Home Page
cover of avyakt murli 25 08 2024
avyakt murli 25 08 2024

avyakt murli 25 08 2024

Murli VNMurli VN

0 followers

00:00-36:06

Nothing to say, yet

Podcastspeechnarrationmonologueclickingmale speech

Audio hosting, extended storage and much more

AI Mastering

Transcription

Avyakmuli ngày 25 tháng 8 năm 2024. Ngày gốc 4 tháng 11 năm 2001. Chủ đề Trở nên chân thật và theo thời gian thắp sáng ngọn đèn suy nghĩ quyết tâm để làm cho thái độ, ảnh nhìn và hành động của con trở nên vô hạn. Hôm nay, bác Đa Đa, đại nương của tình yêu thương, đã đến để tổ chức cuộc gặp gỡ cùng với những đứa con ngọt ngào nhất, cực kỳ đáng yêu, đã thất lạc từ lâu và nay vừa tìm lại được của người. Tất cả các con cũng đã đến để tổ chức cuộc gặp gỡ, phải không? Con đã chạy đến. Vì thế, bác Đa Đa cũng đã chạy đến để gặp gỡ các con. Tất cả các con đã đến từ thế giới này. Và bác Đa Đa đã đến từ nơi chỗ vượt thoát và từ thế giới tình tế. Thế thì ai đã đến từ nơi xa nhất? Ai cứ ngủ ở nơi xa nhất? Những đứa con hai lần nước ngoài ở xa nhất sao? Không, người cha là ở xa nhất. Người cứ ngủ ở nơi xa nhất. Lần này, bác Đa Đa rất tự hào về một điều ở những đứa con hai lần nước ngoài, và những đứa con là cư dân bà Rát. Bà bà tự hào về điều gì? Con hãy nói cho bà bà biết. Nhìn thấy lòng can đảm của những đứa con, đặc biệt là lòng can đảm của những đứa con hai lần nước ngoài. Bác Đa Đa rất tự hào về cách con đến đây để gặp gỡ người cha cho dù tình huống có thể ra sao. Con đã tự đến đây. Con đã được cho thấy trò chơi ấy trong vợ kịch. Nhưng đến cả vợ kịch cũng không thể nào tưởng lại cuộc gặp gỡ giữa người cha và những đứa con. Vì thế, bác Đa Đa đang đặc biệt tử đổ lời chúc phúc lên những đứa con có lòng can đảm như thế. Hôm nay, vào khoảnh khắc này, bất kỳ ai trong số các con cũng nhận được bất kỳ lời chúc phúc nào mà con muốn. Con sẽ nhận được lời chúc phúc ấy một cách dễ dàng. Nhưng con phải liên tục nhớ đến lời chúc phúc đầy trong trái tim con và nhờ Amitabha và trong trạng thái Kamayugi của con. Đừng trở nên chán chuyện tuyệt vọng. Con đã nhận được lời chúc phúc. Cái gì liên tục tỏa sáng lấp lánh ở giữa đôi mắt? Cái gì tỏa sáng lấp lánh ở giữa đôi mắt của mọi người? Vậy, chấm điểm trong mắt con có liên tục sáng lấp lánh không? Tương tự như vậy, hãy liên tục giữ người cha chấm điểm ở trong mắt con. Con có thể làm điều này mà, phải không? Hay việc này là khó? Những đứa con trả lời rằng, việc này là dễ nhanh. Vì thế, giống như chấm đồng tử là liên tục. Tương tự như vậy, hãy để người cha chấm điểm cũng liên tục tan hòa vào ảnh mắt con. Con đã làm cho người tan hòa chưa? Người có vừa vặn trong ảnh mắt con không? Người sẽ không lọt ra ngoài, phải không? Nếu người cha chấm điểm liên tục tan hòa trong ảnh mắt con, đôi mắt con không thể nào bị lôi kéo đến bất cứ điều gì khác. Con sẽ thoát khỏi việc phải gắn sức vất vả. Ánh nhìn của con sẽ không đi theo bất kỳ hướng nào khác. Con sẽ trở nên hoàn toàn an toàn. Cho dù chuyện gì xảy ra, hãy để người cha chấm điểm liên