Details
Nothing to say, yet
Nothing to say, yet
SAKAMURI ngày 2 tháng 7 năm 2024 Trọng tâm, con ngọt ngào con đã đến đây để ở trong sự tưởng nhớ và thiêu đốt những tội lỗi của con. Vì thế, con hãy chú ý đầy đủ để trí tuệ yoga của con sinh hòa trái. Câu hỏi Thổi tực tinh tế nào tạo ra một vài khó khăn vào lúc cuối? Câu trả lời Nếu có hình thái tinh tế nào của thổi tực tham làm, nếu con tích cóp và giữ lại thứ gì đó cho tham làm, con sẽ nhớ đến thứ ấy vào lúc cuối, và nó tạo ra một vài khó khăn. Đây là lý do vì sao, bà bà nói. Con ơi, đừng giữ bất cứ thứ gì ở bên con. Con phải làm tan hòa mọi suy nghĩ và thấm nhuận thói quen ở trong sự tưởng nhớ đến cha. Vì thế, hãy thực hành ý thức linh hồn. Ôm sang tiệt Mỗi ngày, bà bà đều nhắc nhở con rằng, hãy ý thức linh hồn, bởi vì trí tuệ của con lang thang đầy đó. Trên con đường U Mê, trong khi nghe những câu chuyện tôn giáo, trí tuệ của họ lang thang ra bên ngoài. Ở đây cũng vậy, trí tuệ lang thang khắp mọi nơi. Đây là lý do vì sao, mỗi ngày, con đều được bảo là hãy ý thức linh hồn. Những người kia nói rằng, hãy chú ý đến những điều chúng tôi nói, và hấp thu nó. Hãy chú ý đến những lời được đề cập đến trong kinh sách. Ở đây, người cha giải thích cho các con những linh hồn rằng, tất cả các con, những học trò, phải ngồi đây trong ý thức linh hồn. Sếp bà bà đến đây để dạy cho con. Không có ngôi trường nào khác mà ở đó người ta xem sếp bà bà đang dạy cho họ. Chỉ vào thời kỳ chuyển giao hứa hẹn nhất này, mà ngôi trường như thế này mới tồn tại. Các con, những học trò, đang ngồi ở đây, và con hiểu được rằng người cha tối cao, linh hồn tối cao, đến đây để dạy cho con. Sếp bà bà đến để dạy cho chúng ta. Điều đầu tiên mà người giải thích đó là, con phải trở nên thành khí. Vì thế, con hãy liên tục chỉ nhớ đến ta mặt thôi. Tuy nhiên, ma già liên tục làm cho con quên đi điều này. Đây là lý do vì sao người cha cảnh báo cho con. Nếu con sắp sửa giải thích cho ai đó, điều đầu tiên con phải giải thích đó là, Thượng Đế là ai? Và Thượng Đế đứng thanh lọc, đứng loại bỏ đau khổ, và đứng ban tặng hạnh phúc ở đâu? Mọi người đều nhớ đến người. Khi họ gặp khó khăn, họ nói, Hội Thượng Đế, xin hãy nhủ lòng thương. Khi con người phải được cứu thoát, thì họ nói, Hội Thượng Đế, ôi trời ơi, xin hãy giải thoát cho chúng con khỏi đau khổ. Mọi người đều có đau khổ. Con biết chắc chắn rằng thời kỳ vang được gọi là vùng đất hạnh phúc, và thời kỳ sát được gọi là vùng đất đau khổ. Con biết điều này, nhưng ma gia vẫn khiến cho con quên đi. Hệ thống truyền cảm hứng cho con ngồi trong sự tự nhớ thì được ẩn định trong vợ kịch, bởi vì có nhiều người không có sự tự nhớ chút nào trong suốt cả ngày. Chúng không có sự tự nhớ nổi một phút. Vì thế, chúng được làm cho ngồi ở đây để truyền cảm hứng cho chúng có sự tự nhớ. Con được trao cho những phương pháp để ở trong sự tự nhớ, để rồi điều này trở nên kiên định. Chúng ta phải trở nên hoàn toàn thanh khiết bằng cách tự nhớ đến cha. Người cha nói với con phương pháp thật sự, hạn nhất cho việc trở nên hoàn toàn thanh khiết. Chỉ một đứng duy nhất