Details
Nothing to say, yet
Big christmas sale
Premium Access 35% OFF
Nothing to say, yet
Sakamori ngày 11 tháng 9 năm 2024 Trọng tâm Con ngọt ngào, con đã đến với người cha để cải hóa tính cách của con. Giờ con phải làm cho tính cách của con trở nên thánh thiện. Câu hỏi Tại sao con bị cấm ngồi ở đây với đôi mắt nhắm? Câu trả lời Bởi vì người cha đứng đưa con vượt thoát chỉ với một ảnh nhìn đang ở riêng tư trước mặt con. Nếu mắt của con nhắm lại, làm sao con có thể vượt thoát với một ảnh nhìn? Con không ngồi với mắt nhắm ở trường. Nếu con nhắm mắt lại, sự lười điếm sẽ đến. Con đang học ở trong ngôi trường này. Đây là nguồn thu nhập của con. Con đang kiếm được nguồn thu nhập mu mưu triệu. Lười điếm và đau khổ không thể nào đến trong khi con đang kiếm thu nhập. Ổn, sạch tiệt Người cha giải thích cho các con những đứa con tân linh mọt nhào nhất. Con biết rằng người cha tân linh đến từ vùng tối cao và dạy cho chúng ta. Người dạy cho chúng ta điều gì? Người dạy cho các linh hồn có yoga với người cha. Đây cũng được gọi là cuộc hành hương tượng nhớ. Con cũng đã được bảo rằng bằng cách nhớ đến cha, các con, những đứa con tân linh ngọt nhào sẽ trở nên thanh xí và sẽ tiến đến vùng đất bình an thanh xí của con. Lời giải thích này thì thật dễ dàng. Con hãy xem mình là linh hồn và nhớ đến người cha vô yêu, người cha vô hạn của con. Rồi tội lỗi từ kiếp này đến kiếp khác của con sẽ tiếp tục được đốt bỏ. Đây được gọi là ngọn lửa yoga. Đây là Vajraloka cổ xưa của Bharat mà người cha dạy vào mỗi năm nghìn năm khi người đến. Người cha vô hạn đến Bharat và đi vào cơ thể bình thường này giải thích cho các con. Bằng cách có sự tượng nhớ này, tội lỗi trong nhiều kiếp người của con sẽ được cắt bỏ, bởi vì người cha đã đứng toanh lọc, đã đứng tối cao. Cục biên của các con, những linh hồn, giờ đây đã trở nên hoàn toàn ô trọng. Linh hồn từng là hoàn toàn thanh xít. Vậy thì, linh hồn có thể lại được làm cho trở nên hoàn toàn thanh xít bằng cách nào để rồi con có thể quay trở về ngôi nhà, vùng đất bình an của con, sau đó con đi đến thế giới hoàn toàn thanh xít? Con phải nhớ đến điều này là thật tốt. Người cha trao cho con liều thuốc này. Con cũng có thể ở trên cuộc hành hương tượng nhớ này khi con bước đi và di chuyển, khi con đang ngồi. Con hãy ở nhà với gia đình của mình, giữ mình thanh xít như hoa sen. Đến bức mà con có thể, con phải nhớ đến người cha. Và cùng với điều đó, con cũng phải hức thu các bích hạnh thẳng thiện. Bởi vì có người trên thế giới thì có tính cách xấu xa. Con đã đến đây để làm cho tính cách của con trở nên thánh thiệt. Tính cách của Lakshmi và Narayan thì rất ngọt ngào. Họ được ca ngợi trên con đường thờ cúng. Tuy nhiên không ai biết được khi nào con đường thờ cúng bắt đầu. Giờ đây con dành biết được. Con cũng biết khi nào thì vương quốc của Ravan bắt đầu. Bởi vì con biết rằng con là con của đại dương kiến thức, người cha tâm linh, cho nên con phải giữ toàn bộ kiến thức này ở trong trí tuệ của con. Giờ đây người cha tâm linh đến để dạy cho con. Con cũng biết được rằng người cha ấy không hề bình thường. Người là người cha tâm linh và người đã đến để dạy cho con. Người liên tục cứ ngủ trong thế giới ánh sáng. Trong khi người cha đời