Home Page
cover of Cách Để Con Vâng Lời - BK Shivani
Cách Để Con Vâng Lời - BK Shivani

Cách Để Con Vâng Lời - BK Shivani

BK Shivani Tiếng ViệtBK Shivani Tiếng Việt

0 followers

00:00-24:38

Nothing to say, yet

Podcastspeechnarrationmonologuemusicconversation

Audio hosting, extended storage and much more

AI Mastering

Transcription

The speaker discusses the concept of acceptance and the challenges of implementing it in family and community settings. They talk about the difficulties of accepting the behavior of children, such as not doing homework or causing a mess, and the need for inner strength to make positive changes. The speaker emphasizes the importance of understanding habits and having the power to change them. They also mention the role of energy and how it affects our thoughts, decisions, and actions. The speaker encourages focusing on developing inner strength rather than relying on advice from others. They highlight the negative effects of reacting to others' mistakes and the importance of creating a peaceful and accepting environment at home. The speaker concludes by suggesting that acceptance involves living and working together with others, without trying to control or change them, and avoiding being emotionally affected by their actions. Tôi đã lắng nghe rất nhiều bài nói chuyện của chị, chị có nói rằng hãy chắc nhận mọi người chứ không hy vọng. Tuy nhiên, ví dụ như khi tôi về nhà vào buổi tối, thấy trẻ con đang chơi đùa, quay phá đồ chơi ở khắp mọi nơi, chúng không muốn ăn tối, chúng cũng chưa làm bài tập về nhà. Ý tôi là, thật khó để chắc nhận những hoàn cảnh này khi chúng ta sống trong gia đình, trong cộng đồng. Vậy thì nếu chị có thể giúp tôi trả lời câu hỏi rằng làm thế nào thì nghĩa đích thực của việc chắc nhận mọi người là gì? Chúng ta cần phải hiểu sự chắc nhận nghĩa là gì. Chúng ta hãy lấy cùng ví dụ này. Chúng ta hãy lấy một ví dụ tương đồng như sau. Nếu chúng ta có thể thay đổi cái mít này, chúng ta hãy thay đổi. Còn không thì không thay đổi. Trong trường hợp này, tôi có thể thay đổi. Tôi có hai lựa chọn, hoặc tôi có thể thay đổi, hoặc là tôi không thể thay đổi. Nhưng tôi có một lựa chọn là cứ nhìn vào nó và cảm thấy vượt vội. Bởi vì như vậy, trẻ ngại không phải nằm ở đây, mà trẻ ngại chính là ở đây. Đã đến từ chắc nhận mọi người khi chúng ta về nhà vào buổi tối. Nó như anh đã chia sẻ, đồ chơi của bọn trẻ khắp mọi nơi. Chúng cũng chưa làm bài tập về nhà và cũng không chịu ăn. Đây chính là vài vấn đề chúng ta quan tâm. Chúng ta muốn chúng học tập, muốn chúng ăn, muốn chúng hoàn hảo trong phong cách sống, vận đàn, sạch sẽ. Đây là vài vấn đề chúng ta quan tâm. Nhưng đối với chúng, để có thể thực thi được ba điều này, thì chúng cần có sức mạnh lội tâm mạnh mẽ. Chúng có thể muốn lắng nghe bạn, muốn phương lời bạn, nhưng lại không làm được. Bởi vì tại, chúng chưa có thói quen đó. Chúng ta đều là những con người của thói quen. Và đang cố gắng tập trung vào việc thay đổi thói