Details
Nothing to say, yet
Nothing to say, yet
Sakamori ngày 24 tháng 8 năm 2024 Trọng tâm, con ngọt ngào hãy nghỉ ngẫm những điều mà người cha nhắc nhở con vào thời kỳ chuyển giao, rồi con sẽ liên tục vui cười. Cô hỏi, cách nào để giữ mình liên tục nhẹ nhàng? Con nên đón nhận phương pháp nào để giữ mình hạnh phúc? Cô trả lời, để giữ mình liên tục nhẹ nhàng, hãy đặt mọi tội lỗi con đã phạm phải trong kiếp này ra trước mặt vì bác sĩ phổ thuật vĩnh cửu và ở trên cuộc hành hương tưởng nhớ. Vì những tội lỗi con đã phạm phải từ kiếp này đến kiếp khác đang ở trên đầu của con. Tội lỗi của con sẽ chỉ được cắt bỏ bằng cách tưởng nhớ, rồi sẽ có niềm hạnh phúc. Các con, những linh hồn, sẽ trở nên hoàn toàn thanh khiết bằng cách nhớ đến cha. Ông sang kiệt, người cha tâm linh giải thích cho các con những đứa con tâm linh ngọt ngào nhất. Con nhớ rằng con từng thuộc về lối sống thảnh thần, nguyên thủy, vĩnh cửu, rằng con từng cai trị vương quốc và con thật sự từng là chủ nhân của thế giới. Vào lúc đó, không có tôn giáo hay lối sống nào khác. Chúng ta đã nhận lấy kiếp sinh trong thời kỳ vang và đã đi trọn trụ kỳ 84 kiếp. Giờ đây chúng ta nhớ đến toàn bộ cái cây. Chúng ta từng là thánh thần rồi sau đó chúng ta đi vào vương quốc của Rabban này. Không còn xứng đáng được gọi là thánh thần nữa. Đây là lý do vì sao? Họ xem đó là đạo khác. Không ai thay đổi lối sống hay đạo của mình. Chẳng hạn như đạo Công giáo thì thuộc về những người theo đạo Công giáo, đạo Phật thuộc về cộng đồng những người theo đạo Phật. Trí tuệ của mọi người biết rằng Phật đã thiết lập nên đạo của mình vào khoảng thời gian nào đó. Còn những người Hindu không biết về đạo của mình, khi nào thì đạo của mình bắt đầu hoặc ai đã thiết lập đạo ấy. Họ chỉ nói về hàng trăm nghìn năm. Chỉ các con mới có kiến thức về toàn bộ trụ kỳ thế giới. Đây được gọi là Gyan và Vigyan. Mặc dù họ gọi tòa nhà của họ là Vigyan Bhavan, nhưng người cha giải thích ý nghĩa thật sự của tên gọi ấy cho con. Đó là kiến thức và Yoga. Kiến thức về đến sáng tạo, về lúc bắt đầu, giữa và kết thúc của sự sáng tạo. Giờ đây con hiểu rằng, con đã không biết con từng là Vô Thần. Kiến thức này không thể tồn tại trong thời kỳ vang. Giờ đây người cha dạy cho con kiến thức này. Con học kiến thức này và nhận được vận may vương quốc của con, bởi vì con cần có thế giới mới để sống trong đó. Thánh thần thanh khiết không thể nào đặt chân lên thế giới cũ này. Người cha đến và thiết lập nên thế giới mới cho con và làm cho thế giới cũ bị hủy đi. Sự hủy di chắc chắn phải diễn ra vì chúng ta. Chúng ta diễn những phần vai này từ chú kỳ này đến chú kỳ khác. Ba bà hỏi, con đã bao giờ gặp gỡ ta trước khi chưa? Và con đáp lời rằng, ba bà ơi, chúng con gặp gỡ người vào mỗi chú kỳ để nhận lấy vận may vương quốc của chúng con từ người. Chúng con đã nhận được vận may vương quốc là niềm hạnh phúc vô hạn của chúng con cũng vào chú kỳ trước. Giờ đây con nhận thức được tất cả những điều này, vì vậy con nên nghỉ ngậm chúng. Người cha gọi đây là chiếc đĩa xoay từ nhận thức bản thân. Trước kia chúng ta từng là hoàn toàn thanh phít. Con cũng nhớ rằng mỗi một linh hồn đều có phần vai của riêng mình để diễn. Tôi là linh hồn nhỏ xíu bất diệt và phần vai bất diệt của tôi linh