Details
Nothing to say, yet
Big christmas sale
Premium Access 35% OFF
Details
Nothing to say, yet
Comment
Nothing to say, yet
Thư gửi bố bố Dũng Gạo thương mến, hôm nay sau một ngày tất bật, con thấy mệt, cả ngày đã lao vào công việc, buổi tối con còn chút thời gian để chăm lo gia đình. Hôm nay cậu sói lên chơi với bố mẹ, anh Tuấn đi làm, nghe chủ động ngồi học bài rất chăm chỉ con cảm thấy yên tâm phần nào mới ngồi vào bàn viết thư cho bố. Rất lâu rồi con mới viết thư cho ai đó, con cũng có những lá thư rất dài viết cho bố nhưng chưa bao giờ gửi, do mỗi lần đọc lại chỉ biết tủm tìm cười. Hôm nay con cũng viết, không biết lá thư này có tới được tay bố không, nhưng con chủ động sẽ không gửi vào những ngày gần đây để có thể giải bày thật lòng nhất. Bố à, mấy hôm trước bố mẹ xuống chơi mừng sinh nhật 2 cậu con trai tháng 7 của con, mặc dù con không định tổ chức, mặc dù chúng con hủy bỏ kế hoạch về yên bái chơi để làm một bài học cho cái thói ham chơi lười học của nghé, vậy mà bố mẹ vẫn gác lại công việc để xuống xem tình hình con cháu ra sao. Những hành động rất nhỏ ấy của bố mẹ kéo con lại với thực tại, hiện thực cuộc sống đã cuốn con đi rất xa, xa lắm rồi bố. Con không còn là một cô con gái nhỏ đơn thuần của bố như ngày xưa nữa, giờ con có rất nhiều vai trò, trách nhiệm trên vai, con biết con không chỉ sống cho chính mình, con trở thành chính cái người mà con từng ghét, sống một cuộc sống đơn điệu, chỉ biết tiền, tiền và tiền. Nhưng không sao bố ạ, khi con nhận ra giá trị của đồng tiền và quên đi cái tôi của bản thân là lúc con thấy hình bóng của bố mẹ ở đó, hiểu bố mẹ hơn, con đi lại cung đường bố mẹ đã từng đi qua. Hôm trước con ngồi cóp ảnh trong máy bố ra, con thấy có một ảnh bố ngã đâu đó dây sẩm mặt mày, không biết bố ngã khi nào nữa, con gái ở ra. Những vất vả khó khăn của bố mẹ chỉ biết nhắc nhở dẫn dò, chẳng đỡ đần được gì nhiều, thậm chí bệnh tật đau nhất bố mẹ cứ giấu nhẹ, khi khỏi rồi mới kể. Trả bù cho con, hết khó khăn vóc ngã chút đều than vãn, mong thấu hiểu, giúp đỡ. Bố à, bác Hải Bình trong ký ức của con là hình ảnh một người bác đầy quyền uy. Nếu này bé con bị ngã dây sẩm mặt mày, xước hết hai đầu gối, bố lôi con ra nện, bác chống tay chừng mắt quắt bố đánh mạnh lên, lúc đó con sợ lắm, hình ảnh của bác như chương phi, mạnh mẽ, quyền lực cho đến khi bác bị tai biến, sự uy nghi, vững trãi ấy biến mất, bác như một cây xưng rồng ngày nào lại như một bẻ chuối vàng rủ xuống, trong lòng con xót xa vô chừng, con lo sợ. Một ngày rắn vảy quyền uy, đôi mắt vẫn chừng chừng lường huyết con, cái mỏ hay mắm nhất con ấy, lại không đủ lực để toát ra sự quyền uy nữa. Ký ức trong con về chú Sơn Hồng cũng là một người đàn ông điềm đạm, khôn mặt phúc hậu, hài hòa, lời nói có chừng mực, tin cậy. Mẹ luôn chêu gì hồng vụ mà khôn nhất nhà lấy được chú đẹp trai nhất nhà. Vậy mà tin chú bị tai biến nặng hơn bác Hải Bình làm con cũng rất bất ngờ và thương chú gì quá, hai người phụ nữ giờ phải đánh bác cả phần người chồng, người cha trong gia đình. Mà bình thường trong bác và chú đều có phần khỏe mạnh, cường tráng hơn cả bố nữ. Căn