Details
Nothing to say, yet
Nothing to say, yet
On April 7, 2024, the topic of Avyakt Murli is about becoming completely pure and harmonized. Baba is looking at the most elevated souls everywhere. No soul in the world is more elevated than Baba's children. Baba asks if anyone has a higher position or kingdom than his children. The secret is that Baba's children know and are aware of their deserving status to be worshipped. They exist in both the non-living subtle body and the physical body. Baba reminds them not to forget his love and to stay connected with him. Baba also talks about the importance of love and cooperation from him. He encourages them to remember him and experience his love. Baba emphasizes the need for constant remembrance and not to let negative thoughts affect them. He reminds them of the happiness and fortune they have during this transition period. Baba urges them to not forget his love and to always be connected with him. He assures them that his love for them will never be interrupted. Baba talks Avyakmuli ngày 7 tháng 4 năm 2024, ngày gốc 1 tháng 3 năm 1999. Chủ đề Lễ Hô Ly thật sự là trở nên hoàn toàn thanh khiết và làm cho hài hòa các tầm ứng. Hôm nay, bác Đa Đà đang ngắm nhìn những đứa con thánh thiện và cao quý nhất của người ở khắp mọi nơi. Có bất kỳ linh hồn nào trên thế giới này cao quý hơn và hướng thường hơn các con không? Các con là những đứa con của người cha cao quý nhất. Con hãy đi một vòng chú ký và xem con có thể tìm thấy bất kỳ ai với địa vị cao hơn hay không. Khi con là người cai trị, có ai có vương quốc vĩ đại hơn vương quốc của con hay không? So với việc con được tôn thờ và được cao ngợi nhiều bao nhiêu, có ai được tôn thờ với cùng mức độ như thế và theo cùng cách đúng như thế hay không? Bí mật tuyệt vời của vỡ kịch là các con, những linh hồn hướng thường trong hình thể sống của con vào lúc này biết và cùng có nhận thức về hình thể xứng đáng được tôn thờ của con dựa trên kỹ thức này. Ở một bên có các con, những linh hồn sống và ở bên kia có những hình ảnh không sống của con. Hình thể xứng đáng được tôn thờ. Con có thể nhìn thấy hình thể xứng đáng được tôn thờ của con phải không? Con có thể nhìn thấy hình thể ấy không? Con tồn tại trong cả hình thể xứng đáng được tôn thờ không sống và hình thể sống của con. Đây là một vỡ kịch tuyệt vời. Về vương quốc của con, vương quốc mà con có, thoát khỏi trở ngại trong suốt cả chư kỷ. Chỉ các con, những linh hồn, có vương quốc không bị trao đảo và không bị dời chuyển như thế. Nhiều người trở thành vua, nhưng con, vị hoàng đế của thế giới và gia đình hoàng tộc của vị hoàng đế của thế giới là hướng thường nhất. Vì vậy, con là cao quý nhất trong vương quốc và con cũng là cao quý nhất trong hình thể xứng đáng được tôn thờ. Giờ đây, vào thời kỳ chuyển giao, con có quyền được trao trò của thừa kế từ thường đế. Con có quyền tổ chức cuộc gặp gỡ với thường đế và con có quyền nhận được tình yêu thương của thường đế. Có bất kỳ ai khác trở thành linh hồn ở trong gia đình của thường đế không? Chỉ con mới trở nên như thế