Home Page
cover of Nghien ngam va Chia se Murli 01-01-2025
Nghien ngam va Chia se Murli 01-01-2025

Nghien ngam va Chia se Murli 01-01-2025

Nghiền ngẫm & Chia sẻ MurliNghiền ngẫm & Chia sẻ Murli

0 followers

00:00-55:15

Nothing to say, yet

Podcastspeechsighclickinginsidesmall room

Audio hosting, extended storage and much more

AI Mastering

222

Transcription

Shanti wishes a Happy New Year and discusses a recent gathering with Bắc Canada. They received a question from Thủy and plan to discuss the 16 levels of the spiritual mansion. They mention the importance of understanding and having compassion for others. They also discuss the current state of the world and the need for a limitless perspective. They emphasize the connection between limitless perspective and compassion. They discuss the need for awareness and detachment, as well as the ability to contribute and serve others. They mention the importance of observing and listening to nature. They discuss the connection between limitless perspective and the ability to experience liberation. They emphasize the need to cultivate a limitless perspective and share their experiences in the meditation session. They address a question about the difference between limitless perspective and detachment. They share their personal experiences and the importance of expressing desires to receive gifts fr Ông Shanti, chúc mừng năm mới. Hôm qua chúng ta đã xem có cuộc cập nhậu với Bắc Canada rồi không ạ? Hôm nay mình có nhận được một câu hỏi của bà Thủy. Theo dự kiến của buổi tối ngày hôm nay thì mình sẽ thiêu sẻ về 16 cấp độ thánh viện. Và trước tiên thì mình hãy cùng xử lý cái điều mà bà Thủy đã nêu ra. Mình nghĩ ý này cũng rất là sâu. Rồi sau đó thời gian còn lại thì mình sẽ tiếp tục nhé. Chúng ta cứ theo cái đường dây của buổi kịch đi. Chuyện gì diễn ra cũng có một ý nghĩa của nó. Rồi trước khi mà mình đi vào câu hỏi của bà Thủy đưa ra thì mình xin đọc lại cái đoạn mà hôm qua bà bà nói nha. Để các anh chị em chúng ta cùng nắm. Năm nay con hãy minh họa điều này bằng cách làm điều gì đó. Con hãy minh họa điều này bằng cách thực hiện điều gì đó. Chứ con đừng chỉ dơ tay lên. Thật dễ để con dơ tay lên. Con hãy dơ tay. Con hãy dơ cánh tay tâm trí của con lên. Tại sao là như vậy? Vẫn còn rất nhiều việc cần phải thực hiện. Sĩ Babdada nhìn xung quanh và thấy những linh hồn trên thế giới khi người cảm thấy xót thương. Người cảm thấy nhân tử. Nhân tử xót thương. Giờ đây đến cả những yếu tố tự nhiên cũng chán ngấy rồi. Giờ đây đến cả yếu tố tự nhiên cũng chán ngấy. Vậy thì tự thiên nhiên. Có thể là gì? Thiên nhiên đang gây ra. Vậy là thiên nhiên đang gây phiền mụn cho các linh hồn. Và khi nhìn thấy những đứa con thì người cha cảm thấy xót thương. Tất cả các con không cảm thấy nhân tử xót thương hay sao? Con nghe tin tức và con trở nên yên lặng. Đấy, khi chúng ta nghe những tin tức đang diễn ra trên thế giới vào lúc này. Những thiên tai, rồi linh tai, những tai ưu thiên nhiên, rồi những tai nạn do con người gây ra. Đấy, khi con nghe những cụ trí như thế này thì tất cả các con không cảm thấy nhân tử, không cảm thấy xót thương hay sao? Con nghe tin tức và con trở nên yên lặng. Đó là tất cả. Rất nhiều linh hồn đã ra đi. Những linh hồn ấy đã bị tước quyền nhận được bức thông điệp của Ba Ba. Và khi những cái thảm họa thiên nhiên hoặc thảm họa do con người gây ra thì rất nhiều linh hồn đã ra đi. Rất nhiều linh hồn đã ra đi trong những cuộc tai nạn đó và họ cũng bị tước luôn cái quyền nhận được bức thông điệp của Ba Ba. Và bởi vì họ đã ra đi rồi cho nên họ không nhận được cả bức thông điệp của Ba Ba nữa. Và khi con nghe những tin tức ấy, con chỉ trở nên yên lặng. Đó là tất cả. Giờ đây ít ra thì con hãy trở thành... Ba Ba nói là giờ đây ít ra con hãy trở thành người trao tặng, con hãy trở nên nhân tử. Chữ này sẽ diễn ra và con sẽ có lòng nhân tử chỉ phi thái độ bàn quan vô hạn trỗi dậy bên trong con. Đây từ khi bắt đầu năm nay. Nhận thức về cơ thể hay là ý thức cơ thể thì cũng là do thiếu nhận thức về sự bàn quan vô hạn. Nhận thức về cơ thể hoặc là ý thức cơ thể thì cũng là do thiếu nhận thức về sự bàn quan vô hạn. Nhận thức về cơ thể hoặc là ý thức cơ thể thì cũng là do thiếu nhận thức về sự bàn quan vô hạn. Nhận thức về cơ thể hoặc là ý thức cơ thể thì cũng là do thiếu nhận thức về sự