hồn. Tiếp diễn một cách vĩnh cữu. Điều gì được định sẵn thì đang diễn ra. Không có điều gì mới có thể thêm vào hay cắt bỏ đi. Không ai có thể đạt được sự giải thoát vĩnh viễn. Một số người cầu xin sự giải thoát. Sự giải thoát thì tách biệt với sự giải thoát vĩnh cữu. Con phải giữ điều này trong nhận thức của con. Nếu con có nó trong nhận thức của con, con cũng sẽ nhắc nhở người khác về nó. Đây là công việc kinh doanh của con. Hãy nhắc nhở người khác, người cha đã làm cho con nhận thức về điều gì. Chỉ sau đó con mới có thể đạt được vị trí cao. Con phải nỗ lực thật nhiều để đạt được vị trí cao. Nỗ lực chính yếu nằm ở yoga. Đây là cuộc hành hương tưởng nhớ. Không ai ngoài từ người cha có thể dạy cho con. Giờ đây con đang học. Việc học để thay đổi từ con người thành thánh thân. Con biết rằng con sẽ đi đến thế giới mới một lần nữa. Tên gọi khác của nơi ấy là vùng đất bất tử, trong khi đây là vùng đất chết. Ở đây có cái chết yếu trong khi chỉ đang ngồi ở đâu đó. Không có tên gọi hay dấu vết nào của cái chết ở đó, bởi vì thật ra cái chết không đến với linh hồn. Cái chết thì chẳng hề ngọt ngào. Theo vựa kịch, khi đến lúc thì linh hồn ra đi. Bất cứ khi nào đến lúc để linh hồn ra đi thì linh hồn sẽ ra đi. Không ai có thể trì hoãn cái chết. Linh hồn cởi bỏ cơ thể và nhận lấy cơ thể khác. Cái chết thật sự chẳng là gì, nhưng người ta cứ ngồi và theo dẹt nên những câu chuyện phím. Đó là vùng đất bất tử, nơi mà cơ thể thoát khỏi bệnh tật. Trong thời kỳ văn, tuổi thọ của người dân Barat rất dài. Họ là những yogi. Giờ đây, con biết sự khác biệt giữa yogi và bồ-ghi, những người tham đắm vào để vui giác quan. Giờ đây, tuổi thọ của con đang gia tăng. Con càng ở trong yoga, tội lỗi của con sẽ càng được đốt bỏ. Con sẽ đạt được vị trí cao và tuổi thọ của con sẽ dài, giống như vua và nữ hoàng. Hoàn tất tuổi thọ của họ, rồi sau đó họ cởi bỏ cơ thể. Cũng tương tự như vậy đối với các thần dân. Tuy nhiên, có sự khác biệt về vị trí. Giờ đây, người cha nói với con, những đứa con là người xoay chiếc đĩa tự nhận thức bản thân. Những vật trang hoàng này thì thuộc về con. Con sống ở nhà cùng với gia đình của mình và con sống giống như bụng hoa xen. Không ai, ngoài trừ các con, có thể sống như thế này. Con cũng nhận thức về việc con đã phạm phải bao nhiêu tội lỗi trong kiếp này. Đây là lý do vì sao. Bà bà nói, hãy đặt tất cả những tội lỗi ấy ở trước mặt vị bác sĩ phụ thuật vĩnh cửa, rồi con sẽ trở nên nhẹ nhõm. Tuy nhiên, con phải ở trong yoga bởi vì tội lỗi trong nhiều kiếp người của con. Thì đang ở trên đầu của con chỉ bằng cách có yoga mà tội lỗi của con sẽ được cắt bỏ và con sẽ giữ mình hạnh phúc. Con sẽ trở nên hoàn toàn thanh khí bằng cách tưởng nhớ đến cha. Con biết rằng con sẽ trở nên như thế này bằng cách tưởng nhớ. Thế thì ai sẽ không ở trong sự tưởng nhớ. Tuy nhiên, đây cũng là chiến trường con phải nỗ lực để đạt được vị trí cao. Con nhận thức được rằng con đang đạt được của thừa kế cao quý nhất từ người cha vô hạn. Con đạt được của thừa kế ấy từ chú kỳ này đến chú kỳ khác. Nhiều người sẽ đến với con. Họ sẽ đến và nhận lấy câu mantra vĩ đại Man Manapov từ con. Ý nghĩa của Man Manapov chính là hãy xem con là linh hồn và nhớ đến cha. Đây là câu mantra vĩ đại để trở thành linh