Details
Nothing to say, yet
Big christmas sale
Premium Access 35% OFF
Nothing to say, yet
The main ideas from this information are: - The importance of being honest and truthful with oneself and maintaining self-awareness. - The concept of Mahavira, which refers to brave warriors who constantly remember their father (the spiritual guide) and embrace their spiritual consciousness. - The need for effort and self-reflection to become Mahavira and achieve spiritual enlightenment. - The significance of remembering oneself as a soul and the guidance of the spiritual father. - The importance of constant self-inquiry and self-remembrance to progress on the spiritual path. - The need for honesty and effort in maintaining the spiritual practice and not being arrogant about one's knowledge. - The importance of self-awareness and self-reflection in the practice of yoga and spiritual growth. - The idea that knowledge alone is not enough, but it needs to be accompanied by the practice of yoga and remembrance of the spiritual father. - The significance of the pilgrimage of self-remembranc SAKAMURI ngày 21 tháng 10 năm 2024 Trọng tâm, con ngọt ngào hãy trung thực với người cha thật sự, duy trì kiểm tra tấm biểu đồ của con với sự trung thực, từ bỏ bất kỳ sự cao ngạo nào về việc có kiến thức này và nỗ lực đầy đủ để ở trong sự tưởng nhớ. Câu hỏi, dấu hiệu chính của những đứa con Mahavira chiến binh dũng cảm là gì? Câu trả lời, những đứa con Mahavira liên tục có sự tưởng nhớ đến cha trong trí tuệ của mình. Mahavira nghĩa là người mạnh mẽ. Mahavira là người liên tục hạnh phúc và ý thức linh hồn. Mahavira không có một chút cao ngạo nào thuộc về cơ thể. Trí tuệ của những đứa con Mahavira biết rằng chúng là linh hồn và ba ba đang dạy cho chúng. Ôm sạch đi! Người cha tâm linh hỏi các con, những đứa con tâm linh, con có đang ngồi đây trong khi xem con là linh hồn hay không? Bởi vì người cha biết rằng đây là khó khăn nhỏ. Chính trong chuyện này, nỗ lực mới được cần đến. Những ai ngồi đây trong trạng ái ý thức linh hồn thì được gọi là Mahavira. Những ai xem bản thân là linh hồn và nhớ đến người cha thì được gọi là Mahavira. Mỗi người các con nên liên tục hỏi bản thân, tôi có ý thức linh hồn không? Con trở thành Mahavira bằng cách có sự tự nhớ, nghĩa là con trở nên cao quý nhất. Những người thuộc về các tôn giáo lối xuống khác. Họ đến nhưng họ không trở nên cao quý nhất, bởi vì họ đến sau. Con thì trở nên cao quý nhất, theo thứ hai. Trở nên cao quý nếu là mạnh mẽ và là Mahavira. Vì thế con có niềm hạnh phúc bên trong con rằng con là linh hồn và người cha của tất cả các con như linh hồn đang dạy cho con. Người cha biết rằng một số đứa con đưa ra 25% từng biểu đồ của mình, còn một số thì đưa ra 100%. Một số nói rằng chúng chỉ ở trong sự tự nhớ được nửa tiếng, trong toàn bộ 24 tiếng. Thế thì đó là bao nhiêu phần trăm? Con phải hết sức cẩn trọng với bản thân. Dần dần con phải trở thành Mahavira. Con không thể nào trở nên như thế này ngay lập tức. Việc này cần có nỗ lực. Đừng nghĩ rằng những ai có kiến thức về yếu tố Brahm, yếu tố ánh sáng, thì họ xem bản thân họ là linh hồn. Họ xem yếu tố Brahm, ngôi nhà kia là linh hồn tối cao. Và họ nói về bản thân họ rằng, tôi cũng là Brahm. Ai đó không thể nào có yoga với ngôi nhà. Giờ đây con xem bản thân con là linh hồn. Mỗi người các con phải nhìn vào từng biểu đồ của con và tự hỏi. Con xem con là linh hồn được bao lâu trong 24 tiếng. Giờ đây con biết rằng