black friday sale

Big christmas sale

Premium Access 35% OFF

Home Page
cover of sakar murli 07 10 2024
sakar murli 07 10 2024

sakar murli 07 10 2024

Murli VNMurli VN

0 followers

00:00-27:32

Nothing to say, yet

Podcastspeechspeech synthesizernarrationmonologuecricket

Audio hosting, extended storage and much more

AI Mastering

Transcription

Sakamori ngày 7 tháng 10 năm 2024 Trọng tâm Con ngọt nào! Người cha đã đến để đưa con ra khỏi hố sâu thẳm của địa mục. Chính vì điều này con đã mời người cha đến đây. Câu hỏi Con là người thợ vĩ đại nhất như thế nào? Nghề của con là gì? Câu trả lời Con thực hiện nghề vĩ đại đến mức cả thế giới trở nên mới. Để làm được điều này, con không cần phải khuôn vác gạch và vữa. Mà con làm cho thế giới trở nên mới bằng cách có cụ hành hương tưởng nhớ. Con có niềm hạnh phúc rằng con đang xây dựng nên thế giới mới. Rồi con sẽ trở thành chủ nhân của thiên đường ấy. Ồ! Sang tiếc! Người cha tâm linh ngồi đây và giải thích cho các con những đứa con ngọt nào nhất. Khi con rời khỏi ngôi làng của mình để đến đây, trí tuệ của con hiểu rằng con đang đi đến trường học của siêu ba ba. Không phải là con sẽ có cái nhìn thoảng qua về hiện trí hoặc thẩm nhân, hoặc con nghe kinh sách. Mà con hiểu rằng con đang đến với siêu ba ba. Con người trên thế giới tin rằng siêu ba cứ ngủ ở trên kia. Tuy nhiên, khi họ nhớ đến người thì họ không ngồi với đôi mắt mở. Họ ngồi trong thiên đường với đôi mắt nhắm bởi vì họ có hình ảnh siêu ba linh rang trong tâm trí của họ. Khi họ đến với ngôi đền của siêu ba và nhớ đến siêu ba, họ ngước nhìn lên hoặc họ nhớ đến ngôi đền. Như người ngồi với mắt nhắm, họ tin rằng nếu ánh nhìn của họ hướng về phía, tên gọi hay hình dáng của bất kỳ ai, thì nỗ lực tâm linh của họ sẽ bị phá vỡ. Giờ đây, con biết rằng mặc dù con từng nhớ đến siêu ba ba, nhưng một số người các con cũng sẽ nhớ đến Srikrishna, những người khác sẽ nhớ đến Rama, và người khác nữa sẽ nhớ đến Guru Cụ Tình. Người ta làm ra mặc dây chuyền với hình ảnh Guru của họ và đeo mặc dây chuyền ấy. Họ cũng làm ra mặc dây chuyền của những người ta nhỏ và đeo nó. Đó là như thế trên con đường thờ cúng. Họ nhớ đến Thượng Đế trong khi đang ngồi ở nhà. Họ đi hành hương trong khi ở trong sự tưởng nhớ. Họ vẫn có thể giữ bức hình ở nhà và thờ hình ảnh ấy. Nhưng việc đi hành hương từ kiếp này đến kiếp khác đó là hệ thống thuộc về con đường thờ cúng. Con người đi đến bốn góc hành hương. Tại sao họ lại nói về bốn nơi hành hương? Họ đi một vòng theo bốn hướng. Đông, Tây, Nam, Bắc. Khi con đường thờ cúng bắt đầu thì chỉ có việc tôn thờ một đứng duy nhất mà thôi. Đó được gọi là sự tôn thờ không bị phát tạp. Con từng là hoàn toàn thân khích, nhưng vào lúc này con hoàn toàn ô trọng. Thờ cúng cũng trở nên bị phát tạp và họ tiếp tục nhớ đến nhiều người. Thậm chí họ con thờ cả cơ thể hoàn toàn ô trọng được tạo nên từ 5 yếu tố vật chất. Vì thế họ đang thờ những tính quỷ hoàn toàn ô trọng. Tuy nhiên không ai trong số họ hiểu được những điều này. Mặc dù có thể họ đang ngồi ở đây, nhưng trí tuổi yoga của họ tiếp tục lan thang đi nơi khác. Con không được ngồi ở đây với đôi mắt nhắm để nhớ đến sự ba ba. Con hiểu rằng người cha là cư dân thuộc về vùng đất xa xăm. Người đến và trao cho con lời Srimad. Bằng cách theo Srimad, con sẽ trở thành thánh thần hướng hưởng. Toàn bộ vương quốc của thánh thần giờ đây đang được thiết lập. Trong khi đang ngồi ở đây, con đang thiết lập nên vương quốc thánh thần của mình. Còn trước kia, con đã không biết vương quốc ấy được thiết lập như thế nào. Giờ đây con biết rằng ba ba là cha của con. Người trở thành người thuê của con và dạy cho con. Sau đó, người đưa con quay trở về cùng với người. Và trao ban cho con sự cứu rỗi. Những guru đời thường kia không thể trao ban sự cứu rỗi cho bất kỳ ai. Ở đây, được giải thích cho con rằng chỉ đứng ấy là người cha, người thuê và Phát Guru. Con nhận được của thừa kế của con từ người cha. Phát Guru đưa con đi từ thế giới cũ này sang thế giới mới. Những ba mẹ lớn tuổi không thể hiểu được tất cả những điều này. Điều chính yếu dành cho họ đó là hãy xem bản thân là linh hồn và nhớ đến sức ba ba. Con nên ngồi và giải thích cho những ba mẹ lớn tuổi bằng ngôn ngữ đơn giản. Chúng ta là con của sức ba ba và ba ba sẽ trao cho chúng ta của thừa kế thi nương. Mỗi linh hồn đều có quyền đạt được của thừa kế của mình từ người cha. Cái chết đang đứng trước mặt con. Thế giới cũ chắc chắn sẽ trở nên mới. Rồi sau đó thế giới mới sẽ trở nên cũ. Mất vài tháng để phê toa nhà mới. Nhưng mất đến một trăm năm để toa nhà trở nên cũ đi. Giờ đây con biết rằng thế giới cũ sẽ bị phá hủy. Cuộc chiến sắp sửa diễn ra sẽ là diễn ra sau năm nghìn năm. Những ba mẹ lớn tuổi không thể hiểu được tất cả những điều này. Nhiệm vụ của các con, những người thời là giải thích cho họ. Đối với họ, thậm chí một câu thôi là đủ rồi. Hãy xem con là linh hồn và nhớ đến cha. Con, linh hồn, là cư dân thuộc về vùng tối cao. Rồi sau đó con đến đây, nhận lấy cơ thể để diễn phần vai của mình. Linh hồn diễn phần vai hạnh phúc và đau khổ của mình ở đây. Điều chính yếu mà người cha nói đó là hãy nhớ đến ta và nhớ đến vùng đất hạnh phúc. Bằng cách nhớ đến cha, tội lộ của con sẽ được cắt bỏ và con sẽ đi đến thiên đường. Giờ đây con càng nhớ đến cha, tội lộ của con sẽ càng được cắt bỏ. Những ba mẹ lớn tuổi thì có thói quen nghe những câu chuyện tôn giáo ở những cuộc tù họp tâm linh. Họ phải được nhắc nhở hết lần này đến lần khác là nhớ đến cha. Trong trường học, con học chứ con không nghe những câu chuyện tôn giáo. Con đã nghe nhiều câu chuyện trên con đường thừa cúng nhưng không có lợi ích nào trong những câu chuyện ấy. Con không thể đi từ thế giới dơ bẩn này đến thế giới mới. Con người không biết về người cha, về đường sáng tạo và sự sáng tạo của người. Họ nói nịt đi, nịt đi. Không phải thế này, cũng chẳng phải thế kia. Trước kia con cũng đã không biết. Giờ đây con đã biết cật rõ về con đường thừa cúng. Nhiều người có tường thần ở trong nhà của họ. Cho nên ở nhà hay ở đêm thơ thì đều là như nhau. Một số người chồng bảo với vợ của mình rằng hãy giữ pho tường ở nhà và thờ pho tường ấy. Tại sao cứ phải đi lang thang ra bên ngoài? Tuy nhiên họ có lòng sùng kính khi họ đi đến đêm thơ. Giờ đây con hiểu rằng đi hành