Details
Nothing to say, yet
Nothing to say, yet
Sakamori ngày 19 tháng 2 năm 2025 Trọng tâm, con ngọt ngào, quên đi mọi thứ con đã học cho đến hiện tại. Trở nên, chết trong khi còn sống, nghĩa là quên đi mọi điều, đừng để điều gì thuộc về quá khứ được nhớ đến. Câu hỏi, dấu hiệu của những ai chưa hoàn toàn chết trong khi còn sống là gì? Câu trả lời, chúng tiếp tục tranh cãi, kể cả với người cha. Chúng tiếp tục đưa ra những ví dụ từ kinh sách. Những ai đã hoàn toàn chết đi thì nói rằng, chỉ những điều mà ba ba nói là sự thật. Trong suốt nửa chiều kỳ, những điều mà chúng ta nghe là giả dối. Đây là lý do vì sao chúng ta không được để những điều như thế tuôn ra từ miệng của chúng ta. Người cha nói, không nghe điều quỷ. Bài hát kính tưởng cuối chào Shiva Ông Shanti đã từng được giải thích cho con rằng, khi con để mọi người ngồi xuống trong tỉnh lặng, cái từ Nestha nghĩa là được dân thiền, được đưa ra. Câu được làm cho dân nhắc bài tập này. Giờ đây, người cha ngồi đây và giải thích cho các con, những đứa con tâm linh rằng, những ai đã trở nên chết trong khi còn sống, nói, chúng con đã chết, đã chết trong khi đang còn sống này. Chẳng hạn như, khi người ta chết đi, người ấy quên hết mọi thứ, chỉ còn lại tâm ấn. Giờ đây con thuộc về người cha. Con cũng trở nên chết đi đối với thế giới. Người cha nói, con có tâm ấn, thở cúng. Những tâm ấn kia giờ đây đang thay đổi. Vì thế mà, con trở nên chết trong khi còn sống. Khi con người chết đi, họ quên đi mọi điều mà họ đã học. Sau đó, họ phải học lại lần nữa, trong kiếp tiếp theo của mình. Người cha nói, con hãy quên đi bất cứ điều gì con đã học. Con đã thuộc về người cha rồi, phải không? Ta nói với con những điều với mẹ. Vì thế mà giờ đây, con hãy quên đi kinh vệ đà, các kinh sách, kinh grant, tụng niệm, thi nhập định, v.v. Con hãy quên đi tất cả những thứ ấy. Đây là lý do vì sao đều bảo rằng, đừng nghe điều quỷ, đừng nhìn điều quỷ. Điều này áp dụng cho con. Một số người đã học nhiều kinh sách, và vẫn chưa hoàn toàn chết, thì sẽ tiếp tục tranh cãi một cách vô ích. Một khi con chết đi, thì con sẽ không bao giờ tranh cãi. Con sẽ nói chỉ những điều mà người cha nói mới là sự thật. Tại sao những điều khác lại tuôn ra từ môi của chúng ta chứ? Người cha nói, đừng để những điều như thế tuôn ra từ miệng của con, đừng nghe điều quỷ. Người cha đã trao lời chỉ dẫn rằng, đừng nghe điều gì cả. Con hãy nói với họ, giờ đây chúng ta là con của đài dương kiến thức. Tại sao chúng ta lại nhớ đến việc thờ cúng chứ? Chúng ta chỉ nhớ đến buồn thường đế. Người cha đã nói, con hãy quên đi con đường thờ cúng. Ta giải thích phía cạnh dễ dàng. Nếu con nhớ đến ta, hạt giống, thì toàn bộ cái kinh sẽ đưa vào trí tuệ của con. Điều chính yếu mà con có đó là kinh duy ta. Chỉ trong kinh duy ta mới có lời giải thích về thường đế. Bây giờ, đây là những điều mới mẻ. Người ta luôn chú ý nhiều hơn đến những điều mới mẻ. Đây là điều hết sức đơn giản. Điều quan trọng nhất đó là tưởng nhớ. Con phải lưu tục được bảo rằng, hãy mang Mother Puff nhớ đến cha. Đây là điều thật sâu sắc. Chỉ trong việc này, trở ngại mới đẹp sinh. Có nhiều đứa con không nhớ đến ba ba đổi hai phút. Kể cả sau khi thuộc về