thương của mọi người thì ở đây. Con phải có niềm tin kiên định rằng người cha tối cao, linh hồn tối cao cũng là người cha vô hạn, người đang dạy cho chúng ta những linh hồn. Trên con đường thờ cúng, mặc dù có người có người cha đời thương nhưng họ vẫn cầu gọi đến người cha tối cao, linh hồn tối cao. Tên gọi chính xác của người là Shiva. Địch thần người cha giải thích, hỡi những đứa con ngọt ngào nhất, ta chỉ có một tên gọi là Shiva. Mặc dù người ta xây nhiều ngôi đền dưới cái tên của người và đặt cho người nhiều tên gọi, nhưng tất cả những điều đó chỉ là trò linh tinh thuộc về con đường thờ cúng. Tên gọi chính xác duy nhất của ta là Shiva. Con thì được gọi là linh hồn. Không có điều gì sai trái trong việc gọi các con là những Saligram. Có nhiều Saligram, nhưng chỉ có một Shiva. Người là người cha vô hạng. Tất cả còn lại đều là con. Trước kia, con từng là những đứa con hữu hạng. Sống cùng với người cha hữu hạng của con, con đã không có kiến thức này. Con đã thực hiện nhiều loại thờ cúng. Con đã thực hiện công việc thờ cúng trong suốt nửa châu kỳ. Con đường thờ cúng đã bắt đầu vào thời kỳ Đồng. Và vương quốc của Ravana đã bắt đầu sau đó. Đây là kế cạnh thật dễ dàng. Tự nhiên, con người lại thấy khó hiểu điều dễ dàng này. Không ai biết được khi nào thì vương quốc của Ravana bắt đầu. Các con, những đứa con ngọt ngào, thì biết được rằng chỉ một người cha là đại nhân kỹ thức. Người đến và trao cho các con những điều người có. Kinh sách thì thuộc về con đường thờ cúng. Giờ đây, con đã dần biết được, có kiến thức này, có thờ cúng, rồi đến sự bàn quan. Đây là ba điều chính yếu. Các ẩn sĩ thì cũng biết về kiến thức, thờ cúng và sự bàn quan. Nhưng sự bàn quan của các ẩn sĩ là hữu hạn. Họ không thể nào dạy sự bàn quan vô hạn. Có hai loại bàn quan. Một là bàn quan hữu hạn, còn kia là bàn quan vô hạn. Một là sự bàn quan của những ẩn sĩ Hathayogi, còn kia là sự bàn quan vô hạn. Một loại bàn quan của con là Rajayoga, trong khi họ thì được gọi là ẩn sĩ, những người từ bỏ nhà cửa và công việc kinh doanh của mình, ra đi và sống ở trong rừng. Nhưng Hathayogi kỳ thì từ bỏ nhà cửa và công việc kinh doanh của họ, để giữ mình thành khí. Điều đó cũng là tốt. Người cha nói, Barat đã từng rất thành khí. Không có vùng đất nào khác thành khí như vùng đất Barat này. Lời ca ngợi về Barat thì thật là hứng thường. Người dân Barat không biết về điều này. Do quên đi người cha, cho nên còn quên hết mọi điều, nghĩ là con đã trở nên vô thần và là trẻ mù côi. Đã từng có thật nhiều bình an và hạnh phúc trong thời kỳ vang. Giờ đây có quá nhiều bất an và đau khổ. Dù gì thì vùng tối cao cũng là vùng đất bình an, nơi chúng ta những linh hồn cứ ngủ. Linh hồn đi xuống đây, từ ngôi nhà của linh hồn, để diễn phần vai vô hẹn của mình. Bây giờ đây là thời kỳ chuyển giao, hứa hẹn, khi người cha vô hẹn đến để đưa các con đến thế giới mới. Người cha đến và làm cho con trở nên hứng thường nhất. Thường đế được gọi là đấng cao quý nhất, nhưng không ai biết được người là ai hoặc ai nên được gọi là thường đế. Người ta dựng lấy hình ảnh, lên gầm thật to và họ biết rằng đó là linh hồn tối cao vô thể. Họ không hiểu rằng người là người cha của chúng ta, những linh hồn. Họ chỉ tôn thường