bàn quan vô hạn. Những chuyện vặc vẩn làm cho trạng thái của con bị trao đảo. Lý do là gì? Lý do là gì? Là do thái độ bàn quan vô hạn đang bị thiếu. Có sự gắn kết. Không có sự bàn quan mà lại có sự gắn kết. Khi con có sự bàn quan vô hạn hoàn toàn. Khi có sự bàn quan trong thái độ của con. Có sự bàn quan trong ảnh nhìn của con. Trong mối quan hệ và mối liên hệ của con. Trong phục vụ. Sau đó, cánh củng dẫn đến sự giải thoát, cánh củng dẫn đến vùng đất giải thoát trong cuộc sống mở ra. Khi có sự bàn quan vô hạn. Có sự bàn quan trong thái độ của con. Trong ảnh nhìn của con. Trong mối quan hệ và mối liên hệ. Trong công việc phục vụ. Thì cánh củng dẫn đến vùng đất giải thoát sẽ mở ra. Giờ đây, những linh hồn ra đi và lúc này, họ nhận kiếp tái sinh và họ lại cải nghiệm đau khổ. Con chính là công cụ mở ra cánh củng dẫn đến vùng đất giải thoát, phải không? Con là bạn đồng hành của cha Prama, phải không? Vì vậy, thái độ bàn quan vô hạn chính là chiếc chìa khóa mở ra cánh củng. Cánh củng vẫn chưa được mở. Chìa khóa vẫn chưa được sử dụng. Và chìa khóa vẫn chưa được làm ra. Ngay cả cha Prama vẫn đang chờ. Đội quân Ti Phong cũng đang chờ. Các yếu tố tự nhiên cũng đang chờ. Và tất cả đều đã chén mới rồi. Đến cả Ma Gia cũng đang đến từng ngày của mình. Giờ đây con hãy nói đi, hỏi những chủ nhân toàn năng. Hãy nói cho ta biết con sẽ làm gì. Hãy nói cho ta biết con sẽ làm gì. Trong đoạn vừa rồi thì ba ba nhấn mạnh đến thái độ bàn quan vô hạn. Thái độ bàn quan vô hạn. Vậy thì thái độ bàn quan vô hạn có liên quan gì với lòng nhân tự? Chúng ta hãy nhìn lại một chút chỗ này nhé. Và bây giờ mình hãy trải nghiệm. Mình có thể nhớ đến đó ta một chút. Tất cả chúng ta hãy để cho thái độ bàn quan vô hạn, nó trở dậy từ bên trong chúng ta. Đầu tiên tôi hãy hướng sự chú ý vào giữa phần trán. Tập trung vào điểm sáng ở giữa phần trán. Tôi linh hồn bình an. Tôi là linh hồn bình an. Tôi là người điều khiển cổ ra cơ thể này. Tôi trao sức sống cho cơ thể này. Tôi nhìn thông qua đôi mắt. Tôi nghe thông qua đôi tai. Tôi vẫn hỉ ngữ trong cơ thể này. Và vẫn tắt trời với cơ thể. Tôi vẫn hỉ ngữ trong cơ thể này. Và vẫn tắt trời với cơ thể. Tôi là linh hồn, tôi là chủ nhân, người điều khiển cổ ra cơ thể này. Trong tư thế tắt trời này, tôi có thể quan sát toàn bộ cơ thể. Quan sát tất cả những diễn biến của cơ thể. Tư tưởng như vậy, rất nhiều tình huống, những cảnh cực đã diễn ra trong cuộc sống. Tôi vẫn ngồi vẫn chảy trên chiếc ghế chủ nhân, quan sát từng cảnh cực diễn ra. Với trạng thái là người quan sát tắt trời. Khi tôi giữ, khi tôi duy trì trạng thái là người quan sát tắt trời như thế. Tôi có thể chia sẻ, đồng góp được điều gì cho mọi người xung quanh. Và sự chia sẻ, đồng góp như thế, hiệu quả đến mức độ nào? Và khi tôi dị trên chiếc ghế chủ nhân Toàn Đăng, tôi là người điều khiển, tôi quan sát tắt trời, tôi quan sát tất cả với thải độ bàn quan vô hẹn. Tôi có thể giúp đỡ cho các linh hồn như thế nào? Tôi cảm nhận được họ đang cần điều gì? Và tôi có thể trao cho họ điều họ đang mong muốn trải nghiệm. Hơn nữa, tôi lắng nghe tiếng gọi của thời gian. Lắng nghe, quan sát và cảm nhận thiên nhiên đang mong muốn điều gì? Hơn nữa, tôi lắng nghe tiếng gọi của thời gian. Bởi rộng hơn nữa, ngay cả đến Maya, Ravan, những thói tự, cũng đang cầu gọi mốc mỏi điều gì ở tôi, cũng như ở mọi người. Hơn nữa, tôi lắng nghe tiếng gọi của thời gian. Tôi là chủ nhân toàn năng. Tôi đã nhận ra mình cần những điều gì? Cho các linh hồn, cho thiên nhiên trải nước này, cũng cho bản thân tôi. Hơn nữa, tôi lắng nghe tiếng gọi của thời gian. Vừa rồi, chúng ta cùng nghe lại đoạn áp dạng mô ly mà tối hôm qua chúng ta đã nghe, sau đó chúng ta có vài phút cùng chiêm nhịn những ý trong mô ly. Giờ đây xin với các bạn chị hãy chung tay cùng nhau chia sẻ những trải nghiệm mà chúng ta đã có được, những ý tưởng mới nào đã xuất hiện trong vài phút vừa qua. Chúng ta hãy cứ thoải mái chia sẻ nhé. Xin chào mọi người, chị xin được chia sẻ. Dạ, em mời chị nghe ạ. Trong bài thiền vừa rồi thì đó là câu trả lời cho câu hỏi của hôm nay. Thì mình nghĩ là quan sát cách rời vô hạng, mình có cái bằng quan vô hạng chính là luôn luôn ý thức tinh hồn, và mình có khả năng nhân từ với cả Ba-tan và Mai-a, và đó là cảm nhận của chị. Thì có nghĩa là tất cả mọi người mình cảm nhận, trong cuộc sống mình đều cảm nhận được