này, phải không? Con đã trở nên như thế này chưa? Hay là con vẫn chưa trở nên như thế này? Giờ con đã trở nên như thế này rồi. Giờ con đang đạt được của thừa kế và con đang trở nên hoàn thiện, sắp sửa quay trở về nhà cùng với cha. Niềm hạnh phúc của thời kỳ chuyển giao, những thành quả của thời kỳ chuyển giao và khoảng thời gian của thời kỳ chuyển giao thì rất đẹp, phải không con? Nó thật đáng yêu. Khoảng thời gian của con trong thời kỳ chuyển giao này đáng yêu hơn khoảng thời gian khi con cai trị, phải không? Khoảng thời gian này đáng yêu hơn hay là con muốn nhanh chóng đi đến đó? Trong trường hợp đó, tại sao con lại hỏi, bà bà khi nào thì sự hủy diệt sẽ diễn ra? Con vẫn đang thắc mắc, khi nào thì sự hủy diệt sẽ diễn ra? Và chuyện gì sẽ xảy ra? Con sẽ ở đâu vào lúc đó? Bạc đã đã nói, cho dù con ở đâu, nếu con ở trong sự tưởng nhớ đến bà bà, con sẽ ở bên bà bà. Dù con ở bên cha trong hình dáng hữu hình hay trong hình dáng tinh tế của con, chẳng có chuyện gì sẽ xảy đến với con. Con đã được kể cho nghe câu chuyện vào những ngày Brahma Baba còn sinh thời, phải không? Con có nhớ câu chuyện đó không? Chuyện gì đã xảy ra với những con mèo con trong khi chúng ở trong lò lửa? Chúng vẫn an toàn, phải không? Hay là chúng bị thiêu cháy? Chúng đều an toàn. Vì vậy, khi con ở bên cha, con được an toàn. Nếu trí tuệ của con gắn vào nơi khác, con sẽ bị ảnh hưởng bởi điều đó. Con sẽ bị ảnh hưởng theo cách này hoặc cách khác. Tuy nhiên, khi con kết hợp cùng với người cha, con không thể đơn độc một mình dù chỉ một giây. Con sẽ được an toàn. Tỉnh thoảng, trong khi làm việc, con xem con đơn độc một mình. Con kêu lên, con có thể làm gì đây? Con chỉ có một mình thôi. Con có quá nhiều việc để làm. Con trở nên mệt mỏi. Vậy tại sao con lại không làm cho người cha trở thành bạn đồng hành của con? Con muốn làm cho ai đó với hai cánh tay trở thành bạn đồng hành của con. Tại sao con lại không làm cho đứng với hàng ngàn cánh tay là bạn đồng hành của con? Ai có thể trao cho con sự hợp tác nhiều hơn? Đứng với hàng ngàn cánh tay hay là người với hai cánh tay? Các Brahmacuma và Brahmacumari của thời kỳ chuyển nhau không thể nào đơn độc một mình. Chỉ là con trở nên quá bận rộn trong việc phục vụ và làm Kama Yoga, con quên đón nhận sự bầu bàng của ba ba và trở nên mệt mỏi. Sau đó, khi con mệt mỏi, con nhớ đến ba ba và hỏi, giờ con có thể làm gì? Đừng trở nên mệt mỏi. Bác Đa Đa đã đến để trao cho con sự bầu bàng liên tục của người khi con thức dậy, thực hiện hành động, làm phục vụ và khi con đi ngủ. Cha Brahma trở thành thiên thần Avyat để trao cho tất cả các con sự hợp tác. Tốc độ hợp tác của hình dáng thiên thần thì nhanh hơn nhiều so với hình dáng hữu hình. Đây là lý do vì sao cha Brahma đã thay đổi nơi trốn của ông ấy. Cha Shiva và cha Brahma đều liên tục sẵn sàng để trao cho con sự hợp tác. Ngay khi con nhớ đến ba ba, con trải nghiệm được sự hợp tác của người, tuy nhiên con chỉ luôn nhớ đến công việc phục vụ. Chỉ có phục vụ và phục vụ nhiều hơn, con gạt người cha qua một bên và làm cho người quan sát mọi thứ từ đó. Do