bệnh quái ác đó thật sự không biết đâu mà phòng ngừa, nó như một kẻ trống cắp ước mơ, tương lai của cả một gia đình, mà không ai mong muốn điều đó xảy ra với gia đình mình cả. Bố à, bố, con và xói đều có chung một sợi dây liên kết là căn bệnh thalát ấy, thiêu máu, dễ mệt mỏi, dễ súng sức nên thì chẳng càng không thể so sánh với người bình thường. Mẹ con bảo những hôm bố mẹ nhìn cảnh tay ô ngược, mùm méo sệt, hẳn bố biết tình trạng bệnh của mình hơn bao giờ hết. Con cũng vậy, có những hôm con làm mệt đến nỗi, con chỉ cần đặt lưng xuống, nhắm mắt là con biết vài phút sau con sẽ lập tức chìm vào giấc ngủ, mệt đến nỗi. Con không biết ngủ xong có thể tỉnh lại không, thậm chí con còn lấy lút viết gì chút, con không biết cuộc sống vô thường ngày có thể xảy ra điều gì nữa. Bố à, bố có thương mẹ, thương chúng con, thương các cháu thì bố phải là tấm hương nghị lực về việc giữ gìn sức khỏe bố nhé. Có thể bẩm sinh ông trời không cho bố con mình một cơ thể hoàn toàn khỏe mạnh, có thể căn bệnh ca lát kia là một lời nhắc nhở, có thể những căn bệnh nền sẽ xuất hiện trong quá trình trưởng thành, lão hóa. Nhưng mỗi phút giây bố ý thức về việc giữ gìn sinh mạng, kéo dài sức khỏe, sự minh mẫn chính là sự thương yêu mẹ và chúng con nhiều nhất. Dù cuộc sống chúng con vẫn còn cùng quay trong hư sinh, nhiều nỗi lo, nhưng chỉ cần những giây phút hoành lại vẫn thấy bố mẹ khỏe mạnh, vẫn có những nồi vịt ong mang ngon nhất nách, món gà và nấu giả cầy khà khà bên mông cơm đủ các thành viên thôi, là con thấy được sạc lại tinh thần rất nhiều rồi. Con đã từng ước dám mà lũ trẻ lớn nhanh hơn, dám mà sớm có nhà cửa, dám mà trả hết nợ nần, dám mà có thể thua thời gian đến giai đoạn được hưởng thụ, con cái khôn lớn thì tốt biết mấy. Nhưng liệu khi thời gian trôi nhanh hơn, khi mọi thứ bắt đầu trở nên dễ chịu hơn, lúc đó bố mẹ vẫn khỏe mạnh đồng hành, rõ theo, khỏe mạnh, minh mẫn bên chúng con như bây giờ hiểu không? Những điều con có thể làm hình như chỉ là nhắc nhở, lau bầu một chút, thi thoảng gửi những đồ ăn ngon, thuốc bổ về cho bố mẹ, ổn định cuộc sống để bố mẹ bớt lo lắng. Con xin lỗi vì không phải một đứa con khôn ngoan, giỏi giang xuất sắc, cũng không có được giả vào một gia đình có điều kiện để không phải dữ dẫm vào bố mẹ cả về tinh thần lẫn tài chính. Con gái hơn 30t vẫn phải để bố mẹ phóc phỏng bao nỗi lo, kiếp này bố mẹ đã vất vả vì chúng con rất nhiều rồi. Nhưng khi con làm mẹ con mới thấy, những dòng sông chẳng bao giờ chảy ngược, tình yêu của bố mẹ cũng sẽ là dòng thác cho con chảy về lũ trẻ. Bố mẹ hãy giữ sức khỏe để sống thật lâu, thật khỏe, thật minh mẫn bên chúng con nhé. Chỉ cần nghe giọng nói, nhìn thấy bố mẹ trước mặt chí tróe trong lòng vẫn yêu thương nhau là chúng con thấy mình vẫn còn cả quê hương để dựa vào. Bố nhé, nhất định phải dài luyện để nâng cao sức khỏe, bố hãy làm vương cho chúng con và các cháu noi theo bố nhé. Bố nhé, nhất định phải dài luyện để nâng cao sức khỏe, bố hãy làm vương cho chúng con và các cháu này theo bố nhé. Bố nhé, nhất định phải dài luyện để nâng cao sức khỏe, bố hãy làm vương cho chúng con và các cháu