cái vẻ đẹp, vinh hồn toát ta từ mỗi người, đó là cảm nhận của chị. Dạ dạ, dạ cám ơn chị Nga, rất hay ạ. Chúng ta nhận ra vẻ đẹp của một người vội linh hồn, khi mà chúng ta bằng quan vô hạng cũng như là quan sát cách rời, chúng ta nhận ra điều đó, chúng ta nhìn ra vẻ đẹp đó. Rất hay ạ, cám ơn chị Nga. Rồi, chúng ta mời các tầng viên tiếp theo ạ. Anh ơi, là mới cho em hỏi là em đang có thắc mắc là cái bằng quan vô hạng với thái độ bằng quan vô hạng, thì đợt trước em có nghe bài giảng là bằng quan vô hạng là cái sự từ bó vô hạng, còn cái thái độ vô hạng, thái độ bằng quan vô hạng thì em cũng chưa hiểu lắm. Vấn đề vấy thì chị Nga, anh phải giải quyết đáp với em ạ. Dạ dạ, cám ơn, cám ơn lại. Trong bối cảnh ngày hôm nay thì chúng ta, chúng ta có cái từ khóa là bằng quan vô hạng, thì trong bối cảnh ngày hôm nay, bằng quan vô hạng nó có liên quan đến cái thái độ là cách rời. Dạ, cách rời, dạ. Đó, chúng ta, mỗi ngày chúng ta tách bạch nó ra. Dạ, bằng quan vô hạng hôm nay, trong bối cảnh đó là cái sự cách rời. Dạ. Và bà có nói là lý do tại sao, mà lý do tại sao đó chính là do cái thái độ bằng quan vô hạng nó bị thiếu. Dạ, do có sự gắn kết. Nếu mà không có sự bằng quan, thì sẽ có sự gắn kết. Dạ, nếu không có sự bằng quan, thì sẽ có sự gắn kết. Còn từ bỏ vô hạng, dạ, từ bỏ vô hạng, nó cũng có liên quan một chút chút. Dạ, nhưng mà mình thôi, mình hôm nay mình không có nói đến cái sự từ bỏ vô hạng, nó sẽ nhiều thông tin quá. Mình chỉ dừng lại ở bức bằng quan vô hạng thôi ha, để giải quyết cái câu hỏi này. Dạ, để chúng ta có cái trải nghiệm này. Dạ, nhé. Hôm khác chúng ta sẽ quay lại với cái từ khóa, là sự từ bỏ vô hạng. Dạ. Em muốn nói là, cho chút chia sẻ về trải nghiệm từ ngày hôm nay, thì là cái việc mà mình được ba ba đáp ứng những cái mong muốn của mình. Thật ra thì sau cái buổi mơ ly tổ thứ tư đầu tiên, thì mình luôn mong rằng là những cái buổi tối mơ ly sẽ có một khoảng thời gian để dẫn thiền, và cho mình kết nối với ba ba. Thế và cũng thỉnh thoảng vài lần cũng muốn đề nghị cái điều này với lại cả Tùng, nhưng không hiểu sao, cứ trần trừ mãi không nói. Thế thì hôm nay cái lúc mà Tùng dẫn thiền, thì Tùng có nói rằng là ở đâu là những cái mà mọi người mong muốn mà mình có thể đáp ứng được, thì mình thấy ôi ba ba rất là tuyệt vời. Vì đã hiểu được cái mong muốn đấy của mình và cho tối ngày hôm nay mình được trải nghiệm cái khoảng thiền và kết nối với ba ba. Và một lần nữa thì mình thấy được rằng là chúng ta cứ mạnh mẽ, chúng ta đưa những mong muốn của mình, những cái điều mà mình thực sự muốn, thì bằng một cách nào đó, ở một thời điểm nào đó, ba ba sẽ gửi cái món quà để đến cho mình. Thì đấy là cái trải nghiệm của tối ngày hôm nay ạ. Em ơi chị Thủy. Thủy ơi. Đúng là qua phần dẫn thiền rồi em có câu trả lời luôn. Thật sự là hôm nay cái trải nghiệm rất là rõ ràng. Lúc mà mình tanh rồi ấy, vì nhiều lúc là em cũng hơi bị dối, tức là mình vẫn rất bị lẫn. Nhưng mà hôm nay em nhìn trải nghiệm rất là rõ ràng và mình ngồi sang và mình thích rời khỏi cơ thể vật lý. Cảm giác đấy rất là thú vị. Thật sự. Và đúng là nương theo lời dẫn đó, khi anh hỏi là nhìn cảnh kịch xung quanh và mình có thể làm được gì hả? Thì ngay lúc đấy là, nó rất là rõ ràng cho em là trao một vật yêu thương. Trao cho họ sức mạnh bằng sự hiện diện của mình bằng sống lung động của mình. Và tức là chấp nhận họ ấy. Nhưng mà mình chỉ trao cho họ sức mạnh, mình không có đòi, chứ không phải là em mới bắt đầu hiểu ý này hơn. Thế có thể là như lúc trước là sẽ, nếu như anh nói là đoàn kết, mình muốn họ ngay hội đổi cho cái hướng mà mình nghĩ là tốt cho họ. Và mình sẽ dùng cái phương pháp, có thể là thông thường. Nên là, ở đây lòng dân tư có nghĩa là hiểu họ, hiểu vời kịch của họ, hiểu họ là một linh hồn rất là đẹp. Ở đây họ đến, có cái câu nói thức đấy là, trải nghiệm đi. Nếu như là họ đang muốn trải nghiệm điều gì, đấy đấy, thì em bắt được cái cửa khóa đó. Thế rất là hay. Có thể họ đang muốn trải nghiệm cái điều đó, và mình đứng ở bàn thòng với trải nghiệm đó của họ. Mình trao cho họ, với thái độ bằng quan văn hạn của mình, thì mình trao cho họ một giọt yêu thương. Trao cho họ cái sống lung động tích cực, cái điều mà họ cần thêm là trải nghiệm đó thôi. Thì hôm nay em cảm thấy, đã, có thể chưa dễ dàng bằng lời, nhưng trong cái cảm nhận em cảm thấy, cũng hình dung được vậy