đó, người cha chỉ theo dõi mọi thứ như là người quan sát tách rời, và thấy con có thể từ làm mọi việc đến mức độ nào. Tuy nhiên, con vẫn phải quay trở lại nơi đây. Vì vậy, đừng bỏ rơi sự bầu bàng của ba ba. Giữ cho ba ba bị trói cụt vào con như là thống quyền của con với sợi dây tinh tế là tình yêu thương của con. Bởi vì sợi dây trở nên lỏng lẻo một chút, cho nên tình yêu thương của con cũng trở nên lơi lỏng và thống quyền của con không còn ở trong nhận thức của con nữa. Đừng làm như thế này nữa. Đấng toàn năng đang trao dân cho con sự bầu bàng của người. Vì vậy, con có bao giờ nhận được sự trao dân như thế trong suốt phần còn lại của chú kỳ không? Không có, phải không? Vì vậy, bác đa đa tiếp tục theo dõi mọi thứ như là người quan sát tắt rời để xem con có thể tự thân làm mọi việc đến mức độ nào. Vì thế, hãy giữ cho niềm hạnh phúc và vận may của thời kỳ chuyển giao liên tục xuất hiện. Bởi vì con bừng rộn, cho nên trí tuệ của con bừng rộn ở nơi sát và nhận thức của con về niềm hạnh phúc và vận may cũng mất hút. Hãy xem xét điều này. Nếu con được hỏi con có nhớ đến cha không? Hoặc là con có quên người trong suốt cả ngày không? Con sẽ trả lời sao đây? Không. Đúng khi nói rằng con nhớ đến người. Tuy nhiên, sự tưởng nhớ của con đến người có được nhìn thấy không? Hay là nó mất hút? Trạng thái của con thế nào? Trạng thái của con có là trạng thái của nhận thức về niềm hạnh phúc và vận may hiện hiện rõ ràng không? Hay là bị mất hút? Sự khác biệt giữa cả hai là gì? Vì vậy, tại sao sự tưởng nhớ của con lại không hiện hiện rõ môn một? Niềm hần hoang say xưa, sức mạnh, sự hợp tác và thành công con nhận được khi sự tưởng nhớ của con hiện hiện rõ môn một thì thật vĩ đại. Con sẽ không thể nào quên nhớ đến ba ba. Bởi vì mối quan hệ giữa con với người không chỉ trong một kiếp này. Mặc dù cha Shiva không ở bên con trong thời kỳ vang, nhưng con vẫn có cùng mối quan hệ phải không? Vì vậy, đúng khi mà con không thể quên người cha. Ừ thiệt, đúng khi mà, thỉnh thoảng, con bị ảnh hưởng bởi một vai trở ngại và có thể quên ba ba. Tuy nhiên, khi con ở trong trạng thái tự nhiên của mình, con không quên ba ba, nhưng sự tưởng nhớ của con có thể mất hút. Đây là lý do vì sao Bab Dada bảo con hãy kiểm tra bản thân hết lần này đến lần khác để xem con trải nghiệm về sự bâu bàng của ba ba một cách cụ thể, rõ ràng hay là mất hút. Con có tình yêu thương dành cho ba ba. Tình yêu thương của con có thể bị gián đoạn không? Nó có thể bị gián đoạn không? Có hay là không? Nó không thể bị gián đoạn phải không? Vì vậy, bởi vì tình yêu thương của con không thể bị gián đoạn, cho nên con hãy nhận lợi ích từ tình yêu thương ấy. Hãy học cách nhận lấy lợi ích này. Bab Dada thấy rằng tình yêu thương này đã làm cho con thuộc về người cha. Chính tình yêu thương này làm cho con trở thành cư dân của Madhuban. Cho dù hoàn cảnh của con ở nơi con ở như thế nào, cho dù ở đó con nỗ lực nhiều bao nhiêu, con vẫn đến Madhuban. Bab Dada biết và có thể thấy rằng do hoàn cảnh của thời kỳ sắc, nhiều đứa con thấy rất khó để bù vẽ. Tuy nhiên tình yêu của