này đối với Đại Bồ Tát, lấy vô sở đắc làm phương tiện, Pháp này đối với Tam Miệu Tam Phật Đà, lấy vô sở đắc làm phương tiện. Xá lợi tử, Pháp này đối với Pháp của Đại Bồ Tát, lấy vô sở đắc làm phương tiện, Pháp này đối với Pháp của Quả Vị Giác Ngộ Cao Tột, lấy vô sở đắc làm phương tiện. Xá lợi tử, Pháp này đối với bật thực khỉ, lấy vô sở đắc làm phương tiện, Pháp này đối với bật ly cấu, bật phát quan, bật diệm tuệ, bật thực nang thắng, bật hiện tiên, bật viễn hành, bật bất động, bật thiện tuệ, bật phát vân, lấy vô sở đắc làm phương tiện. Xá lợi tử, Pháp này đối với Pháp của bật thực khỉ, lấy vô sở đắc làm phương tiện, Pháp này đối với Pháp của bật ly cấu, bật phát quan, bật diệm tuệ, bật thực nang thắng, bật hiện tiên, bật viễn hành, bật bất động, bật thiện tuệ, bật phát vân, lấy vô sở đắc làm phương tiện. Xá lợi tử, Pháp này đối với bật phạm phu, lấy vô sở đắc làm phương tiện, Pháp này đối với bật trũng tánh, bật tệ bác, bật cụ kiến, bật bạc, bật ly dục, bật dĩ biện, bật độc giác, bật bồ tác, bật như lai, lấy vô sở đắc làm phương tiện. Xá lợi tử, Pháp này đối với Pháp của bật phạm phu, lấy vô sở đắc làm phương tiện, Pháp này đối với Pháp của bật trũng tánh, bật tệ bác, bật cụ kiến, bật bạc, bật ly dục, bật dĩ biện, bật độc giác, bật bồ tác, bật như lai, lấy vô sở đắc làm phương tiện. Xá lợi tử, Pháp này đối với cảnh giới hữu vi, lấy vô sở đắc làm phương tiện, Pháp này đối với cảnh giới vô vi, lấy vô sở đắc làm phương tiện. Khi ấy, xá lợi tử hỏi thiện hiện, vì nhân duyên gì ở trong giáo Pháp thâm sâu của bác nhã Palamudda này, lấy vô sở đắc làm phương tiện, rộng nói giáo Pháp ba thừa, đó là Pháp thanh văn, độc giác, vô thượng thừa. Vì nhân duyên gì ở trong giáo Pháp thâm sâu của bác nhã Palamudda này, lấy vô sở đắc làm phương tiện, rộng nói bao gồm đạo bồ tác của các đại bồ tác, từ sơ Pháp tâm cho đến thập địa, đó là bố thí Palamudda cho đến tất cả Pháp môn tama địa. Vì nhân duyên gì ở trong giáo Pháp thâm sâu của bác nhã Palamudda này, lấy vô sở đắc làm phương tiện, rộng nói bao gồm thắng sự công đức của đại bồ tác, đó là đại bồ tác đối với bác nhã Palamudda này, xiên năng tu hành, cho nên tùy nơi sanh ra, thường thỏa hóa sanh cho đến được biện tài thù thắng tối diệu trong tất cả thế gian. Thiện hiện đáp, xá lợi tử Do cái không nội nên ở trong giáo Pháp thâm sâu của bác nhã Palamudda này, lấy vô sở đắc làm phương tiện, rộng nói Pháp ba thừa, đó là Pháp thanh văn, độc giác, vô thường thừa. Xá lợi tử Do cái không ngoại, cái không nội ngoại, cái không không, cái không lớn, cái không thắng nghĩa, cái không hữu vi, cái không vô vi, cái không trốt tráo, cái không không biên giới, cái không tảng mạng, cái không không đội khác, cái không bổng tánh, cái không tự tướng, cái không tổng tướng, cái không tất cả Pháp, cái không chẳng thể nắm bắt được, cái không không tánh, cái không tự tánh, cái không không tánh tự tánh, nên ở trong giáo Pháp thâm sâu của bác nhã Palamudda này, lấy vô sở đắc làm phương tiện, rộng nói Pháp ba thừa, đó là Pháp thanh văn, độc giác, vô thường thừa. Xá lợi tử Do cái không nội nên ở trong