là đứng thanh lọc. Người đến và nói cho con biết phương pháp. Con ngồi đây trong bình an khi con có yoga với người cha. Nếu trí tuệ yoga của con làn thành đầy đó, thì con không ở trong bình an, có nghĩa là con bất an. Suốt toàn bộ thời gian, trí tuệ yoga của con làn thành đầy đó. Nó bị lãng phí bởi vì tội lỗi của con đang không được cắt bỏ. Cả thế giới không biết tội lỗi được cắt bỏ như thế nào. Đây là những điều thật tinh tế. Người cha đã nói với con rằng, hãy ở trong sự tự nhớ đến ta. Vì vậy, suốt khoảng thời gian, sợi dây tự nhớ của con được nối kết, thì mới có thành công. Nếu trí tuệ của con làn thành đầy đó, dù chỉ một chút, khoảng thời gian ấy bị lãng phí, không sinh hòa trái. Lời chỉ dẫn của người cha đó là, con ơi, hãy nhớ đến ta. Nếu con không nhớ đến ta, thì nó không sinh hòa trái. Rồi chuyện gì xảy ra thông qua đó, con sẽ không nhanh chóng trở nên hoàn toàn thanh khiết. Rồi thói quen ấy sẽ được thấm nhường và nó cứ tiếp tục diễn ra. Linh hùng biết tội lỗi mà mình phạm phải trong kiếp này. Mặc dù một số người nói rằng chúng không nhớ những tội lỗi ấy, nhưng ba ba nói, con nhớ hết mọi điều từ hồi con ba hoặc bốn tuổi. Con không phạm phải nhiều tội lỗi vào lúc ban đầu như con phạm phải sau này. Ngày qua ngày, ánh mắt của con tiếp tục trở nên tội phạm. Vào thời kỳ Bạc, nó giảm đi 2 cấp độ. Mất bao lâu để mặt trăng giảm đi 2 cấp độ? Rồi từ từ, nó tiếp tục giảm đi. Vào lúc đó, mặt trăng cũng được bảo là tròn đầy 16 cấp độ thánh thiện. Điều như thế này không được nói về mặt trời. Đối với mặt trăng, đây là chuyện liên quan đến một tháng. Trong khi ở đây, đây là chuyện liên quan đến một chú kỳ. Ngày qua ngày, con tiếp tục đi xuống. Rồi sau đó, con leo lên trên cuộc hành hương tưởng nhớ. Sau đó, con không cần có sự tưởng nhớ để leo lên nữa. Sau thời kỳ vang, con phải trèo xuống. Nếu con có sự tưởng nhớ trong thời kỳ vang, con sẽ không đi xuống. Tuy nhiên, theo vợ kịch, con phải đi xuống. Đây là lý do vì sao con không nhớ. Chắc chắn, con phải đi xuống. Rồi sau đó, người cha mới chỉ cho con phương pháp tưởng nhớ. Bởi vì con phải leo lên. Người cha đến và dạy cho con vào thời kỳ chuyển giao. Trạng thái đi lên giờ đây bắt đầu như thế nào? Sau đó, chúng ta phải đi đến vùng đất hạnh phúc của chúng ta. Người cha nói, giờ đây con phải đi đến vùng đất hạnh phúc. Vì thế, con hãy nhớ đến ta. Các con, những linh hồn, sẽ trở nên hoàn toàn thanh khiết bằng cách có sự tưởng nhớ. Con thì khác với thế giới. Thế đường thì hoàn toàn khác với thế giới này. Thế đường từng tồn tại trước kia, còn giờ đây nó không tồn tại nữa. Bằng cách kéo dài độ dài của chu kỷ, họ đã quên đi điều này. Giờ đây con tìm thấy thiên đường thật gần. Còn lại rất ít thời gian. Khi có điều gì đó bị thiếu trong cuộc hành hương tưởng nhớ, con nghĩ rằng vẫn còn thời gian. Không có nhiều cuộc hành hương tưởng nhớ như lại ra nên có. Con có thể làm cho bức thông điệp tiến đến mọi người theo kế hoạch trong vợ kịch. Nếu con không trao cho người khác bức thông điệp, điều đó có nghĩa là con không đang làm phục vụ. Con phải làm cho bức