tục tan hòa trong ảnh mắt của con. Nếu người liên tục tan hòa trong ảnh mắt của con, thì chỉ người cha sẽ liên tục tan hòa trong trái tim con. Vì thế, tan hòa báp đa đa vào trong trái tim con và trong ảnh mắt của con là cách để làm vui lòng người vì chú tể. Con có nghĩ rằng báp đa đa vì chú tể vui lòng không? Con có nghĩ rằng vì chú tể vui lòng với con? Bao nhiêu phần trăm đây? Có người nói 99 phần trăm. Người khác nói 75 phần trăm. Đó là lời cảm ơn dành cho con. Rất dễ để làm vui lòng báp đa đa. Cách dễ dàng để làm vui lòng báp đa đa là có trái tim trung thực. Vì chú tể vui lòng với trái tim trung thực. Hãy chân thật trong mỗi hành động. Chân thật là phi đại. Những ai có trái tim trung thực sẽ liên tục hiểu mọi bí mật. Trong suy nghĩ, lời nói, hành động, mối quan hệ và mối tiên hệ. Như là chúng sẽ hiểu được những bí mật, hành động và tính lên dựa theo đó. Dấu hiệu của việc con trở nên Rajyut. Và nhận ra con Rajyut đến mức độ nào? Đó là bằng cách biết về các bí mật. Con sẽ không bao giờ trở nên phiền muộn với trạng thái của chính mình. Nhưng là con sẽ không bao giờ trở nên chán chiều tuyệt vọng. Con sẽ không gây phiền muộn cho bất kỳ ai với suy nghĩ, thái độ, nhận thức và ánh nhìn của con. Tại sao? Những ai biết về bản tính và tâm ứng của mình cũng như bản tính và tâm ứng của người khác thì là Rajyut. Vì thế, cách để làm vui lòng người cha đó là tiếng lên trong khi Rajyut. Rajyut không có nghĩa là buồn phiền với bản thân hoặc làm cho người khác buồn phiền. Theo thời gian, con hãy liên tục giữ cho tổng trí và trí tuệ của mình trở nên thành phiết và trong sạch kể cả trong nhấc mơ của con. Một số đứa con nói trong cuộc trò chuyện từ tiên đến tiên của chúng rằng, Bác Đa Đa trao các sức mạnh nhưng các sức mạnh lại không được sử dụng vào đúng thời điểm. Do có mối quan hệ đồng hành với tất cả các con, cho nên Bác Đa Đa đặc biệt trao thêm sự giúp đỡ vào khoảng thời gian đó. Tại sao? Người cha chịu trách nhiệm làm cho con trở nên hoàn thiện và đưa con trở về cùng với người. Người cha chịu trách nhiệm. Vì thế, người cha đặc biệt làm cho trách nhiệm của người vào thời điểm đó. Nhưng thỉnh thoảng, sự công tác sức mạnh nắm bắt của tổng trí và trí tuệ bị bắt. Thế thì, người cha có thể làm gì đây? Người cha vẫn cố bật công tác lên. Nhưng việc này cần có thời gian. Đó là lý do vì sao khi công tác được bật lên. Con nói, lẽ ra con không nên làm việc đó, nhưng Bác Đa phải ra. Vì thế, con hãy liên tục để cho chiếc công tác sức mạnh nắm bắt của con bật lên. Con liên hệ đến điều này như là sức mạnh tiếp trạm và sức mạnh nắm bắt. Mà nhà cố gắng tắt nó đi. Bởi tắt nó đi trong vòng một giây và rời đi. Vì thế, giống như thời gian càng lúc càng trở nên mong manh. Vì thế, nó sẽ càng trở nên mong manh hơn nữa. Con không sợ, phải không? Bác Đa Đà cũng đã hỏi con trước khi rằng, tại sao con lại tổ chức năm kỷ niệm? Con đã tổ chức kỷ niệm năm gì? Chuyển hóa thế giới bằng cách chuyển hóa tâm ẩn của con. Điều này có kiên định không? Con đã tổ chức năm ẩn, phải