Home Page
cover of Đơn Giản Nhất Là Sống Thật - BK Shivani
Đơn Giản Nhất Là Sống Thật - BK Shivani

Đơn Giản Nhất Là Sống Thật - BK Shivani

BK Shivani Tiếng ViệtBK Shivani Tiếng Việt

0 followers

00:00-13:27

Nothing to say, yet

Podcastspeechconversationnarrationmonologuemale speech

Audio hosting, extended storage and much more

AI Mastering

Transcription

Have you ever wondered why people talk so sweetly to someone? It's because they are expecting something. We put more effort into the packaging of a gift when it's not special. Our thoughts and words should be aligned for true happiness. We cannot please everyone, so we should focus on our own comfort and make choices that feel right for us. Society's expectations should not dictate our actions. We should not seek approval from others, but rather prioritize our own happiness. Các bạn có bao giờ tặng ai đó nói chuyện quá ngọt ngào với mình hay không? Thường khi tôi thắc mắc không hiểu tại sao họ làm như vậy. Đó là bởi vì họ đang chờ đợi điều gì đó. Chúng ta cần trang trí cho một món quà nhiều hơn khi nào? Nếu bạn tặng ai đó một vính kim cương, bạn có cần giày gói không? Bạn thân món quà đã đủ đẹp lắm rồi, không cần giày gói nữa. Bất kể ai nhận được cũng sẽ hồi hộp. Nhưng khi một món quà không có đặc biệt, thì chúng ta dành nhiều sự sáng tạo cho kẻ hộp. Chúng ta muốn ít nhất họ thích kẻ hộp, nếu không phải là món quà. Tương tư, ngày nay suy nghĩ của chúng ta không có tổ tế mới cho nhau, nên chúng ta cần nói vô cùng ngọt ngào. Đừng có thể chơi đẩy những suy nghĩ sai trái bên trong. Càng sai bao nhiêu, chúng ta lại càng nói ngọt ngào bởi nhiều. Vậy, những sáng suy nghĩ vẫn chạm tới nhau phải không? Cách đơn giản nhất để có được hạnh phúc chính là giữ cho suy nghĩ và lời nói tương đồng, có nghĩa là sạch sẽ cả trong đất ngoài. Bởi năng lượng của chúng ta chạm tới người khác. Và điều quan trọng nhất là suy nghĩ sai trái của tôi cho người khác lại đang đầu độc chính năng lượng của tôi. Bất kể chúng ta nghĩ gì, chúng ta nên nói điều tương đồng. Nếu điều nào đó không nên nói, thì cũng đừng nên nghĩ. Nếu chúng ta muốn sửa đổi, hãy sửa đổi ở cấp độ suy nghĩ. Ví dụ, nếu ai đó đến nhà chơi là đúng với gớm cơm của gia đình tôi, bên trong thì tôi muốn họ đi đi, nhưng tôi vẫn hỏi tạo nói rằng họ làm những bước tối với gia đình nhé. Các bạn đã thấy mô thuận xảy ra chưa? Suy nghĩ của tôi nói rằng, sao họ lại không đi trước? Đáng giờ rồi mà, tôi còn phải đi làm sớm vào ngày mai. Thế mà tôi lại nói, lâu lắm rồi cô, cô phải lại ăn tối với con cháu. Điều này cũng như rằng, tôi đã nhận được hai khác biệt, bởi cả sống đậm từ suy nghĩ và lời nói của tôi đều chạm tới họ. Thế rồi cô ấy cứ phải đứng lên ngồi xuống, đứng dậy đi về, rồi lại tự ngồi không hiểu lý do. Cứ đứng lên ngồi xuống như vầy sốc hỏng, không biết nên đi hay ở. Có đúng hay không? Đó là bởi chúng ta đã trao cho cô ấy hai năm rồi. Cuối cùng cô ấy cũng ở lại, bởi các bạn, bởi quá nhiệt tình. Thế rồi cô sẽ ở lại ăn tối với các