Details
Nothing to say, yet
Nothing to say, yet
SACAMBULI, NGÀY 15 THÁNG 11 NĂM 2024 Trọng tâm Có ngọt ngào, hãy kiểm tra bản thân và xem. Còn nhớ đến người cha được bao lâu, bởi vì có lợi nhuận trong sự tự nhớ, và có mất mát trong sự lạng quên? Câu hỏi, trong thế giới của những linh hồn tội lỗi, điều gì chắc chắn là không khả thi, và tại sao lại như thế? Câu trả lời, ở đây chắc chắn không phải bất kỳ ai cũng có thể trở thành linh hồn thiền lành, bởi vì thế giới này thuộc về thời kỳ sát và hoàn toàn ô trọng. Những điều mà con người xem là hành động tự thiền thì thật sự là hành động tội lỗi, bởi vì mỗi một hành động mà họ thực hiện thì được thể hiện dưới sự ảnh hưởng của một trong các thói tật. Ôm Sang Ti Con hiểu rằng con là con của Brahma, con là Brahmakumara và Brahmakumari, rồi sau đó con sẽ trở thành Thánh Thần. Chỉ con mới hiểu điều này, những người khác không hiểu được điều này. Các con như Brahmakumara và Brahmakumari biết được rằng con đang học việc học vô hạn này. Con đang học việc học 84 kiếp, cũng như việc học về chức vị thế giới, và con cũng nhận được những lời dạy rằng con phải trở nên thành thiết. Trong khi con đang ngồi ở đây, chắc chắn con nhớ đến người cha để trở nên thành thiết. Mỗi người các con hãy hỏi trái tim mình, tôi có thực sự đang ngồi trong sự tưởng nhớ đến người cha không, hay là Magadravan, lùi trí tuệ của tôi đi nơi khác? Người cha đã nói, con hãy chỉ nhớ đến ta, để rồi tội lỗi của con được cắt bỏ. Vì thế, giờ đây mỗi người các con phải tự hỏi bản thân, tôi có ở trong sự tưởng nhớ đến ba ba không, hay là trí tuệ của tôi hướng đến nơi khác? Nên có nhận thức này, tôi ở trong sự tưởng nhớ đến ba ba được bao lâu? Trí tuệ của tôi hướng đi nơi nào khác, và trong bao lâu? Con hãy kiểm tra trạng thái của mình. Con nhớ đến người cha được bao lâu? Chỉ bằng cách làm như thế, con sẽ trở nên thành thiết. Con phải kiểm tra tài khoản, lợi nhuận và thua lỗ. Nếu con hình thành thói quen, kiểm tra như thế, con sẽ có sự tưởng nhớ, và con cũng sẽ tiếp tục vĩ xuống. Mọi người đều giữ quyền sổ nhật ký trong túi của mình. Quyền sổ nhật ký của những người kinh doanh, tất cả đều là hữu hạn, còn quyền sổ nhật ký của con mang tính vô hạn. Vì thế, con phải ghi trú xuống tấm đủ đồ của con. Mệnh lệnh của người cha đó là, con hãy thực hiện công việc kinh doanh của con và mọi việc khác. Nhưng hãy dành thời gian để nhớ đến ta. Con hãy kiểm tra tài khoản của con và tiếp tục gia tăng lợi nhuận cho con. Chứ đừng rơi vào thua lỗ. Con có cuộc chiến, vì vậy có lợi nhuận trong giây này và có thua lỗ trong giây tiếp theo. Con có thể nhanh chóng nhận ra, con đang tạo ra lợi nhuận hay tạo ra mất mát, thua lỗ. Các con chính là những doanh nhân, phải không? Hiếm có bất kỳ ai có thể làm công việc kinh doanh này. Có lợi nhuận trong việc tự nhớ và có mất mát, thua lỗ trong việc lãng quên. Con phải tự kiểm tra bản thân mình cho điều này. Nhưng ai sẽ đạt được vị trí cao thì sẽ quan tâm đến vị, nhìn xem chúng ở trong trạng thái quên lãng trong bao lâu. Con hiểu rằng Đấng Ấy là người cha của tất cả các linh hồn. Người là Đấng Thanh Lọc. Về nguyên thủy, chúng ta đều là linh hồn. Chúng ta đi xuống đây từ ngôi nhà của chúng ta, nhận lấy cơ thể và những phần vai của mình. Cơ thể có thể bị hoài vụn nhiệm. Còn linh hồn là vĩnh cửu. Tổng ứng của chúng ta thì nằm bên trong chúng ta, những linh hồn. Ba bà hỏi hỡi các