Home Page
cover of sakar murli 17 08 2024
sakar murli 17 08 2024

sakar murli 17 08 2024

Murli VNMurli VN

0 followers

00:00-28:09

Nothing to say, yet

Podcastspeechspeech synthesizernarrationmonologueclicking
1
Plays
0
Downloads
0
Shares

Audio hosting, extended storage and much more

AI Mastering

Transcription

Sakamori ngày 17 tháng 8 năm 2024 Trọng tâm Con ngọt ngào, đừng có tình yêu dành cho cơ thể có thể bị hoại diệt, mà hãy có tình yêu dành cho người cha bất diệt, rồi con sẽ được giải thoát khỏi việc khóc lóc. Câu hỏi, tình yêu sai trái là gì? Và hệ quả của nó là gì? Câu trả lời, gắn kết đối với cơ thể bị hoại diệt, nghĩa là có tình yêu sai trái. Nhưng ai gắn kết với những điều có thể bị hoại diệt thì khóc lóc. Có khóc lóc do ý thức cơ thể. Trong thời kỳ vang, tất cả đều ý thức linh hồn, vì thế không có khóc lóc, nhưng ai khóc thì mất hết. Giờ đây, những đứa con bất diệt của người cha bất diệt nhận được những lời dạy la, trở nên ý thức linh hồn, rồi con sẽ được giải thoát khỏi việc khóc lóc. Ôn sạc tiệt, chỉ các con mới biết rằng linh hồn là bất diệt, và người cha cũng là bất diệt. Vậy thì con nên yêu thương ai đây? Những linh hồn bất diệt. Chỉ có cái gì mà bất diệt thì nên được yêu thương. Con người không nên yêu thương cơ thể có thể bị hoại diệt. Toàn bộ thế giới đều có thể bị hoại diệt. Mọi thứ thì đều có thể bị hoại diệt. Cơ thể này cũng có thể bị hoại diệt, trong khi linh hồn là bất diệt. Tình yêu thương dành cho linh hồn thì đó là bất diệt. Linh hồn thì không bao giờ chết đi. Đây được gọi là đúng đắn. Người cha nói con đã trở nên sai trái. Thật ra, linh hồn bất diệt thì nên có tình yêu thương dành cho đứng bất diệt. Con có tình yêu thương dành cho cơ thể có thể bị hoại diệt. Đây là lý do vì sao con kết thúc trong sự khóc thang. Con không có tình yêu thương dành cho linh hồn bất diệt. Do có tình yêu thương dành cho đối tượng có thể bị hoại diệt, cho nên con phải khóc. Còn giờ đây, con xem con là linh hồn bất diệt. Vì vậy, không có chuyện khóc lóc, bởi vì con ý thức linh hồn. Vì vậy, giờ đây người cha đang làm cho con trở nên ý thức linh hồn. Bằng cách ý thức cơ thể thì con khóc lóc. Con khóc vì cơ thể có thể bị hoại diệt. Con hiểu rằng linh hồn thì không bao giờ chết đi. Người cha nói, con hãy xem mình là linh hồn. Vì vậy, con chính là linh hồn bất diệt. Là những đứa con bất diệt của người cha bất diệt. Con không cần phải khóc. Linh hồn cởi bỏ cơ thể, ra đi và nhiễn phần vai khác. Đây là vợ kịch. Tại sao con lại gắn kết với cơ thể? Hãy ngắt kết nối trí tuệ yoga của con khỏi cơ thể của con và tất cả những mối quan hệ liên quan đến cơ thể. Xem con là linh hồn bất diệt. Linh hồn thì không bao giờ chết. Và cũng được nhớ đến rằng, những ai khóc thì bất sạch. Bằng cách trở nên ý thức linh hồn, con sẽ trở nên vĩnh đáng. Vì vậy, người cha đến và làm cho con trở nên ý thức linh hồn, tư ý thức cơ thể. Người nói, con đã quên hết mọi điều như thế nào? Con đã phải kêu khóc từ kiếp này đến kiếp khác. Giờ đây, con đang được trao cho những lời dạy để trở nên ý thức linh hồn một lần nữa. Rồi sau đó, con sẽ không bao giờ khóc. Đây là thế giới của những giọt nước mắt, trong khi kia là thế giới của tiếng cười. Đây là thế giới của đau