thông điệp tiến đến cả thế giới. Rằng người cha nói, hãy liên tục chỉ nhớ đến ta mà thôi. Những ai học kinh ghi ta thì biết rằng chỉ có một kinh ghi ta mà trong đó lời dạy hướng tượng này được đề cập đến. Tuy nhiên, người ta bảo rằng đó là những lời của Thượng đế Shri Krishna. Vậy thì họ sẽ nhớ đến ai đây? Mặc dù họ thờ Shiva nhưng họ lại không có kiến thức chính xác này để rồi họ có thể theo Shri Mat. Vào lúc này con đang nhận được những lời chỉ dẫn của Thượng đế, trong khi trước kia còn có những lời chỉ dẫn của con người. Có sự khác biệt như ngày và đêm giữa cả hai. Lời chỉ dẫn từ tùm trí con người nói rằng Thượng đế hiện diện ở khắp mọi nơi, trong khi lời chỉ dẫn của Thượng đế lại nói không. Người cha nói, ta đã đến để thiết lập nên thi đường, vì thế chắc chắn đây là địa ngục. Năm thói tật tồn tại bên trong mọi người ở đây. Thế giới này thi số sa thói tật, vì thế ta đã đến để làm cho nó trở nên không còn thói tật. Nhưng ai trở thành con của Thượng đế thì không thể nào có những thói tật ấy. Người ta mô tả bức tranh Ravana với mười cái đầu. Không ai có thể nói rằng thế giới của Ravana là không có thói tật. Còn biết, bây giờ là vương quốc của Ravana, có năm thói tật bên trong mọi người. Trong thời kỳ vang, có vương quốc của Rama, và không có thói tật nào. Vào lúc này, con người thật bất hạnh. Cơ thể trải nghiệm quá nhiều đớn đau. Đây là vùng đất đau khổ. Trong vùng đất hạnh phúc, cơ thể thì không trải nghiệm bất kỳ đau khổ nào. Ở đây rất nhiều bệnh viện chật nít người. Gọi nơi này là thiên đường, đó là một sai lầm lớn. Vì vậy con phải hiểu, rồi sau đó con giải thích cho người khác. Những việc học kia thì không để giải thích cho người khác. Con thi đậu kỷ thi của con và bắt đầu làm việc. Ở đây con phải trao cho mọi người bức thông điệp. Người cha sẽ không trao bức thông điệp này, nhưng ai thông minh khéo léo thì được gọi là giáo viên, nhưng ai kém thông minh hơn thì được gọi là học trò. Con phải trao cho mọi người bức thông điệp. Con hãy hỏi họ, thế bạn có biết Thượng Đế không? Người là người cha của mọi người. Vì vậy điều chính yếu đó là trao đi lời giới thiệu về người cha bởi vì không ai biết đến nó. Người cha là đấng cao quý nhất. Người là đấng làm cho toàn bộ thế giới trở nên thành khí. Toàn bộ thế giới đã từng là thành khí và đã từng chỉ có Barat trong thế giới ấy. Không người nào trong số những người thuộc về các tôn giáo khác có thể nói rằng họ đã đi vào thế giới mới. Người ta tin rằng ai đó từng tồn tại trước họ. Christ chắc chắn cũng sẽ đi vào ai đó. Chắc chắn đã từng có ai đó tồn tại trước anh ta. Người cha ngồi đây và giải thích ta đi vào cơ thể của Brahma này. Không ai tin rằng người đi vào cơ thể của Brahma. Ồ! Nhưng các Brahmin chắc chắn được cần đến. Các Brahmin sẽ đến từ đâu? Chắc chắn họ sẽ đến từ Brahma. Acha! Con đã bao giờ nghe về cha Brahma chưa? Ông ấy là ông Tổ. Ông Tổ ấy thì không có người cha đời thường sinh ra. Người cha đời thường của Brahma là ai? Không ai có thể nói cho con biết điều này. Brahma đã được nhớ đến. Ông ấy là người cha của nhân loại. Tương tự