linh hồn, con hãy nhớ. Con đã bao giờ thực hiện bất kỳ hành động sai trái nào từ thời thờ ổ cho đến hiện tại không? Con có thể nhớ. Con đã làm gì từ hồi ba hoặc bốn tuổi không? Con dành ra thời thờ ổ của mình như thế nào? Và con đã làm những điều gì? Con hãy cố gắng nhớ. Lưu tâm của con có cắn rứt con từ bên trong về điều gì không? Không có hành động tội lỗi nào được thực hiện trong thời kỳ vang. Vì thế, những câu hỏi, những thắc mắc không nảy sinh ở đó. Còn ở đây, tội lỗi tiếp tục diễn ra. Hành động mà con người xem là tự thiện thì thật sự cũng là tội lỗi. Đây là thế giới của những linh hồn tội lỗi. Sự tương giao của con là cùng với linh hồn tội lỗi. Linh hồn thiền lành thì không tồn tại ở đây. Trong thế giới của những linh hồn thiền lành thì không có lấy một linh hồn tội lỗi nào. Còn trong thế giới của những linh hồn tội lỗi thì không thể có lấy một linh hồn thiền lành. Các guru, những người mà có người phụ phục dưới chân họ thì cũng không phải là linh hồn thiền lành. Đây là thời kỳ sắc, hoàn toàn ô trọng. Không thể nào có linh hồn thiền lành ở đây. Để trở thành linh hồn thiền lành thì các con, những linh hồn, câu gọi người cha hãy đến và thành lọc cho con. Không phải là nếu ai đó đóng góp thật nhiều tiền hoặc thực hiện nhiều hành động từ thiền, chẳng hạn như xây đà-ram-sa-la nhà Mỹ dành cho những người đi ngành hương, v.v. thì người ấy là linh hồn từ thiền. Không phải như thế. Vị xây các hội trường, v.v. để tổ chức đám cưới thì không phải là hành động từ thiền. Những điều như thế này phải được hiểu. Đây là vương quốc của Ravan. Đây là thế giới quỷ, xấu xa của những linh hồn tội lỗi. Không ai ngoại từ các con biết được những điều này. Ravan tồn tại nhưng không ai nhận ra hắn ta. Cũng có hình ảnh của Shiva nhưng không ai nhận ra người. Họ tạo ra Shiva-Lingam thật to, v.v. Tuy nhiên họ lại nói rằng người vượt thoát khỏi tên gọi và hình dáng, rằng người viện diện ở khắp mọi nơi. Đây là lý do vì sao người nói rằng người đến phi có sự tha hóa, phúng cấp của lối sống chân chính đúng đắn. Shiva-Ba, người cha, làm cho con trở thành chủ nhân của thế giới, bị phị bán ở Bharat. Bằng cách theo những lời chỉ dẫn của con người, con đã phị bán người thật nhiều. Có cuộn sách về những lời chỉ dẫn của con người và những lời chỉ dẫn của Thượng Đế. Chỉ các con mới biết điều này và con giải thích cho người khác. Con đang trở thành thánh thần bằng cách theo Srimad như thế nào. Bằng cách theo những lời chỉ dẫn của Ravana, con trở thành con người mang tính quỷ. Những lời chỉ dẫn của con người thì được gọi là những lời chỉ dẫn xấu xa mang tính quỷ. Con người tiếp tục thực hiện những hành động xấu xa mang tính quỷ. Điều chính yếu mà họ nói đó là Thượng Đế hình nhịn ở khắp mọi nơi, người hóa thân vào, cá và cá sấu. Vì thế, họ đã trở nên thật xấu xa và dơ bẩn. Các con, những linh hồn, không nhận lấy kiếp sinh, làm cá hoặc làm cá sấu. Con chỉ đi vào cơ thể con người mà thôi. Giờ đây con hiểu rằng con không trở thành cá hoặc cá sấu. Hay là con nhận lấy kiếp sinh trong 8,4 triệu dũng loại. Giờ đây con đang nhận được lời Srimad của người cha. Con ơi, con nhận 84 kiếp thôi. Trong 8,4 triệu kiếp thì 84 kiếp chỉ bao nhiêu phần trăm? Có sự giả dối, hoàn toàn là giả dối. Không có lấy một chút sự thật nào trong những điều họ nói. Con phải hiểu ý nghĩa của điều này. Con hãy nhìn vào tình trạng của Bharat mà xem. Bharat từng