black friday sale

Big christmas sale

Premium Access 35% OFF

Home Page
cover of Phong Tỏa Cách Ly Năng Lượng Của Chính Mình - BK Shivani
Phong Tỏa Cách Ly Năng Lượng Của Chính Mình - BK Shivani

Phong Tỏa Cách Ly Năng Lượng Của Chính Mình - BK Shivani

BK Shivani Tiếng ViệtBK Shivani Tiếng Việt

0 followers

00:00-24:13

Nothing to say, yet

Podcastspeechconversationfemale speechwoman speakingnarration

Audio hosting, extended storage and much more

AI Mastering

Transcription

Tục giường có tốt cho tôi không? Không. Tại sao? Nó có bổ cho tôi không? Không. Không thì tại sao? Những đứa trẻ đang cai lộn nhau. Thế gia trò của cha mẹ đây là gì? Chúng đang đánh nhau. Chúng chỉ đang quậy nhau, vui đùa với nhau thôi. Vai trò của cha mẹ đây là gì? Các bộ phụ huynh nên mang tỏa năng lượng nào trong tình huống này? Hãy thử hình dung hai đứa trẻ. Hôm nay chúng là trẻ con. Chúng đánh lẫn nhau. Ngày mai chúng có thể 30 tuổi và vẫn tiếp tục đánh nhau. Có thể lắm chứ? Có thể không? Thế thì vai trò của cha mẹ đây là gì? Năng lượng nào chúng ta cần phải lan tỏa trong tình huống này? Tình yêu thương và gì nữa? Sức mạnh. Gì nữa? Gửi tình yêu thương, sức mạnh và bình an cho chúng. Chúng ta là cha mẹ, thì nên như thế nào? Điềm tĩnh. Còn nếu chúng ta cũng bị chọc tức, thì đó là một lựa chọn sai trong tình huống này. Chính lựa chọn của chúng ta sẽ tính là chúng còn dối hơn trước đó. Hai người sẽ mâu thuẫn với nhau khi năng lượng của họ thấp? Nếu hai người, chẳng dù đó là hai đứa trẻ, hai nhân viên, hay bất kể ai xung quanh tôi, nếu họ đang mâu thuẫn, nghĩa là sống xung quanh của họ thấp? Tôi với vai trò là người biểu phối, là cha mẹ, là người lãnh đạo trong công ty, là người lãnh đạo trong tổ chức, thì vai trò của tôi chính là làm tan biến mâu thuẫn đó hoặc giải nó. Nhưng để làm được điều này, thì năng lượng đây tôi nên có là gì? Bình an, thư thái, hồn định. Nhưng mà tôi đã bị chọc tức khi nhìn thấy chúng như vậy, và khi tôi tạo ra sự kích động đó, hay tôi tạo ra sự tức giận đó, thì tôi đang làm gì đối với cuộc mâu thuẫn này? Tôi đang làm gì với anh? Tôi làm cho nó còn tệ hơn cả trước. Người ta không làm theo cách của tôi. Nhưng mà thì tôi kỳ vọng một mức độ chân thành hay trung thực của mức này. Nhưng chúng lại ít hơn điều tôi kỳ vọng. Trong khi vai trò của tôi như là một người lãnh đạo là phải cải thiện sự xuất lao động của nhân viên, gia tăng sự chân thành, sự trung thực của họ. Làm thế nào chúng ta có thể gia tăng được khả năng trong đời khác? Bằng cách nào? Bằng cách nào? Làm thế nào chúng ta có thể gia tăng khả năng của một người? Bằng cách nào? Khả năng của mỗi người chính là một mức sóng rung động cụ thể. Ví dụ như mức trung thực của bạn là ở mức 100, còn trung thực của tôi thì chỉ có 50. 100 là đúng đắn với bạn, còn 50 thì đúng đắn với tôi. Bởi vì đó chỉ là mức độ trung thực mà tôi có thể có mà thôi. Tôi gọi đó là trung thực, chứ không coi bản thân mình là thiếu trung thực. Tôi nói thiếu trung thực ý chứ, nhưng tôi chỉ trung thực ở mức 50, còn bạn trung thực ở 100. Bạn là lãnh đạo, bạn là cha mẹ, bạn là một người bạn, và bạn muốn gia tăng sống của tôi từ 50 tới 60, 70, 80. Nó chính là vai trò của thành viên của gia đình, bạn bè hay lãnh đạo. Nếu tôi chỉ có 50, bạn