người mà thôi. Họ luôn nói Shipapa, họ không bao giờ nói Rurababa hay Babunatbaba. Con cũng biết ra rằng. Các bạn có nhớ Shipapa không? Các bạn có đang nhớ đến của thư kế của mình không? Câu khẩu hiệu này nên được treo lên ở mỗi ngôi nhà. Hãy nhớ đến Shipapa và tội lỗi của con sẽ được đốt bỏ bởi vì chỉ một người cha là đứng thanh lộng. Không có lấy một con người nào trong thế giới ô trọng này có thể là thanh khiết. Và không có ai ở trong thế giới thanh khiết có thể là ô trọng. Những người ô trọng được đề cực đến. Trong kinh sách, người ta nói rằng Ravan đã tồn tại trong thời kỳ Bạc và Sita đã bị bắt cóc. Cùng với Shri Krishna thì người ta cũng thể hiện ra Kamsa, Zara Phanda, Hiranya Dasipu, tên của những tình quỷ. Con người đã đưa ra những luận điều sai trái về Shri Krishna. Còn giờ đây, không điều gì như thế có thể tồn tại trong thời kỳ Vang. Người ta đã kết tội Shri Krishna. Họ cũng đã vô khúng cho Thượng Đế cũng như cho Thánh Thần. Họ tiếp tục phỉ bán mọi người. Do đó, giờ đây người ta nói, cuộc hành hương tượng nhớ này là để thanh lọc cho linh hồn. Con phải trở nên thanh khiết và đi đến thế giới thanh khiết. Người ta cũng giải thích về chiêu kỳ 84 kiếp. Giờ đây, đây là kiếp cuối cùng của con và con cũng phải quay trở về nhà. Cơ thể của con sẽ không trở về nhà. Chỉ có linh hồn mới quay trở về. Vì thế, những đứa con tâm linh ngọt nhào nhất. Khi con ngồi ở đây, con hãy xem con là linh hồn chứ không phải là cơ thể. Trong những cuộc tụ họp tâm linh kia, con ngồi trong trạng thái ý thức cơ thể. Còn ở đây, người ta nói, con hãy ngồi trong trạng thái ý thức linh hồn. Giống như ta đã nhường ký thức, có những tâm ứng này. Vì vậy, con cũng phải trở nên giống như vậy. Người cùng giải thích sự tương phản giữa người cha vô hạn và người cha hữu hạn. Người cha vô hạn ngồi đây và giải thích toàn bộ ký thức này cho con. Trước kia, con đã không biết về điều này. Giờ đây, người nói cho con biết mọi điều. Chu kỳ thế giới xây chuyển như thế nào. Cũng như lúc bắt đầu, giữa và kết thúc. Đồ dài của chu kỳ là như thế nào. Trên con đường thở cúng. Con đã bị đưa vào tâm tối mềm mông vô hạn bằng cách được bảo rằng đồ dài của mỗi chu kỳ là hàng trăm nghìn năm. Con đã tiếp tục đi xuống. Có người nói, chúng ta càng làm nhiều công việc thở cúng, thì chúng ta càng lùi kéo người cha xuống đây. Người cha đến và làm cho chúng ta trở nên thanh xí. Con lùi kéo người bởi vì con trở nên thật bất hạnh vì con ô trọng. Con nói, chúng con cầu gọi người cha hãy đến. Người cha cũng thấy rằng năm ngàn năm đã qua đi. Và khi con người đã trở nên hoàn toàn bất hạnh và hoàn toàn ô trọng, thì người đến. Việc học này thì không dành cho thế giới cũ. Các con, những linh hồn, học thu kiến thức này và con sẽ mang theo kiến thức này cùng với con. Giống như ta là đại dương kiến thức, vì vậy con cũng là những dòng sông kiến thức. Kiến thức này thì không dành cho thế giới cũ này. Đây là thế giới dơ bẩn và cơ thể thì dơ bẩn. Con phải từ bỏ chúng. Cơ thể thì không thể nào trở nên thanh xí ở đây. Ta là người cha của các linh hồn. Ta đã đến để thanh lọc cho các linh hồn. Con người thì không thể hiểu được những điều này. Họ có trí tuệ, hoàn toàn là đá. Và họ thì ô trọng. Đó là lý do vì sao