á. Rất là biết ơn, sinh tụng, và mọi người. Cảm ơn Thủy nha. Cái lời mà Thủy chia sẻ vừa rồi, nó cũng, nó cũng, nó cũng là bổ trò cho mình đó. Nó cũng là bổ trò cho mình đó. Và Thủy Nam tiếp tiếp. Thế nên em chia sẻ thêm nữa, tại thực ra là, từ đầu buổi Ob-la-da-mi-la đến giờ thì, thực sự em không nghe được trọng mệnh, vì khi em ở nhà ấy, con nhỏ thấy như ngày hôm qua là bọn em sang nhà công phục ở bên Bắc Minh ý, là lần đầu tiên em được nghe trọng mệnh, Ob-la-da-mi-la, là sự tập trung, giữa các người anh em. Và một cảm giác đấy là thực sự, tuyệt vời vô cùng. Nếu như em nghe, thì em cũng chỉ nghe thôi. Nhưng hôm qua thì thực sự em nghe mà thấm. Thế nên em để đặt ra cái phần câu hỏi hôm nay. Em phải công nhận là, cái nhiệt mà mình được tập trung cao độ, cũng như là ở giữa các anh em, mà với cái tốc độ, và khi mà Ob-la-da-mi-la nói, nó khác hẳn với mình game early, nó có độ chậm, có độ lắng, và em có thể ghi chép được, em thực sự thấy hôm qua một cái trải nghiệm vô cùng tuyệt vời của em, khi mà không ganh chị em tụ tập ở nhà công phục ấy, ở trong phòng Ob-la-da ấy. Thực sự hôm qua là lần đầu tiên em có trải nghiệm thế nào là Ob-la-da-mi-la. Còn lại khi, cái thời gian một tiếng đấy thì em không tập trung được. Thì em không nhìn thấy cái kiểu sự tuyệt vời trong cái vai giang. Như vậy thì em rất vẫn muốn chia sẻ như vậy, để nếu mà chúng ta có dịp với các chị em ở đây, và trên những bộ Ob-la-da-mi-la mà chúng ta ngồi lại đồng với nhau một cách bằng những cơ thể vật chính giữa những người, nó rất là khác. Trải nghiệm của người rất là tuyệt vời. Cảm ơn Thủy. Phần chia sẻ và cái trải nghiệm của Thủy khi mà cùng nghe Ob-la-da-mi-la hôm qua đã chính là cái nguồn cảm hứng cho mọi người đó. Và mình xin nói thật, những gì mà mọi người cảm nhận được trong những buổi Ob-la-da-mi-la đó chính là cái trải nghiệm nó rất thật. Nó rất thật đấy. Cái quan trọng bây giờ nó không phải là không gian vật lý mà chúng ta đặt mình vào trong đó, mà chính là cái không gian tinh tế mà mình đưa mình về với Ba Ba. Cho nên cho dù đang ở Bắc Đinh, đang ở Hà Nội, đang ở vùng nào chăng nữa, chúng ta ngồi chúng ta theo dõi Ba Ba thông qua mạng hình thì chúng ta vẫn trải nghiệm được điều tuyệt vời và tất cả những trải nghiệm đó đều là thật. Đều là thật hết. Chúng ta hãy tưng vào điều đó. Nhiều khi mà có mặt ở trong một hội trường Kim Cương không chắc là chúng ta có được trải nghiệm đó bởi vì xung quanh nó rất nhiều cái yếu tố gây nhiễu. Chúng ta chỉ có thể trải nghiệm nó tốt hơn khi mà mình thật sự là mình tập trung mình tắt rời, mình bỏ qua tất cả những gì xung quanh. Đúng với ý là bàn quan vô hạn thì chúng ta sẽ có được trải nghiệm đó. Còn khi mà ở nhà, chúng ta vẫn trải nghiệm nó rất là tốt. Bản thân mình cũng vậy. Khi mà ở nhà nghe bác đã ra trực tiếp, cái trải nghiệm của mình nó luôn sâu. Nhưng khi mà đi sang bên đó đó, 10 lần thì hết 8 lần là làm nhiệm vụ rồi. Ngồi trong cabin, không có ngồi trực tiếp với mọi người đâu. Thì lúc đó là căng tay ra để mà dịch cho mọi người những gì là cũng có những cái lợi ích, có những cái trải nghiệm cũng có. Mà lúc đó thì thật sự phải có một lần, ví dụ có một lần mọi cái nó diễn ra nó không có được tốt quá trong hội trường, chứ sao không tốt. Mà mình đó, lúc đó 5 người đi mà mình không ngồi trong cabin mà mình có một cái bít nhỏ và mình dịch thông qua cái bít đó và những người trước mặt là nghe. Và đột nhiên là phía sau có chuyện gì xảy ra thì mình đoán là có chuyện gì nó rãn phí xảy ra rồi. Từ khi đó là mình nói mọi người, mình biết là mọi người sẽ cục cười và từng mình sẽ nói mọi người mình sẽ đọc. Ngoài cái ý mà bà ba nói vừa đó, mình nói cái ý này nữa là tất cả chúng ta bây giờ hãy tập trung vào bà ta ta và nghe từng lời của mọi người. Và lúc đó mọi người ngồi im lại và chỉ nghe thôi, những gì xảy ra xung quanh, không quan tâm nữa. Sau đó thì các chị có nói là nhờ cái ý đó mà mọi người biết là xung quanh là có cái gì đó, nhưng mà cụ thể là gì đống như là cái suy nghĩ của họ một chút nữa họ chết ra hỏi cái lãng phí, thì lúc đó họ định lại, họ chỉ tập trung vào bà ta thôi. Họ nói là buổi đó họ trải nghiệm rất là tốt và không bị sao lãng. Cho nên đây, ngồi trong hội trường Kim Cương đó cũng rất nhiều cái mà nó hỗn loạn, phải thực sự là tập trung, còn khi mà chúng ta ngồi cùng với bà ta trong phần bà ta thì chúng