Details
Nothing to say, yet
Big christmas sale
Premium Access 35% OFF
Nothing to say, yet
SAKAMURI ngày 18 tháng 11 năm 2024 Trọng tâm Có ngọt ngào, người cha là vị thời thuốc đông y vị cữu. Người loại bỏ mọi đau khổ của con chỉ với một câu mantra vĩ đại. Câu hỏi, tại sao Ma Ya lại gây ra trợ ngại cho con hết lần này đến lần khác? Câu trả lời, ý thứ nhất, bởi vì con chính là khách hàng lớn nhất của Ma Ya. Khi bà ấy nhận thấy bà ấy đang mất đi khách hàng của mình, bà ấy bày ra trợ ngại ở trên đường của con. Ý thứ hai, khi vị thời thuốc đông y vị cữu trao cho con phương thuốc, mọi bệnh tật liên quan đến Ma Ya bùng phát. Vì thế, con không được e sợ những trợ ngại. Ma Ya sẽ bỏ chạy trước câu mantra. Ôm Shanti Người cha ngồi đây và giải thích cho các con. Con người trở nên tuyệt vọng, liên tục cầu xin bình an tâm trí. Họ nói Ôm Shanti mỗi ngày. Nhưng do họ không hiểu ý nghĩa của câu nói ấy, cho nên họ tiếp tục cầu xin bình an. Thậm chí, họ còn nói, tôi là linh hồn. Có nghĩa là tôi là tĩnh lặng. Lối sống nguyên thủy của chúng ta là tĩnh lặng. Nếu lối sống nguyên thủy của con là tĩnh lặng, thế thì tại sao con cần phải cầu xin nó? Bởi vì do họ không hiểu ý nghĩa của bình an, cho nên họ tiếp tục cầu xin bình an. Con hiểu rằng đây là vương quốc của Ravana. Nhưng con lại không hiểu Ravana là kẻ thù của mọi người trên toàn thế giới nói chung và ở Barat nói riêng. Đây là lý do vì sao họ tiếp tục thiêu đốt hình nộm của Ravana. Liệu có có người nào mà hình nộm của hắn ta bị thiêu đốt từ năm này sang năm khác không? Họ đã thiêu đốt Ravana từ kiếp này đến kiếp khác, từ chiếc kỳ này đến chiếc kỳ khác, bởi vì hắn ta là kẻ thù lớn nhất của con. Mọi người đều bị trói bể vào năm thói tật. Chiếc sinh của mọi người diễn ra thông qua sự tha hóa, suy đổi. Vì thế, đây là vương quốc của Ravana. Vào lúc này có đau khổ vô hạn. Ai chịu trách nhiệm cho đau khổ này? Chính là Ravana. Không ai biết nguyên nhân gây ra đau khổ. Vương quốc này thuộc về Ravana. Hắn ta là kẻ thù lớn nhất của mọi người. Người ta làm ra hình nộm của Ravana vào mỗi năm và đốt hình nộm ấy. Ngày qua ngày, người ta làm ra những hình nộm lớn hơn. Đau khổ cũng tiếp tục gia tăng. Không ai trong số những hiền triết vĩ đại, các ánh nhân, những linh hồn vĩ đại, những nhà cai trị, biết được rằng Ravana, kẻ mà họ tiếp tục thiêu đốt hình nộm của hắn ta vào mỗi năm, chính là kẻ thù của họ. Thật ra, họ tổ chức lễ hội này với niềm hạnh phúc. Họ nghĩ rằng Ravana đã chết và họ đã trở thành chủ nhân của Lanka, vương quốc của Ravana. Tuy nhiên, họ không trở thành chủ nhân, họ tiêu tốn rất nhiều tiền cho lễ hội ấy. Người cha nói, ta đã cho cho con vô số cụ cải. Con đã nằm mất, toàn bộ cụ cải ấy đi đâu rồi? Vào lúc diễn ra lễ Dasara, lễ đốt hình nộm của Ravana, họ tiêu tốn hàng trăm ngàn rupee. Điều đó cho thấy rằng Ravana bị kết liễu và Lanka sau đó được lấy lại. Nhưng không ai hiểu được tại sao họ lại thiêu đốt Ravana. Vào lúc này, mọi người đều ở trong ngục tù của các thói tật. Bởi vì họ trở nên thật bất hạnh, cho nên họ thiêu đốt Ravana trong suốt nửa chu kỳ. Họ hiểu rằng họ đã trở nên thật bất hạnh trong vương quốc của Ravana, nhưng họ không hiểu nằm thói tật thì không tồn tại trong thời kỳ vang. Việc thiêu đốt Ravana thì không tồn tại ở đó. Nếu con hỏi họ khi nào họ bắt đầu tổ chức lễ hội kia, họ trả lời rằng nó đã tiếp diễn từ lúc bắt đầu của thời gian. Con hãy hỏi họ khi nào thì lễ Raksabandhan bắt đầu. Họ trả lời rằng nó đã tiếp tục từ lúc bắt đầu của thời gian. Tất cả những điều này đều phải được hiểu, chuyện gì đã xảy ra đối với trí tuệ của con người. Trí tuệ của con người không giống như con vật và cũng chẳng giống như con người. Nó thật vô dụng. Họ không hiểu về thiết đường. Họ nghĩ rằng Thượng Đế đã tạo ra thế giới này. Tuy nhiên, họ vẫn nhớ đến Thượng Đế vào lúc đau khổ. Họ nói Hội Thượng Đế xin hãy giải thoát cho chúng con khỏi đau khổ này. Tuy nhiên, không thể có niềm hạnh phúc trong thời kỳ sắc. Chắc chắn họ phải trải nghiệm đau khổ. Họ phải đi xuống cái thang. Người cha giải thích tất cả bí mật về mọi điều từ lúc bắt đầu của thế giới mới đến lúc kết thúc của thế giới cũ. Khi người đến với các con, người nói rằng chỉ có một phương thuốc duy nhất sẽ chịu trị cho mọi loại đau khổ. Người là vị Thầy Thuốc Đông Y Vịnh Cửu. Người giải thoát con khỏi mọi loại đau khổ cho suốt 21 kiếp. Ở đây, các Thầy Thuốc Đông Y bản thân họ cũng mắc bệnh. Đứng ấy là vị Thầy Thuốc Đông Y Vịnh Cửu. Con cũng hiểu rằng có đau khổ vô hạn và hạnh phúc vô hạn. Người cha trao cho con niềm hạnh phúc vô hạn. Ở đó không có tên gọi hay dấu dất nào của đau khổ. Phương thuốc này thì chỉ để trở nên hạnh phúc. Con chỉ cần nhớ đến ta rồi con sẽ trở nên thanh khí và hoàn toàn thanh khí sátopratam. Mọi đau khổ của con đều sẽ được loại bỏ. Sau đó sẽ không có gì ngoài niềm hạnh phúc. Cũng được nhớ đến rằng người cha là đứng loại bỏ đau khổ và là đứng ban tặng niềm hạnh phúc. Người loại bỏ mọi đau khổ của con cho suốt nửa chư kỳ. Con chỉ phải xem con là linh hồn và nhớ đến cha. Đây là vợ kịch về linh hồn và cơ thể. Linh hồn vô thể là bức nhiệt. Cơ thể hiểu hình thì có thể bị hoài nhiệt. Toàn bộ vợ kịch là về điều này. Người cha nói, giờ đây con hãy quên đi tất cả các mối quan hệ thuộc về cơ thể, bao gồm cả cơ thể của con. Trong khi đang sống trong nhà của con, con hãy có ý tức rằng giờ đây con phải quay trở về nhà. Những người ô trọc không thể quay trở về nhà. Vì thế, con hãy liên tục chỉ nhớ đến ta, rồi con sẽ trở nên hoàn toàn thanh khí. Người cha có phương thuốc. Ta cũng nói với con rằng, chắc chắn Ma Ya sẽ đặt ra trợ ngại trên đường của con. Con là khách hàng của Ma Ya. Bởi vì Ma Ya đang mất đi khách hàng của mình, cho nên chắc chắn bà ấy trở nên phiền muộn. Người cha giải thích, kỹ thức này là việc học của con, không phải là phương thuốc. Phương thuốc của con đã là cuộc hành hương tưởng nhớ, nếu con liên tục đổ lực để ở trong sự tưởng nhớ đến ta. Bằng cách nhận lấy phương thuốc này, mọi đau khổ của con sẽ được loại bỏ. Trên con đường thờ cúng, có nhiều người tiếp tục nhận niệm câu mantra này, hoặc câu mantra khác, hoặc là tên của drama. Họ được ngô ru của họ truyền