họ câu gọi, ôi đừng thanh lọc. Chính linh hồn đã trở nên ô trọng. Chính linh hồn làm mọi điều. Chính linh hồn thực hiện công việc thờ cúng. Chính linh hồn nhận lấy cơ thể. Người cha nói, giờ đây ta đã đến để đưa các con, những linh hồn, quay trở về. Ta, người cha vô hạn, đã đến theo lời mời của con. Con đã câu gọi đến ta thật nhiều. Kể cả vào lúc này, con người vẫn tiếp tục câu gọi, ôi đừng thanh lọc. Ôi thừa đến người cha, hãy đến và giải thoát cho chúng con khỏi đau khổ trong thế giới cũ. Và giải thoát con khỏi tên quỷ, để rồi chúng con có thể trở về nhà. Không ai khác biết được ngôi nhà của chúng ta ở đâu, hoặc chúng ta có thể trở về nhà, bằng cách nào, hoặc khi nào. Người ta làm đau đầu mình thật nhiều để đi vào sự giải thoát. Họ nhận nhiều guru. Họ đã tiếp tục làm đau đầu mình từ kiếp này đến kiếp khác. Những guru kia thậm chí còn không biết về niềm hạnh phúc của sự giải thoát trong cuộc sống. Họ chỉ muốn có sự giải thoát. Thậm chí họ còn hỏi là thế nào có thể có hòa bình trên thế giới. Các ược sĩ thì chỉ biết về sự giải thoát, họ không biết về sự giải thoát trong cuộc sống. Khi con ở trong vùng đất giải thoát trong cuộc sống, thì những linh hồn khác sẽ ở trong sự giải thoát. Giờ đây, con đang nhận kiến thức này để trở nên như thế. Con chính là những người đã trải nghiệm niềm hạnh phúc nhiều nhất, và con cũng chính là những người đã trải nghiệm đau khổ nhiều nhất. Các con, những người thuộc về lối sống thánh thần Nguyên Thụy Vĩnh Cửu, đã trở thành những người có hành động và lối sống tha hóa suy đổi. Con từng thuộc về con đường gia đình thanh khiết. Lakshmi và Narayan thuộc về con đường gia đình thanh khiết. Từ bỏ nhà cửa và công việc kinh doanh của mình, đó là lối sống của các ẩn sĩ. Ban đầu, các ẩn sĩ từng rất tốt. Ban đầu, con cũng từng rất tốt. Còn giờ đây, con đã trở nên hoàn toàn ố trọng, người cha nói. Điều này ở trong vợ kịch. Người cha giải thích, việc học này là dành cho thế giới mới. Theo vợ kịch, cứ mỗi năm nghìn năm, ta phải đi vào cơ thể ố trọng này, trong thế giới ố trọng. Châu Kỳ thì không phải là hàng trăm nghìn năm, và ta cũng không hiện diện ở khắp mọi nơi. Bằng cách nói như thế này. Con đã bị bán ta. Tuy nhiên, ta vẫn đến và nâng nợ cho con thật nhiều. Không ai bị phị bán nhiều như là siêu ba bạc. Người cha làm cho con trở thành chủ nhân của thế giới. Tuy nhiên, con lại tiếp tục nói rằng, người hiện diện ở khắp mọi nơi. Khi sự bị bán tiến đến mức giới hạn của nó, thì ta đến và nâng nợ cho con. Đây là thời kỳ chuyển giao, để lợi ích, để hứa hẹn. Khi ta đến, để làm cho con trở nên thanh khí. Ta chỉ cho con cách thức, dễ dàng để trở nên thanh xíc. Con đã loàn trọng rất nhiều trên con đường thờ cúng. Con từng đi và tắm trong những cái hồ, bởi vì con tin rằng con sẽ trở nên thanh xíc bằng cách làm như thế. Có sự khác biệt lớn giữa thứ nước kia và người cha đứng thanh lọc. Tất cả những điều đó là con đường thờ cúng, trong khi đây là con đường kiếm thức. Con người thì ở trong bóng tối mênh mông vô hẹn. Họ đang ngủ trong nước ngủ của Thượng Đế. Con biết và cũng đã từng được nhớ đến rằng trí tuệ không có tình yêu thương dành cho Thượng Đế vào lúc hủy nhiệt, khi bị kết liễu. Giờ đây con có trí tuệ yêu thương, theo