hồn vĩ đại. Những người kia thì không phải là Mahatma, linh hồn vĩ đại. Thật ra, Shri Krishna được gọi là Mahatma bởi vì cổ ấy là thành khí. Thảnh thần thì luôn thành khí. Thảnh thần thuộc về con đường gia đình, trong khi các ẩn sĩ thì thuộc về con đường cô lật, tách biệt. Phụ nữ thì không thể đi lang thang đầy đỏ. Tất cả những điều tệ hại này đang diễn ra vào lúc này trong thời kỳ sát. Thậm chí, người ta còn biến phụ nữ thành ẩn sĩ và mang họ theo bên mình. Tuy nhiên, Bharat đã được hỗ trợ nhờ sự thanh khí của các ẩn sĩ. Giống như tòa nhà cũ được sơn phết để làm cho nó trông mới trở lại, thì những ẩn sĩ kia cũng sơn phết Bharat được một chút và cứu nó được một chút. Tuy nhiên, người cha nói, đó là lỗ súng cô lật tách biệt, họ như bình thành khí. Chỉ ở trong vùng đất Bharat mới có thật nhiều đêm thơ dành cho thánh thần và rất nhiều việc làm thơ cúng v.v. Đó cũng là vợ kịch mà con mô tả. Tất cả những điều đó được cần đến cho con đường thơ cúng. Chỉ một Shiva duy nhất được đặt cho nhiều tên gọi và những ngôi đền đã tiếp tục được xây dành cho người dựa trên những tên gọi ấy. Có rất nhiều đêm thơ, tốn kém rất nhiều chi phí, tuy nhiên người ta chỉ nhận được niềm hạnh phúc trong suốt nửa chưu kỷ. Người ta tư tốn rất nhiều tiền bạc, những pho tượng bị đập vỡ. Không cần những ngôi đền như thế ở đó. Giờ đây con nhận thức được thơ cúng đã trải qua nửa chưu kỷ, rồi sau đó không nhắc gì đến thơ cúng trong suốt nửa chưu kỷ. Người cha làm cho con nhận thức về cái cây đa dạng này. Nếu độ dài của thời kỷ sắt là 40.000 năm thì độ dài của đạo Công giáo cũng sẽ gia tăng. Người cha giải thích. Có giới hạn đối với đạo Công giáo. Con biết rằng đã là rất lâu kể từ khi Christ đến. Và đạo này đã được thiết lực trong chừng này thời gian. Nhưng khi nào thì họ sẽ đến? Họ không biết. Họ kéo dài độ dài của chưu kỷ ra. Giờ đây con biết rằng sự chuẩn bị đang được thực hiện cho sự hủy diệt. Của họ là khoa học, trong khi của con là tỉnh lặng. Con cần đi vào tỉnh lặng. Họ sẽ càng tiếp tục phát minh ra nhiều thứ thật hay họ cho sự phá hủy. Họ tiếp tục làm cho mọi thứ ngày càng được tinh lọc hơn. Con có niềm hạnh phúc bên trong con rằng, ba ba đã đến để tạo ra thế giới mới cho con. Vì thế, chúng ta sẽ không ở lại thế giới cũ này nữa. Đây là kỳ quan của ba ba. Ba ba ơi, đây quả là điều kỳ diệu. Người đang kiến tạo nên thiên đường. Giờ đây con nhận thức về mọi điều. Những người kia không biết về đấng sáng tạo hay lúc bắt đầu, giữa hoặc kết thúc của sự sáng tạo. Con thì biết về điều đó. Con thật là khai sáng. Con người ở trong bóng tối cực độ. Có sự khác biệt. Khi Satguru trao dầu bôi kiến thức, thì bóng tối u mê được xua tan. Nhưng ai trên con đường thờ cúng thì không biết về kiến thức này. Giờ đây con biết về thờ cúng và con cũng biết về kiến thức này. Con nhận thức về mọi điều. Khi nào thì thờ cúng bắt đầu, khi nào thờ cúng kết thúc. Con cũng nhận thức được khi nào thì người cha trao cho con kiến thức và khi nào thì kiến thức ấy sẽ kết thúc. Điều này có thứ hạn. Một số người nhận thức thật nhiều về điều đó. Những người khác chỉ nhận thức được một chút. Nhưng ai nhận thức được về điều đó thì sẽ đạt được vị trí cao. Chỉ khi con nhận thức về điều này, con sẽ có thể giải thích cho người khác. Nhận