được gọi là thiên đường. Nó cũng được gọi là vùng đất của sự thật. Trong suốt nửa chư kỳ có vườn quốc của Rama. Và trong suốt nửa chư kỳ còn lại có vườn quốc của Ravana. Vườn quốc của Ravana thì cũng được gọi là cộng đồng xấu xa, mang tính quỷ. Những lời này thì thật mạnh mẽ. Trong suốt nửa chư kỳ vườn quốc của Thánh Thần. Tiếp diễn. Người cha đã giải thích rằng có Lakshmi và Narayan để nhức, Lakshmi và Narayan để nhị, rồi đến Lakshmi và Narayan để tan. Giống như họ có Edward để nhức và để nhị. Có thế hệ đầu tiên, rồi đến thế hệ thứ hai. Đây là cách mà nó tiếp diễn. Ban đầu còn có vườn quốc chư Đại Mặt Trời, rồi đến chư Đại Mặt Trăng. Người cha đã đến và giải thích bí mật về vợ kịch một cách rõ ràng. Những điều này không được đề cập đến trong kinh sách của con. Có một số dòng trong kinh sách, nhưng ai đã tạo ra kinh sách tôi lại không hiểu điều gì cả. Khi ba ba này đi đến bên nhà, ông ấy không còn ham thích thế giới này nữa. Ông ấy tự ngồi ở đó và vẽ ra những đường cho ở trên tường. Người cha tạo cảm hứng cho con thực hiện tất cả những việc ấy. Và lúc đó, ta vẫn còn là một nữ trẻ và không có sự hiểu biết đầy đủ. Chỉ có cảm nhận rằng có ai đó đang làm cho ta thực hiện tất cả những việc như thế. Đến khi ta có linh ảnh về sự hủy diệt, đã có niềm hạnh phúc từ bên trong. Vào buổi tối, khi ta đi ngủ, ta cảm nhận được như thế ta đang bay. Tự nhiên ta đã không hiểu điều gì cả. Ta chỉ vẽ ra những đường như thế mà thôi. Ta cảm thấy có sức mạnh nào đó đã đi vào ta. Ta kinh ngạc. Trước kia, ta từng làm công việc kinh doanh vừng vừng. Nhưng rồi chuyện gì đã xảy ra, ta nhìn vào người nào đó và nhanh chóng họ đi tiếp. Ta từng hỏi chuyện gì đang xảy ra vậy. Đôi mắt của bất kỳ ai, ta nhìn vào đều nhắm lại. Khi ta hỏi họ nhìn thấy điều gì, thì họ trả lời rằng họ nhìn thấy thiên đường, hoặc là họ nhìn thấy Krishna. Những điều này cũng phải được hiểu. Đó là lý do vì sao ta đã từ bỏ mọi điều và đi đến bên nhà để cố mà hiểu. Ta từng ngồi ở đó suốt cả ngày. Ta sẽ vẽ ra trên bức tường bằng cây bút chỉ và không làm công việc kinh doanh nữa. Ta từng là bị bé. Khi ta nhìn thấy những điều như thế, ta cảm thấy rằng ta không muốn làm công việc kinh doanh nữa và ta phải từ bỏ công việc kinh doanh của mình. Ta hạnh phúc rằng ta đã rời bỏ công việc con lừa kia. Đó là vương quốc của Ravana. Ravana thì được thể hiện với cái đầu của con lừa. Vì thế, ta nghĩ đó không phải là vương quốc mà đó là công việc của con lừa. Con lừa lăn mình trong bụi bẩn hết lần này đến đường khác và tiếp tục làm hỏng. Đồ đã giặt sạch. Cũng như thợ giặt đồ. Người cha cũng hỏi, con từng là gì? Dạo đây con đã tiến đến trạng thái nào? Chỉ người cha ngồi đây và giải thích điều này. Đa đa này cũng giải thích điều này. Cả bác và đa đa tiếp tục giải thích theo cách này. Nhưng ai trong số các con có thể giải thích kiến thức này thật hay thì được gọi là thông minh khéo léo. Tất cả các con đều có thứ hạng. Con cũng giải thích rằng đây là vương quốc đang được thiết lập. Vì thế, mọi người chắc chắn sẽ đạt được vị trí theo thứ hạng. Các linh hồn diễn phần vai của mình từ chư kỳ này đến chư kỳ khác. Không phải mọi người đều nhận được kiến thức này đồng đều như nhau. Sự thiết lập này thì tuyệt vời. Những người khác không trao kiến thức về sự thiết lập. Chẳng hạn như khi Đạo Phích được thiết lập thì chính linh hồn thành phí đi vào. Sau một khoảng thời gian khi Đạo