con đang làm công việc phục vụ của Thượng Đế. Con đang ở trong công việc phục vụ của Thượng Đế. Con phải bảo với mọi người rằng, người cha chỉ đơn giản nói, Man Manapov nghĩ là hãy xem con là linh hồn và nhớ đến ta. Đây là công việc phục vụ mà con phải thực hiện. Con càng làm nhiều công việc phục vụ, con sẽ càng nhận được nhiều quả trái. Con phải hiểu khí cạnh này thật rõ ràng. Kể cả những đứa con Maharathi thật giỏi cũng không hiểu được khí cạnh này một cách tròn vàng. Rất nhiều nỗ lực được cần đến cho việc này. Con không thể nào nhận được phần thưởng mà không nỗ lực. Bà ta thấy rằng, một số đứa con viết ra tấm biểu đồ của chúng, rồi gửi đi trong khi những đứa con khác thậm chí còn không nỗ lực để viết ra tấm biểu đồ. Chúng có sự cao ngạo về kiến thức của mình. Chúng không thể thực hiện bất kỳ nỗ lực nào để ngồi trong sự tưởng nhớ. Người cha giải thích rằng, điều chính yếu là sự tưởng nhớ. Con phải để mắt đến bản thân và xem tấm biểu đồ của con như thế nào, rồi ghi chú xuống. Một số người nói rằng, chúng không có thời gian để viết tấm biểu đồ của mình. Điều chính yếu mà người cha nói đó là, con hãy xem con là vinh hồn và nhớ đến ảnh phạm. Con ngồi đây trong khoảng thời gian bao lâu? Con hãy tự hỏi trái tim mình. Tôi ở trong sự tưởng nhớ được bao lâu? Khi con đang ngồi ở đây, con phải ở trong sự tưởng nhớ. Không thành vấn đề, con có xoay chiếc đĩa từ nhận thức bản thân hay không? Chắc chắn, chúng ta phải quay trở về cùng với Ba Ba. Chúng ta phải quay trở về sau khi chúng ta đã trở nên thanh khí và hoàn toàn thanh khí Sattu Pratam. Con phải hiểu phía cạnh này cho thật tốt. Một số người quên đi ngay khi chúng được bảo. Chúng không nói với Ba Ba về tấm biểu đồ thật sự của chúng. Có nhiều Maharathi không nói sự thật. Thế giới giả dối đã tồn tại trong suốt nửa chu kỷ. Vì thế, cứ như thế, sự giả dối mặc định ở bên trong chúng với. Trong đó, những người định thương ngay lập tức viết ra tấm biểu đồ của mình. Người cha nói, bằng cách ở trên cuộc hành hương tự nhớ, tội lỗi của con sẽ được nốt bỏ và con sẽ trở nên thanh khí. Con sẽ không trở nên thanh khí chỉ bằng cách có kỹ thức này. Thế thì, có lợi ích nào đây? Con đã cầu gọi để được thanh lọc. Vì điều này, con cần có sự tưởng nhớ. Mỗi người các con nên đưa ra tấm biểu đồ của con với sự trung thực. Khi con ngồi ở đây được 45 phút, con phải kiểm tra và xem. Con xem con là linh hồn và nghĩ mình ở trong sự tưởng nhớ đến người cha được bao lâu suốt gần ấy thời gian. Một số đứa con phát ngưỡng đến mức không nói ra sự thật. Chúng không nói cho người cha biết sự thật. Chúng chỉ trao tin tức về công việc phục vụ mà chúng đã làm và chúng đã giải thích cho bao nhiêu người. Rằng chúng đã làm việc này là việc kia, chứ chúng không viết tấm biểu đồ về cuộc hành hương tưởng nhớ của chúng. Người cha nói, do con không ở trên cuộc hành hương tưởng nhớ, cho nên mũi tên của con không cấm trúng đích. Không có sức mạnh trong thành lượng kiến thức của chúng. Chúng có thể tuyên đạt kiến thức này. Nhưng do không có biểu ra, cho nên thật khó để mũi tên của chúng cấm trúng đích. Ba bà nói, con không có nổi 5 phút tưởng nhớ trong 45 phút con ngồi. Thậm chí một số đứa con còn không biết cách xem bản thân chúng là linh hồn hoặc làm thế nào để nhớ đến người cha. Một số người nói rằng chúng ở trong sự tưởng nhớ liên tục. Ba bà nói, không thể nào có được trạng thái như thế vào lúc này. Nếu con có sự tưởng nhớ liên tục, con sẽ tiến đến trạng thái thoát