Details
Nothing to say, yet
Nothing to say, yet
Sakamori ngày 13 tháng 9 năm 2024 Trọng tâm Con ngọt nào! Các con là đội quân cứu rỗi, sẽ cứu rỗi cho tất cả các linh hồn thoát khỏi những gian buộc nghiệp. Con không được bị vướng bậy vào những gian buộc nghiệp. Câu hỏi, các con, những linh hồn, nên tiếp tục thực hành điều gì để con trở nên thật mạnh mẽ? Câu trả lời, mỗi khi con có thời gian, hãy thực hành trở nên tách rời khỏi cơ thể của con. Bằng cách trở nên tách rời, các con, những linh hồn, sẽ lấy lại được sức mạnh và được đong đầy sức mạnh. Con là đội quân thầm lặng và được trao cho lời chỉ dẫn, hãy chú ý. Nghĩa là, hãy ở trong sự tưởng nhớ đến một người cha và trở nên vô thể. Ôm Santi Người cha đã giải thích ý nghĩa của từ Ôm Santi thật rõ ràng. Bất cứ nơi nào mà quân đội đang đứng, thì họ được bảo hãy chú ý. Sự chú ý của họ có nghĩa là yên lặng. Ở đây cũng thế. Người cha nói với con, hãy chú ý. Điều này có nghĩa là, hãy ở trong sự tưởng nhớ đến một người cha. Con nói bằng cái miệng của con. Nhưng thật sự con nên vượt lên trên cả việc nói năng. Hãy chú ý. Con có đang nhớ đến người cha hay không? Con nhận được lời chỉ dẫn hoặc lời Shreemad của người cha. Con đã nhận ra linh hồn và con cũng đã nhận ra người cha. Con không nhớ đến người cha. Con không thể nào trở thành người chinh phục tội lỗi. Nghĩa là con không thể nào trở nên thành sức. Đây là điều chính yếu. Người cha nói, hỡi những đứa con dấu yêu, ngọt ngào nhất. Con hãy xem mình là linh hồn và nhớ đến người cha. Tất cả những điều này đều liên quan đến khoảng thời gian này đây. Nhưng người ta lại mang nó sang khoảng thời gian khác. Họ là quân đội và con cũng là quân đội. Cũng có đội quân thâm lặng. Họ được ẩn dấu. Con cũng là thâm lặng. Con cũng được ẩn dấu. Nghĩa là con chìm đắm trong sự tưởng nhớ đến người cha. Đây được gọi là thâm lặng. Không ai có thể nhận ra con bởi vì con thâm lặng. Cuộc hành hương tưởng nhớ của con là thâm lặng. Người cha chỉ đơn giản nói, Hãy nhớ đến ta bởi vì người biết rằng bằng cách có sự tưởng nhớ mà các con, những đứa con nghèo, vô tích sự, sẽ nhận được lợi ích. Con được gọi là những người nghèo vô tích sự. Không có người nghèo vô tích sự nào trong thiên đường. Những ai bị vướng bởi vào. Một số rang buộc thì được bảo là những người nghèo vô tích sự. Chỉ các con mới hiểu điều này. Người cha đã giải thích. Con cũng được gọi là ngọn hải đăng. Người cha cũng được gọi là ngọn hải đăng. Người cha liên tục giải thích cho con. Con hãy giữ lấy vùng đất bình an ở mắt bên này và vùng đất hạnh phúc ở mắt bên kia. Con giống như là ngọn hải đăng. Trong khi đang bước đi, ngồi và di chuyển, con hãy giữ mình nhẹ nhàng. Hãy tiếp tục chỉ cho mọi người con đường đến với vùng đất bình an và vùng đất hạnh phúc. Con thuyền của mọi người đã bị mắc kẹt trong vùng đất đau khổ này. Đây là lý do vì sao họ nói. Ôi! Người chủ con thuyền, hãy đưa con thuyền của con vượt qua. Con thuyền của mọi người bị vướng bởi. Thế thì ai sẽ cứu rỗi cho họ đây? Đó không phải là đội quân cứu rỗi, mà họ chỉ được đặt cho tên gọi ấy mà thôi. Thật ra, chính các con mới là đội quân cứu rỗi. Con cứu rỗi cho mọi người. Tất cả đều bị vướng bởi vào, xỉn xích, nằm thói tật. Đây là lý do vì sao họ mới nói. Xin hãy giải thoát cho chúng con, xin hãy cứu rỗi cho chúng