cho câu mantra, bảo họ rằng hãy nhận niệm câu mantra này bao nhiêu lần trong một ngày. Điều đó còn được biết đến như là, lần trang hạc, niệm tên của drama. Đó là trao tặng cúng dường dưới cái tên của drama. Có nhiều tổ chức như thế, họ tiếp tục nhận niệm tên drama. Họ giữ mình bận rộn, vì thế họ không tranh cãi với nhau, thậm chí nếu như ai đó can thiệp vào họ và nói với họ, thì họ sẽ không phản hồi. Tuy nhiên, có rất ít người làm như thế. Người cha nói rằng, không cần phải nói drama, drama, lớn đến như thế ở đây. Còn có vị tùng niệm vô thanh ở đây. Con chỉ cần tiếp tục nhớ đến người cha. Người cha nói, ta không phải làm drama, drama tiếp tục về thế kỷ ba. Người ấy là drama, có vương quốc kia. Con không phải nhận niệm tên của drama. Người cha giải thích, trong khi rào giảng tất cả những điều đó trên con đường thở cúng và thực hiện công việc thở cúng, thì con đã tiếp tục đi xuống cái thang. Bởi vì tất cả những điều như thế là không đúng. Chỉ một người cha là đúng đắn. Người ngồi đây và giải thích cho con, đây là trò chơi mê cung. Khi con nhớ đến người cha, đúng mà con nhận được của thư kế vô hạn tư người. Gương mặt của con tiếp tục tỏa sáng lấp lánh. Gương mặt của con bừng nở trong niềm hạnh phúc và có nụ cười liên tục trên đôi môi con. Con hiểu rằng con sẽ trở thành gì bằng cách nhớ đến cha. Mọi đau khổ của con sẽ được loại bỏ trong suốt nửa chu kỳ. Không phải là ba ba sẽ có lòng nhân từ đối với con. Không phải như thế. Con phải hiểu rằng, con càng nhớ đến người cha, con sẽ càng trở nên hoàn toàn thành phít. Satopradana, Lakshmi và Narayan, chủ nhân của thế giới, có gương mặt vui tươi. Con phải trở nên giống như họ. Khi con nhớ đến người cha vô hạn, thì có niềm hạnh phúc từ bên trong. Về việc biết rằng con đang trở thành chủ nhân của thế giới một lần nữa. Các con, những linh hồn, sau đó mang theo những tâm ứng hạnh phúc này theo cùng với con. Rồi những tâm ứng này dần dần giảm đi. Vào lúc này, Maya quấy rời con rất nhiều. Maya cố gắng khiến cho con quên từng nhớ đến ta. Con sẽ không thể có gương mặt vui tươi liên tục. Con sẽ bị tắt nhẹn về điểm này hoặc điểm kia. Khi người ta ngã bệnh, thì họ được bảo hãy nhớ đến Sipapa. Nhưng Sipapa là ai? Không ai biết được. Vì vậy, họ sẽ nhớ đến người với sự hiểu biết nào đây? Tại sao họ lại nhớ đến người? Con hiểu rằng con sẽ thay đổi từ hoàn toàn ố trọng Tabu Pradhan thành hoàn toàn thanh phí Satu Pradhan bằng cách nhớ đến cha. Thẳng thần tương la hoàn toàn thanh phí Satu Pradhan. Đó được gọi là thế giới thẳng thần. Đó không được gọi là thế giới của con người. Cầm tư con người không được sử dụng ở đó. Được bảo rằng, thẳng thần nào đó, đó là thế giới của thẳng thần. Còn đây là thế giới của con người. Tất cả những khiến cảnh này phải được hiểu. Chỉ người cha giải thích những điều này. Người còn được biết đến với là đại dương kiến thức. Người cha tiếp tục trao nhiều lời giải thích khác nhau. Tự nhiên cuối cùng, người cha có mantra vĩ đại. Bằng cách nhớ đến cha, con sẽ trở nên hoàn toàn thanh phí Satu Pradhan và mọi đau khổ của con sẽ được loại bỏ. Con trở thành thánh thần gấp đây một chư kỷ. Tính cách của con đã từng giống như tính cách của thánh thần. Không ai trong thời kỳ vàng nói bất cứ điều gì sai trái. Họ không thực hiện bất kỳ hành động nào như thế. Đó là thế giới thánh thần. Còn đây là thế giới con người. Có sự khác biệt. Người cha ngồi đây và giải thích điều này. Con người nghĩ rằng thế giới thánh thần đã tồn tại cách đây hàng trăm nghìn năm. Giờ đây không ai sẽ được gọi là thánh thần. Thánh thần thì thanh khí và trong sạch. Thánh thần được gọi là linh hồn vĩ đại. Con người bình thường thì không thể được trao cho tức hiệu ứng. Đây là thế giới của Ravana. Ravana là kẻ thù lớn nhất của con. Không có kẻ thù nào khác giống như Ravana. Mỗi năm, con thư đốt hình động của Ravana. Nhưng không ai biết hắn ta là ai. Hắn ta không phải là con người. Hắn ta tự trưng cho năm thói giật. Đây là lý do vì sao. Thánh thần được gọi là vương quốc của Ravana. Đây là vương quốc của năm thói giật. Mọi người đều có năm thói giật này. Vợ kịch được đình sáng nay là về sự thà hóa suy đổi và sự cứu rỗi. Người cha đã giải thích cho con về khoảng thời gian của sự cứu rỗi, v.v. Người cũng đã giải thích về sự thà hóa suy đổi. Con chính là người đi lên thật cao. Và con cũng là người ngã xuống. Kiếp sinh của Shiva và kiếp sinh của Ravana thì chỉ được tổ chức ở Bharat. Trong suốt nửa chư kỳ, đó là thế giới của những vị thần. Thế giới của Lakshmi và Narayan, thế giới của Ravana và Sita. Giờ đây con biết tự sử của mỗi người. Toàn bộ những nơi ca ngợi đều liên quan đến con. Chính con được tôn thờ vào ngày lễ Napratri, chính đêm của chính nữ thần. Con là người mang đến sự thiết lập nên thiên đường. Con thay đổi thế giới bằng các theo stream map. Vì thế, con phải theo stream map một cách đầy đủ. Mỗi người các con tiếp tục nỗ lực theo thứ hạn. Thiên đường tiếp tục được thiết lập. Không có chuyện đánh nhau ở đây. Giờ đây con hiểu rằng thời kỳ chuyển giao hứa hẹn nhất này hoàn toàn khác biệt. Đây là lúc kết thúc của thế giới cũ này và lúc bắt đầu thế giới mới kia. Người cha đến để thay đổi thế giới cũ này. Người giải thích rất nhiều cho con, nhưng nhiều người các con lại quên đi. Sau khi chúng ta bài giảng thì chúng nhớ đến mọi điều. Nghĩ về những điểm kiến thức mà lẽ ra chúng nên đề cập đến. Sự thiết lập nên thiên đường sẽ diễn ra y như thế. Giống như nó đã diễn ra vào chương kỳ trước. Mỗi người các con sẽ đạt được cùng vị trí mà con đã đạt được trước kia. Con không nhận vị trí như nhau. Có những người sẽ đạt được vị trí cao nhất và có những người sẽ đạt được vị trí thấp nhất. Khi những đứa con đặc biệt tiến bộ hơn, chúng sẽ cảm nhận được thật nhiều. Người nào sẽ trở thành người hồ của người giàu có, người nào sẽ trở thành người hâu của gia đình hoàng tục, người nào sẽ trở thành người thật giàu có và thỉnh thoảng được mời bởi gia đình hoàng tục. Họ sẽ không mời hết mọi người, không phải mọi người đều có thể nhìn thấy gương mặt của những người trong dòng dõi hoàng gia. Người cha giải thích thông qua miệng của Brahma, không phải mọi người đều có thể nhìn thấy người. Con