hương nghĩa là loạn trọn trên con đường thừa cúng. Con đã đi trọn châu kỳ 84 tiết nhiều lần. Không có cuộc hành hương nào trong thời kỳ vàng hay thời kỳ bạc. Cũng không có ngôi đền nào ở đó. Tất cả những cuộc hành hương kia chỉ diễn ra trên con đường thừa cúng. Không điều gì trong số những điều đó diễn ra trên con đường ký đức này. Đó được gọi là thừa cúng. Không ai ngoài trừ một đứng duy nhất có thể trao cho con kiến thức này. Có sự cứu rỗi thông qua kiến thức. Chỉ người cha là đứng ban tặng sự cứu rỗi. Không ai có thể gọi Sipapa là Sri Sri. Người không cần đến tước hiểu. Họ chỉ ca ngợi về sự vĩ đại của người. Họ gọi người là Sipapa. Con cũng gọi đến người. Sipapa ơi, chúng con đã trở nên ưu trọng. Hãy đến và thăm lọc cho chúng con. Con người đã chìm ngậm lên đến tận cổ trong vùng lầy của con đường thừa cúng. Họ đã bị bẫy trong vùng lầy ấy rồi sau đó kêu khóc. Họ hoàn toàn bị bẫy trong vùng lầy giấc độc thói tận. Họ bị bẫy khi họ đi xuống đai thang. Không ai biết phải làm gì. Vì thế họ mới nói, bà bà ơi, hãy đưa chúng con ra khỏi nơi này. Theo cuộc kịch, bà bà đã đến. Người cha nói, ta bị trói bụng để đưa mọi người ra khỏi vùng lầy này. Vùng lầy này được gọi là hố sâu thẳm của địa ngục. Người cha ngồi đây và giải thích điều này. Những người kia không biết điều này. Con hãy xem, lời mời mà con trao cho người cha. Thông thường, lời mời được trao để nhiều tiệc cưới, vân vân. Con nói, ôi bà bà đứng thay lòng, hãy đi vào thế giới cũ ô trọng này của Ravan. Chúng con bị bẫy trong đó, lên đến ẩn cổ. Không ai ngoại trừ người cha có thể đưa chúng con ra khỏi đó. Thậm chí, con còn nói, sếp bà bà, cư dân của vùng đất xa xanh. Đây là vương quốc của Ravan. Mỗi một linh hồn đã trở nên hoàn toàn ô trọng. Đây là lý do vì sao họ cầu gọi, xin hãy đến và thanh lọc cho chúng con. Họ hát lên thật to. Hỡi đứng thanh lọc, hỡi drama của đàn suy ta. Không phải là họ biểu mình thành khí. Thế giới này là ô trọng. Đây là vương quốc của Ravan. Và con bị bẫy trong vương quốc ấy. Đây là lý do vì sao. Con đã trao đi lời mời này. Bà bà hãy đến và đưa chúng con ra khỏi hố sâu thậm địa ngục này. Vì thế, người cha đã đến. Người la đẩy tới vân lời của con. Con đã chứng kiến đau khổ vô hạn trong vợt kịch này. Thời gian tiếp tục qua đi. Dây này không thể giống với dây tiếp theo. Giờ đây, người cha đã làm cho con trở nên giống như Lakshmi và Narayan. Sau đó, con sẽ cai trị trong suốt nửa châu kỳ. Hãy đưa điều này vào nhận thức của con. Giờ đây, chỉ còn lại rất ít thời gian. Khi cái chết bắt đầu diễn ra, con người sẽ trở nên hoang mang, buồn rối. Rất nhiều chuyện sẽ nhìn ra chỉ trong một thời gian ngắn. Một số người sẽ bị suy tim khi họ nghe thứ tiếng nổ. Một số người sẽ chết đi theo cách như thế, thậm chí đừng có hỏi. Con hãy nhìn xem. Nhiều ba mẹ lớn tuổi đã đến. Những ba mẹ nghèo, tội nghiệp thì không thể hiểu được bất cứ điều nghĩa. Khi họ nhìn thấy người khác bị hành hương, thì họ cũng sẵn sàng đi. Giờ đây, con hiểu rằng ý nghĩa của hành hương trên con đường thờ cúng đó là đi xuống và trở nên hoàn toàn ô trọng. Cuộc hành hương này của con là cuộc hành hương vĩ đại nhất. Với cuộc