có 100, bạn nhìn thấy tôi ở mức 50, cách duy nhất nào có thể mang tôi cao lên? Khi bạn 100, mà bạn nhìn thấy tôi có 50, bạn thấy bực tức. Thế nghĩa là, bạn đã chuyển đổi từ 100 xuống. Làm ơn hãy nhớ rằng, khi chúng ta nhìn thấy người khác ở sóng rung động tấp hơn, mà chúng ta bị kích động hay bực tức, nghĩa là chúng ta đi xuống sóng rung động tấp hơn. Bởi vì khi hai nguồn năng lượng gặp nhau, cả hai sẽ ảnh hưởng lên nhau. Giờ chính là sức mạnh của năng lượng. Hai sẽ chuyển tăng ai? 50 sẽ kéo một tăng xuống, hay 100 sẽ kéo 50 lên. Nhưng nếu khi tôi nói rằng, tôi nhìn thấy họ làm điều như vậy, thì chắc chắn, hiện nhiên là tôi bị kích hoạt, hiện nhiên là tôi bị kích động, hiện nhiên là tôi lo lắng. Nghĩa là, khi tôi nhìn thấy ai đó ở mức sóng năng lượng thấp hơn, thì chắc chắn tôi sẽ đi xuống. Và phần đông trong chúng ta bị đi xuống chỉ bởi nhìn thấy người khác đi xuống. Và ngày nay trên thế giới, chúng ta cứ tự kéo nhau xuống cùng với nhau tạo ra thế giới như vậy. Khi chúng ta nói, cân thẳng, lo ngại, sợ hãi, tại sao những điều này lại có rất nhiều trên thế giới ngày này? Bởi vì, chuyện này không theo cách của tôi. Ai đó làm con tôi bị tôi. Người này không đúng đắn. Và bởi khi họ không đúng đắn, tôi tự đưa mình xuống. Rồi tiếp tục ngày mai, ai đó không đúng đắn, nhưng tôi lại đi xuống. Con tôi không kéo bị tôi, tôi lại đi xuống. Cuối cùng tổng hợp lại, chúng ta xuống một sống dân động rất thấp. Thiên đường nghĩa là gì? Thiên đường là gì? Thiên đường, Paradise, bồng lanh, kiếm cảnh. Sống dân động ở đó là gì? Ở đó có sống gì? Thiên đường không phải chỉ đẹp ở thiên nhiên đâu. Mà thiên đường sẽ là nơi có sẻ đẹp vì mẫu tâm tự nhiên. Thiên đường và địa ngục không phải chỉ là nơi quốc gia hay thành phố hay nơi mà tôi sống. Thiên đường và địa ngục chính là về trạng thái tâm trí của tôi. Tôi có thể sống ở một nơi có thiên nhiên vô cùng đẹp, nhưng tôi lại không vui bên trong thì cuộc đời tôi sẽ không phải là thiên đường. Đối với tôi, trong khi nếu tôi sống ở một nơi vô cùng xấu trộn, nhưng bên trong mọi thứ đều được sắp xếp và sạch sẽ, thì cuộc đời tôi chính là thiên đường đối với tôi. Vì khi ai là người tạo ra thiên đường và địa ngục bên trong đây, nếu tôi thấy ai đó đang ở trong rung động thấp, thì tôi phải tự nhắc nhảy bản thân mình rằng rằng tôi phải giữ được sống rung động. Làm thế nào một quốc gia có thể giữ được trạng thái thiên đường của mình? Tôi hôm qua, tôi phải đến đây tìm một quốc gia khác. Tôi không được phép mang nhiều hành lý. Nếu bạn mang theo vật này, nếu bạn mang theo vật kia, nếu bạn mang theo nhiều thứ như thế này, bạn không thể đi vào quốc gia của tôi. Một cách đơn giản nhất để giữ cho quốc gia của mình được an toàn. Một cách đơn giản để bảo vệ bản thân. Xin tưởng chúng ta cũng phải làm như vậy ở cấp độ năng lượng. Bạn có đang mang theo tức giận? Bạn có đang mang theo sự kích động? Bạn có đang có ganh tỉnh? Như vậy, bạn không thể đi vào không gian năng lượng của tôi. Nếu bạn mà cho phép tất cả mọi người đi vào cùng với mọi thứ, thì thiên đường của bạn sẽ biến mất. Thiên đường sẽ mất. Nhưng nếu bạn có thể dừng người ta ở đây và nói rằng bạn không được vào với những thứ này, thì các bạn có thể bảo toàn thiên đường của chính mình. Bây