cháu. Và rồi, chúng ta lại gửi năng lượng nào cho cô ấy, suy nghĩ nào, được tạo ra trong khi chuẩn bị bữa ăn. Bất kể lời nào chúng ta nói, tại sao lại không làm ở cấp độ suy nghĩ một cách tương đồng. Thứ nhất, nếu chúng ta cảm thấy khó, có thể chúng ta không muốn nấu hôm nay, hay sức khỏe không được tốt, hay bị làm vậy đã mệt rồi, thì hãy nói vô cùng lịch sự, hoạt ngào, với đời yêu thương và tôn trọng. Nói cho cô ấy rằng, con thấy rất vui khi cô đến, nhưng để tuần sau, con sẽ nấu cho cô đàng hoàng, mời cô ăn một bữa. Thấn giản vậy thôi. Nhưng nếu chúng ta không đủ sức mạnh để nói điều đó, thì điều đơn giản nhất chính là thay đổi suy nghĩ của chúng ta. Hãy tự nói với bản thân mình rằng, lâu lắm cô mới đến chơi, hay để tôi dành lấy 15 phút nấu cho cô ăn. Nhưng nếu suy nghĩ của chúng ta lại khác với lời nói, thì vù chúng ta tự đặt mình vào mâu thuẫn, rồi còn ngăn tỏa năng lượng mâu thuẫn đó cho họ, thế là cũng khiến mối quan hệ trở nên mâu thuẫn. Tại sao là không nói? Chúng ta sẽ cùng dùng vô tối với nhau, chuẩn bị tuần sau đi, không phải hôm nay. Bởi vì chúng ta giao gải áp lực xã hội, vô biết họ sẽ nhận biết gì về cách thực sự của chúng ta. Họ sẽ nghĩ về tôi là một đứa cháu như thế nào đây? Bởi chúng ta có niềm tin rằng, khi đối xử với họ tốt, họ sẽ trân trọng chúng ta. Vì có như vậy, chúng ta mới là người tử tế. Chúng ta không thể nào làm hài lòng người ta đâu. Phải không? Chúng ta thậm chí còn không thể làm hài lòng chính mình. Đúng không? Chúng ta không thể làm hài lòng bản thân. Vì vậy, lại mong muốn làm cho người khác vui ưu, và họ khả thi không? Chúng ta không thể làm cho người khác hài lòng đâu. Mà điều duy nhất chúng ta có thể làm, đó là làm cho bản thân hài lòng. Và khi chúng ta vui vẻ hạnh phúc, tổng dung đồng hạnh phúc đó sẽ chạm tới người khác. Nhưng khi chúng ta cố gắng để làm cho người khác hạnh phúc, trong khi bản thân mình lại cảm thấy không thoải mái, thì không thể nào làm cho bất kể ai hạnh phúc đâu. Liệu chúng ta có thể nhận được sự trân trọng và chấp thuận từ tất cả mọi người hay không? Có một chị nói với tôi rằng, cô ấy cảm thấy rất tệ khi bị người khác xúc phạm. Xin nói rằng ai đó xúc phạm tôi, điều đó có nghĩa là gì? Họ chỉ đến vào một lộ suy nghĩ của mình thôi. Ví dụ tôi nói với bạn rằng tôi không thích bụng váy của bạn. Được không? Nói vậy được không? Nếu các bạn nói được, thì hôm nay chắc hẳn sẽ có ai đó đến và nhận xét bạn đấy. Có tử tế không nếu tôi đứng dậy và nói với cô ấy rằng bụng váy của cô ấy tôi không thích? Được, nhưng mà sao? Tôi sẽ nói tử tế, không phải quá tử tế, mà là tử tế bất hình thường. Rằng tôi không thích bụng váy của bạn, có được không? Các bạn đang dạy tôi nói tối ưu, mà chính vì điều đó, người ta sẽ làm gì? Người ta sẽ nghĩ bên trong rằng bụng váy của bạn thật là xấu, nhưng lại vất khen bạn, rằng bạn thật là đẹp. Và để trái đầy cho lời nói tôi đó, họ hỏi thêm một vài câu nữa. Chị mua váy ở đâu vậy? Chị thật là có phát mất thời gian đấy. Lần tới nhớ giúp em đi mua nhé. Chị hãy