không? Hay là con đã quên mất? Những đứa con trả lời rằng, chúng con đang tổ chức năm ẩn. Vì thế, bởi vì những đứa con đã có suy nghĩ quyết tâm đối với sự chuyển hóa, cho nên thiên nhiên đang hỏi người cha. Mặc dù tôi đang chuẩn bị cho việc nhầm nhẹt, sạch sẽ, nhưng những ai là công cụ cho việc làm sạch lại bắt đầu có suy nghĩ trong khi làm mọi việc. Họ hoang man, không biết có làm hay là không. Làm mọi việc nhanh chóng hay là chậm? Vậy tôi nên làm gì đấy? Bởi vì thiên nhiên đang hỏi. Bác ta ra nên đáp lời thế nào với thiên nhiên này? Những đứa con hay những đứa ngoài? Con hãy nói đi. Hãy đợi chúng con một chút. Đó không phải là một câu trả lời hay. Nếu những đứa con hay làm nước ngoài, đợi lâu hơn một chút, chúng sẽ không thể nào bắt kịp chiếc máy bay. Giờ đây con có thể bắt kịp chiếc máy bay. Con đã ngủ trong khi đang ngồi trên máy bay, phải không? Con đã đến đây một cách thoải mái, phải không? Trong cả nhóm, có ai gặp bất kỳ khó khăn nào trong khi đến đây không? Con hãy nhờ ai lên. Ai đã nói rằng máy bay của họ bay vòng về, không cất cánh nữa? Con đã đến đúng lúc. Đó là chuyện liên quan đến lòng can đảm. Những ai e sợ buồn chút thì chỉ ngồi ở đó thôi. Con đã có suy nghĩ quyết tâm rằng con phải đến. Vì thế con đã đến đây. Chỉ có một chiếc máy bay để quay về. Đó là tất cả. Điều đó không thành vấn đề. Sau đó chúng sẽ nhận được điều gì đó tốt hơn. Giờ đây khi con tiến lên, đừng làm cho thiên nhiên và những ai đang làm sạch có thêm suy nghĩ nào nữa. Bởi vì kể cả vào lúc này, những ai đang thực hiện việc thiết lập thỉnh thoảng cũng có nhiều suy nghĩ. Chúng con nên làm gì? Chúng con có nên làm như thế này không? Chúng con không nên làm chứ. Nó có ổn hay không? Nên thật rõ rằng có hay là không. Điều gì đúng, điều gì sai nên là rõ ràng. Bởi vì con đang tổ chức đóng mừng năm này. Cho nên thiên nhiên cũng sẽ chuẩn bị. Thiên nhiên đang làm điều đó vào lúc này. Tuy nhiên những linh hồn là công cụ cho sự thiết lập. Thì không nên mất thời gian cho việc nghĩ về bất cứ điều gì liên quan đến bản thân và người khác. Con nên nhận được cái chạm rõ ràng trong vòng một giây. Mất bao nhiêu thời gian để đặt một dấu chứng? Một giây. Con đã đặt một dấu chứng trong cuộc đời thực tế của con. Nó có mất một giây không? Có mất một giây để đặt một dấu chứng hết cho bất kỳ tình huống nào. Hoặc ủng định trong trạng thái một chẩm không. Có mất một giây không? Trong thực tế, nó có mất ít hơn một giây không. Chẳng hạn như khi tình huống đến trước mặt con, có mất một giây để đặt dấu chứng hết đối với điều đó không? Các Pandava, nó có mất một giây không? Ai đó trả lời rằng thỉnh thoảng. Các Pandava có mất thời gian để đặt dấu chứng hết không? Các Shakti đang nói rằng mất một giây. Các Shakti có sức mạnh ấy không? Các Pandava đang nói sự thật. Không, cả hai đều chân thật, bởi vì cả hai đều có thể đặt dấu chứng vào lúc này. Còn khi con không thể đặt dấu chứng vào lúc này. Vì thế, có sự khác biệt, nhưng tất cả đều chân thật. Con là người với trái tim trung thực. Achcha Hội trường chật kiến người. Thậm chí, mọi người đang ngồi ở bên dưới, nhưng vẫn ở trước mặt Pandava. Cả phong lịch sử và hội trường thiền. Tuy nhiên, những ai đến từ vùng đất này và từ nước ngoài đều đang ngồi và đang nhớ rằng Pandava đã đến Madhubal. Pandava đang nhìn thấy mọi thứ, bằng chí úm nhòm là ánh nhìn có tầm nhìn xa. Giờ đây, chúng đang đi đến trước mặt Pandava. Kể cả trong khi đang ngồi ở xa, nhưng trong tâm trí, chúng đang ở Madhubal. Những tiền ích này của con, những tiền ích thuộc về thế giới dự hình, có thể trao đảo. Nhưng ánh nhìn tâm linh có tầm nhìn xa này không bao giờ có thể bị hỏng đi. Pandava có thể nhìn thấy tất cả những đứa con ở khắp mọi nơi, ở tất cả các trung tâm, đang ở ngay trước mặt người. Con đã tổ chức lễ khi Vali rời chí. Thời kỳ chuyển giao là thời kỳ tổ chức lễ. Cho dù con trở nên hướng nội và tổ chức lễ trong niềm vui sư giác quan. Cho dù con tổ chức lễ bằng cách trở thành người trở thành vĩ đại trong việc phục vụ và trở thành vĩ đại cho các linh hồn. Cho dù con có cuộc trò chuyện từ tim đến tim giữa các con với nhau. Cho dù con nhảy búa và nhìn thấy những điểm đặc biệt của nhau khi con đi vào bối quan hệ và bối liên hệ với người khác. Cho dù con có nhận lấy hương thơm từ điểm đặc biệt của họ hay không. Đó chính là lễ hội liên tục. Thời gian thua lỗ mất mát giờ đã kết thúc. Đây không phải là thời kỳ cho sự thua lỗ mất mát, phải không? Giờ là thời kỳ để tổ chức và kiếm được. Đây là thời kỳ cho sự tích lưỡi. Vì thế, bác đa đa liên tục nhìn thấy con có đang tổ chức lễ mừng không? Bởi vì con phải tổ chức lễ theo cách này hay cách khác. Vì con có kiến thức về việc thua lỗ mất mát và tổ chức lễ mừng vào thời kỷ chuyển giao. Đây là lý do vì sao có ý nghĩa quan trọng trong việc tổ chức lễ sau khi con mất đi điều gì đó. Giờ con hãy đặt dấu chứng hết cho sự mất mát, thua lỗ. Hãy ngưng lại, đừng mất thêm gì nữa, thậm chí đừng lãng phí một ý nghĩa nào. Nếu con mất mát vào khoảng thời gian kiếm thu nhập, thì khi nào con sẽ kiếm được? Sau đó con sẽ không còn thời gian. Con hãy kiểm tra xem, trong số những khó bấu mà con có, khó bấu lớn nhất là gì? Hãy để khó bấu suy nghĩ, thời gian và kiến thức này đi vào cuộc đời thực tế của con. Chia sẻ và lắng nghe kiến thức này là trạng thái đầu tiên. Tự nhiên, Gyal có nghĩa là kiến thức. Con nói kiến thức này là gì? Kiến thức này là ánh sáng và sức mạnh. Con nói như thế này phải không? Vì thế, ý nghĩa của Gyal và kiến thức này đó là, khi con có ánh sáng và sức mạnh trong suy nghĩ, lời nói và hành động của con, con được bảo là trạng đầy kiến thức. Các con, những Kumari đang trở nên trạng đầy kiến thức, phải không? Đừng trở thành người chỉ trao khóa học thôi. Đừng trở thành người chỉ trao các bài giảng. Cùng với điều đó, con cũng hãy có ánh sáng và sức mạnh của kiến thức này trong suy nghĩ, lời nói và hành động của con. Bác Đà-Đà có tình yêu đặc biệt dành cho các Kumari. Tại sao con đã đưa ra quyết định cho cuộc đời của con? Con đã nhận lấy quyết định, phải không? Hay là con vẫn phải quyết định? Con đã đưa ra rất nhiều suy nghĩ. Hay là con sẽ nghĩ về nó khi con quay trở về? Nếu con có suy nghĩ về điều này một cách kiên định, chúc mừng các con. Hãy nhìn xem, con sẽ nhận được rất nhiều cánh tay sẵn sàng. Các Kumari đang ở đây để được đào tạo. Hãy đưa tay lên. Có bao nhiêu người? Tẳm mười. Ai là người vẫn chưa gắn mình vào việc phục vụ? Nhưng ai vẫn chưa chăm sóc cho trung tùng? Hãy đưa tay cao lên. Hãy đến những đứa con ấy. Một nửa trong số các con. Cách xa, con sẽ nhận được chừng đầy cánh tay, phải không? Tay phải hay tay trái? Con sẽ trở thành cánh tay phải, phải không? Tốt lắm, con là Kumari. Vì thế, Bác Đa Đa trao cho các con, những Kumari, ngôi nhà là trung tâm. Và con cũng đã tìm thấy người chồng. Con luôn cần đến ngôi nhà ba người chồng. Các con, những Kumari, giờ đã tìm thấy người chồng của con. Và giờ, con cũng sẽ nhận được ngôi nhà. Con sẽ nhận được một trung tâm. Các Kuma cũng nhận được. Các Kuma nghĩ, tại sao những con này bị bỏ lại ở phía sau? Con không ở phía sau, mà con ở phía trước. Công việc phục vụ không thể nào tiếp diễn mà không có các Kuma. Hãy nhìn vào bất kỳ trung tâm nào. Nếu không có, các Kuma là việc chăm chỉ. Thì các chị em không thể làm bất cứ việc gì. Cả hai đều được cầm đến. Đây là lý do vì sao có tên của các Pandva và cũng có tên của các Shakti. Có tên của cả hai nhóm các con, Acharya. Vào lúc này, mỗi người các con phải nhân tư và là người trao tặng. Chắc chắn, trao tặng cái gì đó cho mỗi một linh hồn. Dù cho, con trao tặng bằng cách phục vụ thông qua tâm trí của con. Hay với những mong ước tốt lành của con. Dù cho, con trao tặng với thái độ trao đi luôn sức mạnh hướng thường, Sakash. Dù cho, con trao tặng bằng cách nói những lời mạnh mẽ, có tính, tâm linh. Dù cho, con trao tặng với nhiều mối quan hệ và mối liên hệ yêu thương của con. Đừng để linh hồn nào bị bước quyền. Hãy là người trao tặng, hãy nhân tư. Họ đang kêu khóc. Họ đang kêu khóc trước mặt người cha bằng ngôn ngữ của họ. Xin hãy trao cho chúng con bình an. Xin hãy trao cho chúng con tình yêu thương. Xin hãy trao cho chúng con tình yêu thương từ tráng tim người. Hãy trao cho chúng con thấy những tuy hạnh phúc. Người cha sẽ trao điều này như thế nào? Người sẽ chỉ trao điều này thông qua các con, phải không? Tất cả các con đều là cánh tay phải của người cha. Khi bất cứ thứ gì được trao, nó được trao bằng tay. Vì thế, tất cả các con đều là cánh tay phải của người cha, phải không? Các con nhìn Panama là cánh tay phải, phải không? Tất cả những cánh tay phải kia chỉ là kỷ ức về các con, những cánh tay phải. Con có biết kỷ ức về nhiều cánh tay phải là gì không? Con đã bao giờ nhìn thấy bức tranh về hình ảnh là hình dáng không? Có bao nhiêu cánh tay được thể hiện trong hình ảnh ấy? Bức tranh của con là bức tranh về cánh tay phải. Các cô Marie hỏi, hình ảnh của con cũng ở trong đó, phải không? Vì thế, giờ đây, người cha sẽ làm cho một giọt hạnh phúc và bình an được trao cho các linh hồn thông qua các con. Những