ta sẽ có trải nghiệm cũng rất là tốt nha. Hãy tin vào điều đó. Rồi hồi nãy Thủy có nói một ý mình cũng rất là thích là mình cũng đang làm điều đó và mình cũng vẫn sẽ làm điều đó. Có những cái mà mình biết được là mỗi một linh hồn, mỗi anh chị em chúng ta ở đây, chúng ta có trải nghiệm riêng của mình với bà ta, thì bản thân mình đó, mình chỉ cho phép mình giữ vai trò là mai mối thôi. Chứ không có nhảy vào trong cái mối quan hệ giữa giữa các anh chị em với bà ta. Nó hỏng đi cách cái mối quan hệ giữa các anh chị em với bà ta. Mà mình nên dừng lại ở vai trò là mai mối rồi. Rồi rút ra rồi để cho cặp đôi là mình với các bạn với bà ta sẽ tự xử lý với nhau. Nó sẽ hiệu quả hơn, nó hay hơn. Đúng không Thủy? Nhiều khi chúng ta giữa mình với bà ta có một cái mối quan hệ với nhau, lột nhiên có người thứ ba chen vô, nó cực lắm. Rất là cực. Giữa mình với bà ta có nhiều riêng, có những cái điều riêng, rất riêng tư nhưng mà mối quan hệ nó sẽ được hình thành theo cách riêng của mình. Tự nhiên có người thứ ba chen vào cái bị giận dắt là Ủa? Cái mối quan hệ giữa mình với bà ta là của mình gây dựng cùng với bà ta, nó riêng, nó động nét riêng của mình. Tự nhiên cái người thứ ba kia là cái người lại hay thích thao túng nữa. Muốn là với bà ta phải nên thế này, nên thế kia. Ủa? Cái mối quan hệ giữa bạn với bà ta, nó theo cái cách của bạn, còn mối quan hệ giữa tôi với bà ta theo cách của tôi, không có kiểu nào giống kiểu nào hết. Nên mình cũng rất thích cái điều mà bà Thụy nói. Bản thân mình nên giữ vai trò là cái người mái mối thôi. Không thích chen vào, nhảy vào, nó mất. Nó là mất cái hai cái đẹp trong cái mối quan hệ bà ta. Cũng như là lẽ ra thì cái câu hỏi mà Thụy đặt ra mình có thể trả lời được, nhưng sao mình nghĩ các anh chị em chúng ta đều có những cái nghi ngẩm riêng, những cái tự ý tưởng riêng cũng rất là hay. Thì mình nên là uôn lại những gì bà ta nói, rồi sau đó là đặt mọi người vào trong một cái bối cảnh, đúng cái bối cảnh mà bà ta nói, để rồi những gì bên trong chúng ta nó sẽ được bật ra, nó tuôn ra như thế này hơn. Cảm ơn Thụy, cũng như cảm ơn chị Nga đã chia sẻ đầu tiên. Rồi các anh chị em chúng ta còn có ý tưởng nào, ý ký nào từ cái đoạn mô ly mà bà Quang vô hẹn vừa rồi nữa không ạ? Chúng ta hãy tiếp tục chia sẻ nhé. Và chúng ta hãy thoải mái đi, vì những gì mà chúng ta đang nói với nhau nó được gọi là nghiền động đấy ạ. Mỗi người một ý, một ý, một ý. Nó sẽ là cái cách mà chúng ta đang nghiền động với nhau. Và khi các chị em chia sẻ, đây bản thân mình cũng học hỏi. Giống như là chị Nga hay là Thụy vừa chia sẻ, mình cũng học hỏi được thêm một cái ý nào đó cho riêng bản thân mình. Chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga, chị Nga Em thương hình ảnh của Maya và Ravan Em thương Em thấy rằng là mình nhận ra được cái khát khao của những cái Ravan và Maya đó Nói chung là họ thật sự cũng rất là muốn cái sự bình an Nhưng mà vì chưa tìm được cái bình an nên họ đang muốn góng Rồi em thấy là tự nhiên mình thấy rất là yêu mà muốn được giống như là muốn trao một cái tình yêu thương cho chính những cái thói tập đó Và em cũng thấy rằng khi mà mình tách lời ra thì mình rất là ổn định Và mình cảm nhận được cái sự mạnh mẽ của mình và mình có thể trao được cái thấm vung động và làm tỏa được cái tình yêu thương bình an lên cho mọi người Đó là chuyện nãy em trải nghiệm được như thế đó Ồ, rất hay, cảm ơn Yến nhiều nha, rất hay à Dạ Khi chúng ta phát lời chúng ta cũng nhận ra Maya và Ravan cũng đang cần gì đó, muốn trải nghiệm được gì không ạ Cảm ơn Yến Rồi Trang ơi, có muốn nói gì không? Dạ em xin chào anh Tùng và xin chào các chị Em hôm nay thật sự nó cũng có cái trải nghiệm nó rõ ràng và cũng như mọi người vừa chia sẻ Chứ là khi mà nhìn vào cái tình huống đó thì mình ở một cái vị trí Mình vẫn giữ trái độ rất là bình tĩnh Và ngay lập tức mình nhận diện ra được rằng những cái ninh hồn đó cũng cần được bảo vệ và được yêu thương thì mình không còn có những cái lời nào Tức là cái lời lúc trước thì mình cho rằng là mình phải nói ra để nói rõ ràng Nhưng mà khi mà anh dẫn tiền như vậy thì em thật sự là nhận ra rằng là chỉ còn bằng cách là mình biết được cái mối quan tâm của họ và mình thành cái tình yêu thương Và cũng như là cái tình yêu thương mà ba ba cho cho chúng ta để gọi chúng ta để chúng ta có cái con đường tìm về với cái ngôi