như vậy, con nói về Sipapa Vô Thể. Vậy, cha của người thì là ai? Rồi sau đó, cha của Prajapita Brahma thì là ai? Sipapa đã không được nhận nuôi. Chính người này mới được nhận nuôi. Rồi sẽ được bảo rằng Sipapa đã nhận nuôi người này. Sẽ không bảo rằng Sipapa nhận nuôi Vishnu. Còn biết Brahma trở thành Vishnu. Vishnu thì không được nhận nuôi. Sankara được thể hiện là không có phần vai. Brahma trở thành Vishnu và Vishnu trở thành Brahma. Đây là chư kỳ 84 kiếp. Sankara đã đến từ đâu? Tạo vật của Sankara thì ở đâu? Có tạo vật của người cha. Người là người cha của tất cả các linh hồn. Trong khi tạo vật của Brahma thì chính là con người. Thế thì tạo vật của Sankara ở đâu? Thế giới loài người không được tạo ra thông qua Sankara. Người cha đến đây và giải thích tất cả những điều này. Nhưng thay vào đó, các con lại liên tục quên đi. Trí tuệ của mỗi một người thì có thứ hạn. Con càng có trí tuệ thông thái, thì con càng có thể hợp thu những lời dạy của người thời này. Đây là việc học vô hạn và con đạt được vị trí có thứ hạn tùy theo việc con học như thế nào. Mặc dù đây cũng chính là việc học để thay đổi từ con người thành thánh thần, nhưng triều đại được tạo nên. Nó nên đi vào trong trí tuệ của con rằng con sẽ đạt được vị trí nào. Cần có nỗ lực để trở thành vua. Vua cũng cần đến những người hậu. Ai sẽ trở thành người hậu? Con cũng có thể hiểu điều này. Mỗi người sẽ có người hậu, theo thứ hạn tùy theo nỗ lực của mình. Vì thế, con không nên học theo cách mà con trở thành người hậu từ kiếp này đến kiếp khác. Mà con phải nỗ lực để trở nên hướng thường. Vì thế, có bình an thật sự trong sự tưởng nhớ đến người cha. Nếu trí tuệ của con làng thành đầy đó, dù chỉ một chút, thì thời gian bị lạng phí và thu nhập kiếm được cũng ít hơn. Con sẽ không thể trở nên hoàn toàn thành khí. Cũng đã từng được giải thích cho con rằng trong khi con tiếp tục làm việc bằng tay thì con phải nhớ đến người cha bằng trái tim con. Để giữ cho cơ thể của con khỏe mạnh, con có thể đi dù dù đầy đó, nhưng hãy để cho trí tuệ của con có sự tưởng nhớ đến cha. Nếu như có ai đó đi cùng với con, thì con không được tán gỗ. Trái tim của mọi người chính là nhân chứng cho chuyện này. Ba ba giải thích rằng con nên đi trong trạng thái như thế. Các linh mục cũng bước đi trong tĩnh lặng hoàn toàn. Con không nói kiến thức này suốt. Vì thế, con hãy giữ mình yên lặng và chạy đua trong sự tưởng nhớ đến sức ba ba. Chẳng hạn như ba ba nói trong khi con đang ăn, con hãy ngồi và ăn trong sự tưởng nhớ. Con hãy nhìn vào tấm biểu đồ của con. Ba ba này nói cho con biết về tấm biểu đồ của ông ấy. Ông ấy quên tưởng nhớ như thế nào. Ta cố gắng nhớ đến sức ba ba và ta nói với sức ba ba rằng Ba ba ơi, con sẽ ở trong sự tưởng nhớ đến người suốt toàn bộ thời gian. Người hãy dừng cơn hoa của con lại và giảm lượng đường của con. Ta kể cho con nghe nỗ lực mà ta thực hiện cho bản thân nhưng bản thân ta quên tưởng nhớ. Vì thế, cơn hoa sẽ được giảm như thế nào đấy? Ta trung thực nói với con cuộc đối thoại mà ta có với ba ba. Ba ba nói với các con nhưng các con lại không