khổ, trong khi kia là thế giới của niềm hạnh phúc. Người cha trao cho con những lời dạy theo cách thật dễ thương. Những đứa con bất diệt của người cha bất diệt đang nhận được những lời dạy. Những người kia thì ý thức cơ thể, và họ trao những lời dạy trong khi chỉ nhìn vào cơ thể. Họ khóc khi họ nhớ đến cơ thể. Họ thấy rằng cơ thể kia đã bị hủy đi. Thế thì nhớ đến cơ thể ấy có lợi ích thế nào đây? Con sẽ nhớ đến cho cốt ư. Điều bất diệt nghĩa là linh hồn ra đi và nhận lấy cơ thể khác. Con biết rằng những ai thực hiện hành động tốt thì cũng nhận được cơ thể tốt. Một số người nhận được cơ thể định tật trâm trọng. Chuyện đó cũng là theo nghiệp của họ. Không phải là nếu họ đã thực hiện hành động tốt thì họ sẽ đi lên trên kia. Không. Không ai có thể đi lên trên kia. Nhưng ai đã thực hiện hành động tốt thì sẽ được gọi là tốt và họ sẽ nhận được kiếp sinh tốt. Nhưng họ vẫn phải đi xuống. Con biết chúng ta đi lên như thế nào. Mặc dù ai đó có thể trở thành Mahatma, linh hồn vĩ đại, bằng cách thực hiện hành động tốt. Nhưng các cấp độ của người ấy vẫn sẽ tiếp tục giảm. Người cha nói, cho dù có như thế thì họ vẫn nhớ đến Thượng Đế và thực hiện hành động tốt. Vì vậy ta trao cho họ niềm hạnh phúc tạm thời. Tuy nhiên họ vẫn phải đi xuống cái thang. Có lẽ họ có được tên tuổi tốt. Nhưng mọi người ở đây thậm chí không thể nào phân biệt được giữa hành động tốt và hành động xấu. Nhưng ai có huyền thuộc thì được trao cho rất nhiều sự tùn kính. Người ta phát điên lên chạy đuổi theo sau họ. Tất cả những chuyện đó đều là ưu mê. Chẳng hạn như người nào đó bổ thí, cúng dường, làm tư thiện một cách gián tiếp hoặc xây nhà nghỉ dành cho người đi hành hương, Dharamsala, hoặc là bệnh viện. Thế thì chắc chắn người ấy sẽ nhận được sự đền đáp cho việc làm đó trong kiếp tiếp theo của mình. Họ cũng nhớ đến người cha. Mặc dù họ phị bán người khác, nhưng họ vẫn cho đi dưới cái tên của Thượng Đế. Tuy nhiên do ưu mê cho nên họ không biết điều gì cả. Họ nhớ đến Thượng Đế và thờ Rudra. Họ xem Rudra là Thượng Đế. Họ tạo ra ngọn lửa hiến tế cho Rudra. Họ thờ Shiva hoặc Rudra. Người cha nói, họ tôn thờ ta nhưng lại nhìn vào cái thứ mà họ tạo ra và tất cả những gì họ làm với sự không hiểu biết. Có nhiều guru cho con người, cũng như có nhiều con người vậy. Khi những chiếc lá mới và những canh nhánh xuất hiện trên cái cây thì chúng trông thật xinh đẹp. Do hoàn toàn thanh khí cho nên họ mới được ca ngợi. Người cha nói, đây là thế giới của những người có tình yêu thương dành cho những thứ có thể bị hoài diệt. Một số người thì có nhiều tình yêu thương đến mức cứ như thế họ phát rồ cả lên vì sự gắn kết. Kể cả những dân nhân quan trọng cũng phát rồ lên vì sự gắn kết. Bởi vì phụ nữ không có kiến thức này. Khi họ trở thành quá phụ thì họ khóc lóc thật nhiều trong sự nhớ nhung đến cơ thể có thể bị hoài diệt kia. Giờ đây con xem con là linh hồn và con nhìn người khác như là linh hồn. Vì vậy không có một chút xíu đau khổ nào. Việc học được bảo là nguồn thu nhập. Cũng có mục tiêu và mục đích trong việc học. Tuy nhiên việc học kia thì chỉ cho một kiếp mà thôi. Người ta nhận được lương từ chính phủ. Họ học rồi sau đó họ làm ăn kinh doanh. Chỉ sau đó họ mới nhận được tiền. Ở đây đây là điều mới mẻ. Con