chúng làm cho chúng đến đây. Nó như thế này phải không? Con tiến đến đây vì tình yêu của con dành cho ba ba. Nhưng những hoàn cảnh này tiếp tục gia tăng ngày qua ngày. Vì chú tuệ, vui lòng với trái tim trung thực, nhưng con cũng nhận được sự hợp tác từ nơi này nơi kia dưới hình thức này hay hình thức khác. Dù con là đứa con hai lần nước ngoài hay con là cư dân ở Parat, thì tình yêu của con dành cho ba ba làm cho con vượt qua bất kỳ rào cản nào của tình huống. Nó như thế này phải không? Hãy nhìn vào trung tâm của con. Con có thể thấy những đứa con như thế. Chúng rời khỏi Maduban, tự hỏi liệu chúng có thể trở lại đây vào năm sau hay không. Mặc dù chúng tự hỏi liệu chúng có thể trở lại đây vào năm sau hay không, nhưng chúng vẫn cứ đến đây. Đây là bằng chứng thể hiện tình yêu thương của chúng. Hôm nay con đón mừng lễ Hồ Li. Con đã tổ chức lễ Hồ Li rồi chứ? Bác Đà Đà đang nhìn thấy những con thiên nga thiên, Hồ Li Xuân, đang tổ chức lễ Hồ Li. Tất cả những đứa con đều có cùng một tước hiệu là thiền liền nhất. Từ thời kỳ đông trở đi, không linh hồn vĩ đại hay linh hồn tôn giáo nào làm cho người khác trở nên thiền liền nhất. Bản thân họ trở nên thiền liền, nhưng họ không làm cho những người đi theo họ hay những người đồng hành với họ trở nên thiền liền nhất, hoặc trở nên thanh khí. Trong khi ở đây, sự thanh khí là nền tảng chính của cuộc đời Brahmin của con. Việc học của con là gì? Câu khẩu hiệu của con là trở nên thiền liền, trở thành vô ghi. Con có câu khẩu hiệu này phải không? Thanh khí là sự vĩ đại của con. Thanh khí là nền tảng cho cuộc đời vô ghi của con. Kỉnh thoảng, trong khi tiễn lên, nếu con trải nghiệm một vài điều ô trọc nào đó trong tâm trí con, nếu con có suy nghĩ lạng phí hay tiêu cực về người khác, thì cho dù con muốn có yoga mạnh mẽ nhiều bao nhiêu, con vẫn không thể có. Nếu có một chút dấu vết nào của sự ô trọc, dù là nhỏ nhất, trong suy nghĩ của con, giống như ngày và đêm không thể nào đồng thời tồn tại. Tương tượng như vậy, do dấu vết của sự ô trọc, con không thể nào có sự tưởng nhớ đến người cha thanh khí như chính người là và người là gì. Đây là lý do vì sao bác Đà Đà liên tục lôi kéo sự chú ý của con đến sự thanh khí vào thời gian hiện tại. Chỉ cách này một thời gian ngắn, bà Đà ra dấu hiệu cho con về sự ô trọc trong hành động. Tuy nhiên, giờ đây, khoảng thời gian sau cùng ấy đang đến gần hơn. Ngay cả một chút dấu vết nhỏ của sự ô trọc trong suy nghĩ của con cũng sẽ lưu phình con. Do đó, thanh khí là hoàn toàn cần thiết trong mọi điều, trong suy nghĩ, lời nói, hành động, mối quan hệ và mối liên hệ của con. Bởi vì suy nghĩ của con không rõ ràng, cho nên tâm trí của con lơi lỏng với điều này. Suy nghĩ của con lưu phình con. Để trải nghiệm của thừa kế nội tâm của cuộc đời Pramil, để liên tục là hiện thân của hạnh phúc và bình an, để có sự hài lòng trong tâm trí con, con cần có sự thanh khí trong tâm trí của mình. Làm cho bản thân con hạnh phúc với những tiện ít bên ngoài hoặc bằng cách làm phục vụ thì đó là lưu phình bản thân. Bác đã đã thấy rằng, nhiều đứa con ấy thỉnh