giờ, tất cả chúng ta phải bảo toàn thiên đường ở đây. Ngày nay, chúng ta đã làm gì vậy? Vì tôi nhìn thấy ai đó không theo cách của tôi. Khi ai đó nói điều gì không đúng đắn, họ chỉ nói thôi và ra đi. Nhưng tôi thì giữ họ ở đây trong thế giới của mình. Có bao nhiêu người nói những điều không đúng đắn đang sống trong thế giới của tôi? Những người hành xử theo cách không đúng đắn. Tại sao chúng ta lại để họ đi vào thiên đường của mình cơ chứ? Mà họ không đơn thuần chỉ đi vào. Họ ở tùy luôn trong đó. Chúng ta đang nắm giữ lấy những điều trong quá khứ 2 năm, 5 năm, 10 năm, 20 năm. Họ đi vào đây và ở luôn từ hồi đó đến giờ. Thì đương nhiên, chuyện gì sẽ xảy ra đối với thiên đường của tôi? Hãy quan sát hoạt động kiểm tra an ninh ở sân bay thì chúng ta cũng cần phải làm điều tương tự trong cuộc đời mình. Hãy kiểm tra tất cả những mức năng lượng mà chúng ta đang tiêu giáo. Khi chúng ta gặp nhau, ai cũng có rất nhiều những phẩm chất, những phẩm chất tốt đẹp. Và trong đó, họ sẽ có 1-2 điều kém. Nên chúng ta phải xem xét thứ gì mình cho phép đi vào không gian năng lượng của mình và thứ gì không cho phép. Họ sẽ đến với chúng ta với cả 2 loại năng lượng. Nếu tôi chỉ quan sát bảo yếu điểm của người ta, nghĩ về những điều họ đã làm, những điều sai trái, ý là tôi hút lấy những sóng năng lượng thấp còn những sóng năng lượng cao tôi để bên ngoài. Thế rồi, điều gì sẽ xảy ra đối với thiên đường của tôi? Điều gì sẽ xảy ra? Hãy nghĩ về tất cả những điều tuyệt vời mà người ta đã làm cho bạn. Bạn có nhớ những điều đó không? Không. Nhưng rồi 1 ngày, 10 năm trước, quay trở lại ngày đó, họ nói điều này với tôi. Tôi có nhớ không? Có. Vậy thì điều gì tôi đã cho phép đi vào và điều gì không cho phép đi vào không gian năng lượng của mình? Tất cả những điều tốt đẹp có phải là 1 phần trong ký ức của tôi hay không? Hãy nghĩ về 1 ngày, 10 năm trước, vào ngày đó, tối hôm đó, vào lúc 5 giờ, tôi vẫn nhớ. Mỗi 1 tờ tôi nhớ, mỗi 1 cảm xúc tôi tạo ra, vào lúc đó tôi đều nhớ cả. Ý là tôi đã cho phép điều gì đi vào không gian năng lượng của mình? Và khi tôi bắt đầu để cho những sóng năng lượng thấp này đi vào không gian năng lượng của mình, thì điều gì xảy ra với thiên đường của tôi? Điều gì xảy ra với thiên đường của tôi? Vậy nên, sự phong tỏa không chỉ là giữa những quốc gia hay địa điểm. Thiền định thực tế đặt sự phong tỏa cho bản thân. Điều gì tôi cho phép đi vào bên trong và điều gì tôi không cho phép? Đó là lựa chọn của chúng ta. Đó là lựa chọn ở sân bay. Những gì được phép mang vào và những gì không được phép. Ở một số sân bay thì không cần phải kiểm tra an ninh. Cứ thế mà đi vào thôi. Mang gì cũng được. Đó là một kỷ luật. Đó là một phong cách sống. Một chính sách. Một quyết định. Hãy thực thi điều tương tự cho bản thân mình. Bởi vì những điều chúng ta đưa vào đây sẽ quyết định cuộc đời chúng ta là thiên đường hay không. Vì nên một hệ thống niềm tin đã được thay đổi ngày hôm nay. Làm chủ cuộc đời mình có nghĩa là làm chủ cuộc đời thì đơn giản như vậy đó. Thay đổi một thói quen. Thay đổi thói quen của tôi. Thí. Thay đổi thói quen của tôi. Một điều chúng ta cần phải ghi nhớ. Bất kể điều gì chúng ta nói với bản thân mình tâm trí lắng nghe và tuân theo lời chỉ dẫn. Khi tôi nói với bản thân mình