Home Page
cover of sakar murli 04 10 2024
sakar murli 04 10 2024

sakar murli 04 10 2024

Murli VNMurli VN

0 followers

00:00-24:45

Nothing to say, yet

Podcastspeechraindropspeech synthesizerrain on surfacerain

Audio hosting, extended storage and much more

AI Mastering

Transcription

On October 4, 2024, Shakyamuni emphasized the importance of remembering the father with love. He advised to live without attachment to physical form, just like the father who is formless. He explained the transition between the old and new worlds, where the old world is associated with death and the new world is immortal. He stressed the need to remember the father and strive to become formless. He also discussed the importance of learning and effort, and the consequences of not remembering. He emphasized the need to follow the true guidance of the Supreme Being and not listen to incorrect teachings. He spoke about the different levels of souls and the importance of character. He explained that the father is formless, and so are the souls. He encouraged becoming formless and stable in the primal way of life. He discussed the concept of salvation and the role of the father in bestowing blessings. He mentioned the difficulty of the highest level of learning and the importance of effort. Shakyamuni ngày 4 tháng 10 năm 2024 Trọng tâm Con ngọt ngào, con càng nhớ đến cha với tình yêu thương, con sẽ càng nhận được lời chúc phúc, và tội lỗi của con sẽ càng tiếp tục được cắt bỏ. Câu hỏi Người cha hướng con đi vào lối sống nào? Câu trả lời, ba bà nói, con ơi, hãy ở trong lối sống, không có hình ảnh. Nghĩa là cơ thể. Đừng ở trong lối sống có hình ảnh. Cơ thể. Giống như người cha là vô thể và không có hình ảnh. Cơ thể. Vì thế, mỗi người các con cũng không có hình ảnh. Rồi sau đó con đi vào hình ảnh, ở đây. Giờ đây, người cha nói với con, con ơi, hãy trở thành người không có hình ảnh. Nghĩa là trở nên vô thể. Ổn định trong lối sống nguy thủy của bản thân con. Đừng đi vào ý thức cơ thể. Câu hỏi thứ hai, Thượng Đế bị ràng buộc làm như như bởi vợ kịch. Câu trả lời, Thượng Đế bị ràng buộc bởi vợ kịch để thăng lọc cho những đứa con. Người phải đến vào thời kỳ chuyển giao, hứa hẹn nhất. Ổn, sạch định. Người cha ngồi đây và giải thích cho các con, những đứa con tâm linh. Khi từ Ổn Sampi được nói ra, linh hồn đang được trao cho lời giới thiệu về lối sống nguy thủy của mình. Vì thế, chắc chắn, người cha tự động được nhớ đến. Bởi vì, mỗi người chắc chắn nhớ đến Thượng Đế. Nhưng họ lại không có lời giới thiệu về Thượng Đế. Thượng Đế đến chỉ để trao lời giới thiệu về người và lời giới thiệu về các linh hồn. Chỉ Thượng Đế đừng gọi là đứng thăng lọc. Thượng Đế bị ràng buộc bởi vợ kịch để làm cho những linh hồn ô trọng trở nên thành khí. Người phải đến vào thời kỳ chuyển giao, hứa hẹn nhất. Người cũng trao đi lời giải thích về thời kỳ chuyển giao. Người cha chỉ đến vào giai đoạn giữa thế giới cũ và thế giới mới. Thế giới cũ được gọi là vùng đất chết và thế giới mới được gọi là vùng đất bất tử. Con cũng hiểu rằng trong vùng đất chết, tội thọ con người thì ngắn và tiếp tục có cái chết yỉu. Còn kia là vùng đất bất tử, nơi không có cái chết yỉu, bởi vì họ là thành khí. Thông qua sự ô trọng, họ bị phá tạp, tội thọ của họ trở nên ngắn nghi và sức mạnh của họ cũng giảm. Trong thời kỳ vang, bởi vì họ thành khí, họ không bị phá tạp cho nên họ có nhiều sức mạnh hơn. Không có sức mạnh, họ đã nhận được vương quốc của họ như thế nào? Chắc chắn họ đã nhận được lời chúc phúc từ người cha. Người cha đã đến toàn năm, họ đã nhận được lời chúc phúc của họ bằng cách nào? Người cha nói, hãy nhớ đến ta, những ai tưởng nhớ nhiều hơn sẽ nhận được lời chúc phúc. Lời chúc phúc không phải là thứ yêu cầu mà có, đây là thứ con nỗ lực để có. Con tưởng nhớ càng nhiều, con nhận được càng nhiều lời chúc phúc, nghĩa là con nhận được vị trí càng cao. Nếu con không có sự tưởng nhớ, con sẽ không nhận được lời chúc phúc. Người cha đời thường không bao giờ bảo, những đứa con của ông ấy nhớ đến ông ấy. Từ thời thờ ấu, đứa trẻ tự động nói, Mama và Baba. Các cơ quan thể lý của nó còn nhỏ, trẻ lớn hơn sẽ không nói, Mama và Baba. Kỹ tuệ của chúng biết rằng họ là cha mẹ của chúng, chúng sẽ nhận được cụ thừa kế của mình từ họ. Đây không phải là điều phải được bảo hay được nhớ. Ở đây, người cha nói, hãy nhớ đến ta và cụ thừa kế. Con hãy từ bỏ những mối quan