thoảng lưu phình bản thân dựa trên điều này bằng cách xem chúng quá giỏi và hạnh phúc. Chúng tiếp tục lưu phình bản thân. Đây cũng là một bí mật sâu sắc. Bà bà là đứng ban tặng và con là con của đứng ban tặng. Thỉnh thoảng công việc phục vụ của con không theo phương pháp đúng mà bị trồng lẫn. Một số công việc phục vụ được hoàn thành với sự tưởng nhớ và một số công việc phục vụ được hoàn thành dựa trên những tiện ít bên ngoài và niềm hạnh phúc của con. Nó không xuất phát từ trái tim con mà từ cái đầu của con. Bởi vì người cha là đứng ban tặng, cho nên con cũng nhận được quả trái thực tế cho công việc phục vụ của con. Con trở nên hạnh phúc và nghĩ rằng bởi vì công việc phục vụ của con là rất tốt, cho nên con đã nhận được quả trái cho điều đó. Tuy nhiên con không trải nghiệm được niềm hạnh phúc ấy vào mọi lúc. Tâm trí con không thể trải nghiệm được sự hài lòng và trạng thái của con không thể nào ở trong yoga chính xác một cách mạnh mẽ. Con tự làm cho mình bị tước mất trải nghiệm này. Không phải là con không nhận được điều gì cả. Chắc chắn con nhận được điều này hay điều kia, nhưng con có thể tích lưỡi bất cứ điều gì. Con ăn hết bất cứ điều gì con kiếm được. Đây là lý do vì sao con nên chú ý đến điều này. Con phục vụ rất tốt, vì thế con nhận được quả trái rất tốt cho điều đó. Tuy nhiên nếu con ăn hết tất cả, con tích lưỡi được gì? Con làm công việc phục vụ rất tốt và con có kết quả tốt, nhưng con lại không tích lưỡi bất kỳ quả trái nào từ công việc phục vụ con làm. Cách để tích lưỡi quả trái đó là có sự thanh khiết trong suy nghĩ, lời nói và hành động của con. Nền tảng của con chính là sự thanh khiết. Trong công việc phục vụ cũng thế, nền tảng chính là sự thanh khiết. Hãy để cho nó trong sạch và rõ ràng. Đừng có động cơ nào khác trong đó. Phải có sự thanh khiết trong động cơ và cảm nhận của con. Hồ ly nghĩa là thanh khiết và thiêu rụi mọi điều ô trọng. Đây là lý do vì sao trong suốt lễ hồ ly trước hết người ta thiêu rụi rồi mới tổ chức lễ. Con trở nên thanh khiết và đón mừng sự hài hòa tâm ứng của con. Hồ ly nghĩa là thiêu rụi và đón mừng. Khi mọi người ở thế giới ngoài kia gặp nhau, họ ôm chầm lấy nhau. Trong khi ở đây, con có cuộc gặp gỡ để hứa hẹn và làm hài hòa tâm ứng của các con với nhau. Vì vậy, con đã tổ chức lễ hồ ly theo cách này chưa? Hay là con chỉ nhảy múa và vẫy nước hoa hồng thôi? Tốt lắm! Con có thể tổ chức lễ nhiều bao nhiêu con muốn. Bác Đà Đà vui lòng khi nhìn thấy con vẫy nước hoa hồng nhiều bao nhiêu con muốn. Con cũng có thể nhảy múa, nhưng hãy liên tục nhảy múa. Đừng chỉ nhảy múa 5 đến 10 phút thôi. Làng tỏa sống rung động đức hạnh cho nhau, nghĩa là vẫy nước hoa hồng. Con biết con phải thiêu đốt cái gì? Con tiếp tục thiêu đốt cái này, và thậm chí giờ đây con đang thiêu đốt nó. Mỗi năm con đều dờ tay lên nói rằng con có suy nghĩ quyết tâm. Bác Đà Đà vui lòng khi thấy rằng ít ra con còn can đảm. Vì vậy, Bác Đà Đà chúc mừng con vì lòng can đảm của con. Giữ mình can đảm là bước đầu tiên. Tuy nhiên, mong nguyện thanh khí của Bác Đà Đà là gì? Đừng nhìn vào cái ngay. Đừng thắc