giáo Pháp thâm sâu của bác nhã Palamudda này, lấy vô sở đắc làm phương tiện, rộng nói bao gồm đạo Bồ Tát của các đại Bồ Tát, từ sơ Pháp thâm cho đến thập địa, đó là bố thí Palamudda, tình giới, an nhẫn, tinh tấn, tình lự, bác nhã Palamudda, hoặc cái không nội, cái không ngoại, cái không nội ngoại, cái không không, cái không lớn, cái không thắng nghĩa, cái không hữu vi, cái không vô vi, cái không trốt tráo, cái không không biên giới, cái không tảng mạng, cái không không đội khác, cái không bản tánh, cái không tự tướng, cái không cộng tướng, cái không tất cả Pháp, cái không chẳng thể nắm bắt được, cái không không tánh, cái không tự tánh, cái không không tánh tự tánh, hoặc như Pháp giới, Pháp tánh, tánh chẳng hư vọng, tánh chẳng đội khác, tánh bình đẳng, tánh ly xanh, định Pháp, trụ Pháp, thực tế, cảnh giới hư không, cảnh giới bất tương nghi, hoặc thánh đế khổ, thánh đế tộc, diệt, đạo, hoặc bốn tình lự, bốn vô lượng, bốn định vô sắc, hoặc tám giải thoát, tám thắng xứ, chính định thứ đệ, mười biến xứ, hoặc bốn niệm trụ, bốn chánh đoạn, bốn thần túc, năm căng, năm lực, bảy chi đẳng giác, tám chi thánh đạo, hoặc Pháp môn giải thoát không, Pháp môn giải thoát vô tướng, vô nguyện, hoặc năm loại mắt, sáu phép thần thông, hoặc mười lực của Phật, bốn điều không sợ, bốn sự hiểu biết thông suốt, đại từ, đại bi, đại hỷ, đại xã, mười tám Pháp Phật bất cộng, hoặc Pháp không quên mất, tánh luôn luôn xã, hoặc trí nhất thiết, trí đạo tướng, trí nhất thiết tướng, hoặc tất cả Pháp môn Đà-la-Ni, tất cả Pháp môn Tam-ma-địa. Xá lợi tử Do cái không ngoại cho đến cái không không tánh tự tánh, nên ở trong giáo Pháp thâm sâu của bác nhã Ba-la-mật-đa này, lấy vô sở đắc làm phương tiện, rộng nói bao gồm đạo Bồ-Tát của các đại Bồ-Tát, từ sơ Pháp tâm cho đến thập địa, đó là bố thí Ba-la-mật-đa cho đến tất cả Pháp môn Tam-ma-địa. Xá lợi tử Do cái không nội nên ở trong giáo Pháp thâm sâu của bác nhã Ba-la-mật-đa này, lấy vô sở đắc làm phương tiện, rộng nói bao gồm thắng sự công đức của đại Bồ-Tát, đó là đại Bồ-Tát đối với bác nhã Ba-la-mật-đa này, xiên năng tu hành, nên tùy nơi sanh ra, thường thọ hóa sanh với thần thông bất thối, có khả năng dạo chơi tự tại, từ cõi Phật này đến cõi Phật khác, cúng dường, cung chính, tôn trọng, ngợi khen chiêu Phật thế tôn, tùy theo sở nguyện. Tư gieo trồng các trăng lành, đều có khả năng tu tập, mau. Được viên mãng Ở chỗ các đức Phật, nghe và thọ thì tránh pháp cho đến chứng quả vị giác ngộ cao tột, thường không quên mất cũng không biến lười, bỏ phế, thường trụ định thu thắng, xa lìa tâm tán loạn, do vì duyên cớ này, nên được biện tài vô ngại, biện tài không chấm dứt, biện tài không sai lầm, rối loạn, biện tài nhảy bén, biện tài thích ứng, biện tài có nghĩa lý phong phú, ý vị khi diễn thuyết một vấn đề gì, biện tài thu thắng tối dịu đối với tất cả thế gian. Xá lợi tử Do cái không ngoại cho đến cái không không tánh tự tánh, nên ở trong giáo pháp thâm sâu của bác nhã Ba-la-mật-đa này, lấy vô sở đắc làm phương tiện, đọng nói bao gồm thắng sự công đức của Đại Bồ-Tát, đó là Đại Bồ-Tát đối với bác nhã Ba-la-mật-đa