này theo bố nhé. Bố nhé, nhất định phải dài luyện để nâng cao sức khỏe, bố hãy làm vương cho chúng con và các cháu này theo bố nhé. Bố nhé, nhất định phải dài luyện để nâng cao sức khỏe, bố hãy làm vương cho chúng con này theo bố nhé. Bố nhé, nhất định phải dài luyện để nâng cao sức khỏe, bố hãy làm vương cho chúng con này theo bố nhé. Bố nhé, nhất định phải dài luyện để nâng cao sức khỏe, bố hãy làm vương cho chúng con này theo bố nhé. Bố nhé, nhất định phải dài luyện để nâng cao sức khỏe, bố hãy làm vương cho chúng con này theo bố nhé. Bố nhé, nhất định phải dài luyện để nâng cao sức khỏe, bố hãy làm vương cho chúng con này theo bố nhé. Bố nhé, nhất định phải dài luyện để nâng cao sức khỏe, bố hãy làm vương cho chúng con này theo bố nhé. Bố nhé, nhất định phải dài luyện để nâng cao sức khỏe, bố hãy làm vương cho chúng con này theo bố nhé. Bố nhé, nhất định phải dài luyện để nâng cao sức khỏe, bố hãy làm vương cho chúng con này theo bố nhé. Bố nhé, nhất định phải dài luyện để nâng cao sức khỏe, bố hãy làm vương cho chúng con này theo bố nhé. Bố nhé, nhất định phải dài luyện để nâng cao sức khỏe, bố hãy làm vương cho chúng con này theo bố nhé. Bố nhé, nhất định phải dài luyện để nâng cao sức khỏe, bố hãy làm vương cho chúng con này theo bố nhé. Bố nhé, nhất định phải dài luyện để nâng cao sức khỏe, bố hãy làm vương cho chúng con này theo bố nhé. Bố nhé, nhất định phải dài luyện để nâng cao sức khỏe, bố hãy làm vương cho chúng con này theo bố nhé. Bố nhé, nhất định phải dài luyện để nâng cao sức khỏe, bố hãy làm vương cho chúng con này theo bố nhé. Bố nhé, nhất định phải dài luyện để nâng cao sức khỏe, bố hãy làm vương cho chúng con này theo bố nhé. Bố nhé, nhất định phải dài luyện để nâng cao sức khỏe, bố hãy làm vương cho chúng con này theo bố nhé. Bố nhé, nhất định phải dài luyện để nâng cao sức khỏe, bố hãy làm vương cho chúng con này theo bố nhé. Những kỷ niệm chỉ đông thay, nhưng chẳng lại. Nhớ những ngày thấm yên bình, nhạt nhau trên đời. Con hy vọng rằng bố mẹ sẽ giữ gìn sức khỏe để sống tật lâu, tật khỏe với bọn con. Chỉ cần chữ hiện diện bố mẹ thôi, bọn con sẽ rất rất rất yên tâm rồi. Chỉ cần nhớ, từ mai thóc vội vời. Ngoan, trượt trà trái tóc vời. Con thương sau tháng năm chưa hi vọng. Vẫn như còn người bên cha mãi. Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa Chẳng còn ai chê cho con nắng mưa trên đường Chẳng còn ai yêu thương con nhiều khi con còn bé Chẳng còn ai sẽ quan tâm ngồi bên con để qua về Cả cuối thơ con bên cha chỉ nhớ nhất là Những câu chuyện khi đông đầy tiếng cha cười Nhớ những ngày tháng yên bình nhất trên đời Vì ta mãi đến lúc Vì trong con đã lớn Thì mới hiểu những nỗi đau Trong tim của cha Mình vẫn có những âm áp Trong con bao ngày vui Chỉ vì con cha hy sinh cả cuộc đời Tìm lòng bóng sang lao kia Chẳng còn bao giờ thế Vì tao những nỗi mất mơ Cha chỉ giữ mãi theo mình Cả cuối thơ con bên cha Nhưng chẳng thấy ra Nước mắt cùng nỗi đau và những nỗi buồn Những câu chuyện khi đông đầy tiếng cha cười Hãy subscribe cho kênh La La School Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn