Details
Nothing to say, yet
Nothing to say, yet
Sakamori ngày 9 tháng 9 năm 2024 Trọng tâm Có ngọt ngào, hãy truyền hóa tâm ấn cũ ở bản thân con thành tâm ấn tốt với sức mạnh của yoga. Tâm ấn chữa đường kiến thức và sự thanh thiết này là tâm ấn tốt. Câu hỏi Quyền sinh ra đã có của con là gì? Giờ đây con có cảm nhận nào? Câu trả lời Quyền sinh ra đã có của con là sự giải thoát và giải thoát trong cuộc sống. Con có cảm nhận. Giờ đây con phải trở về nhà cùng với cha. Con biết rằng người cha đã đến để trao cho con quả trái, cho việc làm thơ cúng của con. Đó là sự giải thoát và giải thoát trong cuộc sống. Giờ đây mỗi người phải đi đến vùng đất bình an. Mọi người phải có linh ảnh về ngôi nhà của mình. Ôm sang tiệt Mọi người câu gọi đến người cha. Vì Hoàng đế thật sự. Trong tiếng Anh thì người ta không gọi người là như thế. Họ chỉ gọi người là người cha thật sự. Họ nói thường đến người cha là đến Trần Lý. Chỉ ở Barat mà người ta mới gọi người là vị Hoàng đế thật sự. Có nhiều sự khác biệt. Người chỉ nói ra sự thật mà thôi. Người dạy sự thật và làm cho con trở nên chân thật. Ở đây con gọi người là vị Hoàng đế thật sự. Người làm cho con trở nên chân thật và cũng làm cho con trở thành vị Hoàng đế của vùng đất, của sự thật. Đúng là người trao cho con sự giải thoát và cũng trao cho con sự giải thoát trong cuộc sống. Nó còn được gọi là quả trái cho việc làm thờ cúng. Sự giải thoát và quả trái Người trao cho con quả trái cho việc làm thờ cúng của con và giải thoát cho con. Con biết rằng người trao cho con cả hai. Người giải thoát cho mọi người và trao cho mọi người quả trái. Ngôn ngữ đã được tạo ra. Sự giải thoát và quả trái Có nhiều ngôn ngữ. Xuất ba ba cũng đã được đặt cho nhiều tên gọi. Nếu con bảo với người khác rằng tên của người là Xuất ba ba, thì họ sẽ nói, Chúng tôi chỉ gọi người là chủ nhân mà thôi. Tốt, sẽ gọi người là chủ nhân, nhưng người vẫn phải có một cái tên. Không điều gì có thể tồn tại mà không có tên gọi và hình dáng. Người cũng phải trở thành chủ nhân đối với điều gì đó. Chắc chắn người có tên gọi và hình dáng. Giờ đây con biết rằng người cha thật sự giải thoát cho con và mọi người chắc chắn phải đi đến vùng đất bình an. Mọi người phải có linh ảnh về ngôi nhà của mình. Con đã đến từ ngôi nhà, vì thế trước tiên con sẽ có linh ảnh về ngôi nhà ấy. Đó còn được gọi là sự giải thoát và sự cứu rỗi. Người ta nói ra những từ này, nhưng nó không có ý nghĩa gì cả. Còn con thì có cảm nhận rằng chúng ta sẽ đi đến ngôi nhà của chúng ta và cũng nhận được quả trái. Con nhận được mọi thứ theo thứ hạn, vì vậy tất cả những ai thuộc về các tôn giáo lối sống khác thì cũng nhận được mọi thứ theo thời gian. Người cha đã nói rằng những tờ rơi này thì thật hay. Con là cư dân của địa ngục hay là cư dân của thi đường? Chỉ con mới biết rằng cả sự giải thoát và giải thoát trong cuộc sống đều là quyền sinh ra đã có thuộc về Thượng Đế Người Cha của con. Con cũng có thể viết ra điều này. Con nhận được quyền sinh ra đã có này từ Người Cha. Bằng cách thuộc về Người Cha, con đạt được cả hai điều này. Kia là quyền sinh ra đã có của Ravan, trong khi đây là quyền sinh ra đã có từ Người Cha Tối Cao, Linh Hồn Tối Cao. Đây là quyền sinh