người cha, chúng không thực hiện những hành động tốt. Thậm chí, chúng còn không có sự tưởng nhớ. Chúng tiếp tục thực hiện những hành động tội lỗi. Điều này không đọng lại trong trí tuệ của chúng. Vì thế, sẽ tiết báo rằng, đây là sự bất kính đối với những lời chỉ dân của người cha. Chúng không thể học. Vì thế, chúng không nhận được sức mạnh ấy. Có nhận được uy thế từ việc học đời thương. Việc học chính là nguồn thu nhập. Việc học ấy là để kiếm sống cho cơ thể. Và nó chỉ kéo dài trong một thời gian ngắn. Một số người chết đi trong khi đang học. Vì thế, người ấy sẽ không mang sự giáo đức ấy theo cùng với mình. Họ phải nhận lấy một kiếp khác và bắt đầu học lại ngay từ đầu. Tuy nhiên ở đây, bất cứ điều gì con học được, con sẽ mang nó theo cùng với con. Bởi vì con sẽ nhận được quả trái cho việc học ấy vào kiếp tiếp theo của mình. Tất cả còn lại chắc chắn thuộc về con đường thơ cúng. Không ai biết điều gì tồn tại ở đó. Người cha tinh linh ngồi đây và trao kiến thức này cho các con, những linh hồn. Người cha, linh hồn tối cao, chỉ đến và trao kiến thức này cho các con, những linh hồn, một lần duy nhất. Thông qua đó, con trở thành chủ nhân của thế giới. Khi đường không tồn tại, trên con đường thơ cúng. Giờ đây, con đã thuộc về vị chúa tệ này. Mà nhà cũng làm cho con trở thành trẻ mộ côi. Người và không có cha mẹ. Chúng bắt đầu đánh nhau vì những chuyện vàng vãnh. Nếu chúng không ở trong sự tự nhớ đến người cha, chúng sẽ là trẻ mộ côi. Nếu con trở thành trẻ mộ côi, chắc chắn con sẽ thực hiện. Không hành động tội lỗi này thì cũng hành động tội lỗi khác. Người cha nói, một khi con thuộc về ta, thì đừng phỉ bán ta. Con hãy tiến về phía trước với thật nhiều tình yêu thương. Đừng nói những điều sai trái. Người cha cũng phải nâng đỡ cho cả Ahalya, những gã ngùa lưng, những người phụ nữ bản địa. Người ta viết ra rằng, Rama, Thượng Đế, đã ăn những quả dấu dại của người phụ nữ bản địa. Giờ đây, người sẽ thật sự ăn thức ăn của họ giống như thế chứ? Khi cô ấy trở thành Ramin, tư ngư bình thường, tại sao người lại không ăn thức ăn ấy? Đây là lý do vì sao Pranabhushan được ca ngợi. Dù gì thì Supabha cũng không ăn, như là Atuhatta đứng vượt thoát khỏi tác động của trải nghiệm. Tuy nhiên, cô sẽ này ăn. Con không cần tranh cãi với bất kỳ ai. Con nên luôn luôn ở bên phía an toàn. Con hãy nói một vài từ như Supabha nói Chỉ Supabha mới được gọi là Rudra. Ngọn lửa phá hủy, bùng lên từ ngọn lửa hiến tế kiến thức của Rudra. Vì thế, người là Thượng Đế Rudra. Sri Krishna sẽ không được gọi là Rudra. Sri Krishna không làm cho sự phá hủy diễn ra. Chỉ người cha làm cho sự sáng tạo, đôi dưỡng và phá hủy được thực hiện. Người không tự thân làm được gì cả. Nếu không thì người sẽ bị trách cứu. Người là Krangkaravanha. Người cha nói Ta không bảo bất kỳ ai phá hủy mọi thứ. Mà điều đó được ứng định trong vợ kịch. Sangco có làm được gì không? Chẳng làm được gì cả. Chỉ có ký ức về sự phá hủy diễn ra thông qua sangco. Tự thân họ mang đến sự phá hủy. Vợ kịch này được định sẵn. Nó được giải thích. Mọi người đã quên mất người cha đứng sáng tạo. Họ nói Thượng Đế người cha đã đứng sáng tạo. Nhưng họ không biết gì về người. Họ tin rằng