nghiệp, rồi con sẽ hoàn toàn được khai sáng với kiến thức này. Bằng cách giải thích một chút xíu cho ai đó, mũi tên của con sẽ cấm trúng đích. Tuy nhiên, điều này cần có nỗ lực. Con không thể nào trở thành chủ nhân của thế giới. Chỉ như thế. Ma Gia, lùi kỹ tuệ yoga của con từ hướng này sang hướng khác. Còn nhớ đến bạn mẹ và người thân của con. Vân vân. Khi ai đó phải đi ra nước ngoài, người ấy bắt đầu nhớ đến bạn mẹ và người thân của mình. Nhớ đến con tàu hơi nước và máy bay vân vân. Mong muốn thực tế mà họ có khi ra nước ngoài lùi kéo trí tuệ của họ. Và nó hoàn toàn làm gián đoạn trí tuệ kết nối của họ. Cần rất nhiều nỗ lực để ngăn trí tuệ của con đi theo hướng khác. Con chỉ nên có sự tưởng nhớ đến một người cha. Kể cả cơ thể này cũng không nên được nhớ đến. Con sẽ đến đến trạng thái ấy vào lúc cuối. Ngày qua ngày, con càng gia tăng của hành hương tưởng nhớ của con. Con sẽ càng mang lại lợi ích cho bản thân. Con càng ở trong sự tưởng nhớ. Sau đó, thu nhập của con sẽ càng nhiều hơn. Nếu con rời bỏ cơ thể của mình vào lúc này, con sẽ không thể nào kiếm được nguồn thu nhập này. Con sẽ trở thành đứa trẻ nhỏ. Thế thì con có thể kiếm được nguồn thu nhập nhà này. Mặc dù linh hồn sẽ mang theo tâm ứng của với mình. Nhưng người thầy thì vẫn được cần đến để nhắc nhở cho linh hồn ấy. Người cha cũng nhắc nhở con, hãy nhớ đến ta. Không ai ngoài cơ các con biết được rằng chỉ bằng cách có sự tưởng nhớ đến cha, con mới có thể trở nên thành phí. Người ta xem việc tắm ở dòng sông Hằng là hướng thượng. Đây là lý do vì sao họ tiếp tục tắm ở dòng sông Hằng. Ba ba này đã trải nghiệm tất cả những chuyện đó. Ông ấy cũng đã nhận nhiều guru. Người ta đi tắm trong nước. Ở đây, việc tắm của con thì diễn ra trên cuộc hành hương tưởng nhớ. Các con những linh hồn không thể nào trở nên thành phí mà không có sự tưởng nhớ đến người cha. Đây được gọi là yoga, nghĩa là là cuộc hành hương tưởng nhớ. Đừng nghĩ rằng kiến thức này chính là tắm. Yoga mới là tắm. Kiến thức này đã dành cho phiền học, còn yoga mới là tắm. Qua đó, tội lỗi của con được cắt bỏ. Có hai điều, kiến thức và yoga. Bằng cách có sự tưởng nhớ, tội lỗi trong nhiều kiếp được đốt bỏ. Người cha nói, thông qua cuộc hành hương tưởng nhớ này, con sẽ trở nên thanh phiết, và hoàn toàn thanh phiết. Người cha giải thích thật rõ ràng. Hỡi những đứa con ngọt ngào nhất. Con hãy hiểu những phí cảnh này cho thật rõ ràng. Con đừng quên rằng, tội lỗi trong nhiều kiếp của con sẽ được cắt bỏ bằng cách ở trên cuộc hành hương tưởng nhớ này. Kiến thức này là phương tị cho con tìm ngủ thô nhập. Học và tưởng nhớ là hai điều khác. Gyan và Vidyan. Gyan nghĩa là học. Còn Vidyan nghĩa là có yoga. Nghĩa là có sự tưởng nhớ. Cái nào hướng thượng hơn? Kiến thức này hay là yoga? Cuộc hành hương tưởng nhớ thì thật cao quý. Chính điều này cần có nỗ lực. Tất cả các con sẽ đi đến thiên đường. Thờ Khi Vang là thiên đường, còn Thờ Khi Bạc là bảng thiên đường. Con sẽ đi đến đó và nhận lấy nơi của con dựa theo việc con học nhiều bao nhiêu. Tự nhiên yoga là phí cảnh chính. Con có thể giải thích kiến thức này ở những buổi truyền lãm và trong các bảo tàng. Nhưng con không thể nào giải thích về yoga. Con chỉ có thể nói, hãy xem con là linh hồn và nhớ đến cha. Tự nhiên con có thể trao thật nhiều kiến thức này. Người cha nói, trước hết con hãy nói với họ khi cạnh này. Các bạn hãy xem mình là linh hồn và nhớ đến người cha. Con tạo ra nhiều bức tranh để trao kiến thức này. Nhưng không