ra đã có từ Thượng Đế, trong khi kia là quyền sinh ra đã có từ Sátan. Con nên viết ra theo cách như thế, để rồi mọi người có thể hiểu được. Giờ đây con phải thiết lập nên thiên đường. Con phải làm rất nhiều việc. Hiện tại, cứ như thế, con là đứa trẻ. Giống như người ta nói về thời kỳ sắc rằng, thời kỳ sắc vẫn còn non trẻ. Người Cha thì nói, sự thiết lập nên thời kỳ vang thì vẫn còn non trẻ. Giờ đây, con sẽ nhận được của Thừa Kế. Con sẽ không nói rằng Ravan trao của Thừa Kế. Con nhận được của Thừa Kế từ Thượng Đế, từ Người Cha. Ravan kia không phải là Người Cha. Hắn ta được gọi là Sátan. Con sẽ nhận được của Thừa Kế nào từ Sátan. Con nhận được 5 thói tật. Thông qua đó, con trở nên hoàn toàn ô trọng. Giờ đây, mọi người tổ chức lễ Dasara quá nhiều. Họ có những buổi lễ, họ tiêu túng quá nhiều tiền bạc. Thậm chí, họ có mời những người ở nước ngoài đến nữa. Những buổi lễ Dasara nổi tiếng nhất là ở Bishore. Có nhiều người giàu có ở đó. Trong Vương quốc của Ravan, khi người ta có tiền, thì họ mất hết cả hiểu biết thông thường của họ. Người Cha giải thích cho con một cách chi tiết. Đây được gọi là Vương quốc của Ravan. Kia được gọi là Vương quốc của Thừa Đế. Sai khi gọi đó là Vương quốc của Rama. Gandhiji muốn có Vương quốc của Rama. Người ta nghĩ rằng Gandhiji là một hóa thân. Họ từng trao cho ông ấy rất nhiều tiền. Họ từng gọi ông ấy là Babuji của Bharat, người cha của Bharat. Đứng này là Babu, là người cha của toàn bộ thế giới. Giờ đây, con đang ngồi ở đây, và con biết sẽ có bao nhiêu người. Cơ thể thì có thể bị hoạt nhịp, trong khi linh hồn là bất nhịp. Có nhiều linh hồn. Linh hồn giống như những ngôi sao ở bên trên kia. Có nhiều sao hơn hay là có nhiều linh hồn hơn? Con chính là những ngôi sao của Trái Đất. Con kia là những ngôi sao của Bô Trời. Con được gọi là Thánh Thần. Vì thế, người ta cũng gọi những ngôi sao ấy là Thánh Thần. Con được gọi là ngôi sao may mắn, Acharya. Sau đó, con có thể thảo luận điều này giữa các con với nhau. Cho đến bây giờ, bà bà sẽ không nói về điều này nữa. Người đã giải thích rằng chỉ có một người cha của tất cả các linh hồn. Mọi người thì đều ở trong trí tuệ của Đứng ấy. Người là người cha của tất cả con người. Tất cả các con đều biết rằng cả thế giới đang đứng trên đại dương, nghĩa là xung quanh là nước. Không phải là mọi người ai cũng biết điều này. Người cha đã giải thích rằng có vương quốc của Tra Văn trên khắp thế giới. Không phải là vương quốc của Tra Văn thì ở bên kia bờ biển. Có đại dương ở xung quanh. Người ta nói rằng có con bò ở bên dưới và cả thế giới được nâng lên trên chiếc sừng bò. Và con bò chuyển trái đất từ sừng này sang sừng khác khi nó mệt. Giờ đây thế giới cũ sẽ kết thúc và thế giới mới sẽ được thiết lập. Trong kinh sách, người ta đã viết ra tất cả những điều này dưới dạng là những câu chuyện phím. Con hiểu rằng tất cả các linh hồn ở đây đều có cơ thể của mình và họ được gọi là con người. Trong ngôi nhà của linh hồn kia thì không có cơ thể. Đó được gọi là thế giới vô thể. Con người thì có hình dáng hữu hình. Đó là lý do vì sao. Đây được gọi là thế giới hữu hình. Đẫn vô thể thì không có cơ thể của riêng người. Đây là thế giới hữu hình. Còn kia là thế giới của những linh hồn vô thể. Đây được gọi là thế giới. Và kia được gọi là thế giới vô thể. Khi linh hồn đi vào cơ thể thì bắt đầu có sự cử động. Nếu không thì cơ thể là vô dụng. Vì vậy, đó được gọi là thế giới vô thể. Có bao nhiêu linh hồn thì tất cả họ đều sẽ đến đây vào lúc cuối. Đây là lý do vì sao. Đây được gọi là thời kỳ chuyện giao gứa hẹn nhất. Khi tất cả các linh hồn đều đã đi xuống đây thì không còn một linh hồn nào ở trên đó nữa. Khi ở trên đó hoàn toàn trở nên trống rỗng thì tất cả các linh hồn sẽ quay trở về nhà. Con mang theo những tâm ứng kia. Theo thử hạn, tuy theo nỗ lực của con. Một số người mang theo tâm ứng kiến thức này. Một số thì mang theo tâm ứng thành xứ. Nhưng chúng vẫn phải đến đây. Tuy nhiên, trước tiên con phải đi đến ngôi nhà. Có những tâm ứng tốt ở đó. Còn ở đây có tâm ứng xấu. Tâm ứng tốt thay đổi và trở thành tâm ứng xấu. Rồi sau đó, tâm ứng xấu ấy trở thành tâm ứng tốt thông qua sức mạnh của Yoga. Con sẽ mang theo những tâm ứng tốt đến đó cùng với con. Người ta có tâm ứng dạy học. Đó là lý do vì sao người đến và giải thích cho con. Người giải thích cho con bí mật về đứng sáng tạo từ lúc bắt đầu, giữa và kết thúc của sự sáng tạo. Người cũng trao cho con lời giải thích về hạt giống và toàn bộ cái cây. Lời giải thích về hạt giống thì chính là kiến thức này. Và lời giải thích về cái cây thì là thơ cúng. Có nhiều chi tiết trong thơ cúng. Thật dễ để nhớ đến hạt giống. Con phải đi đến đó. Chỉ mất một khoảng thời gian ngắn để trở nên hoàn toàn thanh xích, từ hoàn toàn ô trọng. Sau đó, mất chính xác là năm nghìn năm để trở nên hoàn toàn ô trọng, từ hoàn toàn thanh xích. Chiêu kỳ này được tạo ra theo cách thật chính xác. Và nó tiếp tục lặp lại. Không ai khác có thể nói cho con biết những điều này. Con có thể nói cho họ biết. Nó được chia làm hai. Một nửa là thiên đường, một nửa là địa ngục. Chi tiết về nó cũng phải được thể hiện ra. Trong thiên đường thì chỉ có một vài kiếp với tủ thọ dài. Còn trong địa ngục thì có nhiều kiếp hơn với tủ thọ ngắn hơn. Ở đó con là những vô ghi, trong khi ở đây con là mô ghi, nghĩa là những người đắm kiềm trong, thú vui, gác quan. Đây là lý do vì sao có nhiều kiếp sinh ở đây. Không ai khác biết được những điều này. Con người không biết được gì cả. Khi nào Thủy Thánh Thần tồn tại? Họ đã trở nên như thế bằng cách nào? Họ từng có hiểu biết như thế nào? Chỉ các con mới biết những điều này. Người tra vệ cho con vào lúc này và trao cho con của thừa kế cho suốt 24 kiếp. Rồi sau đó những tâm ứng ấy của con không còn nữa. Chính trở thành tâm ứng đầu hộ. Tương tự như vậy, khi con có tâm ứng đường đệ hoàng tộc, thì tâm ứng học tập kiến thức này sẽ kết thúc. Khi những tâm ứng này kết thúc, con sẽ được sâu vào chữ hạt của Rudra, theo thứ hạng, theo động lực của con. Rồi con sẽ đi xuống theo thứ hạng, đề diện phần vai của con. Những ai nhận được đầy đủ 84 kiếp thì đi trước. Tên của những linh hồn ấy thì cũng được thể hiện ra. Sri Krishna là hoàng tử đầu tiên của thiên đường. Con biết rằng sẽ không chỉ có một người, mà sẽ có toàn bộ vương quốc. Thần dân cũng được cần đến cùng với nhà vua. Những người sát được tạo ra từ một người. Nếu con nói tám linh hồn đến cùng