nói với ba ba bởi vì con ngưỡng. Khi con lau sàn hoặc chuẩn bị thức ăn con hãy làm việc đó trong sự tưởng nhớ đến sức ba ba rồi con sẽ nhận được sức mạnh. Phương pháp này được cần đến. Con cũng sẽ nhận được lợi ích từ điều đó. Khi con ngồi trong sự tưởng nhớ, những người khác cũng sẽ được lôi kéo. Có sự lôi kéo lẫn nhau. Con càng ở trong sự tưởng nhớ thì sự tình lặng như chết sẽ càng tốt. Theo vợ kịch, có ảnh hưởng lẫn nhau. Cuộc hành hương tưởng nhớ thì thật có lợi. Không cần phải nói dối về điều này. Con là con của người cha thật sự Vì thế con phải tiến lên với sự trung thực. Con nhận được mọi điều. Con nhận được quyền trị vị thế giới. Thế thì tại sao con lại có sự tham lam và tích cóp 10 đến 20 bộ xa ri? Nếu con tiếp tục tích cóp nhiều thứ, con sẽ nhớ đến chúng vào lúc hấp hối. Đây là lý do vì sao ví dụ này được đưa ra. Vợ của anh ta bảo với anh ta là hãy từ bỏ cây gậy của anh ta. Bởi vì nếu không, anh ta sẽ nhớ đến cây gậy ấy vào lúc cuối. Chẳng điều gì nên được nhớ đến. Nếu không, con đang tạo ra khó khăn cho bản thân. Bằng cách nói dối, con tích lũy. Tội lỗi gấp hàng trăm lần. Cửa hàng khó báu của ship ba ba thì luôn tràn đầy. Vì vậy, con không cần tích trự quá nhiều. Như mọi thứ mà ai đó có bị đánh cắp. Người ấy được trao cho mọi thứ. Con nhận được vương quốc từ người cha. Thế, con sẽ không nhận được quần áo ư. Đừng có tri tiêu không cần thiết. Bởi vì, chính những ba mẹ yếu, ngây thơ, giúp đỡ trong việc thiết lập nên thiên đường. Vì vậy, tiền của họ không nên bị lãng phí như thế. Họ chăm sóc cho con. Vì vậy, nhiệm vụ của con là chăm sóc cho họ. Hiểu không? Tội lỗi gấp trăm lần. Được tích tụ ở trên đầu con. A cha. Gửi đến những đứa con dấu yêu, ngọt ngào nhất, đã thất lạc từ lâu, nay vừa tìm lại được. Đổi nhớ, niềm thương, và lời chào buổi sáng từ người mẹ, người cha, bạp đa đa, người cha linh hồn gửi chào những đứa con linh hồn. Trong tâm thực hành, ý thứ nhất, vào lúc ngồi trong sự tự nhớ đến cha, trí tuệ của con không nên đi lang thang đầy đó, dù chỉ một chút. Liên tục tích lũy thu nhập của con. Hãy có sự tự nhớ đến mức, có sự tĩnh lặng như chết. Ý thứ hai. Để giữ cho cơ thể của con khỏe mạnh, đừng tán gỗ với bạn đồng hành của con khi còn đi về đó. Mãi giữ tĩnh lặng và chạy đua trong sự tự nhớ đến cha. Hãy dùng bữa trong sự tự nhớ đến cha. Lời chúc phúc. Mong con trở nên trang đời thành công bằng cách giữ cho trí tuệ có niềm tin và chấm dứt bất kỳ mạng lưới suy nghĩ yếu nào. Cho đến hiện tại, những suy nghĩ yếu xuất hiện ở phần đông các con. Chúng nghĩ rằng con không biết chuyện gì đó có xảy ra hay không, hay là chuyện gì sẽ xảy ra đây. Những suy nghĩ yếu này trở thành bức tương và thành công ẩn đằng sau bức tương ấy, mà gia tạo ra mạng lưới những suy nghĩ lạng phí và có bị mắc bẫy trong mạng lưới ấy. Vì thế, hãy để cho trí tuệ của con có niềm tin về việc trở nên chiến thắng và có quyền sinh ra đạt có, đạt được thành công. Quả đó chấm dứt những suy nghĩ yếu. Khẩu hiệu giữ cho con mắt thứ ba của con, con mắt núi lửa, mở ra. Rồi ma gia trở nên không còn sức mạnh. Ôm sát đi.