cần đến những bức tranh để cho con giải thích về yoga. Những bức tranh này đã được tạo ra để cho con giải thích kiến thức này bằng cách xem con là linh hồn. Toàn bộ sự cao ngạo liên quan đến cơ thể của con hoàn toàn bị phá bỏ. Chắc chắn con phải sử dụng cái miệng của con để nói ra kiến thức. Chỉ có một phía cạnh trong yoga mà thôi, con phải xem con là linh hồn và nhớ đến cha. Tuy nhiên, cơ thể được cần đến để học. Làm thế nào con có thể học hoặc dạy cho bất kỳ ai đấy, nếu như không có cơ thể? Người cha là đến thanh lọc, vì thế con phải có yoga với người. Nhưng không ai biết được điều này. Đức thần người cha đến và dạy cho con. Con người không thể nào dạy kiến thức này cho con người. Người cha nói hãy nhớ đến ta. Đây được gọi là kiến thức về linh hồn tối cao. Linh hồn tối cao là đại dương kỹ thước. Nhưng phía cạnh này đòi hỏi thật nhiều sự hiểu biết. Con hãy bảo mọi người nhớ đến người cha vô hạn, đứng thiết lập nên thế giới mới. Thậm chí họ không nhận ra rằng thế giới mới sẽ được thiết lập. Nếu không thì họ sẽ nhớ đến Thượng Đế. Bởi vì thậm chí họ còn không nhận ra điều này. Tại sao họ lại suy nghĩ về nó chứ? Con biết rằng chỉ có một người cha tối cao, linh hồn tối cao, Thượng Đế Shiva. Người ta nói lời cha tính cận gửi đến Thánh thần Brahma. Rồi sau đó vào lúc cuối họ lại nói lời cha tính cận gửi đến linh hồn tối cao Shiva. Người cha ấy là đến cao cuối nhất. Nhưng họ không biết người là ai. Nếu người ở trong sỏi, đá, thì họ cuối đầu vái lạnh ai? Họ nói mà không hiểu ý nghĩa của những điều họ nói. Ở đây, con phải được thoát khỏi ân thanh. Con phải đi đến vùng đất nước bàn, vùng đất tĩnh lặng. Có vùng đất bình an và vùng đất hạnh phúc. Kia là vùng đất thiên đường. Con sẽ không gọi địa ngục đây là vùng đất. Từ ngữ thì thật dễ nghe. Đạo Thiên Chúa thì sẽ tiếp tục trong bao lâu? Người ta không biết điều này. Họ nói rằng thiên đường đã tồn tại ba ngàn năm trước công nguyên. Điều đó có nghĩa là đã từng có vương quốc của các vị thần. Vì thế, đã là hai ngàn năm kể từ khi Đạo Thiên Chúa tồn tại. Phải có lũ sống thẳng thần một lần nữa. Tí tuệ của con người không hoạt động một chút nào. Do không biết bí mật của vợ kịch, cho nên họ tiếp tục lên nhiều kế hoạch. Những ba mẹ lớn tuổi không thể hiểu được những phiếu canh này. Người cha giải thích. Bây giờ đây là trạng thái nghỉ hưu của tất cả các con. Con phải vượt thoát khỏi âm thanh. Mặc dù người ta nói rằng ai đó đã đi đến vùng đất Niết Bàn. Nhưng chưa ai có thể đi đến nơi ấy. Chắc chắn họ phải nhận lấy kiếp tái sinh. Chưa ai có thể trở về nhà. Họ đồng hành với guru để đi vào trạng thái nghỉ hưu. Có nhiều ashram cho những người ở đầu tuổi nghỉ hưu. Cũng có như ba mẹ. Con cũng có thể làm công việc phục vụ ở đó. Người cha ngồi đây và giải thích cho con ý nghĩa của trạng thái nghỉ hưu. Giờ đây tất cả các con đều đang ở trong trạng thái nghỉ hưu. Cả thế giới đều đang ở trong trạng thái nghỉ hưu. Tất cả những người mà con nhìn thấy đều ở trong trạng thái nghỉ hưu. Chỉ một sát guru là đứng băng tặng sự cứu rỗi cho tất cả. Mọi người phải quay trở về. Nhưng ai nỗ lực thật tốt thì sẽ đạt được vị trí cao. Khoảng thời gian này được gọi là khoảng thời gian phán xét. Con người không biết ý nghĩa của khoảng thời gian phán xét. Con cũng hiểu điều này theo thứ hạng. Điểm đến thì sức cao. Mọi người phải hiểu rằng giờ đây chắc chắn họ phải quay trở về nhà. Linh hồn phải vượt thoát khỏi âm thanh. Rồi linh hồn sẽ đi xuống để lặp lại phần vai của