này, siêng năng tu hành, nên tùy nơi sanh ra, thường thọ hóa sanh cho đến được biện tài thu thắng tối dịu đối với tất cả thế gian. XXV Phẩm Tán Hoa Lúc bấy giờ, trời Đế Thích và thế giới ba lần ngạn này có chúng trời Tứ Đại Vương, trời Ba Mươi Ba, trời Dạ Mạ, trời Đỗ Sử Đa, trời Lạc Biến Hóa, trời Tha Hóa Tự Tại, trời Phạm Chúng, trời Phạm Phù, trời Phạm Hội, trời Đại Phạm, trời Quang, trời Thiểu Quang, trời Vô Lượng Quang, trời Cực Quang Tình, trời Tình, trời Thiểu Tình, trời Vô Lượng Tình, trời Biến Tình, trời Quảng, trời Thiểu Quảng, trời Vô Lượng Quảng, trời Quảng Quả, trời Vô Phiền, trời Thiểu Quảng, trời Thiểu Quảng, tr trời Vô Nhiệt, trời Thiện Hiện, trời Thiện Kiến, trời Sát Thứ Cánh đều khởi ý nghĩ thế này, nay Tôn Giả Thiện Hiện nương Thần Lực Phật vì tất cả hữu tình tuôn mưu pháp lớn. Nay đây, chúng tôi vì sự cúng dường nên đều hóa ra các thứ hoa trời vi diệu, Đại Cúng Thích Ca như Lai và Đại Bồ Tát cùng Bí Sô Tăng, Tôn Giả Thiện Hiện, cũng Đại Cúng Dường Bát Nhã Ba La Mật Đa thăm sâu đã nói. Khi ấy, các chúng trời khởi lên ý nghĩ ấy rồi, liền hóa ra các thứ hương hoa vi diệu Đại Cúng như Lai và các Bồ Tát V.V. Khi ấy, ở thế giới các đức Phật trong cõi ba lần ngàn này, đều tràn đầy hoa, do Thần Lực Phật, ở giữa hư không, kết thành đài hoa tràn nghiêm đẹp đẻ, che khắp thế giới ba lần ngàn. Cú Thọ Thiện Hiện thấy hiện tượng này rồi, khởi lên ý nghĩ thế này, hoa đại cúng hôm nay, ở các cõi trời chưa từng thấy có, hoa ấy đẹp đẻ thật chẳng phải sanh ra từ có cây trên đất, dưới nước, đúng là chư thiên, vì sự cúng dường mà từ tâm biến hóa ra. Khi ấy, Trời Đế Thích đã biết điều tâm niệm của Thiện Hiện, nên nói với Thiện Hiện, hoa đại cúng này thật chẳng phải từ có cây trên đất dưới nước sanh ra, thật cũng chẳng phải từ tâm có thể biến hóa ra, mà chỉ biến hiện vậy. Cú Thọ Thiện Hiện nói với Đế Thích, hoa ấy chẳng sanh thì chẳng phải là hoa. Khi ấy, Trời Đế Thích hỏi Thiện Hiện, chỉ có hoa ấy chẳng sanh, hay là các Pháp khác cũng vậy? Thiện Hiện đáp, chẳng phải chỉ có hoa ấy chẳng sanh mà các Pháp khác cũng vậy. Những Pháp nào? Kiều Thi Ca Sắc cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là sắc, thọ, tưởng, hành, thức cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là thọ, tưởng, hành, thức. Vì sao? Vì Pháp bất sanh, xa lì các khí luận nên chẳng thể đặt bày ra là sắc v.v. Kiều Thi Ca Nhãn xứ cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là nhãn xứ, nhĩ, tỉ, thiệt, thân, ý xứ cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là nhĩ, tỉ, thiệt, thân, ý xứ. Vì sao? Vì Pháp chẳng sanh, xa lì các khí luận, chẳng thể đặt bày ra là nhãn xứ v.v. Kiều Thi Ca Nhãn xứ cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là sắc xứ, thanh, hương, vị, xúc. Pháp xứ cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là thanh, hương, vị, xúc. Pháp xứ. Vì sao? Vì Pháp chẳng sanh, xa lì các khí luận, chẳng thể đặt bày ra là sắc xứ v.v. Kiều Thi Ca Nhãn xứ cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là nhãn xứ, sắc xứ, thanh, hương, vị, xúc. Pháp xứ. Vì sao? Vì Pháp chẳng sanh, xa