quen của mình. Và điều chúng ta muốn nữa đó là thay đổi thói quen của con cái của mình. Có hai điều cần đến để thay đổi thói quen. Thứ nhất, hiểu biết về thói quen đúng đắn. Và thứ hai, là sức mạnh để thay đổi thói quen. Hầu hết trong tất cả chúng ta đều có hiểu biết về thói quen nào là đúng đắn. Nhưng giống như anh vừa mới chia sẻ, rằng tôi biết tôi cần phải làm điều này trong vòng một tháng, nhưng có thể tôi lại không làm được. Thế là tôi có hiểu biết. Tôi biết điều gì là đúng đắn với tôi. Nhưng tôi lại thiếu điều gì? Tôi thiếu sức mạnh để thực hiện. Tôi thiếu sức mạnh. Ở đây là ai? Chính là tôi ở đây. Tôi ở đây chúng ta có thể gọi là năng lượng, gọi là sức mạnh, hay gọi là linh hồn, hay ý thức. Dù bất kể từ gì, nó là năng lượng. Năng lượng nghĩ, đưa ra quyết định, và đưa vào hành động. Năng lượng này có bao vài trò đó. Tôi nghĩ, quyết định, và đưa vào hành động. Thế từ đó, khi mạnh mẽ, thì tôi có thể nghĩ đúng đắn, quyết định đúng đắn, và đưa vào hành động đúng đắn. Còn khi cái tôi này dữ đuối, thì tôi không thể nghĩ đúng đắn. Tôi có thể tạo ra rất nhiều những suy nghĩ sai trái. Không thể đưa ra những quyết định đúng đắn. Nhưng các bạn thử quan sát gia đình và bạn bè của mình, bạn thấy rằng họ đến với bạn để nói về việc họ nên quyết định điều gì trong cuộc sống. Các bạn có những người như vậy đến nói chuyện với bạn không? Và nghĩ tôi nên làm gì? Tại sao chúng ta lại đến với người khác và hỏi chúng ta nên làm gì? Đó là cuộc đối tôi, mối quan hệ của tôi, công việc của tôi, con của tôi. Vậy mà chúng ta lại đi hỏi bạn của mình, bạn biết sao tôi nên sống với chồng của mình hay làm gì đây? Các bạn đi hỏi một người khác. Và các bạn có biết tại sao mình lại đi hỏi người khác hay không? Bởi vì thiếu sức mạnh và quyết định. Và điều quan trọng hơn đó là không có đủ sức mạnh để đối mặt với hậu quả của quyết định đó. Cho nên tôi rất vui khi ai đó đưa ra quyết định cho tôi. Lúc đó tôi không sẵn sàng để chịu trách nhiệm đối với quyết định đó. Vì là tôi yếu đuối. Tôi không tạo ra suy nghĩ đúng đắn. Và tôi không thể đưa ra quyết định. Và khi cả hai điều này không được đúng đắn, thì hành động đúng đắn cũng không thể thực hiện. Giờ hãy quay trở về ví dụ đứa trẻ. Thứ nhất, chúng có thể không có hiểu biết đúng đắn rằng chúng nên học tập. Thứ hai, có thể chúng có hiểu biết nhưng lại không có đủ sức mạnh để thực thi. Và thứ ba, đó là chúng thích làm điều gì đó khác. Vì gì chúng cần gì? Chúng không cần lời khuyên, mà cần sức mạnh. Làm thế nào tôi có thể trao cho chúng sức mạnh? Lời khuyên thì tôi có thể trao rồi. Chúng ta đều rất giỏi trong việc đưa ra lời khuyên cho người khác. Nhưng làm thế nào có thể trao sức mạnh? Giờ hãy hình dung lại cảnh tưởng. Trẻ con chưa ở nhà, vẫn chưa làm đầy đủ mọi việc đáng lẽ cần phải làm. Nói cha mẹ về nhà, tôi nói rằng tôi rất căng thẳng, rất giận biệt mỏi khi nhìn thấy con của mình. Và khoảnh khắc khi cha mẹ tạo ra sự căng thẳng, phóng năng lượng thấp của cha mẹ sẽ lan tỏa và tràn đến