một lúc, thì Sri Krishna sẽ là số một. Nếu tám linh hồn đến cùng với nhau, thì tại sao có nhiều lời ca ngợi về Sri Krishna? Tất cả những điều này sẽ được giải thích khi con tiến bộ hơn. Mà bà nói, hôm nay bà đang nói cho con biết những điều thật sâu sắc. Vẫn còn một vài điều cần được giải thích. Đây là phương pháp thật khéo léo. Nếu con cảm nhận được rằng mọi người không hiểu về một khí cảnh nào đó, thì con chỉ cần nói. Người chỉ có thâm niên của chúng tôi có thể đưa ra câu trả lời cho các bạn. Hoặc con nên nói, người cha vẫn chưa giải thích về điều này. Ngày qua ngày, bà nói cho con biết những điều sâu sắc hơn. Không cần phải người ngung khi nói lời này. Khi con được nói cho biết những điều sâu sắc nhất, thì con có niềm hạnh phúc to lớn khi nghe nhiều điểm kỹ tức ấy. Sau đó, vào lúc cuối, bà bà nói, Nhưng ai đã viết ra kinh sách thì đã sử dụng hai từ này. Không cần phải trở nên hoan mang. Ngày khi đứa con thuộc về người cha, nó nhận được niềm hạnh phúc vô hạn. Để có được điều này, thì cần đến sự thanh khí trong suy nghĩ, lời nói và hành động của con. Laphne và Narayan đã nhận được của thư kế của họ từ người cha. Họ là những người số một, và họ được tôn thờ. Mỗi người các con cũng nên nhìn vào bản thân. Tôi có nức hạnh ấy hay không? Giờ đây không còn nức hạnh nào cả. Thậm chí không ai trong số họ biết về những điểm yếu của mình. Giờ đây con thuộc về người cha, chắc chắn phải có một số thay đổi. Người cha đã mở ra ổ khóa trong trí tuệ của con. Người cũng đã giải thích cho con bí mật về Brahma và Vishnu. Người này là U Trọng, còn người kia là Amitabha. Đây là thời kỳ chuyển giao hứa hẹn nhất. Và trong thời kỳ này, việc nhận nuôi diễn ra. Việc nhận nuôi diễn ra khi Prasabhita Brahma hiện diễn. Nó không diễn ra trong thời kỳ vang. Ở đây, khi người ta không có con thì họ nhận con nuôi. Prasabhita Brahma chắc chắn cũng cần đến những đứa con Brahmin. Con là tạo vật được sinh ra thông qua miệng, trong khi những người khác đã tạo vật nơi thương. Brahma thì rất nổi tiếng. Họ của ông ấy thì là họ vô hàng. Mọi người đều nghĩ rằng Prasabhita Brahma chính là Adi Dev. Ông ấy sẽ được gọi là ông Tổ. Đây là cái họ vô hàng. Tất cả những cái họ khác thì đều là họ hữu hàng. Đây là lý do vì sao người cha giải thích. Chắc chắn mọi người nên biết rằng Bharat là nơi hành hương vĩ đại nhất, nơi mà người cha vô hàng đến. Không phải là người đi vào toàn bộ Bharat. Trong kinh sách, người ta viết về vùng đất ô trọng của người sinh. Nhưng người đã dạy ký thức này ở đâu? Người đã đến Abu như thế nào? Ngôi đền Dewala chính là ký ức chính xác. Nhưng ai xây ngôi đền ấy thì đã làm như thế, dù theo những điều đi vào trong trí tuệ của họ. Mô hình chính xác không thể nào được tạo ra. Chính ở đây, không phải ở vùng đất ô trọng kia, mà người cha đến và trao bang sự cứu rỗi cho tất cả. Khi là Pakistan, còn đây là vùng đất thanh khiết. Thật ra, thiên đường mới được gọi là vùng đất thanh khiết. Toàn bộ vợi kịch được tạo nên như trên. Sự thanh khiết và ô trọng. Vì vậy, hỡi những đứa con, dấu yêu, ngọt ngào nhất, đã thất lạc từ lâu, nay vừa tìm lại được. Con hiểu rằng, các con, những linh hồn, đã bị chia lìa với linh hồn tội cao trong suốt một