Phích được thiết lập, người đứng đầu của họ là ai? Là vô ru Nanak. Ông ấy đã đến và Giáp Sa-hẹp. Lời cầu hận được tạo ra sau đó. Vào lúc ban đầu, các linh hồn lạc thành phí bởi vì họ con mới. Linh hồn thành phí được gọi là linh hồn vĩ đại. Chỉ có một người cha được gọi là đỉnh tối cao. Bởi vì họ thiết lập nên tùng nháo cho nên họ mới được gọi là vĩ đại và các nguồn đồ của họ đi xuống cùng với họ theo thứ hạng. Cách đây 500 năm, linh hồn mới đã đến và thiết lập nên Đạo Phích. Vào lúc đó, làm thế nào có thể có King Grant được chứ? Sukhmani, những lời ngẫm nguyện để có được bình an và Giáp Sa-hẹp v.v. thì được viết ra sau này. Họ dạy cái gì? Khi họ có lòng nhiệt tình, họ ngồi và ca ngợi người cha nhưng cuốn sách của họ thì được viết ra sau này vì có nhiều người hơn. Bởi vì con cũng cần có người để đọc. Tiếng thức được cần đếm. Vào lúc ban đầu, linh hồn là hoàn toàn thanh phíc, Sato Pradhan. Sau đó, linh hồn trở nên Sato, thanh phíc, Drajo, bán thanh phíc, và Tammo, ủ trọng. Chỉ sau khi có thật nhiều sự tăng trưởng thì mới có lời ca ngợi về tôn giáo và kinh sách của tôn giáo đã được tạo ra. Nếu không thì sự tăng trưởng sẽ diễn ra như thế nào? Họ phải trở thành môn đồ. Những linh hồn thuộc về Đạo Phích thì phải đến và đi theo họ. Cần có nhiều thời gian cho chuyện đó. Những linh hồn mới đến thì không trải nghiệm đau khổ. Luật không cho phép điều đó. Chỉ sau khi linh hồn đi từ trạng thái hoàn toàn thanh phíc đến trạng thái thanh phíc, bán thanh phíc và ủ trọng của họ thì họ mới trải nghiệm đau khổ. Ở đây mọi thứ đều bị trồng lẫn. Có cộng đồng của Ravan cũng như cộng đồng của Dharma. Tuy nhiên, con vẫn chưa trở nên hoàn thiện. Khi con trở nên hoàn thiện, con sẽ rơi bỏ cơ thể của con. Không thể có đau khổ đối với những ai ở trong trạng thái thoát nghiệp. Những người như thế không thể nào xứng trong thế giới dơ bẩn này. Họ phải ra đi. Nhưng ai còn ở lại thì sẽ không trở nên thoát nghiệp. Không phải mọi người đều có thể trở nên thoát nghiệp cùng một lúc. Thậm chí khi sự hủy diện diễn ra, một số người vẫn còn ở lại. Sự tịch diện hoàn toàn không diễn ra. Được hát lên rằng khi Dharma rời đi thì Ravan cũng rời đi. Gia đình của Ravan thì đông đúc, còn gia đình của con thì nhỏ. Có vô số các tôn giáo lũ súng. Thực ra gia đình của con nên là đồng nhất, bởi vì lũ súng thánh thần là lũ súng đầu tiên. Giờ đây tất cả họ đều bị trộm lộn cả lên và nhiều người trở thành người đạo Thiên Chúa. Mỗi khi con người thứ có hạnh phúc và họ nhận được vị trí thì họ thuộc về tôn giáo ấy. Khi giáo hoàng đến, những người trở thành tiến đồ đạo công giáo. Vì thế có rất nhiều sự mỡ rộng. Trong thời kỳ vàng thì chỉ có một đứa con trai và một đứa con gái. Không có tôn giáo nào tăng trưởng theo cách như thế. Giờ đây con hãy xem những người đạo công giáo là mạnh nhất. Những ai sinh ra nhiều con cái thì được trao cho phần thưởng, bởi vì họ muốn con người có thể dụ dụng cho quân đội. Tất cả họ đều là những người công giáo. Cả người Nga, người Mỹ đều là những người công giáo. Có câu chuyện về việc hai con thị đánh nhau và con mèo ăn cuộc bơ như thế nào. Điều đó cũng ở trong vợ kịch được định sẵn. Trước kia, những người Hindu và người Hồi giáo từng súng cùng với nhau. Vào khoảng thời gian xảy ra sự phân chia thì Pakistan được thiết lập. Điều đó ở trong vợ kịch được định sẵn. Khi hai quốc gia đánh nhau, thì họ mua vũ khí và sẽ có giao dịch