nhà của mình Và những cái lời dẫn hôm nay thì thực sự em dẫn đến đâu thì em hình dung và nói rõ nét ra rất là nhiều Dạ dạ dạ Dạ em xin lỗi Dạ cảm ơn chị Trang Dạ cảm ơn chị Trang Chúng ta nhận thấy khi mà mình giữ mình tư thế tắt rời cũng như là trong trạng thái bảng quang vô hẹn Chúng ta nhận thấy khi mà mình giữ mình tư thế tắt rời cũng như là trong trạng thái bảng quang vô hẹn Chúng ta tắt ra, tắt ra cả về cái suy nghĩ, tắt ra cả về cái cảm xúc, cảm nhận của mình thì mọi thứ nó sẽ trở nên thông suốt, rõ ràng Và mình nghe được, thấy được, thú hiểu được xung quanh từ các linh hồn, từ yếu tố tự nhiên, từ mọi thứ xung quanh, họ đang cần gì, rồi sau đó là tôi có thể đáp ứng được cái mà họ cần Còn nếu chúng ta không giữ mình trong tư thế bảng quang vô hẹn, cũng như là chúng ta đang gắn kết, biến mắt vào những thứ xung quanh, cảm xúc của mình cũng được lôi kéo theo những gì đang diễn ra, suy nghĩ của mình cũng chạy theo những gì đang diễn ra Rồi chúng ta cũng bứng loạn cả lên, lúc đó chúng ta cũng không ổn định được, chúng ta cũng không biết là mình có thể làm gì, trao được cái điều gì, đóng góp điều gì, nâng đỡ bằng cách nào Nên cái trạng thái bảng quang vô hẹn, nó thực sự cần thiết vào lúc này, nó vừa làm cho trạng thái của chúng ta ổn định, không bị trao đảo, như bà bà nói. Trong đó chúng ta sẽ sáng suốt hơn, bình tĩnh hơn, biết được chúng ta làm gì, rồi chúng ta cũng mạnh mẽ hơn, để rồi chúng ta có thể trao đi. Nếu chúng ta không mạnh mẽ, chúng ta sẽ không có gì để chúng ta trao. Nào, tỉnh tôi biết tôi cần làm gì, mạnh mẽ để tôi có thể trao đi. Là đó ý nghĩa của trạng thái bảng quang vô hẹn. Rồi khi đó thì người sẽ nhận được bức thông việc của họ, người tất cả cảm thấy hài lòng, thỏa mãn, được nhận được, tất cả sẽ nhận được sự thoát của dương mình. Đó là những điều mà mình cũng cảm nhận, cũng xin đóng góp với can chị em hiện tại. Trời ơi, với ý về sự bảng quang vô hẹn vừa rồi, can chị em chúng ta có ai muốn chia sẻ thêm gì nữa không ạ? Xin chia sẻ về ý bảng quang vô hẹn. Về 2 bài học, 1 bài học thì rất là ngắn thôi, cách đây khoảng độ hơn 2 tiếng. Thì mình thấy rất là rõ về cái việc là khi mà mình đã đáng để cái sự khẳng kết của mình nó lần kiếm và mình không gọi được cái sự bảng quang vô hẹn, thì mình đã không được tài thoát khỏi tình huống và cái cảm xúc của mình bị ảnh hưởng. Đấy là bạn lớn hôm nay bạn đã xin đi đà bóng, và bình thường thì cứ nghĩ rằng khoảng 5 giờ, 5 rưỡi là bạn về. Thế nhưng hôm nay thì đến 6 giờ vẫn chưa thấy bạn đi về, và lại không có điện thoại để liên lạc. Thế lúc đấy giờ thì rõ ràng là cái sự khẳng kết của mẹ con rất là lớn, và mình thì lại là một người mẹ rất là hay lo. Thế cho nên là bắt đầu là bắt đầu lo lắng là không biết là bạn đến đi đâu, bạn làm gì, mà bây giờ trời thì đã tối như này mà vẫn chưa chịu về nhà và bắt đầu tâm trí bị rẫn rách bởi rất nhiều cái mối lo lắng. Mà bắt đầu lại mở điện thoại và tìm những cái số liên lạc để có thể gọi để tìm bạn để xem bạn có đi với ai không. Thế thì rõ ràng là đến khi mà một lúc sau thì bạn về rồi thì bắt đầu yên tâm. Hôm nay khi mà ngồi vào trong thiền thì mình thấy được rất rõ cái việc rằng là cái sự khẳng kết của mình trong cái mối quan hệ đấy nó đã không mời gọi được cái sự bằng quan vô hạn lên. Và vì vậy cho nên tâm trí mình đã bị rẫn rách theo và mình bị mắc kẹt vào trong đó. Thì đấy là một cái trải nghiệm của cái việc mà thất bại khi không thực hiện được cái sự bằng quan vô hạn. Thế còn một cái trải nghiệm nữa thì mình lại thấy rằng là mình đã làm được cái sự bằng quan vô hạn rất là tốt. Đấy là cách đây khoảng độ hơn 5 tháng thì khi đó nơi công ty làm thì có một cái sự chuyển đổi rất là lớn về cái mô hình làm việc. Và vì cái sự chuyển đổi đấy cho nên xung quanh có rất là nhiều người nói ra nói vào về cái việc chuyển đổi và có rất là nhiều những cái thông tin nó có thể là cả những cái tiêu cựu ở đấy. Thế nhưng không hiểu tại sao cái đợt đấy thì mình lại rất là có niềm tin và mình được một trải nghiệm, một cái khoảng thời gian rất là rõ nét của cái việc mà mình bằng quan với tất cả những cái liên quan với lại cả nơi mình đang làm việc như thế. Và vì vậy cho nên là mình khá là sáng suốt trong cái việc mà nhìn những cái tình huống, những cái sự việc đang diễn ra và mình không bị căng thẳng hay không bị lo lắng vào cái việc đó. Và khi