thức của con thì thật tuyệt vời. Điều gì có trong trí tuệ của con trước kia, vận tráng của con đã trở nên mòn đi với thờ cúng, tụng niệm, thi nhập định, hành hương. Cuối lại, có quá nhiều khác biệt giữa nhận thức thờ cúng và nhận thức về kiến thức này. Giờ đây con viết về thờ cúng bởi vì con đã thờ cúng kể từ lúc bắt đầu. Con biết rằng con là những người đầu tiên tôn thở Shiva, rồi sau đó con tôn thở Thánh Thần. Không ai khác nhận thức về điều này. Con nhận thức về lúc bắt đầu giữa và kết thúc của sự sáng tạo và thờ cúng, v.v. Trong khi thực hiện việc làm thờ cúng trong suốt nửa chưu kỳ, thì con đã tiếp tục đi xuống. Ngọn núi đau khổ thì vẫn chưa sụp đổ. Trước khi nó sụp đổ thì con phải nỗ lực để rồi con làm cho tội lội của con được gục bỏ trên cuộc hành hương tường nhớ. Đây là những gì con giải thích cho mọi người. Hàng ngàn người sẽ đến với con hay nỗ lực để chỉ con đường này cho các anh chị em của con. Giờ đây con nhận thức về kiến thức này và thờ cúng kia. Điều này có nghĩa là giờ đây con biết về toàn bộ vợ kịch theo thứ hạng, theo nỗ lực của con. Ai đó biết tốt hơn thì người ấy có thể giải thích tốt hơn. Chính các con phải giải thích cho người khác. Được nhớ đến rằng, đối con thể hiện ra người cha. Người cha sẽ giải thích cho con rồi sau đó con sẽ giải thích cho người khác. Con giải thích cho các linh hồn. Kiến thức này hoàn toàn tách biệt với thờ cúng. Được nhớ đến rằng, thượng đế đến và trao quả trái cho tất cả các tiến độ. Tất cả đều là con của một người cha. Người cha nói, ta đưa tất cả những đứa con quay trở về vùng đất bình an và vùng đất hạnh phúc. Giờ đây con có kiến thức này, kiến thức về chư kỳ này đến chư kỳ khác. Con sẽ không có kiến thức này ở nơi ấy. Con trở nên ô trọng. Vì thế, người cha nỗ lực thật nhiều vì con để làm cho con trở nên thanh khiết. Đây là lý do vì sao được nhớ đến rằng. Con dân nột bản thân con cho người. Con hiến dân bản thân con cho người. Cho ai? Cho người cha. Rồi sau đó, người cha trao cho con ví dụ về việc. Người này đã dân nột bản thân ông ấy như thế nào? Con phải theo tấm gương này. Rồi sau đó, họ trở thành Lakshmi và Narayan. Nếu con muốn đạt được vị trí cao như thế, con phải dân nột bản thân con giống như họ làm. Nhưng ai giàu có thì không thể nào dân nột bản thân. Ở đây con phải dân hiến mọi điều. Người giàu chắc chắn sẽ nhận thức về của cái của họ. Được nhớ đến rằng, nhưng ai nhớ đến vợ của mình vào lúc cuối thì... Con sẽ làm gì với toàn bộ số tiền kia? Không ai sẽ mang theo bất cứ điều gì cả, bởi vì mọi thứ đều bị phá hủy. Ta sẽ làm gì với nó đây nếu ta nhận nó từ con? Mọi thứ, bao gồm cơ thể, đều bị hủy. Khi con chết đi thì cả thế giới cũng chết đối với con. Không điều gì trong số của cái kia sẽ còn sót lại. Trong kinh Garuda Purana, người ta kể những câu chuyện khiếp sợ để đe dọa mọi người. Người cha nói, tất cả những kinh sách kia đều thuộc về con đường thờ cúng. Con đường thờ cúng tiếp diễn trong suốt nửa chu kỳ, khi đó là vườn quốc của Ravan. Con hãy hỏi bất kỳ ai trong số họ khi nào thì họ bắt đầu đốt Ravan? Họ sẽ nói, kể từ thời xa xưa. Ồ, nhưng Ravan thì không tồn tại từ thời xa xưa. Bởi vì họ không biết cho nên họ mới nói từ thời xa xưa. Giờ đây con nhận thức được rằng khi nào thì vườn quốc của Ravan bắt đầu. Con cũng hiểu bí mật về đấng sáng tạo và sự sáng tạo. Giờ đây người cha nói, con ơi hãy liên tục chỉ nhớ đến ta và tội lỗi của con có thể được cắt bỏ. Hãy tiếp tục cảnh báo cho nhau theo cách này. Khi con đi dạo cùng với nhau, hãy nói về những điều này giữa các con với nhau. Nếu cả nhóm các con đều đi dạo trong trạng thái tưởng nhớ này, sự tỉnh lặng của con sẽ có tác động lớn. Thậm chí các linh mục cùng đi bộ trong sự tỉnh lặng, trong sự tưởng nhớ đến Christ. Họ không nhìn vào bất kỳ ai khác. Con có thể ở trong sự tưởng nhớ thật nhiều ở đây bởi vì con không có công việc làm ăn đời thường ở đây. Bộ không khí thì rất tốt, còn ở ngoài kia bộ không khí thật dơ bẩn. Đây là lý do vì sao? Âm thất của các ẩn sĩ thì ở rất xa. Của con là sự tư bỏ vô hạn. Giờ đây thế giới cũ sắp qua đi. Đây là nghĩa địa. Rồi nó sẽ trở thành vùng đất của thiên thần. Sẽ có những cung điện được đính kim cương và ngọc quý ở đó. Lakshmi và Narayan từng là chủ nhân của vùng đất thiên thần ấy. Giờ đây họ không còn là như thế nữa. Người cha nói ta đến vào buổi chú kỳ, vào thời kỳ chuyển giao. Toàn bộ chú kỳ này tiếp tục lặp lại. Giờ đây con nhận thức về mọi điều vào lúc này bởi vì người cha làm cho con trở nên có nhận thức. Còn trước kia, con đã không có bất cứ điều gì trong trí tuệ của con. Khi con ở trong niềm hần hoang say xưa về nhận thức này, con sẽ có thể giải thích cho người khác với niềm hạnh phúc. Con phải chăm sóc cho nhà cửa và gia đình của con trong khi duy trì nhận thức này. Gửi đến những đứa con tâm linh ngọt ngào nhất, liên tục ở trong niềm hần hoang say xưa về nhận thức này. Nỗi nhớ, niềm thương và lời cha buổi sáng từ người mẹ, người cha, bác đa đa, người cha linh hồn cúi chào những đứa con linh hồn. Trong thông thực hành, ý thứ nhất, hãy hiểu lúc bắt đầu, giữa và kết thúc của vời kịch cho thật tốt. Giữ nó trong nhận thức của con và cũng nhắc nhở người khác về nó. Hãy trao vô bôi kiến thức này và loài bỏ bóng tối, ù mê. Ý thứ hai, để dân nộp bản thân hoàn toàn, giống như cha Brahma làm. Hãy hoàn toàn nói theo gương ông ấy. Mọi điều, bao gồm cơ thể của con, sẽ kết thúc. Vì thế, con hãy trở nên chết trong khi còn sống. Trước đó, để con không nhớ đến bất cứ điều gì vào những khoảnh khắc sau cùng. Lời chúc phúc. Mong con trở nên chết trong khi còn sống và chấm dứt sự tâm thương, để cho tâm ứng mang những điều đặc biệt, trở thành bản tính tự nhiên của con. Bất kỳ bản tính nào, ma, người nào có, nó hoạt động một cách tự động. Con không phải nghĩ về bất cứ điều gì, hay làm bất cứ điều gì, bởi vì nó vận hành một cách tự động. Tương tự như vậy, bản tính của những ai là Brahmin, bằng cách trở nên chết trong khi còn sống và nhận lấy tiếp sinh mới, là có những điểm đặc biệt của linh hồn đặc biệt. Hãy để những tâm ứng đặc biệt ấy trở thành bản tính tự nhiên của con. Rồi từ trái tim mỗi người sẽ cất lên lời rằng, đây là bản tính của tôi. Sự tâm thương là bản tính thuộc về quá khứ, không phải bản tính của hiện tại, bởi vì giờ con đã nhận kiếp sinh mới. Bản tính thuộc về kiếp sinh mới của con là những điểm đặc biệt, chứ không phải sự tâm thương, khẩu hiệu. Nhưng ai liên tục chơi với những viên ngọc kiến thức, chứ không phải đá, thì đường bệ, hoàn tộc, ổn, sạc tiệt.