mình. Tuy nhiên, nếu con quay trở về trong khi nhớ đến người cha, con sẽ đạt được vị trí cao. Con cũng phải hấp thú các bức hạnh thành thiện. Con không được thực hiện bất kỳ hành động dơ bẩn nào hay trộm cắp vân vân. Con có thể trở thành linh hồn thiện lành bằng cách có yoga. Chỉ không phải bằng cách có kỹ thuật này. Linh hồn phải trở nên thanh xiết. Chỉ những linh hồn thanh xiết mới có thể quay trở về vùng đất bình an. Tất cả các linh hồn đều cứ ngủ ở đó. Bây giờ, linh hồn vẫn đang đi xuống. Nhưng ai vẫn còn ở trên kia thì cũng sẽ tiếp tục đi xuống đây. Con phải ở trên cuộc hành hương tưởng nhớ thật nhiều. Con có thể nhận được thật nhiều sự giúp đỡ từ đây. Con nhận được sức mạnh từ nhau. Sức mạnh của chỉ một vài người các con đang hoạt động. Người ta mô tả ngọn đuối Govardhan được nhấc bụng lên bằng những ngón tay hợp tác. Con chính là những Govardhopi. Chính các con trao ngón tay hợp tác của mình. Con kết nối kỹ thuật yoga của con với một người cha. Để thay đổi thời kỳ sắc thành thời kỳ vang hoặc thay đổi địa ngục thành thi đường. Con trở nên thanh khiết bằng cách có yoga. Con không được quên đi những điều này. Con nhận được sức mạnh này ở đây. Ở ngoài kia có sự bù bạn với những con người xấu xa, mang tính quỷ. Thật khó để ở trong sự tưởng nhớ ở ngoài ấy. Ở đó con không thể nào giữ mình không bị lây chuyển. Con cần đến nhóm tây tư này. Khi tất cả các con ngồi ở đây một cách ổn định, con có thể nhận được sự giúp đỡ. Không có công việc làm ăn kinh doanh nào ở đây. Thế thì trí tuổi của con sẽ đi đâu? Khi con sống ở ngoài kia, công việc làm ăn và nhà cửa của con chắc chắn lùi kéo con. Còn ở đây, chẳng có gì giống như thế. Bộ không khí ở đây thì thật tốt và thần khí. Theo vời kịch, con đang ngồi ở Tít Sa, trên đồi. Ký ức chính xác về con thì đang ở ngay trước mặt con. Thiên đường được mô tả ở bên trên trầm nhà. Nếu không thì, người ta có thể mô tả thiên đường ở đâu. Vì thế, bà bà nói, khi con đến và ngồi ở đây, con hãy kiểm tra xem, con có ngồi trong sự tưởng nhớ đến người cha không? Con cũng nên tiếp tục xây chiếc đĩa tự nhận được bản thân, a cha. Gửi đến những đứa con dấu yêu ngọt ngào nhất. Đã bất lạc từ lâu, nay vừa tìm lại được. Đổi nhớ, niềm thương và lời chào buổi sáng từ người mẹ, người cha, bạc đà đà, người cha linh hồn, cuối chào những đứa con linh hồn. Trọng tâm thực hành Ý thứ nhất, để mắt đến tấm biểu đồ tưởng nhớ của con và xem con nhớ đến người cha trong bao lâu. Vào lúc tưởng nhớ, trí tuổi của con lang thang đi đâu? Ý thứ hai, vào khoảng thời gian phán xét này, con hãy nỗ lực để vượt thoát khỏi âm thanh. Cùng với việc tưởng nhớ đến cha, chắc chắn con phải hấp thu các đức hành ảnh thiện. Đừng thực hiện bất kỳ hành động nhơ bẩn nào hoặc ăn cắp bất cứ thứ gì. Lời chúc phúc, mong con thoát khỏi, để nó nạn phí quỹ phiền người khác. Theo đó, thi trở thành thiên thần sáng và nhẹ. Để trở thành thiên thần, con hãy chấm dứt mãi mãi việc nói những lời lạng phí mà không ai thích. Tình huống có thể chỉ gói gọn trong vài lời, nhưng làm cho tình huống trở nên lớn hơn bằng cách liên tục nói về nó khi là lạng phí. Bất cứ điều gì có thể đạt được chỉ bằng bốn từ, thì đừng nói 12 đến 14 từ về nó. Nói ít nói trầm rãi. Nhữ câu khẩu hiệu này quanh cổ con. Thoát khỏi việc nói lời lạng phí hoặc quỹ phiền, rồi con sẽ nhận được sự giúp đỡ để trở thành thiên thần. Khẩu hiệu thành công trở thành tràng hoa quanh cổ của những ai dâng đột mình cho Thư Đế vì tình yêu thương. Úm phắc tí.