con. Người cha nói, con sẽ có thể vượt băng qua với cuộc hành hương tưởng nhớ này. Hiện tại, tất cả đều bị trói bởi. Người cha cũng được gọi là chủ nhân của khu vườn. Tất cả những điều này đều liên quan đến thời gian này đây. Con phải trở thành những bông hoa. Vào lúc này, tất cả đều là những cái gai, bởi vì họ đều bạo lực. Giờ đây, con phải trở nên phi bạo lực, con phải trở nên thành phí. Chỉ những linh hồn thanh khiết mới đến để thiết lập nên một lối sống. Họ không thể nào ô trọng. Ban đầu, khi linh hồn đến, bởi vì linh hồn là thanh khiết, cho nên cả linh hồn và cơ thể đều không thể nhận lấy đau khổ. Vì họ chưa tích lũy tội lỗi nào cả, khi còn là thanh khiết thì không có tội lỗi nào phạm phải. Vì thế, những người khác cũng không phạm phải tội lỗi. Con phải suy nghĩ về mọi điều. Những linh hồn đi xuống từ trên kia để thiết lập nên tôn giáo. Sau đó, triều đại của họ tiếp tục. Cũng có triều đại của những người theo đạo Phích. Các ẩn sĩ thì không có triều đại. Họ không trở thành vua. Trong đạo Phích thì họ có những Maharaja. Vì thế, khi họ đến để lập đạo, đó chính là linh hồn mới đến. Christ đã đến và thiết lập nên đạo Công giáo. Phật đã thiết lập đạo Phật và Abraham thiết lập đạo Gio Thái. Tất cả các đạo đó đều được đặt tên, theo tên của người sáng lập. Còn tên của lối sống thẳng thần thì không giống như thế. Chỉ người cha vô thể đến và thiết lập nên lối sống thẳng thần. Người không phải là con người có cơ thể. Tất cả những người sáng lập nên tôn giáo khác đều có tên gọi cho cơ thể, trong khi đồng ấy không phải là con người có cơ thể. Triều đại tiếp tục trong thế giới mới. Vì thế, người cha nói, con ơi, chắc chắn, con hãy xem con là đội quân tân linh. Khi tư lệ của đội quân ấy đến và nói, hãy chú ý. Thì mọi người nhanh chóng đứng nghiêm. Những người kia hoặc là nhớ đến guru của mình hoặc là giữ yên lặng. Tuy nhiên, đó là sự yên lặng giả tạo. Con biết rằng chúng ta là linh hồn và lối sống nguyên thủy của chúng ta là bình an. Sau đó, chúng ta nên nhớ đến ai? Giờ đây, con nhận được kiến thức này bằng cách ở trong sự tưởng nhớ. Với kiến thức này, tội lỗi của con được cắt bỏ. Không ai khác có kiến thức này. Con người không hiểu rằng họ là linh hồn, là hiện thân của bình an. Và họ phải ngồi trong khi tắt rời với cơ thể của mình. Ở đây, con nhận được sức mạnh. Với sức mạnh này, con có thể xem con là linh hồn và ngồi trong sự tưởng nhớ đến người cha. Người cha giải thích con phải xem con là linh hồn và ngồi trong khi tắt rời như thế nào. Các con, những linh hồn biết rằng, giờ đây con phải trở về nhà. Chúng ta là cử dân của người chúng ấy. Chúng ta đã quên mất ngôi nhà của chúng ta. Trong nhiều ngày rồi, không ai khác hiểu được rằng họ phải quay trở về nhà. Linh hồn ưu trọng không thể nào quay trở về. Và họ cũng không có bất kỳ ai giải thích cho họ, họ nên nhớ đến ai. Người cha nói, con chỉ phải nhớ đến một linh duy nhất. Có lợi ích gì khi nhớ đến những người khác? Chẳng hạn như, những người trên con đường thờ cúng tiếp tục nói Shiva! Shiva! Nhưng không ai trong số họ biết được chuyện gì sẽ phải ra bằng cách làm như thế. Không ai biết rằng bằng cách nhớ đến Shiva, tội lỗi của họ sẽ được cắt bỏ. Dĩ nhiên, con sẽ nghe được âm thanh. Sẽ có âm thanh, nhưng không có lợi ích nào trong những chuyện như thế. Ba ba này đã