những đứa trẻ. Và khi điều đó xảy ra, như là chúng ta đã làm gì đối với đứa trẻ? Chúng ta làm yêu đuối chúng còn hơn cả trước. Và điều này đang xảy ra hàng ngày. Không phải là thỉnh thoảng mới xảy ra, mà nó đang xảy ra hàng ngày. Chúng ta phản ứng trở lại đối với lỗi lòng của mọi người. Và khi chúng ta phản ứng đối với lỗi lòng của họ, là chúng ta làm họ yêu đuối. Và trong khi làm yêu đuối họ, thì người đầu tiên trải nghiệm sự yêu đuối, đó chính là tôi. Rồi chúng ta cùng nhau tạo ra bầu không khí yêu đuối trong gia đình. Và cùng với nhau, sống trong một ngôi nhà, nặng nệ lưu đôi đó. Mà không phải một ngày, hai ngày, hai năm ngày, rất rất nhiều năm. Bao nhiêu trong số các bạn trải nghiệm bình an khi chúng ta đến một nơi có năng lượng cao? Các bạn đi đến chưa, đi đến ngày thơ, đến một nơi nào đó vô cùng bình an. Các bạn có gặp thấy bình an gì ở đó không? Chúng ta có thể quan sát thấy có sự diệt chuyển trong năng lượng của mình. Rồi cảm thấy bình an hơn. Nhưng chúng ta thường không để ý tại sao mình lại cảm thấy yếu đuối, mệt mỏi khi ở nhà. Bởi vì chúng ta đã quá quen đối với năng lượng của nhà mình rồi. Mỗi một cái nhà có một năng lượng khác nhau. Mỗi một nhà có năng lượng khác nhau. Nếu tôi có thể làm cho nhà của mình giống như một tiền thờ, thì sao thế? Chuyện gì sẽ xảy ra? Chuyện gì sẽ xảy ra đối với con cái của tôi khi sống trong ngôi nhà đó? Con của tôi sống trong ngôi nhà đó sẽ thế nào? Chúng sẽ trở nên bình an. Và khi chúng ở trong bình an, chúng trở nên mạnh mẽ. Và khi mạnh mẽ, thì sẽ có cơ hội có thể thực thị những lời khuyên mà chúng được dạy. Nhưng nếu tôi chỉ đưa ra lời khuyên thôi và cứ tiếp tục phản ứng khi những lời khuyên đó không được thực thị, và tôi đang làm cạn kiệt yếu đuối năng lượng của ngôi nhà. Rất cần thiết khi trẻ con cần phải xa rời đồ chơi. Cũng quan trọng đối với việc học của chúng. Cũng rất quan trọng chúng phải ăn uống đầy đủ. Nhưng quan trọng hơn đối với cả ba thứ này, đó là chúng cần phải có sức mạnh nội tâm mạnh mẽ. Đôi khi chúng có sức mạnh, thì tự động chúng xa rời mọi thứ khác. Bất kể ai đang có sự lộn xộn ở đây, thì cũng để mọi thứ bên ngoài lộn xộn. Vậy nên chúng ta cần phải đặt lại thứ tư ưu tiên. Để cả khi tôi xúc ép con của mình học tập, chúng có thể đạt kết quả cao trong các kỳ thi. Rồi đầu trường đại học tốt nhất làm việc trong một tổ chức tốt nhất. Vậy mà dù chúng đến đây chúng vẫn nói rằng chúng không vui. Vậy thì tất cả những sự giáo dục có tác dụng gì đây? Tại sao tôi lại làm việc rất vất vả, học tập rất vất vả, tìm được một công việc tốt? Một công việc tốt có nghĩa là gì? Làm việc ở đây suốt 20 năm. Và rồi tôi nói tôi vẫn không hạnh phúc. Tại sao? Không phải về việc tôi học cái gì, mà là tôi đã không để ý đến những nguôi của mình trong khi học tập. Bởi vì sự tập trung giống như chúng ta ngày nay, cả mẹ chỉ tập trung vào việc học, học và học. Điều đó đương nhiên là quan trọng rồi. Nhưng hãy học tập cùng với một sức mạnh nội tâm mạnh mẽ. Vậy nên sự chấp