mọi người có hỏi lại thì lúc bây giờ cũng chỉ trong một cách vô thức thôi. Thì cũng bảo chị thấy rằng là chị rất là bằng quan với lại cả những cái đang diễn ra với lại cả văn phòng thì mọi người bảo đúng thật là khi nói chuyện với mình thì không thấy mình bị cuốn vào những cái sự thay đổi đấy và không có cái sự tiêu cực. Thế cho nên là đấy là hai cái trải nghiệm rất là thực tế của Tuyết khi mà nếu như có được cái sự không gắn kết, cái sự tách rời và mình mới gọi được cái sự bằng quan lên thì cái tâm trí của mình sẽ rất là sáng suốt và mình sẽ rất là vững vàng trước tất cả những cái tình huống nó đang sao đảm diễn ra mặc dù mình cũng đang là một cái thành phần ở trong đó. Thế nhưng mà nếu như khi mà mình để cho mình bị gắn kết và mình lại không bằng quan ở cái tình huống đấy thì mình bị cuốn vào rất là nhiều những cái hành động bị gọi là lãng phí theo sau đó. Mặc dù là hôm nay nó chỉ trải nghiệm ngắn ngắn thôi, nó cũng chưa có cái gì là quá lớn nhưng mà cũng là một cái bài học để nhắc nhở cho Tuyết rằng là đó, nếu như mà gắn kết và không có bằng quan thì mình sẽ bị lôi đi như thế nào. Vì vậy đó là câu chia sẻ của Tuyết Trâm với lại cái bài học về bằng quan và sự gắn kết. Dạ dạ. Cám ơn chị sẽ câu chuyện thành công vừa rồi của chị Tuyết. Đó là một câu chuyện thành công. Dạ. Chúng ta có nhớ là trong 8 sức mạnh có một sức mạnh nào mà chúng ta có thể rút ra được thành sự bằng quan vô hạn cùng với sự tách rơi này không ạ? Sức mạnh rút lui đúng không ạ? Sức mạnh rút lui. Đầu tiên thì cứ rút lui cái đã. Rút lui cái. Rồi như con rùa vậy á. Chuyện gì xảy ra cái nó trong mai đó. Để rồi nó sẽ quan sát xung quanh động tình thế nào. Bắt mặt, bắt mặt tất cả xem là có ý tưởng rồi cần phải làm gì rồi bắt đầu chui ra, xử lý. Đấy. Đầu tiên chưa biết làm gì thì cứ rút lui cái đã. Rồi sau đó, sau cái sức mạnh rút lui đó nó sẽ dừng đến nào. Mình sẽ xem mình sử dụng vứt sức mạnh nào tiếp. Ví dụ như có khi mình sẽ sử dụng sức mạnh phân định nè, suy xét nè. Rồi sau đó hoặc là sức mạnh cảm thấy là phải đốt mặt đi, lôi sức mạnh đốt mặt ra. Đấy. Cái đầu tiên rút lui cái. Rồi sau đó là biết là mình sẽ cái điều gì tiếp theo. Đấy cũng là một cái mẹ mà chúng ta có thể ứng dụng. Giống như bản thân mình đấy. Nên các bây giờ chúng ta vẫn đang trong cái hành trình chuyển hóa bản thân. Chúng ta vẫn đang trong cái hành trình đối đầu với chuyển hóa bản thân mà mình cũng... Cái tâm trạng của mình đó. Nó cũng lên lên xuống xuống. Thì bản thân mình có đưa ra một cái dặn mình, tự dặn mình và đưa ra một cái nguyên tắc đó là cứ mỗi khi mà cảm thấy cảm xúc của mình đang vững thì không có được phép đưa ra bất kỳ một quyết định nào hết. Mình đưa ra cho mình bản thân mình cái nguyên tắc như vậy. Lúc nào đó mình cảm thấy mệt mỏi nè, căng thẳng nè, rối bời nè, tức giận nè. Đấy. Những các trạng thái cảm xúc tiêu cực đó. Thì lúc đó mình nói với mình là làm gì thì làm, không được phép đưa ra quyết định. Lúc đó là không được gửi mail, gửi thư, không được nhắn tin, không được làm gì hết á. Có muốn bực bội, khó chịu gì thì tự một mình mà mình tự xử lý, không có đụng chạm tới ai, không có liên quan tới ai hết. Lúc đó chỉ có cho phép mình một mình thôi, xử lý cái cảm xúc đó trước đi, rồi sau đó mới thực hiện những hành động khác. Nên nó sẽ cứu cho bản thân mình, cũng là một cách, một cái mẹo mà mình cũng hay ứng dụng để cứu, không làm cho mình phải gây ra những hậu quả nghiêm trọng. Mình biết được những cái suy nghĩ, cảm xúc tiêu cực đó cũng chỉ là do đã không tách rời, vẫn còn dính mắt, vẫn còn ráng kết vào cái gì đó nên mới có cái đó. Nên khi mà mình ổn định, định tĩnh ra lại rồi mình mới thấy được cả do cái sai của mình. May là không có đưa ra bất cứ quyết định, không nói lời nào, không hành động cái gì hết, cho nên nó đỡ phải lãnh hậu quả. Đấy, đó cũng là một cách mà mình hay được đã bận dụng đấy ạ. Rồi các anh chị em chúng ta có điều gì chia sẻ nữa không ạ? Chị Tuyết ơi, hồi nãy chị có nói về cái chia sẻ trải nghiệm gì đó của chị đó, chúng ta còn 5 phút, liệu rằng mình có đủ thời gian để chị chia sẻ không? Chị Tuyết rất là đủ lẽ kiện để tiếp nối với lại câu chuyện của Tùng là khi mà chúng ta đang có những cái cảm xúc tiêu cực thì chúng ta không nên vô vàng đưa ra một quyết định nào. Thì khi mà nhận cái lịch đấy một cái thì tự dưng cả cái tâm trạng nó bị sụt toàn bộ. Mình