có kinh nghiệm về tất cả những guru kia. Người cha tội cao nói, này Arjuna, hãy từ bỏ tất cả họ. Con đã tìm thấy Phát Guru, thế thì con không cần bất kỳ ai trong số họ. Phát Guru đưa con vượt qua. Người cha nói, ta đưa con vượt thoát khỏi thế giới quỷ này. Con phải vượt băng qua đại nhân chất độc. Tất cả những điều kia phải được giải thích. Người chủ con thuyền là người chèo lái con thuyền. Nhưng người đã được đặt cho tên gọi này, như là bộ cách để giải thích cho con. Người được gọi là Praneshwa Baba, nghĩa là Baba trao hơi thở cuộc sống. Người làm cho con trở nên bất tử. Mỗi linh hồn được bảo là nguồn sống. Khi linh hồn rơi bỏ cơ thể, người ta nói rằng nguồn sống đã ra đi. Và họ không cho phép giữ lại cái Phát ấy. Khi linh hồn ở trong cơ thể, thì cơ thể khỏe mạnh. Không có linh hồn, cơ thể bắt đầu bục mùi. Vì thế, con sẽ làm gì bằng cách giữ lấy cái Phát ấy? Những con vượt sẽ không làm như thế. Chỉ có con khỉ, thậm chí con của nó chết đi. Thì nó vẫn không chịu buông cái Phát ấy. Mặc dù cái Phát bắt đầu bốc mùi. Nó vẫn giữ lấy cái Phát ấy. Khi là những con vượt, trong khi con là con người. Ngay khi linh hồn rơi bỏ cơ thể, thì họ sẽ nói Hãy nhanh chóng mang cái Phát kia đi. Người ta sẽ nói rằng linh hồn ấy đã đi đến thi đường. Khi họ mang cái Phát đi, thì họ hướng đôi chân về nơi họa táng. Rồi trước khi đi vào bên trong và thực hiện nguy lệ thở cúng. Họ xoay cái Phát lại, hướng mặt về phía nơi họa táng. Bởi vì họ nghĩ rằng giờ đây linh hồn ấy đang đi đến thi đường. Con đã thể hiện ra hình ảnh của Shri Krishna một cách chính phát. Cậu ấy đang đã văng đi ngục đi. Đây không phải là cơ thể của Shri Krishna. Tên gọi và hình dáng của cậu ấy thay đổi. Người cha giải thích rất nhiều điều. Sau đó người nói, Man Manapav. Khi con đến và ngồi ở đây, hãy chú ý. Hãy để cho trí tuệ của con được nối kết với người cha. Sự chú ý này của con là mãi mãi. Trình nào mà con còn sống, thì con phải nhớ đến người cha. Chỉ bằng cách có sự tưởng nhớ mà tội lỗi trong nhiều kiếp của con sẽ được cắt bỏ. Nếu con không có sự tưởng nhớ, tội lỗi của con sẽ không được cắt bỏ. Con phải nhớ đến người cha. Đừng bao giờ nhắm mắt lại khi con ngồi trong sự tưởng nhớ. Các âm sĩ ngồi với đôi mắt nhắm. Một số người sẽ không nhìn vào gương mặt phụ nữ. Mà họ ngồi với chiếc băng bịt mắt. Khi con ngồi ở đây, con nên phay chiếc điển tự nhận thức bản thân. Về đến sáng tạo, về lúc bắt đầu, giữa và kết thúc của sự sáng tạo. Con chính là ngọn hải đăng. Đây là vùng đất đau hổ. Một bên mắt con có vùng đất đau hổ này, và mắt bên kia con có vùng đất hạnh phúc. Trong khi bước đi và di chuyển, mỗi người các con nên xem con là ngọn hải đăng. Bà bà giải thích cho con, thông qua những ví dụ khác nhau. Con cũng nhìn vào bản thân. Bằng cách trở thành ngọn hải đăng, con mang lại lợi ích cho bản thân. Chắc chắn con phải nhớ đến cha. Khi con gặp mọi người trên phố, con phải giải thích cho họ. Con cũng gặp gỡ nhiều người quen biết con. Những người kia chỉ nói drama-rama với nhau. Con hãy nói với họ rằng, bạn có biết đây là vùng đất đau hổ? Và kia là vùng đất bình an, vùng đất hạnh phúc hay không? Bạn có muốn đi đến vùng đất bình an và vùng đất hạnh phúc không? Thật dễ dàng để giải thích ba bức tranh này cho bất kỳ ai. Những bức tranh này cho con những dấu hiệu. Ngọn hải