mua bán. Đó là công việc kinh doanh quan trọng nhất của họ. Nhưng định mệnh chiến thắng trong vợ kịch là thuộc về con. Chắc chắn một trăm phần trăm rằng không ai có thể chinh phục con. Mọi người khác đều sẽ bị kết liễu. Con biết rằng đó sẽ là vương quốc của con trong thế giới mới. Và con đang học để trở nên phính đáng cho vương quốc tới. Con từng xứng đáng. Nhưng giờ đây con đã trở nên không còn xứng đáng. Con phải trở nên xứng đáng một lần nữa. Người ta hát lên rằng Ôi! Đến thanh lọc, xin hãy đến. Nhưng họ không hiểu ý nghĩa của điều đó là gì. Đây là khu rừng. Giờ đây người ta đã đến. Người đã đến và đang thay đổi. Khu rừng gái này trở thành khu vườn hoa. Đó là thế giới thánh thần. Còn đây là thế giới quỷ. Bí mật về toàn bộ thế giới lo người đã được giải thích cho con. Giờ đây con hiểu con đã quên mất lối sống của mình như thế nào. Lối sống của con đã trở nên tha hóa ra sao. Và tất cả những hành động của con đã trở nên tội lỗi như thế nào. Bà bà đã giải thích trước đỉnh sâu sắc về hành động, hành động tội lỗi và hành động thần khiết. Con hiểu ngày hôm qua con từng giống như thế nào. Và ngày hôm nay con đã trở thành gì? Nó thật là gần, phải không? Bà bà nói ngày hôm qua bà đã làm cho con trở thành thánh thần. Bà đã trao cho con vườn mây vườn quốc ấy. Sau đó vườn quốc ấy đã đi đâu mất rồi? Con có nhớ không? Con đã đánh mất thật nhiều cụ cãi trên con đường thờ cúng. Đó chỉ là chuyện của ngày hôm qua. Người cha đến để trao cho con thi đường trong lòng bàn tay của con. Kiến thức này nên ở trong trí tuệ của con. Bà bà cũng đã giải thích rằng đôi mắt của con lừa dịu con thật nhiều. Con phải làm cho đôi mắt tội phạm của con trở nên văn minh với kiến thức này. Ách à! Gửi đến những đứa con dấu yêu ngọt ngào nhất đã thất lạc từ lâu nay vừa tìm lại được. Đổi nhớ, niềm thương và lời chào buổi sáng từ người mẹ, người cha, bác đa ra. Người cha linh hồn cuối chào những đứa con linh hồn. Trong tuần thường hành, ý thứ nhất, hãy viết ra tổng biểu đồ kiểm tra của con trong quỹ nhập ký vô hạn. Tôi đã ở trong sự tưởng nhớ được bao lâu? Tôi đã kiếm được bao nhiêu lợi nhuận bằng cách tưởng nhớ? Và trí tuệ của tôi hướng về đâu trong khoảng thời gian tưởng nhớ? Ý thứ hai, hãy ghi lại những hành động sai trái và tội lỗi con đã phạm phải trong kiếp này từ khi con còn rất trẻ. Hãy nói với người cha về bất cứ điều gì làm cho lương tâm của con rắn rứt con, theo đó con sẽ trở nên nhẹ nhõm. Con không được thực hiện bất kỳ hành động tội lỗi nào. Lời chúc phúc, mong con tách rời với mọi người và trở nên đáng yêu đối với Thượng Đế bằng cách triển hóa rang buộc nghiệp thành sự cam kết, phục vụ. Tình yêu thương của Thượng Đế chính là đềng tảng của cuộc đời ca miên, nhưng con chỉ có thể nhận được nó khi con giữ mình tách rời. Nếu con sống ở nhà với gia đình của con, con ở đó là để làm phục vụ. Đừng bao giờ nghĩ rằng con ở đó là do tài khoản nghiệp hoặc rang buộc nghiệp. Con ở đó là để phục vụ. Bằng cách trói cục vào cam kết phục vụ, rang buộc nghiệp của con kết thúc. Khi không có ý thức về sự phục vụ, có những con sống đau khổ, trong khi làm phục vụ thì có hạnh phúc. Vì thế, hãy triển hóa rang buộc nghiệp thành cam kết phục vụ. Giữ mình tách rời và yêu thương, rồi con sẽ được yêu thương bởi Thượng Đế. Khẩu hiệu Linh hồn hướng thượng là người vượt qua mỗi một tình huống trái nghiêm bằng trạng thái nguy thủy của mình. Om Sati