hành hương này, con đi từ thế giới ô trọng sang thế giới mới. Vì vậy, ít ra con nên nhắc nhở những đứa con của Sư Ba Ba. Con hãy hỏi họ. Các bạn có nhớ đến Sư Ba Ba không? Nếu họ nghe được dù chỉ một chút, họ sẽ đi đến thi đường. Chắc chắn, họ nhận được quả trái này. Tuy nhiên, thông qua việc học này, con nhận được vị trí. Có rất nhiều sự khác biệt ở vị trí. Có sự khác biệt như ngày và đêm giữa vị trí cao nhất và vị trí thấp nhất. Có sự khác biệt lớn giữa thủ tướng và người hầu. Tất cả đều có thứ hạng trong vương quốc. Cũng sẽ có vương quốc trong thiên đường. Nhưng sẽ không có bất kỳ linh hồn dơ bẩn, thói tật, tội lỗi nào ở đó. Đó là thế giới không thói tật. Con nói rằng chắc chắn con sẽ trở thành Lakshmi và Narayan. Khi những ba mẹ lớn tuổi nhìn thấy con dơ tay lên, thì họ cũng dơ tay lên. Họ không hiểu điều gì cả. Tuy nhiên, họ đã đến với người cha, vì thế họ sẽ đi đến thiên đường. Không phải mọi người đều có thể đạt được cùng vị trí như nhau. Cũng phải có các thần dân. Người cha nói, ta là chủ tệ của người nghèo. Vì thế, ba ba vui lòng khi nhìn thấy những người nghèo. Cho dù các tỵ tỵ phú giàu có đến mới, thì những người nghèo có thể đạt được vị trí cao hơn, tầng số 21 kiếp, hơn là tỵ tỵ phú kia. Điều này cũng tốt. Khi những ba mẹ lớn tuổi đến đây, người cha cảm thấy vui lòng, bởi vì ít ra họ sẽ đi đến vùng đất của Shri Krishna. Đây là vùng đất của Ravana. Nhưng ai trong số các con học giỏi, thì sẽ có thể đồng đưa Shri Krishna trong lòng của mình. Thần dân sẽ không được phép đi vào cung điển. Có lẽ họ sẽ có được cái nhìn thoáng qua, giống như giáo hoàng trao cái nhìn thoáng qua về ông ấy thông qua cửa sổ. Hàng trăm ngàn người tụ tập ở bên ngoài để được nhìn thấy ông ấy. Tuy nhiên, tại sao chúng ta lại muốn nhìn thấy ông ấy? Chỉ có một người cha duy nhất là mãi mãi thanh phí, và người đến để làm cho chúng ta trở nên thanh phí. Người làm cho cả thế giới trở nên hoàn toàn thanh phí. Năm tính quỷ này sẽ không tồn tại ở đó. Năm yếu tố vật chất trở nên hoàn toàn thanh phí. Chúng sẽ trở thành nô lệ của con. Khí hậu sẽ không bao giờ nóng đến mức gây ra tổn hại. Năm yếu tố vật chất vận hành một cách hệ thống. Không có cái chết ịu ở đó. Giờ đây, con sẽ đi đến thiên đường. Con nên đưa trí tuệ của con ra khỏi địa ngục này. Tương tự như khi con xây tòa nhà mới, thì trí tuệ của con hướng ra khỏi tòa nhà cũ. Trí tuệ của con bị lôi kéo về phía tòa nhà mới. Tuy nhiên, đây là khí cảnh vô hạng. Thế giới mới đang được thiệt lập, và thế giới cũ sẽ bị phá hủy. Con là người đang xây dựng thế giới mới thiên đường. Con là những người thợ lăn nghe. Con đang xây dựng thiên đường cho chính mình. Con là những người thợ thật lăn nghe. Con đang xây dựng thế giới mới thiên đường bằng cách có cuộc hành hương tưởng nhớ. Thậm chí, nếu con có một chút sự tưởng nhớ, thì con cũng sẽ đi đến thiên đường. Con đang tạo nên thiên đường theo cách thầm lặng. Con hiểu rằng, giờ đây, con sẽ cởi bỏ cơ thể hiện tại của con. Con ra đi và sống trong thiên đường. Vì thế, con không bao giờ được quên đi người cha vô hạng ấy. Giờ đây, con đang học để đi đến thiên đường. Con đang nỗ lực để