rằng thay đổi một thói quen rất là khó thì những thói quen sẽ không thay đổi. Còn nếu tôi nói với bản thân mình rằng thay đổi thói quen là khả thi thì nó vẫn là. Nhưng nếu tôi nói với bản thân mình rằng tôi sẽ thử thì nó vẫn nên hãy cẩn trọng đối với bất kể lời chỉ dẫn nào xấu xa dành cho tâm trí. Thay đổi thói quen. Thay đổi thói quen thí. Thay đổi thói quen thí. Không có ai ở đây chưa bao giờ thay đổi thói quen. Chúng ta đều đã từng thay đổi thói quen rồi. Đôi khi đó là thói quen tốt hơn. Khình thoảng lại ngược lại. Nhưng đều là sự thay đổi thói quen. Chúng ta biết thay đổi phải không? Điều dĩ nhất chứng là thay đổi thói quen. Vì đó là thứ duy nhất hoàn toàn trong quyền kiểm soát của tôi. Không có bất kể sự an ninh nào từ thế giới bên ngoài. Đó là thói quen của tôi, lựa chọn của tôi, cách suy nghĩ của tôi. Không phụ thuộc vào con người, thời tiết, quốc gia, chính quyền, tài chính. Không có những thứ đó mà chỉ là của tôi làm gì có gì khác dễ hơn đây. Đôi khi thay đổi thói quen vô cùng dễ dàng. Các bạn muốn do tăng sống vô cộng không? Hãy nói thay đổi thói quen của tôi là điều dễ dàng nhất để làm. Hãy quan sát năng lượng mà chúng ta dành cho bản thân mình. Thay đổi thói quen vô cùng khó. Tôi được sinh ra như vậy. Trái mẹ tôi cũng như thế. Một vài người còn nói đó là truyền thống gia đình. Số khác kể nói nó nằm trong rẽ mất rồi. Số khác nói đó là cung hoàng đạo của tôi. Nói những điều này cho bản thân nghĩa là đang cung nói với mình rằng phải sống như thế này mãi mãi. Những thứ này không thể thay đổi. Thì tất nhiên nó sẽ không thay đổi. Nó không thay đổi đâu. Tất cả đều nằm ở đây này. Tất cả là về tâm trí của tôi suy nghĩ của tôi. Tôi đã nói cho nó không thể thay đổi thì nó chắc chắn sẽ không bao giờ đổi thay. Mà hãy nói với nó rằng đó chỉ là thói quen thôi. Chúng ta tạo ra thói quen như thế nào? Chỉ cần làm điều gì đó 15, 20 lần nó sẽ trở thành thói quen. Vậy để làm thế nào tôi có thể thay đổi đây? Ví dụ tôi có thói quen tạo ra sự tức giận khi chuyện gì đó xảy ra theo hướng này. Nó xảy ra như thế nào? Một lần nó xảy ra tôi tự tạo ra sự tức giận. Lần thứ hai nó xảy ra tôi lại khấu lên. Lần thứ ba nó xảy ra tôi tâm trí còn không nhận ra tôi đang tạo ra sự tức tối. Nếu tôi nói rằng họ làm tôi bực tức lần thứ tư tôi nói họ là nguyên nhân kích động. Khi tôi nói họ tạo ra sự kích động thì tâm trí tôi tạo ra sự tức tối mỗi lần nó xảy ra một cách chân tru không cần làm gì khác tạo ra một cách kích động. Bởi vì tôi nói họ làm tôi bực tức nghĩa là bất kể khi nào họ cứ xử theo một cách cụ thể là tôi phải tạo ra sự cáo kỉnh. Chương trình đã được lập trình xong. Bây giờ hãy thay đổi đi. Họ cứ xử theo cách của họ. Đúng hay sai chúng ta không nói đến. Điều quan trọng là liệu tôi có thể giúp đỡ sự ổn định khi họ cứ xử theo cách đó hay không. Không có nghĩa rằng chúng ta sẽ không đưa ra lời khuyên hay không hướng dẫn. Cũng không có nghĩa chúng ta không chỉ dạy họ. Không có nghĩa rằng chúng ta không ra lệnh mà nó có nghĩa rằng tôi vẫn có thể làm mà không bị kích động. Như là tôi vẫn làm trong khi giữ thêm đường của mình trọn vẹn. Ngay sáng mai tôi có thể làm được không? Đấy chính là sức mạnh nội tâm của chúng ta mà chúng ta không dùng. Không dùng tiếp nào. Tôi có thể