cánh tay phải, phải không? Nếu cô không trao cho những linh hồn tội nghiệp, vô tích sự kia, như chỉ một giọt, thì họ sẽ hết sức tiệt vọng. Giờ đây, hãy vượt thoát khỏi mọi điều hiểu hạn. Đừng lãng phí thời gian của con cho những điều hiểu hạn và những tâm ứng hiểu hạn. Hôm nay, bác đa đa vẫn đang đưa ra dấu hiệu này với cảm nhận nhanh cười dành cho tất cả những đứa con. Dù chúng đang ngồi ở đây hay ở các trung tâm. Dù chúng ở vùng đất này hay ở nước ngoài. Bác đa đa đã nhìn thấy trong suốt một thời gian dài tất cả những điều hiểu hạn, bản tính và tâm ứng hiểu hạn, tâm ứng phá bệnh, sự rách mạnh và bất cẩn của tất cả những đứa con. Một số đứa con nghĩ mọi chuyện đều ổn. Ai đang nhìn thấy? Ai biết được bất cứ điều gì chứ? Tuy nhiên, cho đến hiện tại, bác đa đa đã thật nhân tự. Vì thế, trong khi nhìn và nghe mọi điều, người đã thật nhân tự. Tuy nhiên, bác đa đa hỏi, bác đa đa sẽ nhân tự như thế trong bao lâu? Trong bao lâu? Con có muốn thêm thời gian nữa không? Thậm chí, thời gian cũng đang hỏi bà bà, cuối cùng thì bao lâu nữa đây? Thậm chí, thiên nhiên cũng đang hỏi, con hãy trả lời đi, trả lời đi con. Thậm chí, vào lúc này, hình thể của người cha vẫn đang tiếp tục. Dù như thiên, người cũng là người thời và là Pháp-cô-ru. Tuy nhiên, hình thể của người cha vẫn đang tiếp tục. Phần vai của đàn nhân Thả-thứ vẫn đang diễn ra. Nhưng, chứ gì xảy ra nếu phần vai của Đa-đa-Brahs bắt đầu? Con sẽ làm gì? Một muốn của Đa-đa là, kể cả trong phần vai của Đa-đa-Brahs, âm thanh Wah! các con Wah! cũng nên vang vọng trong đôi tay. Vào lúc đó, đừng thang phiền với cha rằng, Bà-bà ơi, người đã không nói cho chúng con biết. Nếu không thì, chúng con đã sẵn sàng rồi. Vì thế, giờ đây, đừng lãng phí thời gian của con, cho những điều vạc mãnh, hữu hàng, cho bản tính và tâm ứng. Đừng nghĩ, mọi chuyện đang tiến tiện ổn, mọi việc đều ok. Không, tất cả đều đang tích lưỡi. Nó đang tích lưỡi gấp đôi, gấp ba, gấp trăm lần. Nó không ổn như con nghĩ đâu. Vì thế, hãy áp sáng ngọn đèn của suy nghĩ quyết tâm này trong trái tim con. Từ hữu hàng, con phải làm cho thái độ, ảnh nhìn và hành động của con trở nên vô hạn. Đây là lý do vì sao bác đã nói con phải làm cho nó trở nên như thế. Hôm nay, bà bà đang nói con phải làm cho nó trở nên như thế. Sau đó, người sẽ nói gì? Quá trễ! Con hãy nhìn vào thời gian, con hãy nhìn vào công việc phục vụ. Công việc phục vụ đang gia tăng và thời gian đang cầm thoát quả mau. Tuy nhiên, bản thân con ở trong sự hữu hàng hay ở trong sự vô hạn, đừng chạy đuổi theo sau những điều hữu hàng. Sau đó, thái độ vô hạn và trạng thái bị trọng sẽ chạy đuổi theo sau con. Bác đã đa vui lòng với bất cứ điều gì con đã làm cho đến hiện tại trong năm nay. Người cũng đang dành cho con những lời cảm ơn. Tuy nhiên, do con hãy trao cho họ trải nghiệm trong công việc phục vụ con làm. Hãy làm cho họ trở thành con bướm đêm dừng đột trong ngọn lửa. Dù con làm cho họ hợp tác hay trở thành người đồng hành, hãy để họ trở thành điều gì đó. Hãy mở ra hầm mỏ những trải