đăng thì cũng trao tín hiệu. Đây là con thuyền mắc kẹt trong ngục tù của Ravan. Con người không thể nào cứu rỗi cho con người. Tất cả những điều kia đều là những điều hưởng hạng, giả tạo, trong khi đây là điều vô hạng. Đó không phải là phục vụ cho xã hội. Thật ra, đây mới là phục vụ thật sự. Con thuyền của mọi người phải được đưa vượt băng qua. Trí tuệ của con hỏi, chúng con có thể phục vụ cho mọi người như thế nào? Trước hết, con hãy nói với họ. Các bạn nhận lấy guru để đi đến vùng đất giải thoát và tìm thấy người cha. Tự nhiên, các bạn không thể tìm thấy bất kỳ ai. Chỉ người cha chỉ cho các bạn cách để tìm thấy người. Những người kia thì nghĩ rằng họ có thể tìm thấy Thượng Đế bằng cách học kinh sách, v.v. Bằng cách sống trong niềm hy vọng ấy. Cuối cùng, họ cũng tìm thấy Thượng Đế trong hình dáng này hoặc hình dáng khác. Người cha đã giải thích mọi điều cho các con. Khi nào con có thể tìm thấy người? Con đã thể hiện ra điều này trong những bức tranh. Con phải nhớ đến một đấng duy nhất. Tất cả những người sáng lập nên tôn giáo cũng đưa ra dấu hiệu theo cách như thế. Bởi vì con đã trao những lời dạy này, vì thế họ cũng đưa ra dấu hiệu theo cách tương tự như vậy. Hãy nhậm niệm tên của vị Chúa Tể. Người cha ấy là Phát Guru. Có nhiều người đưa ra những lời dạy. Họ được gọi là Guru. Không ai biết những lời dạy làm thế nào để trở nên vô thể. Con sẽ nói hãy nhớ đến sức ba ba. Khi những người kia đi đến ngôi đền Shiva, khi họ có thói quen, luôn nói ba ba với Shiva. Họ không gọi bất kỳ ai khác là ba ba. Tuy nhiên, họ thì không phải là vô thể. Họ là con người có cơ thể. Shiva là đấng vô thể, là ba ba thật sự. Người là ba ba của mọi người. Tất cả các linh hồn đều vô thể. Khi các con ngồi đây, các con hãy ngồi trong nhận thức này. Con biết con từng bị trói bẫy như thế nào. Giờ đây, ba ba đã đến và chỉ đường cho con. Tất cả những người khác vẫn bị trói bẫy và không trở nên tự do. Mọi người sẽ trải nghiệm sự trưng phạt rồi sau đó mới được giải thoát. Ba ba tiếp tục giải thích cho một số đứa con. Con phải nhận được một chút phân thưởng, kể cả sau khi trải nghiệm sự trưng phạt. Nhưng ai nhận được nhiều trưng phạt thì chấm dứt luôn vị trí của mình, sau đó nhận được một chút phân thưởng. Nếu con nhận một chút sự trưng phạt, con sẽ nhận được phân thưởng tốt. Đây là khu rừng Gai. Mọi người tiếp tục chân chích nhau giống như là Gai. Thi đường được gọi là khu vườn của A-La. Những người công giáo cũng nói rằng thi đường đã tồn tại vào khoảng thời gian nào đó. Có thể có linh ảnh về thi đường ấy. Ai đó có thể thuộc về đảo này. Vì thế người ấy sẽ quay trở về đảo của mình. Tuy nhiên, có ý nghĩa gì đây nếu người ấy chỉ nhìn thấy điều gì đó thôi? Không ai có thể đi đến đó chỉ bằng cách nhìn thấy nó. Trừ vì họ nhận ra được người cha và nhận lấy kí thức này. Không phải mọi người đều có thể đi đến đó. Ở đó có rất ít thánh thần. Giờ đây có nhiều người Hindu. Như về nguyên thủy, họ từng là thánh thần. Tuy nhiên, những người ấy thì thanh khí, còn những người này thì ô trọc. Dường như không đúng khi gọi những người ô trọc là thánh thần. Đây là lửa súng duy nhất mà con có thể nói. Lửa súng trở nên thà hóa, và hành động của họ cũng là thà hóa. Họ gọi đó là đảo Hindu Nguyên Thủy Vĩnh Trữ. Trong mẫu điều tra dân số, thậm chí họ còn không