đã trở nên thanh khí và giờ đây con đã đến trước mặt Ba Ba. Những gì xảy ra đó là những người ô trọc ghê đến và ngồi ở đây. Bằng cách nghe được một chút thì chúng cũng trở thành thánh thần. Kể cả khi chúng chỉ nghe được một chút thôi thì cũng sẽ có tác động. Nếu chúng không nghe thì chúng sẽ không đến. Vì thế điều chính yếu mà người cha nói đó là Man Madapa. Toàn bộ đau khổ của con đang được loại bỏ chỉ bằng câu mantra này Man Madapa. Người cha nói như này rồi sau đó trong vai trò là người thời người nói Madhyashipha. Đồng ý là người cha, người thời và là guru. Khi con nhớ đến cả ba vai trò trạng thái của con trở nên thật vui tươi. Người cha dạy cho con rồi sau đó người trở thành đứng đưa con quay trở về cùng với người. Con nên nhớ đến người cha như thế thật nhiều. Không ai trên con đường thờ cũng biết về người cha. Họ chỉ biết rằng người là Thượng Đế và tất cả chúng ta đều là anh em trai với nhau. Con người không biết họ sẽ nhận được gì từ người cha. Giờ đây con hiểu rằng có một người cha và tất cả các con đều là con của người. Rằng tất cả các con đều là anh em trai với nhau. Đây là khí cảnh vô hạn. Trong vai trò là người thời, người dạy cho tất cả các con. Rồi sau đó người làm cho tất cả các con thành toán mọi tài khoản nghiệp của mình và đưa con quay trở về nhà. Con phải rời khỏi thế giới dơ bẩn này và trở về nhà. Bà ta làm cho con trở nên xứng đáng để đi đến thế giới mới kia. Nhưng ai trở nên xứng đáng thì là người đi vào thời kỳ vang, tạch xa. Người đến, những đứa con dấu yêu, ngọt ngào nhất, đã thất lạc từ lâu, nay vừa tìm lại được. Đồ nhớ, niềm thương, và lời chào buổi sáng từ người mẹ, người cha, bác đa đa, người cha linh hồn, cuối chào những đứa con linh hồn. Trọng tâm thực hành Ý thứ nhất để duy trì trạng thái ổn định và vui tươi. Con hãy nhớ đến ba ba trong cả ba hình thể, người cha, người thầy và Phát Guru. Hãy làm đây cho bản thân tâm ứng hạnh phúc ở đây. Hãy để cho gương mặt của con liên tục tỏa sáng lấp lắng với nhận thức về của thừa kế của con. Ý thứ hai, theo suy mắt và làm công việc phục vụ thay đổi cả thế giới, giải thoát cho mọi người khỏi việc bị trói bẫy vào năm thói tật. Con phải trao đi lời giới thiệu về lối sống nguyên thủy của bản thân. Lời chúc phúc Mong con là thiên thần được yêu thương bởi tất cả. Có ảnh nhìn và cảm nhận yêu thương dành cho tất cả. Khi con người nhìn thấy thiên thần trong giấc mơ của họ, họ thật hạnh phúc. Thiên thần là người được yêu thương bởi tất cả. Thiên thần không phải là người có tình yêu dưới mạng, mà là người có tình yêu bao la, vô hạn. Không chỉ yêu thương người yêu thương mình, mà sẽ yêu thương tất cả. Cho dù linh hồn có như thế nào, hãy để ảnh nhìn và cảm nhận của con tràn chứa tình yêu thương. Để con được biết đến như là trở nên đáng yêu đối với tất cả. Thậm chí, nếu ai đó có thóa mạng con hay ghét bỏ con, hay chỉ có cảm nhận yêu thương và nhận đứt dành cho người ấy, bởi vì khi đó linh hồn kia đang bị ảnh hưởng. Khẩu hiệu Nhưng ai có đầy đủ mọi thành quả thì liên tục vui tươi và hạnh phúc vì họ có vật may hạnh phúc. Úm-sa-ti.