lì các khí luận, chẳng thể đặt bày ra là nhãn xứ v.v. Kiều Thi Ca Vì sao? Vì Pháp chẳng sanh, xa lì các khí luận, chẳng thể đặt bày ra là nhãn xứ v.v. Kiều Thi Ca Vì Pháp chẳng sanh, xa lì các khí luận, chẳng thể đặt bày ra là nhãn xứ v.v. Kiều Thi Ca Tỉ giới cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là tỉ giới, hương giới, tỉ thức giới và tỉ xúc cùng các thọ do tỉ xúc làm duyên sanh ra cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là hương giới cho đến các thọ do tỉ xúc làm duyên sanh ra. Vì sao? Vì Pháp chẳng sanh, xa lì các khí luận, chẳng thể đặt bày ra là tỉ giới v.v. Kiều Thi Ca Tỉ giới cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là tỉ giới, hương giới, tỉ thức giới và tỉ xúc cùng các thọ do tỉ xúc làm duyên sanh ra cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là hương giới cho đến các thọ do tỉ xúc làm duyên sanh ra. Vì sao? Vì Pháp chẳng sanh, xa lì các khí luận, chẳng thể đặt bày ra là tỉ giới v.v. Kiều Thi Ca Tỉ giới cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là tỉ giới, hương giới, tỉ thức giới và tỉ xúc cùng các thọ do tỉ xúc làm duyên sanh ra cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là hương giới cho đến các thọ do tỉ xúc làm duyên sanh ra. Vì sao? Vì Pháp chẳng sanh, xa lì các khí luận, chẳng thể đặt bày ra là tỉ giới v.v. Kiều Thi Ca Tỉ giới cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là tỉ giới, hương giới, tỉ thức giới và tỉ xúc cùng các thọ do tỉ xúc làm duyên sanh ra cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là hương giới cho đến các thọ do tỉ xúc làm duyên sanh ra. Vì sao? Vì Pháp chẳng sanh, xa lì các khí luận, chẳng thể đặt bày ra là tỉ giới v.v. Kiều Thi Ca Tỉ giới cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là tỉ giới, thủy, hỏa, phong, không, thức giới cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là thủy, hỏa, phong, không, thức giới. Vì sao? Vì Pháp chẳng sanh, xa lì các khí luận, chẳng thể đặt bày ra là tỉ giới v.v. Kiều Thi Ca Thánh đế khổ cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là thánh đế khổ, thánh đế tập, diệt, đạo cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là thánh đế tập, diệt, đạo. Vì sao? Vì Pháp chẳng sanh, xa lì các khí luận, chẳng thể đặt bày ra là thánh đế khổ v.v. Kiều Thi Ca Vô minh cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là vô minh, hành, thức, danh sách, luật sứ, xúc, thọ, ái, thủ, thửu, sanh, lão tử, sầu, thang, khổ, tư, não cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là hành cho đến lão tử, sầu, thang, khổ, tư, não. Vì sao? Vì Pháp chẳng sanh, xa lì các khí luận, chẳng thể đặt bày ra là vô minh v.v. Kiều Thi Ca Cái không nội cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là cái không nội, cái không ngoại, cái không nội ngoại, cái không không, cái không lớn, cái không thắng nhĩa, cái không hữu vi, cái không vô vi, cái không rốt tráo, cái không không biên giới, cái không tảng mạng, cái không không đội khác, cái không bản tánh, cái không tự tướng, cái không tổng tướng, cái không tất cả Pháp, cái không