người tạo ra thế giới. Người cha nói Ta không tạo ra thế giới. Mà ta thay đổi thế giới. Ta thay đổi thời kỳ sắp này thành thời kỳ vang kia. Ta đến vào thời kỳ chuyện nhau. Và thời kỳ này được nhớ đến. Là thời kỳ hứa hẹn nhất. Thượng Đế là đứng nhân đức. Người mang lại lợi ích cho tất cả. Nhưng Việc người mang lợi ích như thế nào Và lợi ích gì Thì lại không được biết đến. Trong tiếng Anh Họ gọi người là đứng giải thoát. Đứng dầm vắt. Nhưng họ không hiểu ý nghĩa của điều đó. Được bảo rằng Sau khi làm công việc thờ cúng Con sẽ tìm thấy Thượng Đế. Con sẽ nhận được sự cứu rỗi. Con người không thể trao bang sự cứu rỗi cho tất cả. Nếu không thì Tại sao Linh hồn tối cao lại được ca ngợi Như là đứng thanh lọc. Đứng bang tặng sự cứu rỗi cho tất cả. Không ai trong số họ biết về người cha. Họ đều là trẻ mồ côi. Trí tuổi của họ không có tình yêu thương dành cho người cha. Giờ đây người cha có thể làm gì. Người là Chúa Tể. Sinh nhật của người Sipshanti được tổ chức ở Bharat. Người cha nói Ta đến để trao quả trái cho các tiến đồ. Ta chỉ đến Bharat. Để đến chắc chắn ta cần lấy một cơ thể. Không phải là bất cứ chuyện gì sẽ diễn ra thông qua việc truyền cảm hứng. Ta đi vào nơi này Và trao cho con kiến thức này Thông qua cái miệng của người này. Việc này không liên quan gì đến cái miệng của con bò. Ở đây Đây là chuyện liên quan đến cái miệng này. Cái miệng của con người được cầm đến Chứ không phải là cái miệng của con vật. Trí tuổi của họ thậm chí còn không vận hành về điều này. Một mặt họ mô tả về Bharat Cậu sẽ may mắn. Không ai biết bất cứ điều gì. Khi nào thì người đến Hoặc người đến như thế nào. Vì thế người cha ngồi đây và giải thích cho con. Con đã chết. Vì thế con hãy hoàn toàn quên đi con đường thở cúng. Thượng đế Shiva nói Hãy nhớ đến ta. Rồi sau đó tội lỗi của con sẽ được gột bỏ. Chỉ ta là đứng anh lọc. Khi con trở nên thanh khí Ta sẽ đưa mọi người quay trở về. Hãy trao bức thông điệp này đến mọi ngôi nhà. Người cha nói Hãy nhớ đến ta. Và tội lỗi của con sẽ được gột bỏ. Con sẽ trở nên thanh khí. Sự phá hủy chỉ ở ngay trước mặt. Con cầu gọi Ôi đứng thanh lọc. Xin hãy đến. Hãy thanh lọc cho những linh hồn ô trọng. Hãy thiết lập nên vương quốc của Rama. Và giải thoát chúng con khỏi vương quốc của Ravan. Mỗi người các con nỗ lực cho bản thân. Người cha nói Ta đến và giải thoát cho mọi người. Mọi người đều ở trong ngục tù của Ravan nằm thói tực. Ta mang đến sự cứu rỗi cho tất cả. Ta được gọi là đứng loại bỏ đau khổ. Và là đứng ban tặng niềm hạnh phúc. Vương quốc của Rama sẽ ở trong thế giới mới. Trí tuệ của các con như Padava giờ đây thật đầy yêu thương. Trí tuệ của một số người trở nên yêu thương ngay lực tức. Tình yêu thương của những người khác thì được nối kết thật chậm. Một số người chỉ nói Chúng con đừng đột mọi thứ cho người cha. Không ai và chỉ còn lại một đứng duy nhất. Nguồn hỗ trợ cho tất cả chắc chắn là một thường đế. Đây là điều đơn giản nhất. Hãy nhớ đến cha và nhớ đến Chu Ky. Rồi con sẽ trở thành vua và nữ hoàng cao trị toàn cầu. Chakra Vati Đây là ngôi trường để trở thành chủ nhân của thiên đường. Đây là lý do vì sao cái tên vua Chakra Vati đã được đặt. Bằng cách biết về Chu Ky con