nhận có nghĩa là không phải cứ mặc kệ cho chúng làm gì tôi làm. Không phải rằng không nhắc nhở học tập nữa. Cũng không phải không quan tâm đến được ăn uống. Mà sự chấp nhận có nghĩa là chúng ta sẽ không phản ứng khi chúng ta về nhà. Sự chấp nhận có nghĩa là hành vi của chúng ta không tạo ra sự xảo trộn ở đây. Sự chấp nhận không có nghĩa để họ làm gì thì làm. Mà sự chấp nhận có nghĩa là tôi không để thói quen của mọi người sống và làm việc xung quanh tôi làm cả việc yêu đuối tôi. Các bạn có phát sẵn làm yêu đuối bản thân mình với những người sống xung quanh? Chúng ta hãy tự làm yếu bản thân mình với những người sống xung quanh. Tôi không thích cách chị ấy ngồi. Không thích cách ăn mặc của anh ấy. Không thích cách chị ấy nhìn vào tôi. Bởi vì họ không ngồi cách tôi thích. Không mặc đồ theo cách của tôi. Không nhìn tôi như tôi muốn. Và tôi tự nói rằng tôi sẽ hạnh phúc khi họ theo cách của tôi. Và họ lại không theo cách của tôi. Và họ cũng chẳng muốn theo cách của tôi mà họ muốn theo cách của họ. Vậy thì tôi còn lựa chọn nào đây? Tôi còn lại lựa chọn nào đây? Hoặc là tự làm yếu bản thân mình mỗi ngày trong khi làm việc với họ. Hoặc Hoặc là Hoặc là tự dạy bản thân mình rằng không để họ đi vào đây ảnh hưởng tới tâm trạng của tôi. Và sự chấp nhận còn có nghĩa rằng rằng trong khi tôi đang nhìn thấy chị ấy ngồi như vậy tôi có hai lựa chọn. Từ nhất, tôi cảm thấy khó chịu bên trong. Sao chị ấy đã có thể ngồi như vậy? Tại sao chị ấy đã có thể ngồi như thế? Tại sao chị ấy lại góng nghiêng? Như vậy là làm cạn thiệt năng lượng. Còn lựa chọn thứ hai vừa cảm thấy khó chịu lại vừa đưa ra lời khuyên. Chị biết không? Tôi nghĩ rằng chị cần phải ngồi thẳng lên rồi chị ấy nói đúng như bạn nói đúng. Thế rồi sau 30 giây chị ấy lại làm như cũ bởi vì chị ấy biết điều gì là đúng đắn nhưng không có sức mạnh để thực thi. Sau rồi tôi cảm thấy bực bồi rằng tôi đã khuyên chị ấy điều gì là đúng đắn rồi mà vẫn không chịu làm lại một lần nữa mất năng lượng bởi tính rằng khoảnh khắc tôi trao lời khuyên cho người khác người khác ở đây có thể là trẻ con khoảnh khắc mà tôi trao lời khuyên cho họ điều tôi nói là đúng đắn cho họ và nghĩ rằng sau khi tôi nói họ sẽ thay đổi nhưng khi họ không thay đổi thì năng lượng một tâm của tôi giảm xúc bởi trạng thái tâm trí của tôi phụ thuộc vào hành vi của họ. Như vậy sự chấp nhận thích thực có nghĩa là sống cùng với mọi người làm việc cùng mọi người vẫn đưa ra lệnh khuyên cho nhau hướng dẫn nhau làm việc kể cả ra lệnh cho mọi người nếu đó là phần khoai của chúng ta nhưng không nên cho phép tâm trí của chúng ta bị quấy phiền bởi những hành vi của họ còn nếu không chúng ta sẽ không bao giờ hạnh phúc. Như vậy thì cho dù chúng ta sống ở đâu trên thế giới thì phung kính thói quen của chúng ta không để cho chúng ta có thể hạnh phúc được. Không phải thành phố hay quốc gia đất nước của tôi không cho phép tôi hạnh phúc. Tôi có thể ở đây cùng với tất cả mọi người và mỗi buổi sáng thực hành thiền định. Tôi chấp