nghiệm. Nó đã rất tốt cho đến hiện tại, nhưng họ không nên trở thành con bướm đêm bay lòng vòng và bay đi. Những con bướm đêm mạnh mẽ sẽ được tạo ra bằng cách cho cho họ hóa học trải nghiệm. Cho đến hiện tại, họ có được trải nghiệm. Điều này rất hay. Nó giống như thiên đường vời. Đây là kiến thức thật sự. Kết quả của công việc phục vụ thì tốt cho đến mức độ này. Giờ đây, con hãy trở thành hiện thân của trải nghiệm và trao cho họ trải nghiệm. Trở thành người trao đi trải nghiệm nghĩa là có mối quan hệ trực tiếp với người cha. Giờ đây, hãy tạo ra những con bướm đêm có trải nghiệm như thế. Gửi đến con lời chúc mừng vì con đã tạo ra được những linh hồn hợp tác. Giờ đây, con hãy tạo ra thậm chí nhiều hơn nữa. Cho đến hiện tại, họ tin rằng đây là nơi có thể có được thành quả. Nhưng ít nhất con phải củng cố sự kết nối nhỏ nhoi với người cha để rồi họ tiếp tục chạy theo sau ngọn lửa. Năm nay, trong công việc phục vụ con làm, bác Đà Đa đặc biệt muốn con trao đi khóa học trải nghiệm. Chính thông qua điều này, bà sẽ có tầm nhìn và người cha sẽ được hiện lộ theo cách thực tế. Con đã nghe con phải làm gì rồi chứ? Con đã nhận được kế hoạch chưa? Giờ chúng ta sẽ xem kết quả của năm nay sẽ là gì? Aja! Gửi đến tất cả những linh hồn cực kỳ hướng thượng ở khắp mọi nơi. Những người được đặt ngồi trên vai vàng trái tim của bác Đà Đa. Gửi đến những linh hồn truyền hóa vô hạn, liên tục thay đổi bản tính và tập ứng dữ hạn của mình. Gửi đến những ai không làm phí dù chỉ một giây hay một suy nghĩ. Gửi đến những đứa con nỗ lực mạnh liệt để tích lũy. Gửi đến những ai liên tục nhân cư và là người trao tặng. Trao một giọt điều này điều kia cho tất cả các linh hồn. Dù đó là linh hồn Brahmin hay linh hồn đàn khác. Gửi đến những ai trao đi luôn sức mạnh. Gửi đến những đứa con có trái tim lớn. Thật nhiều, thật nhiều, thật nhiều, thật nhiều nỗi nhớ, nhìn thương và lời chào Namaste từ bác Đà Đa. Lời chúc phúc mong con thoát khỏi sự lùi biến và bất cẩn. Làm tròn trách nhiệm, mang lại lợi ích cho thế giới, gửi lòng hàng hải và nhiệt tình. Dù con là mới hay cũ, là Brahmin nghĩa là nhận lạnh trách nhiệm, mang lại lợi ích cho thế giới. Mỗi khi con có trách nhiệm, con dành chóng, làm tròn trách nhiệm. Còn khi con không có trách nhiệm, con trở nên bất cẩn. Trách nhiệm chấm dứt sự lùi biến và bất cẩn. Nhưng ai có lòng hàng hải và nhiệt tình thì không ngợt mỏi. Chúng tiếp tục gia tăng lòng hàng hải và nhiệt tình ở người khác, thông qua gương mặt và hoạt động của mình. Khẩu hiệu, sử dụng các sức mạnh theo thời gian, nghĩa là trở thành linh hồn vô ghi và có kỹ thức. Om Shanti Thông báo, hôm nay là ngày tưởng niệm Đại Địa Pratashmani yêu dấu của chúng ta. Nhưng như Đại Địji chân thật trong từng hành động là vui lòng vì Chúa Tệ thật sự bằng trái tim trung thực của mình và được đặt ngồi trên ngoài vàng trái tim của người. Tương tự như vậy, chúng ta phải trở nên giống như Đại Địji. Đây là sự tri âm thật sự để yêu thương dành cho Đại Địji. Om Shanti

Listen Next

Other Creators