trở thành Chakra Vati. Chỉ mỗi người cha giải thích điều này. Con sẽ không tranh cãi về điều gì cả. Và con chỉ nói. Hãy quên đi tất cả những điều thuộc về con đường thờ cúng. Người cha nói. Chỉ hãy nhớ đến ta mà thôi. Đây là điều chấn yếu. Nhưng ai là người đổ lực nhanh. Thì đắm chiêm vào việc học này thật nhiều. Nhưng ai thích thú đối với việc học. Thì thức dậy sớm và học. Họ thực hiện công việc thờ cúng. Thì cũng dậy vào sáng sớm. Họ thực hiện công việc thờ cúng. Một cách thôn thanh. Khi ai đó sắp cắt đầu của mình. Người ấy có được linh ảnh. Ở đây ba bà nói. Linh ảnh thật nguy hại. Bằng cách vướng mắt vào việc có linh ảnh. Tiến thức và Yoga này ngưng lại. Thời gian bị lãng phí. Đây là lý do vì sao. Còn không nên thích thú với việc bị thiết. Đấy cũng là căn bệnh nghiêm trọng. Thùng qua đó mà nhà xâm nhập. Giống như phi chiến tranh nổ ra. Phi tiền tức đang được phát. Phía bên kia can thiệp gây nhiễu. Để rồi không ai có thể nghe được. Tức là như vậy mà nhà cũng đặt ra những trở ngại trước mặt mọi người. Bà ấy không để cho con nhớ đến người cha. Được hiểu rằng khi nào thì có trở ngại. Trong vần may của ai đó. Cậu phải kiểm tra xem mà nhà có xâm nhập vào hay không. Và trứng có nói ra bất cứ điều gì trái vến luật hay không. Nếu không thì bà bà sẽ nhanh chóng rút lại vị trí ấy khỏi trứng. Nhiều người nói chỉ nếu như con được trao cho hình ảnh. Con sẽ giao hết cho người toàn bộ của cải tài sản này. Bà bà nói con hãy giữ lấy cho mình đi. Thượng đế cần gì đến phiền của con chứ? Người cha biết rằng bất cứ điều gì có trong thế giới này. Tất cả đều sẽ bị thiêu rụi thành cho. Bà bà có thể làm gì được chứ? Thông qua bà bà, cái hồ được tạo ra từng giọt từng giọt. Con hãy theo những lời chỉ dần của người cha. Hãy mở ra bệnh viện kiêm trường đại học. Nơi mà mọi người có thể đến và trở thành chủ nhân của thế giới. Con phải ngồi trên ba phít vùng đất này. Và làm cho con người bình thường trở thành Narayan. Tự nhiên, đến cả những người với ba phít vùng đất thì cũng không thể được tìm thấy. Người cha nói ta giải thích cốt lõi của mọi kinh sách cho con. Tất cả những kinh sách kia đều thuộc về con đường thờ cúng. Bà bà không nặng mà bất kỳ ai. Với kích này đã được tạo ra sẵn rồi. Điều này chỉ được nói ra để giải thích cho con. Rốt cuộc thì đây vẫn là vờ kịch. Không ai có thể đổ lỗi cho vờ kịch. Ta nói về mặt trời kiến thức và mặt trăng kiến thức. Như họ lại đi lên mặt trăng và tìm kiếm. Có vương quốc nào ở đó không? Người Nhật thì tin vào mặt trời. Họ nói về, trừ đại mặt trời. Rồi sau đó họ ngồi và thơ mặt trời. Họ nhân nước lên cho mặt trời. Vì thế, bà bà đã giải thích cho con rằng. Đừng tranh cãi quá nhiều về bất cứ điều gì. Chỉ nói với họ một điều thôi. Người cha nói rằng, hãy nhớ đến ta. Rồi con sẽ trở nên thanh khiết. Mọi người trong vương quốc của Rabban giờ đây là ô trọng. Nhưng họ không tin bản thân họ là ô trọng. Con à, hãy có vùng đất bình an ở một bên mắt. Và vùng đất hạnh phúc ở mắt bên kia. Con hãy quên đi vùng đất đau khổ này. Con chính là ngọn hải đăng sống. Kể cả trong cuộc trình lãm. Thì cái tên Palat ngọn hải đăng đã được giữ. Tuy nhiên họ không hiểu. Giờ đây con chính là ngọn hải đăng. Ở