mắc nó sẽ diễn ra vào năm 2000, 2001 hay 2005. Ok, con có thể không trở nên luôn luôn sẵn sàng. Bác Đà Đà cho phép điều này. Nhưng con phải nhớ rằng con cần những tâm ẩn ở ý trong suốt một thời gian dài, phải không? Khi con nói về điều này, con nói rằng nỗ lực mà con thực hiện trong suốt một thời gian dài làm cho vương quốc con đạt được tồn tại trong suốt một thời gian dài. Hành động quyết tâm mà con thực hiện có tồn tại trong suốt một thời gian dài không? Hay là chúng chỉ tạm thời thôi? Con sẽ đưa chúng vào cột nào? Trong khoảng thời gian tạm thời chứ? Người cha thì bất diệt, nhưng con đạt được của thừa kế nào tư ngươi? Trong khoảng thời gian tạm thời sao? Vậy con có thích điều này không? Con không thích phải không? Vì thế đừng lo lắng về việc khoảng thời gian dài kéo dài trong bao lâu. Con càng thực hành điều này trong suốt một thời gian dài, thì con sẽ càng ít bị lừa vịnh vào lúc cuối. Nếu con không thực hành điều này, con làm cho bản thân bị tức mất niềm hạnh phúc hiện tại và trạng thái hứng thưởng trong suốt một thời gian dài. Vậy con phải làm gì? Nếu con đang chờ đợi cái này, hãy ngưng chờ đợi và bắt đầu chuẩn bị, chuẩn bị bản thân trong suốt một thời gian dài. Con phải xác định ngay. Giờ đây, thời gian luôn luôn sẵn sàng. Thậm chí là, ngày mai, thời gian có thể làm những gì nó muốn. Tuy nhiên, thời gian đang chờ đợi con. Ngay khi con trở nên sẵn sàng, tấm bàn của thời gian sẽ mở ra. Thời gian vẫn đang chờ đợi con. Các con, những chủ nhân của vương quốc, đã sẵn sàng, phải không? Ngai vàng không nên bỏ trốn, phải không? Vị hoàng đế thế giới ngồi một mình trên ngai vàng thì tự mình có thể làm gì chứ? Điều đó có ổn không? Hoàng đế sẽ cần toàn bộ gia đình hoàng tộc và thần dân của mình. Chủ nhân của vương quốc không thể nào chỉ ngồi một mình trên ngai vàng. Ông ta sẽ thắc mắc gia đình hoàng tộc của mình đang ở đâu. Đây là lý do vì sao bác Đà Đa có một mong nguyện thành khí đó là tất cả các con, dù là cũ hay mới, những ai tự gọi bênh là Pramakumar hoặc Pramakumari, dù con là cư dân ở Madhubal, cư dân của Bharat hay những đứa con nước ngoài, thì mỗi người các con nên thực hành điều này trong suốt một thời gian dài. Để rồi con đạt được quyền của mình đối với vương quốc trong suốt một thời gian dài, không chỉ trong khoảng thời gian nào đó. Con có thích điều này không? Con có thể vỗ bằng một tay. Những ai đang ngồi ở phía sau thì thật thông minh. Chúng đang lắng nghe với sự chú ý. Bác Đà Đa có thể nhìn thấy những ai đang ngồi ở phía sau, rõ ràng như thế chúng đang ngồi ở trước mặt người vậy. Những ai đang ngồi ở phía trước, dù gì cũng ở ngay trước mặt. Còn những ai đang ngồi ở bên dưới, trong phòng thiền, thì chính là chiếc vương miệng trên đầu bà bà. Chúng cũng đang vỗ tay. Những ai đang ngồi bên dưới sẽ nhận được vận may cho sự tư bỏ của chúng. Con đã nhận được vận may được ngồi riêng tư trước mặt bà bà, mặt đối mặt với bà bà, trong khi chúng đang tích lụy vận may cho sự tư bỏ của mình. A-chá! Tất cả các con có thích mong nguyện này của bác Đà Đa không? Vậy bà bà sẽ nhìn thấy điều gì