hồi đáp với cùng cảnh tượng vào ngày mai mà không bị kéo dần. Như là với một phần nghỉ ngơi thư thái ổn định với sức mạnh bên trong. Rồi sức mạnh này ảnh hưởng ra thế giới bên ngoài vẫn cùng tình huống đó hoàn cảnh đó cùng con người đó cùng cách cư xử đó. Tôi có thể phản hồi theo một cách khác không? Thì cần một lần thôi. Có bao nhiêu người có thể làm được một lần? Ngày mai một lần thôi. Các bạn giữ tay lên. Có bao nhiêu người các bạn cảm thấy mình có thể hồi đáp với sự ổn định vào ngày mai một lần thôi? Nhưng họ cứ kích hoạt tôi như vậy. Làm thế nào chúng ta có thể hồi đáp với sự ổn định đây? Họ kêu học chúng ta làm thế nào chúng ta hồi đáp đây? Chúng ta có lựa chọn không? Chúng ta có chọn lựa không? Có. Rồi thì ngày mai chúng ta có thể làm không? Chủ nhật thì sao? Chủ nhật chúng ta có thể làm đúng không? Tốt lắm. Vì chủ nhật công nghiệp không bị làm. Quá tốt. Thứ hai thì sao? Thứ hai có được không? Anh có thể làm vào thứ hai không? Tốt lắm. Anh làm thứ hai rồi thứ ba rồi thứ tư rồi đến thứ sáu. Tôi tự nói với bản thân mình rằng tôi đang mất sức mạnh mỗi ngày trong suốt 20 năm qua. Vô cùng mệt mỏi. Thật là vô ích. Tôi đã mất sức mạnh vào mỗi lần khi người ta không theo cách của tôi. Ta biết rõ ràng sự thật rằng người ta sẽ không theo cách của mình đâu. Vậy mà vẫn cứ mất sức mạnh mỗi khi người ta không làm theo cách của mình. Tôi đang làm gì vậy? Tôi đang liên tục tự đánh mất sức mạnh đến mức mà nói rằng căng thẳng, lo âu, sợ hãi là bình thường. Nhưng tôi không biết là lo âu, sợ hãi là bình thường. Nói rằng sự chán hẳn sự ngộ ngày nay vô cùng cao. Mức tỉ lệ linh dự thật cao. Đến mức nói rằng tỉ lệ ung thư vô cùng cao. Đây chỉ là một kết quả của việc chúng ta cứ tự đánh mất đi sức mạnh nội tâm. Khi hai người về nhà vào buổi tối cả hai đều mất hết sức mạnh trong suốt cả ngày rồi thì họ lấy sức mạnh đâu mà họ có thể hoan dung để chịu được rất nhau những sự khác biệt những thời quen khác nhau. Hãy cứ hình dung đi vợ và chồng cùng về nhà vào buổi tối. Họ đã tiêu tốn hết sức mạnh trong những điều vô bộ suốt cả ngày. Cả hai cuộc đêm đi về nhà đều đã khác biệt rồi. Đúng, hết tin rồi. Rồi nhìn nhau nói rằng đừng kỳ vọng anh hay em ngày hôm nay. Đừng, xin đừng. Anh đã mất hết sức mạnh rồi. Các bạn biết đấy cũng giống như ở cấp độ thể bình xôi. Tôi nói với người khác rằng này tôi vô cùng mệt mỏi không thể nào nấu được. Bởi kia thì nói hôm nay đâu phải xin của anh nấu. Anh còn mệt hơn nhiều thế rồi cả hai không ai nấu. Khi cả hai đều không nấu thì họ chẳng có gì cho con của mình không có gì cho con ăn. Bởi cả hai đều nói rằng tôi vô cùng mệt mỏi và tôi không thể nào nấu. Chúng ta đều về nhà vào một buổi tối đều cạn kiệt trong những điều vô bổ về việc người ta không làm cho khách của tôi và tin rằng chúng ta bị làm cho cáu dân. Rồi đi về nhà cũng cạn kiệt thì làm sao chúng ta có thể trao hạnh phúc và yêu thương cho con cái của mình đây? Chúng ta lấy từ đâu đây? Hai cục pin cạn kiệt không còn sức mạnh để trao cho con cái của mình nữa. Khiến con gái không còn sức mạnh để trao cho con cái của mình nữa. Khiến con gái không còn sức mạnh khiến thực tế trẻ con chúng được sạc một phần bởi vì chúng kết nối với cục pin của cha mẹ. Trong đấy những chính sóng rung động của