chọn cho em tài vụ giống của chị. Đây là cái một hấn thường xảy ra bên trong. Chị để trái đầy những suy nghĩ bên trong. Chúng ta phải mất nhiều năng lượng để nói ngọt hơn. Các bạn thường đi shopping cùng với ai? Chúng ta thường muốn đi cùng ai khi đi mua đồ? Chính là những người mà sự chấp nhận của họ hoàn trọng với chúng ta. Chúng ta có cần phải mang tất cả bọn họ đi cùng không? Hãy nói với họ rằng, các chị hãy đi cùng em, dù tất cả bộ nào em mặc, các chị phải nói đẹp đấy. Tại sao chúng ta lại phải khỉ vọng người ta phải thích bụng váy mình thích cơ chứ? Vài phút trước, chúng bạn đã chê bộ sari trắng ảnh của tôi. Có phải là phi tự nhiên nếu một máy các bạn mặc hay món ăn mà các bạn thích lại phải cần đến 650 người trong hội trường này thích? Liệu có khác đi không? Họ chỉ nhận xét thôi. Vậy mà chúng ta nói, họ đã xúc phạm tôi. Họ đâu có xúc phạm bạn. Họ chỉ đưa ra góc nhìn của mình thôi. Thế mà chúng ta làm nhận này là vô cùng nghiêm trọng. Tôi chỉ trao ý kiến của mình từ trải nghiệm và thói quen của mình. Tôi có thể trao lời nhận xét về bụng váy của bạn chính. Tôi có thể đưa ra nhận định về bất kể tình huống nào trong cuộc đời bạn. Nhưng chúng ta lại khỉ vọng người khác phải chấp nhận và đồng ý với mọi thứ trong cuộc đời mình. Thế là chúng ta sống một cuộc đời đi ăn mẩy và hài lòng của người khác. Không khả thi đâu các bạn. Kể cả khi các bạn đã được chấp nhận từ bốn người rồi thì vẫn sẽ có một thứ nằm để nói rằng bụng váy của bạn không đẹp. Đạt được sự chấp thuận từ tất cả mọi người là không khả thi. Tại sao là không khả thi? Bởi vì mỗi tâm hồn đều mang theo rất nhiều những thói quen chẳng khác nhau trên chuyến hành trình của người mình. Bất kể điều gì ai đó cảm thấy đúng đánh thì cũng sẽ rất có thể là sai trái với người khác. Chúng ta không thể nào đạt được sự chấp thuận từ tất cả đâu. Hãy tưởng chứa làm bản thân cần bệnh này. Cần bệnh, họ sẽ nói gì về tôi? Hãy làm tất cả mọi điều dựa trên sức thoải mái của bản thân và gia đình mình thôi. Hãy làm mọi thứ đúng đánh với bản thân trước sau đó là gia đình. Nếu hành động của chúng ta không gây hại cho bất kể ai thì điều đó là đúng đánh để làm. Nhưng nếu chúng ta muốn cả thế giới chấp thuận hành động của chúng ta thì đó là một gánh nặng khổng lồ của cảm xúc mà chúng ta mang. Tại sao là phải nghĩ về người khác trong khi mua đồ cho chính mình? Vì đi mua một chiếc điện thoại người ta sẽ nói gì nếu tôi chỉ mua chiếc điện thoại vẻ tiền? Họ sẽ nói gì nếu tôi dùng Nokia cục gạch? Điện thoại chỉ là phương tiện giao tiếp thôi. Nhưng ngày nay chúng ta lại dùng nó như một biểu tượng của đẳng cấp. Một ngày nào đó tôi hỏi anh bán hàng điện thoại rằng tại sao pin của điện thoại Samsung lại nhanh hết thế? Anh sẽ nói chỉ có điện thoại Nokia cổ mới có pin tốt thôi. Điều đó có nghĩa rằng chúng ta đã bỏ đi những thứ tốt đẹp và bắt đầu sử dụng điện thoại khác. Tiêu chuẩn cao nhất của chúng ta trở thành anh ấy có chiếc điện thoại mới mất cô ấy cũng có chiếc điện thoại còn tốt hơn. Người ta sẽ nói gì nếu tôi không có? Tôi cần sống cuộc đời mình tự theo những gì thoải mái và đúng đắn với bản thân. Còn nếu không chúng ta sẽ rơi vào tình trạng phải làm những điều không đúng đắn với bản tính tự nhiên của mình nên không thể nào hạnh phúc. Có một chị đến nói với tôi rằng con trai 10 tuổi của cô ấy đã chết. Cô ấy có 2 con gái khác là 12 và 14 tuổi. Khi đưa con trai ta đi bầu không khí trong gia đình không còn vui vẻ như trước. Ngay cả 6 tháng đã trôi qua bầu không khí ảm đạc vẫn bao phủ ngôi nhà đó. Cô ấy nói rằng con gái của tôi muốn ra ngoài chúng muốn đi xem phim. Tôi nói rằng vậy thì hãy đưa chúng đi đi. Chúng còn trẻ chúng vẫn chưa hiểu được chuyện đâu. Hãy đưa chúng đi đến bất cứ nơi nào chúng muốn. Cô ấy nói vậy thì càng phải đưa chúng ra ngoài chứ. Mà rồi cô ấy nói chúng tôi sống ở một ngôi làng nhỏ nếu cho con gái đi chơi xem phim thì bà con sẽ nói gì đây? Đây là một bệnh dịch vô cùng lớn phải không? Ngày này chính bởi áp lực xã hội đến nước có những vụ việc chính cha mẹ giết cả con gái của mình. Bệnh dịch người ta sẽ nói gì? Có thể đến mức nguy hiểm như vậy đấy. Chúng ta không cho phép con gái của mình được tự do chọn sự nghiệp như chúng muốn không cho chúng chọn những mối quan hệ như chúng muốn. Bởi vì chúng ta lo lắng về việc bà con họ hàng sẽ nói gì đây? Đó là cuộc đời họ. Họ có tài quản người riêng nên những lựa chọn của họ sẽ là tôi xin cô ấy rằng hãy về và chia ngôi làng của mình thành hai phần. Một nửa họ sẽ nhận xét rằng con trai cô đã chết nhưng vậy mà cô vẫn mang con gái của mình đi chơi. Còn một nửa con gái sẽ nhận xét con gái của cô đang ốm kìa tại sao không mang nó ra ngoài để thay đổi không khí, để vui lên. Bây giờ cô muốn làm hài lòng với nào đây? Tốt hơn là lựa chọn những gì mà chính cô và gia đình mình cảm thấy thoải mái và đúng đắn. Chúng ta càng yếu về mặt trạng thái cảm xúc và yêu thì chúng ta càng lây thuộc vào sự chấp thuận của người khác với nhau. Bởi đó đã trở thành yếu tố một cảm thấy tốt của chúng ta. Khi người ta chấp thuận tôi tôi cảm thấy tốt. Vậy điều gì sẽ xảy ra nếu người ta tăng lợi chúng ta một cách giả tạo? Điều này có nghĩa rằng chúng ta đang sử dụng lời nói dối của họ như là một sự thích lệ để cảm thấy tốt. Thấy chưa? Các bạn đã thấy cuộc đời mình tụt hậu như thế nào chưa? Nếu tôi không thích bộ đồ của cô ấy chỉ thật là đẹp trong bộ đồ này nhưng mà tôi đã nói dối cô ấy cô ấy đã chấp nhận lời nói dối của tôi và cảm thấy dễ chịu như là cảm xúc dễ chịu của chúng ta giờ đã lên thuộc vào lời nói dối của người khác. Đó là lý do hạnh phúc của chúng ta không hoặc định. Nếu chúng ta vui thì lắng nghe những lời nói dối đó đến nói với chúng ta sự thật chúng ta sẽ mất đi niềm hạnh phúc đó. Hãy cứ để mọi người nói ra ý kiến của họ chúng ta hiểu chúng ta mỗi tâm hồn đều có những bản tiến khác nhau, kí ức khác nhau trải nghiệm khác nhau Khi chúng ta hiểu và chấp nhận điều này thì trạng thái của chúng ta sẽ ổn định rồi không ai có thể xúc phát chúng ta được.

Listen Next

Other Creators