có cuộc thể hiện lửa súng thánh thần. Người cha là đứng dấu yêu nhất của chúng ta, những đứa con, và người làm cho chúng ta trở thành điều gì đó từ chẳng là gì cả. Con có thể giải thích người cha đến như thế nào? Bởi vì kể cả thánh thần còn không đặt chân lên thế giới hoàn toàn ô trọc này, thế thì người cha có thể đến như thế nào? Người cha thì vô thể, người không có đôi chân của mình. Đây là lý do vì sao người đi vào có người này. Giờ đây con đang ngồi trong thế giới của Thượng Đế, trong khi tất cả những người kia đều ở trong thế giới quỷ. Thời kỳ chuyển giao này rất ngắn. Giờ đây con hiểu rằng con không ở trong thế giới thánh thần, và con cũng không ở trong thế giới quỷ. Chúng ta đang ở trong thế giới của Thượng Đế. Người cha đến để đưa chúng ta trở về nhà. Người cha nói kêu là ngôi nhà của ta. Ta rời khỏi ngôi nhà của ta. Đi đến đây là vì con. Khi Ba Rát trở thành vùng đất hạnh phúc. Ta không đi đến đó. Ta không trở thành chủ nhân của thế giới. Chính con trở nên như thế. Ta là chủ nhân của Brahman, thế giới linh hồn. Tất cả đều trở về với Brahman, kể cả vào lúc này. Họ đang ngồi ở đó như là những chủ nhân. Nhưng ai vẫn còn phải đi xuống thì sẽ đi xuống đây. Nhưng những linh hồn ấy không trở thành chủ nhân của thế giới. Ba bà giải thích thật nhiều. Một số học trò thì rất giỏi. Vì thế, chúng đạt được học bổng. Quá là kỳ diệu. Khi chúng đến đây, chúng nói rằng chúng sẽ trở nên thanh khí. Rồi sau khi chúng quay trở về, chúng lại trở nên ô trọng. Con đừng mang những người yếu như thế đến đây. Nhiệm vụ của người thầy Brahmin là tìm hiểu chúng trước khi tan chúng đến đây. Con biết rằng chính linh hồn nhận lấy cơ thể và diễn phần vai của mình. Linh hồn đã nhận được phần vai bất diệt. Acha! Gửi đến những đứa con dấu yêu ngọt ngào nhất, đã thất lạc từ lâu, nay vừa tìm lại được. Đổi nhớ, niềm thương và lời cha buổi sáng từ người mẹ, người cha, bà Abdada. Người cha linh hồn gửi chào những đứa con linh hồn. Trong tâm thực hành, ý thứ nhất trở thành ngọn hải đăng và chỉ cho mọi người con đường để đến với vùng đất bình an và vùng đất hạnh phúc. Làm công việc vụ vụ, đưa con thuyền của mọi người ra khỏi vùng đất đau hổ. Đồng thời, con cũng hãy mang lại lợi ích cho bản thân. Ý thứ hai. Ổn định trong hình thể bình an của con và thực hành trở nên tắt rời khỏi cơ thể của con. Ngồi trong tự nhớ với đôi mắt mở. Nhớ đến đứng sáng tạo và sự sáng tạo của người bằng trí tuệ của con. Lời chúc phúc. Mong con trở nên hoàn toàn thanh khí. Những suy nghĩ của con là những suy nghĩ đến từ hỷ thân của kiến thức và hỷ thân của sức mạnh. Để trở nên ngang bằng với cha, con hãy làm cho nền tảng là sự thanh khí của con dựng mạnh. Đưa ra lời thề dự tình dục như là nền tảng là điều bình thường. Vì thế, con đừng chỉ hạnh phúc với điều đó. Hãy chú ý nhiều hơn đến việc con phải có sự thanh khí trong ảnh nhìn và thái độ của con. Cùng với điều đó, hãy để cho suy nghĩ của con là suy nghĩ đến từ hỷ thân của kiến thức và hỷ thân của sức mạnh. Vẫn còn rất nhiều điểm yếu trong suy nghĩ của con. Hãy chấm dứt tất cả những điểm yếu đó. Rồi con sẽ được gọi là niếp hôn hoàn toàn thanh khí. Khẩu hiệu hãy có lòng nhân từ và mong ước tốt lành, dành cho mọi người con gặp. Rồi con sẽ không còn dấu vết nào của sự cao ngạo hoặc cảm giác bị phỉ bán. Ổn sang tiệt.