chúng ta đã làm cạn kiệt sóng rung động của các con. Sóng rung động của chúng ta làm cạn kiệt sóng rung động của chúng. Bởi vì chúng có kết nối cảm xúc với chúng ta rồi chúng vẫn còn mong manh về cảm xúc. Chúng thu hút năng lượng của chúng ta. Hay vậy mà chúng ta về nhà tạo ra mọi thứ đã cạn kiệt trong suốt cả này rồi. Chúng tôi đang làm một nghiên cứu về việc trẻ em thu hút năng lượng của cha mẹ trong suốt 9 tháng trong vào tháng. Từ lúc đó chúng đã bắt đầu hấp thù năng lượng. Tại sao trẻ con sinh ra ngày nay lại bị các bệnh với tâm thần? Tại sao lại có nhiều sự tăng động động tinh thái quá trong trẻ em? Bởi vì chúng hấp thù sự căng thẳng lo âu của cha mẹ ngay từ 9 tháng mang thai. Chúng ta chỉ quan tâm đến việc một đứa trẻ nên được sinh ra khỏe mạnh bằng cách thể tính nhưng lại không quan tâm đến việc đứa trẻ nên được sinh ra khỏe mạnh bởi mặt cảm xúc sức khỏe tinh thần của đứa trẻ. Chúng ta không biết quan tâm điều này bởi vì trong suốt 9 tháng chúng ta sống cuộc đời còn là bình thường bao gồm căng thẳng lo âu sở hãi sống trong một thế giới đó thì linh hồn trong bào thai sẽ hấp thù tất cả rồi sẽ được sinh ra yếu đuối và sẽ bị tổn thương bởi mặt cảm xúc. Vậy thì điều gì sẽ xảy ra đối với cuộc đời thế giờ chúng ta nói hãy nhìn vào tình trạng trẻ em ngày nay và coi hãy xem chúng nó kìa rất là tích động băng động nó không thể nào ở yên được một chỗ Thời chúng tôi từng ngồi ở một chỗ không dám đứng dậy nếu bố mẹ không cho phép bảo đứng thì đứng đi thì đi ngồi thì ngồi thế mà bây giờ nhìn chúng và xem tại sao bây giờ ai sẽ làm mạnh chúng ai sẽ giải dẫn chúng đây làm thế nào chúng ta có thể giảm phần sức mạnh cho chúng chúng là bằng việc về nhà với một sức mạnh tràn đầy chúng ta không chỉ ra ngoài suốt cả ngày chỉ để kiếm tiền đâu tiền chỉ mua được tiền ít mà thôi và giờ chúng ta cần phải đi ra ngoài nhưng vẫn phải chăm sóc sống xung động của mình rồi về nhà vào buổi tối với một sống xung động mạnh mẽ bởi vì ngay khi chúng ta về nhà trẻ con sẽ ập thụ sống xung động của chúng ta và chúng nên được giảm đầy trách nhiệm của chúng ta không chỉ trao cho chúng sự thoải mái về mặt thế lĩnh hay sẽ cho chúng có sức khỏe cảm xúc lành mạnh đây cho dù là sự chỉ trẻ hay miếng ngập hay lặng dung tất cả những điều đó chỉ là kết quả của một sức khỏe cảm xúc yêu đuối hay sẽ cho trách nhiệm cho chúng chính là cha mẹ và vai trò của chúng ta làm mạnh cho chúng thật nhiều để rồi chúng có thể sống trong thế giới ngoài kia rồi bất kể chúng đi đâu chúng làm gì bất kể tình huống nào chúng phải đối mặt trong cuộc đời có thể thành công không luôn luôn đạt được nó có thể lên xuống nhưng chúng có sức khỏe cảm xúc mạnh mẽ chúng có thể sống như với năm mới mấy bạn nhưng vẫn vững vàng chứ không bị ảnh hưởng bởi áp lực áp bè chúng sẽ không bị lặng dung hay miếng ngập để giữ chúng bởi vì chúng có sức khỏe cảm xúc mạnh mẽ Ngày nay chúng ăn rua theo bạn bè chính bởi bạn bè của chúng chế giữ chúng bởi vì không có đủ sức mạnh để tìm vững sức khỏe cảm xúc của chúng cha mẹ phải chịu trách nhiệm Vậy thì các bạn cứ nghĩ đi chúng ta có nên đánh mất sức mạnh của mình trong suốt cả ngày hay không Chính là trách nhiệm của chúng ta để mang về nhà cho các con vào buổi tối

Listen Next

Other Creators