nhận mỗi người như họ là. Và các bạn cũng biết tại sao tôi chấp nhận không? Bởi vì đơn giản tôi không có lựa chọn nào khác. Tôi không có bất kể lựa chọn nào khác bởi tôi muốn trở nên hạnh phúc. Tôi muốn mình vui vẻ cho nên tôi không cần phải tạo ra quá nhiều suy nghĩ cho người khác. Thật nhiều năng lượng đã bị lãng phí vì cân bằng giữa công việc và cuộc sống thì không phải về thời gian không liên quan đến thời gian mà là về suy nghĩ. Một ngày nào đó tôi làm một thí nghiệm rằng ngày hôm nay chúng ta sẽ không nghĩ về bất kể ai. Chỉ cần làm hôm nay thôi hoặc làm nửa ngày không tạo ra bất kể suy nghĩ nào về bất kể ai. Chúng ta làm được không? Như vậy nếu các bạn làm được thì các bạn sẽ hoàn thành công việc sớm hơn hàng ngày. Đó chính là cân bằng giữa công việc và cuộc sống. Các bạn kết thúc sớm bởi vì chúng ta không nhận thức được rằng bao nhiêu năng lượng bị lãng phí chúng ta vừa nghĩ về người khác và vừa nói về người khác. Chúng ta có rất nhiều thời gian phải không? Chúng ta nói về họ những điều chẳng hề liên quan đến cuộc sống của chúng ta. Bạn nói về việc cô ấy mặc đồn cái này tại sao cô ấy mặc đồn cái kia Chúng ta có ngồi và nói chuyện như vậy với người khác hay không? Chúng ta có hay thường làm như vậy không? Người khác ở đây có thể không có là người đang sống hay làm việc cùng chúng ta mà có thể là người chúng ta vừa thấy trên tivi. Nhìn đến người kia làm điều này và quốc gia này cũng giặc kia. Chúng ta cứ nói mãi về họ mà không xứng đoạn đến rằng chúng ta đâu có nhiều thời gian. Tại sao anh ấy lại làm điều này? Tại sao cô ấy lại làm thế kia? Trên một trận đấu bóng lẽ ra anh ấy nên thế này thì chúng ta đã có lưu bản rồi. Và chúng ta đều có thời gian và đều có năng lượng để nghĩ về người khác đến người chúng ta không hề liên quan. Đây là điều đầu tiên thay đổi rồi các bạn sẽ có rất nhiều thời gian. Rất nhiều thời gian bởi mỗi khi tôi bắt đầu nghĩ về ai đó tôi nên thực hành là mỗi khi tôi nói về ai đó thì hãy nhấn nút dừng lại nếu rằng chẳng hề liên quan đến mình. Hãy quay trở lại làm việc. Vì nếu không ngay khi nó bắt đầu thì nó cứ tiếp tục, tiếp tục, tiếp tục. Bởi có một phật tống rất cung ký ở đây và chúng ta không chỉ nói về nó nghĩ về nó mà quan trọng hơn chúng ta lại bắt đầu tin rằng mình có thể thay đổi họ. Hãy giống như một người bạn trao cho họ lời khuyên. Còn nếu là cha mẹ hãy giấu con của mình mỗi ngày 10 lần mỗi ngày. Chúng ta sẽ không dừng việc trao cho chúng lời khuyên nhưng hãy trao trong khi không bị cạn kiệt năng lượng. Bởi vì chúng ta không chỉ nói về lời khuyên mà còn trao cho chúng năng lượng. Và quan trọng hơn lại chính là năng lượng sức mạnh chứ không phải lời khuyên. Bởi vì chúng cũng đã thừa biết điều gì là đúng đắn cho chúng rồi. Các trẻ nào cũng biết chúng phải học tập. Chúng không cần cha mẹ phải xuất nhận rằng học đi học vì con. Nhưng vì chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học. Chúng không có đủ năng lượng để tập trung học.

Listen Next

Other Creators