sẽ làm đây tạp về của con với những viên ngọc kiến thức này như thế nào. Linh hồn hiểu rằng bà bà đang trao cho chúng ta khò bẩu bất diệt là kiến thức này. Thượng đế đang dạy cho con. Vì vậy chắc chắn người sẽ làm cho con trở thành những vị thần. Tuy nhiên sai khi xem Lakshmi và Narayan là những vị thần tối thường. Giờ đây con biết khi chúng ta trở nên ý thức cơ thể thì trí tuệ của chúng ta trở nên tha hóa, suy đổi đến mức. Cứ như thế trí tuệ của chúng ta trở nên giống như trí tuệ của con vật vậy. Người ta chăm sóc cho những con vật thật kỹ. Công việc phục vụ của con người thì chẳng là gì cả. Những con ngựa đua thì được chăm sóc hết sức kỹ lưỡng. Con hãy nhìn vào tình trạng của mọi người ở đây. Họ chăm sóc cho chó với thật nhiều tình yêu thương, thậm chí còn để cho chúng liếm họ nữa. Thậm chí họ còn để cho những con vật đi ngủ cùng với họ. Con hãy nhìn xem tình trạng của thế giới đã trở nên như thế nào. Công việc kinh doanh này không tồn tại ở đó trong thời kỳ vàng. Vì thế người cha nói, con ơi, Maya, Ravan đã làm cho con trở nên sai trái. Đây là vương quốc sai trái. Con người thì sai trái. Vì thế cả thế giới đều trở nên sai trái. Con hãy nhìn xem có bao nhiêu sự khác biệt giữa thế giới đúng đắn và thế giới sai trái này. Con hãy nhìn vào tình trạng của thời kỳ sát. Ta đang thiết lập lên thiên đường. Vì vậy, Maya cũng cho con thấy thiên đường của bà ta. Bà ta cám dỗ con. Có nhiều cụ cải, giả tạo. Người ta tin rằng họ đang ngồi trong thiên đường ở đây. Không có những tòa nhà cao điểm hàng trăm tầng trong thiên đường. Con hãy nhìn xem người ta trang trí cho những tòa nhà như thế nào. Thậm chí ở đó còn không có tòa nhà hai tầng. Có rất ít người ở đó. Con sẽ làm gì với thật nhiều đất đai đây? Ở đây người ta đánh nhau và tranh cãi quá nhiều vì đất đai. Còn ở đó, toàn bộ đất đai đều thuộc về con. Có sự khác biệt như ngày và đêm. Kỳ lạ, những người cha đời thương còn đứng này là người cha vượt thoát. Người cha vượt thoát thì không trao điều gì cho các con đây. Con đã thực hiện việc làm thờ cúng trong suốt nửa chu kỳ. Người cha nói với con một cách rõ ràng rằng. Con không nhận được sự giải thoát bằng cách làm như thế. Nghĩa là con không thể nào gặp gỡ ta thông qua việc làm thờ cúng ấy. Con gặp ta trong vùng đất giải thoát. Ta cứ ngủ trong vùng đất giải thoát. Và con cũng cứ ngủ trong vùng đất giải thoát. Sau đó con đi đến thiên đường từ nơi đó. Ta không ở trong thiên đường. Điều này cũng ở trong vợ kịch. Rồi sau đó nó sẽ lặp lại y như thế. Con sẽ quên đi kiến thức này. Kiến thức này sẽ biến mất. Làm thế nào có thể có kiến thức ghi ta này cho đến khi thời kỳ chuyển giao đến? Toàn bộ kinh sách tồn tại đều là kinh sách thuộc về con đường thờ cúng. Giờ đây con đang lắng nghe kiến thức này. Ta là hạt giống, là đại dương kiến thức. Ta không để cho con làm bất cứ điều gì. Thậm chí, không để cho con phụ phục dưới chân của ta. Con sẽ phụ phục dưới chân của ai đây? Shepapa đâu có chân. Đó sẽ là phụ phục dưới chân của Brahma. Ta là nô lệ của con. Người được bảo người là đứng vô thể, đứng không có cái tôi. Tuy nhiên chỉ khi người đến đây để hành động thì người mới được bảo là không có cái tôi. Người cha trao cho con thật nhiều kiến thức này. Đây là việc