thiết lập nên vương quốc của con. Vương quốc của Ravan sắp kết thúc. Vì thế, con nên trải nghiệm niềm hạnh phúc ấy từ bên trong. Chúng ta đã tạo nên thiên đường nhiều lần trước đó rồi. Chúng ta đã đạt được vương quốc và cũng mất đi vương quốc nhiều lần trước đó rồi. Thậm chí, nếu con nhớ được chừng này thôi, cũng là rất tốt. Chúng ta từng là chủ nhân của thiên đường. Người cha đã làm cho chúng ta trở nên như thế. Hãy nhớ đến người cha và tội lỗi của con sẽ được đốt bỏ. Con đang thiết lập nên thiên đường theo cách thật dễ dàng. Rất nhiều điều đã được phát minh để mang đến sự phá hủy thế giới cũ này. Toàn bộ thế giới cũ sẽ bị phá hủy thông qua những thảm họa tự nhiên và tên lửa v.v. Giờ đây, người cha đã đến để trao cho con những lời chỉ dẫn hướng thường nhất và thiết lập nên thiên đường hướng thường. Con nên giữ điều này trong tỉ tuệ của con. Rằng con đã thiết lập nên thiên đường nhiều lần rồi. Con đã đạt được vương quốc của con nhiều lần rồi sau đó con mất đi vương quốc nhiều lần. Con hãy tiếp tục xoay phần điều này trong tỉ tuệ của con và cũng nói về những điều này với nhau. Con không được lãng phí thời gian của con nói về những chuyện đời thương. Hãy nhớ đến cha và trở thành người xoay chiếc đĩa từ nước bản thân. Ở đây con phải nghe tất cả những điều này hết sức cẩn thận rồi sau đó tiêu hóa nó cho thật tốt. Con phải liên tục nghĩ về những điều mà bà nói. Chắc chắn con phải nhớ đến sự ba ba và của thừa kế. Người cha đã mang đến thiên đường cho con trong lòng bàn tay của người. Con cũng phải trở nên thành hiếp. Nếu con không trở nên thành hiếp, con sẽ phải chịu sự trừng phạt và con sẽ nhận được vị trí rất thấp. Nếu con muốn đạt được vị trí cao trong thiên đường, con hãy hấp thu điều này cho thật tốt. Người cha chỉ cho con con đường thật dễ dàng. A-cha! Cử đến những đứa con dấu yêu ngọt ngào nhất, đã thất lạc từ lâu, đây vừa tìm lại được. Động nhớ, niềm thương và lời chào buổi sáng từ người mẹ, người cha, bác đa đa, người cha linh hồn củi chào những đứa con linh hồn. Trong tâm thực hành, ý thứ nhất là nghe cẩn thận mọi điều mà người cha nói với con, rồi tiêu hóa nó cho thật tốt. Đừng làm phí thời gian để nói những điều nơi thương. Ý thứ hai, đừng ngồi trong sự tự nhớ đến cha với đôi mắt nhắm. Để đi đến vương quốc của Shri Krishna, con phải học cho thật tốt. Lời chúc phúc! Mong con đón bừng của hội ngộ Mela bằng cách đưa tâm trí và trí tuổi của con thoát ra khỏi hộn loạn cha Mela. Một số đứa con nghĩ rằng khi hộn loạn kết thúc, trạng thái và công việc phục vụ của chúng sẽ trở nên tốt đẹp. Nhưng hộn loạn ấy giống như là ngọn núi vậy. Ngọn núi sẽ không chờ chuyển. Vì thế, con phải đưa tâm trí và trí tuổi của con thoát ra khỏi hộn loạn bằng trạng thái bay của con. Và bay vượt qua ngọn núi pháo động kia. Rồi con sẽ trải nghiệm điều rằng ngọn núi kia là ngưỡng danh. Trong thế giới của sự hộn loạn, bình yên sẽ có nhiều hộn loạn. Nhưng con giữ mình tự do thoát khỏi điều đó. Rồi con có thể đón bừng của hội ngộ Mela. Khẩu hiệu nhận ai diễn phần vai anh hùng trong vợi kịch vô hạng này thì chính là viện viên anh hùng. Ổn sạch đi!

Listen Next

Other Creators