chẳng thể nắm bắt được, cái không không tánh, cái không tự tánh, cái không không tánh tự tánh cũng chẳng. Sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là cái không ngoại cho đến cái không không tánh tự tánh. Vì sao? Vì Pháp chẳng sanh, xa lì các khí luận, chẳng thể đặt bày ra là cái không nội v.v. Kiều Thi Ca. Chân như cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là chân như Pháp giới, Pháp tánh, tánh chẳng hư vọng, tánh chẳng đội khác, tánh bình đẳng, tánh ly sanh, định Pháp, trụ Pháp, thật tế, cảnh giới hư không, cảnh giới bất tương nhị cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là Pháp giới cho đến cảnh giới bất tương nhị. Vì sao? Vì Pháp chẳng sanh, xa lì các khí luận, chẳng thể đặt bày ra là chân như v.v. Kiều Thi Ca. Bố thí Ba-la-mật-đa cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là bố thí Ba-la-mật-đa, tỉnh giới, an nhẫn, tinh tấn, tình lự, bác nhã Ba-la-mật-đa cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là tỉnh giới, an nhẫn, tinh tấn, tình lự, bác nhã Ba-la-mật-đa. Vì sao? Vì Pháp chẳng sanh, xa lì các khí luận, chẳng thể đặt bày ra là bố thí Ba-la-mật-đa v.v. Kiều Thi Ca. Bố tỉnh lự cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là bố tỉnh lự, bố vô lượng, bố định vô sắc cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là bố vô lượng, bố định vô sắc. Vì sao? Vì Pháp chẳng sanh, xa lì các khí luận, chẳng thể đặt bày ra là bố tỉnh lự v.v. Kiều Thi Ca. Tám giải thoát cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là tám giải thoát, tám thắng xứng, chính định thứ đệ, mười biến xứ cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là tám thắng xứng, chính định thứ đệ, mười biến xứng. Vì sao? Vì Pháp chẳng sanh, xa lì các khí luận, chẳng thể đặt bày ra là tám giải thoát v.v. Kiều Thi Ca. Bốn niệm trụ cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là bốn niệm trụ, bốn chánh đoạn, bốn thần túc, năm căng, năm lực, bảy chi đẳng giác, tám chi thánh đạo cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là bốn chánh đoạn cho đến tám chi thánh đạo. Vì sao? Vì Pháp chẳng sanh, xa lì các khí luận, chẳng thể đặt bày ra là bốn niệm trụ v.v. Kiều Thi Ca. Pháp môn giải thoát không cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là Pháp môn giải thoát không, Pháp môn giải thoát vô tướng, vô nguyện cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là Pháp môn giải thoát vô tướng, vô nguyện. Vì sao? Vì Pháp chẳng sanh, xa lì các khí luận, chẳng thể đặt bày ra là Pháp môn giải thoát không v.v. Kiều Thi Ca. Năm loại mắt cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là năm loại mắt, sáu phép thần thông cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là sáu phép thần thông. Vì sao? Vì Pháp chẳng sanh, xa lì các khí luận, chẳng thể đặt bày ra là năm loại mắt v.v. Kiều Thi Ca. Mười lực của Phật cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là mười lực của Phật, bốn điều không sợ, bốn sự hiểu biết thông suốt, đại từ, đại đi, đại hỷ, đại xã, mười tám Pháp Phật bất cộng cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là