vào năm sau? Con có suy nghĩ quyết tâm rằng năm sau con cũng sẽ dơ tay lên. Con có thể dơ tay, thậm chí con có thể dơ cả hai tay. Nhưng mỗi người các con cũng phải dơ cánh tay tâm trí của con lên. Hãy dơ cánh tay suy nghĩ quyết tâm của con vào mọi lúc. Bác Đà Đa muốn nhìn thấy viên ngọc hoàn toàn thanh khiết đang tỏa chiếu lấp lánh trên vầng tráng của mỗi người. Người muốn nhìn thấy sự thanh khiết đang tỏa chiếu lấp lánh trong đôi mắt của con. Người muốn nhìn thấy ngôi sao của đôi mắt tỏa chiếu với vẻ lấp lánh của tính tâm linh. Người muốn nghe những lời vô giá, đầy ngọt ngào và chứa trang điểm đặc biệt của con. Người muốn nhìn thấy sự hài lòng và khiêm tún liên tục trong hành động của con. Hãy liên tục có mong ước tốt lành trong cảm nhận của con và liên tục có thái độ anh em trai trong động cơ của con. Hãy để cho hào quang ảnh sáng của thiên thần liên tục được nhìn thấy ở trên đầu của con. Có thể nhìn thấy điều này nghĩa là điều này nên được trải nghiệm. Bác Đa Đa muốn nhìn thấy con là hình ảnh được trang hoàng như thế. Chỉ những hình ảnh như thế mới là linh hồn hướng thường nhất và vững đáng được tôn thờ. Những người kia sẽ tạo ra hình ảnh không sống của con. Nhưng người cha muốn nhìn thấy con trở nên như thế này trong hình dáng sống của con. Ất Cha Gửi đến tất cả những đứa con ở khắp mọi nơi. Gửi đến những người đồng hành liên tục và gần gũi, liên tục ở bên người cha. Gửi đến những ai nỗ lực trong suốt một thời gian dài và đạt được thẩm quyền thời kỳ chuyển giao của mình, đạt được vương quốc tương lai trong suốt một thời gian dài. Gửi đến những linh hồn có hiểu biết, liên tục giữ mình được trang hoàng với những đức hạnh và sức mạnh. Gửi đến những linh hồn là ngọn đèn hy vọng của người cha. Gửi đến những ai liên tục ổn định mình trong trạng thái thiên linh nhất và cao quý nhất. Gửi đến những linh hồn cực kỳ đáng yêu, ngang bằng với người cha. Gửi đến tất cả những đứa con ở vùng đất này và ở nước ngoài, những đứa con đang ngồi ở xa, tuy nhiên vẫn trải nghiệm bản thân chúng. Ở ngay trước mặt Bạp Đà Đà, thật nhiều, thật nhiều, thật nhiều nỗi nhớ và niềm thương từ Bạp Đà Đà. Lời chúc phúc! Mong con là chủ nhân sáng tạo, làm cho người cha trở thành người thời của con, thay vì làm cho thời gian trở thành người thời của con. Một số đứa con có lòng nhiệt tình đối với công việc phục vụ, nhưng chúng không chưa ý đến việc, có thái độ bàn quan, chúng bất cẩn đối với chuyện này. Ổn cả thôi, chuyện này xảy ra, nó sẽ xảy ra, nó sẽ ổn khi đến lúc. Nghĩ theo cách này, nghĩa là làm cho thời gian trở thành người thời của con. Những đứa con nào trân an người cha rằng, cha đừng lo, mọi chuyện rồi sẽ ổn khi thời gian đến. Chúng con sẽ thực hiện việc đó, chúng con sẽ tiến về phía trước. Tuy nhiên, con là chủ nhân sáng tạo, và thời gian là tạo vật của con. Không phù hợp chút nào khi con, chủ nhân sáng tạo, lại làm cho tạo vật của con trở thành người thời của con. Khẩu hiệu, cách để báo đáp cho sự nuôi dưỡng của người cha chính là hợp tác trong việc truyền hóa bản thân và truyền hóa mọi người. Ổn sáng tiền.