bên cảng, ngọn hải đăng chỉ đường cho những con tàu. Con cũng chỉ cho mọi người con đường đi đến. Vùng đất giải thoát và giải thoát trong cuộc sống. Khi mọi người đi đến cuộc trình lãm. Con hãy nói với họ với thật nhiều tình yêu thương rằng. Thượng đế, người cha của tất cả là một đến duy nhất. Thượng đế, người cha, dinh hồn tối cao nói. Con hãy nhớ đến ta. Chắc chắn người sẽ nói thông qua một cái miệng. Sự thiết lực diễn ra thông qua Brahma. Vì thế tất cả chúng ta đều là những Brahmacuba và Brahmacumari. Tạo vật được sinh ra thông qua miệng của Brahma. Đến cả những Brahmin đời thường kiên cũng hát lên lời cao ngợi về các con. Những Brahmin tâm linh. Lời chào kính cận gửi đến thanh thần. Gửi đến các Brahmin. Đến cao quý nhất. Là một người cha duy nhất. Người nói ta dạy cho con Rajayuga cao quý nhất. Thùng qua đó con trở thành chủ nhân của cả thế giới. Không ai có thể lấy đi vương quốc kia khỏi con. Vương quốc. Bharat. Bao trừng khắp toàn bộ thế giới. Có rất nhiều lời ca ngợi về Bharat. Con biết rằng giờ đây chúng ta đang thiết lập nên vương quốc ấy. Dựa theo lời Srimat. Aksha. Gửi đến những đứa con dấu yêu ngọt ngào nhất. Đã thất lạc từ lâu. Nay vừa tìm lại được. Đổi nhớ niềm thương. Và lời chào buổi sáng. Từ người mẹ. Người cha. Bharata. Người cha linh hồn. Củi chào những đứa con linh hồn. Trong tâm thực hành. Ý thứ nhất. Để trở thành người nỗ lực nhanh. Con hãy thức thú với việc học này. Thức dậy vào sáng sớm. Và học việc học này. Đừng có ham muốn có linh ảnh. Thời gian sẽ bị lạng phí trong chuyện đó. Ý thứ hai. Nhớ đến vùng đất bình an. Và vùng đất hạnh phúc. Quên đi vùng đất đau khổ này. Đừng tranh cãi với bất kỳ ai. Chỉ đừng đi đến vùng đất giải thoát. Và giải thoát trong cuộc sống. Với tình yêu thương. Lời chúc phúc. Mong con hướng nổi. Và liên tục tan hòa vào. Đại dương hạnh phúc. Với tình yêu thương. Được bảo rằng. Những ai hướng nổi. Thì liên tục hạnh phúc. Những đứa con. Nhận được lời chúc phúc. Và liên tục hướng nổi. Thì tan hòa vào. Đại dương hạnh phúc. Với tình yêu thương. Giống như người cha. Những đứa con của đấng ban tặng hạnh phúc. Cũng trở thành. Người cho tặng hạnh phúc. Chứng phần phát kho báu hạnh phúc. Cho tất cả các linh hồn. Vì vậy. Giờ đây. Con hãy trở nên hướng nổi. Và trở thành pho tử hoàn hảo. Đến mức. Bất kỳ mọi người. Đến với con. Đến cảm nhận nào. Mong muốn của họ. Sẽ được đáp ứng khi họ rời đi. Giống như. Không có gì thiếu. Trong cửa hàng kho báu của người cha. Vì thế. Con cũng phải trở nên. Tôn tràng giống như người cha. Khâu hiểu. Giữ kỳ. Niềm tự hào tông linh của con. Rồi con sẽ không bao giờ. Có cảm nhận. Hãy yêu sự cô tịch. Đón nhận sự thống nhất. Và tập trung. Luôn cố gắng. Giữ cho bản thân con thầm lặng. Nghĩa là. Luôn cố gắng. Giữ mình hướng nổi. Mọi hoạt động. Có thể. Được thực hiện. Một cách. Âm thầm. Nghĩa là. Con có thể làm mọi việc. Trong khi giữ mình hướng nổi. Bằng cách thực hiện. Hoạt động của con. Trong sự hướng nổi. Con sẽ được bảo vệ. Khỏi bất kỳ trợ ngại nào. Con sẽ có thể tiết kiệm. Thời gian. Cũng như suy nghĩ của con. Ở trong cô tịch. Và cùng với điều đó. Con cũng hãy có thật nhiều. Tính cách. Hài hước. Yêu pha trò. Uống. Xa tiệt.