tả cái tâm trí nó bị dính mắc vào cái lịch đấy và mình cảm thấy kiểu trời đất sụp đổ ấy, bây giờ đi dậy cả tuần như thế thì mình sẽ không làm được những cái việc khác. Sau đó thì vẫn biết được rằng là mình vẫn có một cái ý thức là mình đang ở một cái trạng thái nó khá là tệ như vậy thì mình sẽ phải tìm những cái cách thoát ra. Thì cũng theo một cái thói quen mà bần đây thì tuyết dẫn thực hành đấy là tuyết tìm lấy mơ ly. Từ trước đến giờ thì mình học mơ ly theo kiểu là bản năng cứ nghe và cái gì chạm được thì sẽ áp dụng và ứng dụng. Không có một cái gì đấy có một cái ý thức trong cái trạng thái nghiệm ngẫm. Nhưng mà lần này thì có thể là khi cái cảm xúc nó đang rất là nặng như thế và một cái tình huống này thì cũng lở nó mình không muốn mình lại quay lại cái con người cũ kia của mình nữa. Thế thế cho nên là hôm đấy thì tự dưng cái bài mơ ly lại khiến cho mình ở được một cái trạng thái là nghiền ngẫm. Và khi mà nghiền ngẫm thì có một cái chỉ dẫn rất rõ luôn, rõ đến nỗi mà giống như là ba ba đang nói là đúng một cái tình huống của mình. Và tuyết xin phép được đặt cái đoạn mơ ly đấy, đấy là con vẫn chưa tạo ra trạng thái thát nghiệp của mình. Trạng thái thát nghiệp sẽ không được tạo ra cho đến khi mọi sự chuẩn bị cho chiến tranh được thực hiện. Một mặt con sẽ chuẩn bị cho chiến tranh, mặt khác con sẽ đặt đến trạng thái thát nghiệp của mình. Cả hai đều có muốn liên hệ với nhau và sau đó thì chiến tranh sẽ kết thúc và con sẽ được chuyển đi. Thì tự dưng là khi đặt đến cái đoạn đấy thì cảm thấy là tất cả những cái gì mà mình cần đã được gọi là giải đáp hết trong mơ ly rồi. Và thấy ba ba thật là kỳ diệu, một cái chỉ dẫn rất là rõ. Và ba ba nói rõ về cái việc làm làm, cái kinh nghiệp của mình với lại cả ở trường đó chưa hết. Vậy cho nên là mình vẫn cần phải tiếp tục trả nghiệp thôi. Bây giờ mình phải làm thế nào để mình thực hiện trả nghiệp một cách tốt nhất, nhanh nhất. Và khi chiến tranh và có một điều kỳ diệu nữa là đúng là trong trường tuyết đang có một số những cái xung đột ở trong trường giữa các bên với nhau. Thì ba ba cũng nói đến là đang có chiến tranh như thế đấy. Và khi chiến tranh kết thúc thì con cũng sẽ trả được hết nghiệp và con sẽ được chuyển đi. Thì khi đọc được cái đoạn đấy thì mình thấy thật sự là mơ ly rất là kỳ diệu. Và sau đó thì cũng có chia sẻ lại với cả Tùng và Dạn ở đây và cũng có thêm một cái gợi ý nữa cho các anh chị em của nhà mình. Đấy là khi chúng ta có những cái đấy thì chúng ta đều có các anh chị em trong nhóm. Chúng ta hãy tìm đến mọi người và chúng ta sẽ nhận thêm được cả những cái lời khuyên và chia sẻ hơn. Thế thì tuyết đã có một cái cuộc điện thoại thêm với Tùng nữa. Và sau cái cuộc điện thoại đấy thì cái trạng thái của mình nó khác hẳn so với lại cả những cái ngày trước. Mình được đúng thật là một cái trạng thái đúng là giải thoát, giải thoát khỏi cái tình huống đấy. Và mình thấy cái việc mà mình bước vào một cái kỳ học mới với một cái lịch mà nó khiến bưng như thế, nó được thoải mái hơn, được tự tin hơn và có rất là nhiều những cái vấn đề khác thì sao hết cho ba ba thôi. Và đến khi mình làm được thế một cái thì những cái việc đằng sau nó đúng thật là nó đã trôi đi một cách rất là xuân sẻ. Và thậm chí là như ngày hôm qua cũng thế. Một đống sổ sách ở trong trường thì cả một buổi chiều đã được giải quyết rất là nhanh, gọn gàng. Đến nỗi mà không xong vào trường lại còn được cả các em ở trong trường đã bảo là chứ chị còn cần gì nữa không để em giúp chị hoàn thiện nốt cái đống sổ sách này. Và thế là khép lại một cái năm 24 khá là gọn rẽ vì mặt sổ sách ở trong trường. Và nghĩ đến lập cái nghiệp nó cũng được trải dần như vậy. Đó thì đấy là một cái cách mà tôi muốn chia sẻ từ cái câu chuyện thực tế của mình khi mà mình bán theo những cái chỉ dẫn của ba ba và đặc biệt là có thêm cả sự giúp đỡ của các anh chị em trong nhóm nữa. Thì mọi người đừng là khi chia sẻ những tình huống của mình và nói chuyện thêm với mọi người. Đó thì đấy là một lời chia sẻ thêm trải nghiệm của Tuyết với cả nhóm mình tối nay. Cảm ơn Tùng đã cho thêm thời gian. Cảm ơn chia sẻ của chị Tuyết. Rồi bây giờ chúng ta sẽ gần ra một phút chúng ta kết nối với ba ba nhé. Nha. Ôm shanti. Cảm ơn. Cảm ơn. Cảm ơn. Cảm ơn. Cảm ơn. Cảm ơn. Cảm ơn. Cảm ơn. Cảm ơn. Cảm ơn. Cảm ơn. Cảm ơn. Cảm ơn. Cảm ơn.

Listen Next

Other Creators