trao tặng những viên ngọc kiến thức bất diệt, rồi sau đó con nhận nhiều bao nhiêu. Điều đó tùy thuộc vào con. Hãy tiếp tục nhận lấy những viên ngọc kiến thức bất diệt, rồi sau đó trao tặng những viên ngọc kiến thức này cho người khác. Người ta nói về những viên ngọc răng. Mỗi một viên ngọc trị giá hàng trăm ngàn. Chỉ một người cha trao cho con mưu triệu trong mỗi bước đi. Con phải chú ý thật nhiều trong việc làm công việc phục vụ. Những bước đi của con là những bước đi hành hương tượng nhớ. Con trở nên bất tử thông qua cuộc hành hương tượng nhớ. Ở đó không có đổi sợ chết. Con cởi bỏ cơ thể và nhận lấy cơ thể khác. Con đã nghe câu chuyện về vị vua chinh phục sự gắn kết. Người cha ngồi đây và giải thích cho con. Giờ đây người cha đang làm cho con trở nên như thế. Điều này thì liên quan đến thời gian hiện tại. Người ta tổ chức lễ Raksabandhan. Đó là biểu tượng về thời gian nào. Khi nào thì Thượng Đế nói con hãy trở nên thanh khí. Con người thì biết gì. Khi nào thế giới cũ tồn tại và khi nào thì thế giới mới tồn tại. Không ai biết được điều đó. Chắc chắn họ nói rằng bây giờ là thời kỳ sát. Người ta nói rằng đó là thời kỳ vang. Nhưng không phải là vào lúc này. Họ cũng tin vào kiếp tái sinh. Họ nói về 8,4 triệu kiếp. Vì thế điều đó chắc chắn có nghĩa là kiếp tái sinh. Mọi người đều nhớ đến người cha. Vô thể. Người là người cha của tất cả các linh hồn. Chỉ có người đến và giải thích cho con. Có nhiều người cha đời thương. Thậm chí con vật cũng là cha đối với con cái của chúng. Con sẽ không nói về, đứng ý rằng người là người cha của những con vật. Trong thời kỳ vang không có rác rưỡi. Con người như thế nào thì đồ nội thất của họ cũng như thế. Ở đó thậm chí chim chóc vần vần đều là hạng nhất và xinh đẹp. Mọi thứ ở đó đều thật tốt, thật hay. Trái cây ở đó rất ngọt và to. Và tất cả những thứ đó đi đâu mất rồi. Sự ngọt ngào không còn nữa. Thay vào đó lại có sự cay đắng. Khi con trở thành hạng ba thì mọi thứ khác cũng trở thành hạng ba. Thời kỳ vang là hạng nhất. Vì vậy mọi thứ con nhận được ở đó cũng là hạng nhất. Trong thời kỳ sắc mọi thứ đều là hạng ba. Mọi điều đều trải qua trạng thái thanh khí, bản thanh khí và ô trọng. Không có niềm vui thoả ở đây. Linh hồn thì hoàn toàn ô trọng. Vì vậy cơ thể cũng là hoàn toàn ô trọng. Giờ đây con có kiến thức này. Có sự khác biệt như ngày và đêm giữa thời gian ấy và lúc này. Người cha đang làm cho con trở nên thật hứng thường. Con càng nhớ đến người, con sẽ càng nhận được cả sức khỏe và cuộc cãi. Con cần đến điều gì khác nữa đây? Nếu con không có cả hai điều này thì sẽ không có hạnh phúc. Chẳng hạn như nếu con có sức khỏe mà lại không có cuộc cãi thì điều đó hiệu ích thế nào đây? Được nhớ đến rằng nếu con có tiền con hãy đi chu chu đây đó. Những đứa con hiểu rằng bà Rát từng là con chiếu xe vàng. Giờ đây vàng ở đâu rồi? Vàng, bạc và đồng đã ra đi. Giờ đây chẳng còn gì ngoài giấy. Con sẽ nhận được tiền từ đâu nếu như giấy bị cuốn trôi theo dòng nước. Vàng thì rất nặng. Nó ở đâu thì nó cứ ở đó. Thậm chí lửa cũng không thiêu rụi được vàng. Vì vậy ở đây mọi thứ đều gây ra đau khổ. Không điều gì trong số những điều này tồn tại ở đó. Vào lúc này có đau khổ vô hạn ở đây. Người cha đến khi có đau khổ vô hạn. Ngày