thứ hẹn, theo nỗ lực của con. Trí tuệ vẫn chưa đầy tình yêu thương, bởi vì ba da khiến cho con quên đi người hết lần này đến lần khác. Đây là cuộc chiến với năm thói tật. Năm thói tật thì được gọi là Ravan. Ravan được thể hiện với cái đầu lửa. Bà ba cũng đã giải thích rằng con không bao giờ ngồi với mắt nhắm ở trường. Trên con đường thở cúng, người ta được dạy để nhớ đến Thượng Đế. Họ được bảo hãy ngồi với mắt nhắm. Ở đây người ta nói đây là trường học. Con đã nghe rằng Thượng Đế đưa các linh hồn vượt thoát với một ảnh nhìn. Người ta nói người này là Pháp Sư. Ồ, nhưng điều đó cũng đã được nhớ đến. Người là Thượng Đế, là Pháp Sư. Thánh thần thì cũng được đưa vượt thoát với một ảnh nhìn. Đứng mà thay đổi con người trở thành thánh thần chỉ với một ảnh nhìn. Vĩ nhiên chính là Pháp Sư. Người cha ngồi đây và sạc biên cho con. Vì thế nếu con ngồi với đôi mắt nhắm thì đó sẽ được gọi là nghi. Con không ngồi với đôi mắt nhắm ở trong trường. Nếu không, con sẽ cảm thấy lì biến. Việc học này chính là ngụ thu nhập của con. Ngụ thu nhập đến hàng trăm triệu. Con sẽ không ngáp trong khi kiếm thu nhập. Ở đây, các con, những linh hồn, phải được cải hóa. Hình ảnh, mục tiêu và mục đích thì ở ngay trước mặt con. Nếu con muốn nhìn thấy vương quốc của họ như thế nào thì con hãy đến thăm ngôi đền Tiêu Hoa La. Ngôi đền ấy thì không sống. Trong khi ngôi đền này là ngôi đền Tiêu Hoa La sống. Thánh thần được mô tả ở đó. Và thiết đương cũng được mô tả. Đứng ra ban sự cứu rỗi cho mọi người đến A Bù. Đây là lý do vì sao A Bù là nơi hành hương vĩ đại nhất. Người cha đến đây và trao ban sự cứu rỗi cho tất cả những người sáng lập nên các tôn giáo và các guru. Đây là nơi hành hương vĩ đại nhất nhưng nó lại thâm lặng. Không ai biết về điều này. Ấch Sa. Gửi đến những đứa con dấu yêu ngọt ngào nhất, đã thất lạc từ lâu, nay vừa tìm lại đứng. Nỗi nhớ, niềm thương và lời chào buổi sáng từ người mẹ, người cha, bác đa đa, người cha linh hồn, cuối chào những đứa con linh hồn. Trọng tâm thực hành. Ý thứ nhất. Hãy hấp thu tâm ứng mà người cha có. Trở thành đại dung kỹ thức giống như cha. Thực hành giữ mình ý thức linh hồn. Ý thứ hai. Để con, linh hồn, làm cho cục pin của con trở nên hoàn toàn thành xít. Hãy ở trên cuộc hành hương tự nhớ khi con bước đi và di chuyển. Hấp thu tính cách thánh thiện. Trở nên thật là, thật là ngọt ngào. Lời chúc phúc. Mong con sử dụng lời chúc phúc có được trí tuệ thánh thiện trong mọi nhiệm vụ và được đông đầy sự thành công bằng cách trở thành trikondashi, người biết về ba khí cảnh của thời gian. Bác Đa Đa đã trao cho mỗi người con lời chúc phúc có được trí tuệ thánh thiện. Chỉ bằng cách có trí tuệ thánh thiện mà con có thể biết rõ người cha, bản thân và ba khí cảnh thời gian, cũng như hấp thu tất cả các sức mạnh. Linh hùng với trí tuệ thánh thiện trước hết sẽ biết về ba khí cảnh thời gian của mỗi suy nghĩ trước khi nói nó ra hoặc đưa nó vào thực hành. Đối với linh hùng ấy, quá khứ và tương lai rõ ràng như hiện tại. Bởi vì những ai với trí tuệ thánh thiện thì là người biết về ba khí cảnh thời gian. Họ liên tục được đông đầy thành công. Khẩu hiệu, chỉ những ai hấp thu sự thành khí hoàn toàn thì mới có thể trải nghiệm đêm an lạc tối thường.