bốn điều không sợ cho đến mười tám Pháp Phật bất cộng. Vì sao? Vì Pháp chẳng sanh, xa lì các khí luận, chẳng thể đặt bày ra là mười lực của Phật v.v. Kiều Thi Ca. Pháp không quên mất cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là Pháp không quên mất, tánh luôn luôn xã cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là tánh luôn luôn xã. Vì sao? Vì Pháp chẳng sanh, xa lì các khí luận, chẳng thể đặt bày ra là Pháp không quên mất v.v. Kiều Thi Ca. Trí nhất thiết cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là trí nhất thiết, trí đạo tướng, trí nhất thiết tướng cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là trí đạo tướng, trí nhất thiết tướng. Vì sao? Vì Pháp chẳng sanh, xa lì các khí luận, chẳng thể đặt bày ra là trí nhất thiết v.v. Kiều Thi Ca. Tất cả Pháp Môn Đà-la-Ni cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là tất cả Pháp Môn Đà-la-Ni, tất cả Pháp Môn Tam-ma-địa cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là tất cả Pháp Môn Tam-ma-địa. Vì sao? Vì Pháp chẳng sanh, xa lì các khí luận, chẳng thể đặt bày ra là tất cả Pháp Môn Đà-la-Ni v.v. Kiều Thi Ca. Dự lưu cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là dự lưu, nhất lai, bất hoàng, A-la-hán cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là nhất lai, bất hoàng, A-la-hán. Vì sao? Vì Pháp chẳng sanh, xa lì các khí luận, chẳng thể đặt bày ra là dự lưu v.v. Kiều Thi Ca. Dự lưu hướng, dự lưu quả cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là dự lưu hướng, dự lưu quả, nhất lai hướng, nhất lai quả, bất hoàng hướng, bất hoàng quả, A-la-hán hướng, A-la-hán quả cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là nhất lai hướng, nhất lai quả, bất hoàng hướng, bất hoàng quả, A-la-hán hướng, A-la-hán quả. Vì sao? Vì Pháp chẳng sanh, xa lì các khí luận, chẳng thể đặt bày ra là dự lưu hướng, dự lưu quả v.v. Kiều Thi Ca. Độc giác cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là độc giác, độc giác hướng, độc giác quả cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là độc giác hướng, độc giác quả. Vì sao? Vì Pháp chẳng sanh, xa lì các khí luận, chẳng thể đặt bày ra là độc giác v.v. Kiều Thi Ca. Đại Bồ Tát cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là Đại Bồ Tát, Tam Miệu Tam Phật Đà cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là Tam Miệu Tam Phật Đà. Vì sao? Vì Pháp chẳng sanh, xa lì các khí luận, chẳng thể đặt bày ra là Đại Bồ Tát v.v. Kiều Thi Ca. Pháp của Đại Bồ Tát cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là Pháp của Đại Bồ Tát, quả vị giác ngộ cao tột cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là quả vị giác ngộ cao tột. Vì sao? Vì Pháp chẳng sanh, xa lì các khí luận, chẳng thể đặt bày ra là Pháp của Đại Bồ Tát v.v. Kiều Thi Ca. Thanh Văn Thừa cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là Thanh Văn Thừa, Độc Giác Thừa, Vô Thượng Thừa cũng chẳng sanh, mà đã chẳng sanh thì chẳng phải là Độc Giác Thừa, Vô Thượng Thừa. Vì sao? Vì Pháp chẳng sanh, xa lì các khí luận, chẳng thể đặt bày ra là Thanh Văn Thừa v.v.