mai sẽ có niềm hạnh phúc vô hạn. Bà bà đến và dạy cho con vào mỗi chú kỳ. Đây không phải là điều mới. Con nên giữ mình hạnh phúc. Con chẳng có gì ngoài hạnh phúc. Đây là trạng thái vào khoảnh khắc sau cùng. Con hãy hỏi các gốc và gốc ti về niềm vui siêu giác quan. Vào lúc cuối con sẽ hiểu mọi điều thật tốt. Chỉ người cha nói với con. Bình an đích thực là gì? Con đạt được của thừa kế là bình an từ người cha. Mọi người đều nhớ đến người. Người là đại dương bình an. Người cha giải thích ai có thể đến với người. Tùng giáo nào đó đến vào thời điểm nào đó, họ không thể đi đến thiên đường. Nhiều hiện triết thẳng nhân giờ đây đã xuất hiện. Vì thế họ được ca ngợi. Bởi vì họ là thanh khí, cho nên chắc chắn họ sẽ được ca ngợi. Những linh hồn ấy chỉ vừa với đi xuống. Những linh hồn cũ xưa hơn thì không thể nào được ca ngợi nhiều đến vậy. Họ đã trải nghiệm niềm hạnh phúc và đã trở nên hoàn toàn ô trọng. Rất nhiều guru khác nhau tiếp tục xuất hiện. Không ai biết về cái cây vô hạn này. Người cha giải thích. Có nhiều sự mở rộng của thừa cúng như là sự tỏa rộng của cái cây, trong khi kiến thức này hạt giống thì còn rất nhỏ. Thừa cúng diễn ra trong nửa chư kỷ, trong khi kiến thức này thì chỉ trong một kiếp cuối cùng này mà thôi. Con nhận được kiến thức này và con trở thành chủ nhân trong suốt nửa chư kỷ. Thừa cúng kết thúc và nó trở thành ngay. Giờ đây con đang trở nên luồn luồn vui tươi. Đây được gọi là tổng vẽ số bất diệt từ Thượng Đế. Con phải nỗ lực vì điều này. Có thật nhiều sự khác biệt giữa tổng vẽ số thuộc về Thượng Đế và tổng vẽ số thuộc về quỷ. Ách sa! Gửi đến những đứa con dấu yêu ngọt ngào nhất, đã thoát lạc từ lâu, nay vừa tìm lại được. Nỗi nhớ, niềm thương và lời chào buổi sáng từ người mẹ, người cha, bác đa đa, người cha linh hồn, cuối chào những đứa con linh hồn. Trong tâm thực hành, ý thứ nhất, con kiếm được muôn triệu trong mỗi bước tượng nhớ. Bằng cách làm điều này, con đạt được vị trí bất tử. Hãy trao tặng những viên ngọc kiến thức bất diệt mà con nhận được từ người cha. Ý thứ hai, ý thức linh hồn và trải nghiệm niềm hạnh phúc vô hạn. Gỡ bỏ sự rắn kết của con khỏi cơ thể và giữ mình liên tục vui tươi, trở thành người chinh phục rắn kết. Lời chúc phúc, mong con là linh hồn đặc biệt và liên tục ở trong niềm vui thoả tâm linh, bằng cách xem mọi khoảnh khắc là khoảnh khắc sau cùng của con. Thời kỳ chuyển giao là thời kỳ ở trong niềm vui thoả tâm linh. Vì thế, con phải tiếp tục trải nghiệm niềm vui thoả tâm linh trong mọi khoảnh khắc. Đừng bao giờ trở nên hoang mang về bất kỳ tình huống hay bài thi kiểm tra nào, bởi vì đây là thời gian diễn ra cái chết yỉu. Tại vì ở trong niềm vui thoả, nếu con trở nên hoang mang, dù trong một thời gian ngắn, và nó lại xảy ra vào đúng khoảnh khắc sau cùng của con, thì khoảnh khắc sau cùng của con sẽ là gì? Đây là lý do vì sao con được dạy cho bài học, luôn luôn sẵn sàng. Bất kỳ nơi nào cũng có thể lừa phịnh con. Vì thế, con phải xem mình là linh hồn đặc biệt và tạo ra mọi suy nghĩ, nói mỗi lời và thực hiện mỗi một hành động trong khi liên tục ở trong niềm vui thoả tâm linh. Khổ hiệu! Để trở nên không bị lay chuyển, hãy chấm dứt bất cứ điều gì lạng phí hoặc ô trọng. Ôm Shanti!

Listen Next

Other Creators