thời gian dài. Đã là bao lâu kể từ khi con gặp ba-ba? Khi nào con sẽ lại gặp người? Cuộc gặp gỡ tuyệt đẹp đã diễn ra khi con tìm thấy vị Phát-gu-ru. Trong hình hại của đại lý trung giang này, có nhiều gu-ru, đây là lý do vì sao người được gọi là Phát-gu-ru. Khi người phụ nữ kết hôn, cô ấy được bảo, chồng của cô chính là gu-ru của cô, là thượng đế của cô. Người chồng chính là người đầu tiên làm cho cô ấy trở nên ô trọng. Ngày nay, có nhiều sự ô trọng trên thế giới. Giờ đây có phải trở nên xinh đẹp? Người cha cuộc sở dây kiên tình cho con. Thật ra, lễ Rakshabandhan diễn ra vào cùng thời điểm với sinh nhật của Siva, Sipshanti. Sinh nhật của Gita cũng đều diễn ra sau đó. Sinh nhật của Sri Krishna diễn ra sau đó một chút, trong thế giới mới. Tuy nhiên, tất cả các lễ hội đều thuộc về thời gian này. Có bất kỳ ai biết được khi nào đã là sinh nhật của Brahma hay không? Con sẽ nói rằng sau 1.250 năm của thế giới mới thì đó là sinh nhật của Brahma. Không ai có thể nói cho con biết. Khi nào thì Sipshanti, Krishnajanti hay Brahmajanti diễn ra? Giờ đây, con dần biết được điều này từ người cha. Con có thể nói điều này một cách chính pháp. Điều đó có nghĩa là con có thể kể cho họ nghe câu chuyện về toàn bộ thế giới. Con không thể nào kể lại điều gì đó mà đến hàng trăm nghìn năm. Người cha dạy cho con việc học vô hẳn hay đến như thế. Con được cứu thoát khỏi việc trở nên ô trọng trong suốt hai mươi muộn kiếp. Chỉ vào lần này. Hiện tại, con đang ở trong vương quốc ngoại bang của Ravan, năm thói tật. Giờ đây, con có toàn bộ chư kỳ 84 kiếp ở trong nhận thức của con. Aksha, gửi đến những đứa con dấu yêu ngọt đào nhất đã thất lạc từ lâu, nay vừa tìm lại được nỗi nhớ, niềm thương và lời chào buổi sáng từ người mẹ, người cha. Bạc Đà Đà, người cha linh hồn, cuối chào những đứa con linh hồn. Trọng tâm thực hành. Ý thứ nhất. Để đạt được cụ thừa kế là niềm hạnh phúc vô hạn. Chắc chắn, con phải trở nên thành khí trong suy nghĩ, lời nói và hành động của mình. Hợp thu tâm ứng tốt với sức mạnh của Yoga. Làm cho bản thân con trở nên có đức hạnh. Ý thứ hai. Để những mình liên tục hạnh phúc, hãy lắng nghe những bí mật sâu sắc mà người cha nói với con mỗi ngày và truyền đạt lại cho người khác. Đừng trở nên hoang mang về bất cứ điều gì. Hãy hỏi một cách khéo léo, đừng ngừng ngung. Lời chúc phúc. Mong con là chữ nhân trao tặng hạnh phúc và với vai trò là hiện thân của hạnh phúc. Hãy trao hạnh phúc cho mọi linh hồn. Những đứa con liên tục thực hiện hành động đúng đắn. Thì nhận được hạnh phúc và sức mạnh như là quả trái tức thị cho những hành động ấy. Trái tim của chúng liên tục hạnh phúc vì chúng không thể trải nghiệm một chút con sống đau khổ nào, kể cả trong suy nghĩ của mình. Là Brahmin thời kỳ chuyện nhau, nghĩa là không có bất kỳ tên gọi hay nhớ vết nào của đau khổ. Bởi vì con là con của đấng ban tặng hạnh phúc. Những đứa con của đấng ban tặng hạnh phúc, bản thân chúng là chữ nhân trao tặng hạnh phúc. Chúng liên tục trao hạnh phúc cho mọi linh hồn. Chúng sẽ không bao giờ gây đau khổ hoặc nhận đau khổ. Khẩu hiệu là chữ nhân trao tặng và trao nghi sự hợp tác, tình yêu thương và sự đồng cảm, là nhấu hiệu của linh hồn nhân tự. Om Shanti.