hệ hiểu hạn và nhớ, hãy nhớ mối quan hệ vô hạn. Tất cả mọi người đều muốn có sự giải thoát. Sự giải thoát có liên quan đến vùng đất giải thoát. Sự cứu rỗi nghĩa là một lần nữa đi đến vùng đất hạnh phúc. Bất kỳ ai đến chắc chắn trước hết sẽ nhận được niềm hạnh phúc. Người cha đến chỉ để trao hạnh phúc, chắc chắn phải có điều gì đó khó khăn. Bởi vì đây là lý do vì sao được bảo rằng đây là việc học cao. Việc học càng cao, nó sẽ càng khó. Không phải mọi người đều có thể thi đậu. Rất ít học trò thi đậu kỳ thi cao nhất. Bởi vì khi ai đó thi đậu kỳ thi cao, chính phủ cũng phải trả lương cao hơn. Một số học trò thi đậu kỳ thi cao, tuy nhiên họ vẫn không có việc làm. Chính phủ không có đủ tiền để trả cho họ mức lương cao. Ở đây, người cha nói, con càng học nhiều, con sẽ càng đạt được vị trí cao. Không phải là mọi người đều sẽ trở thành vua hoặc là người giàu có. Mọi điều phụ thuộc vào việc con học như thế nào. Thợ cúng không được gọi là việc học. Kiến thức mà người cha tâm linh dạy chính là kiến thức tâm linh. Việc học này rất cao. Một số đứa con thấy khó khăn bởi vì chúng không nhớ đến người cha. Và chúng không cải hóa tính cách của mình. Tính cách của những ai có sự tưởng nhớ tốt thì tiếp tục trở nên tốt. Chúng tiếp tục trở nên thật là, thật là ngọt ngào và có khả năng phục vụ. Nhớ tính cách của chúng không tốt, không ai ưa chúng cả. Nhưng ai rớt chắc chắn có điều gì đó sai trong tính cách của mình. Tính cách của Sri Laksmi và Sri Narayan thì rất tốt. Rama thời kỳ Bạc được bảo là ít hơn hai cấp độ. Bà Rạc trở thành vùng đất dạ dối trong vùng quốc của Rama. Không thể có một chút dạ dối nào trong vùng đất của sự thật. Trong vùng quốc của Ravana không có gì ngoài sự dạ dối. Con người dạ dối không thể được gọi là người với đức hành thánh thiện. Đây là điều mang tính vô hạn. Giờ đây người cha nói đừng nghe những điều sai trái từ người khác hoặc kể lại nó cho người khác nghe. Chỉ nghe những lời chỉ dẫn của Thượng Đế được bảo là những lời chỉ dẫn đúng luật. Lời chỉ dẫn của con người được bảo là những lời chỉ dẫn sai luật. Con trở nên hướng tượng bằng cách theo những lời chỉ dẫn đúng luật. Tự nhiên không phải mọi người đều có thể theo những lời chỉ dẫn đúng luật. Vì thế họ trở nên sai luật. Một số người thậm chí hứa với người cha rằng Ba bà ơi, cho đến từng tuổi nay chúng con vẫn làm điều trái luật. Và giờ chúng con sẽ không làm như thế nữa. Vì trái luật nhất là tính quỷ sát dục. Dù gì cũng có tính quỷ ý thức cơ thể bên trong mỗi người. Có ý thức cơ thể bên trong những người bị ảnh hưởng bởi ma gia. Người cha thì vô thể, không có hình ảnh. Vì thế những đứa con cũng không có hình ảnh. Đây là điều cần phải hiểu. Chúng ta, những linh hồn, không có hình ảnh. Rồi sau đó chúng ta đi vào hình ảnh, cơ thể ở đây. Một lần nữa, người cha nói rằng Hãy trở nên không có hình ảnh. Nghĩa là trở nên vô thể. Hãy ổn định bản thân trong lối sống nguyên thủy của con. Đừng ổn định bản thân trong lối sống không có hình ảnh. Hãy ổn định trong lối sống không có hình ảnh. Đừng trở nên ý thức cơ thể. Người cha giải thích cho con thật nhiều. Rất cần sự tưởng nhớ trong việc này. Người cha nói, con hãy xem mình là linh hồn và nhớ đến ta, rồi con sẽ trở nên hoàn toàn thanh khí. Rất nhiều sự trừng phạt dẫn được bằng cách trở nên ồ trọng. Được nhớ về người phạm lỗi sau khi thuộc về người cha rằng những ai phỉ bán vì phát guru thì không thể đạt được vị trí cao. Nếu con không theo những lời chỉ dẫn của ta để trở nên thanh khí, sẽ phải có sự trừng phạt ngấp trăm lần. Mỗi người ca con phải sử dụng lương tâm của con. Nếu con không thể có sự tưởng nhớ, con sẽ không thể đạt được vị trí cao. Con phải dành thời gian cho việc nỗ lực. Khi con được hỏi, con có bằng chiếc đao, hãy nói với họ. Cơ thể mà thường đế đi vào là cơ thể của Prachapitaprama. Ông ấy là con người. Cơ thể của con người được đặt tên. Siddhartha không phải là con người và cũng không phải là thanh thần. Người được gọi là linh hồn tối cao. Người không trở nên ồ trọng hay thanh khí. Người giải thích bằng cách nhớ đến ta, tội lỗi của con sẽ được cắt bỏ. Người cha ngồi đây và giải thích. Con từng hoàn toàn thanh khí, Satopradanda, và giờ con đã trở nên hoàn toàn ồ trọng, Tamopradanda. Hãy nhớ đến ta để lại trở nên hoàn toàn thanh khí. Con hãy xem những điều kiện của thanh thần Laji và nhìn vào những ai cầu xin thanh thần nhu lòng thương. Sau đó, con kinh ngạc về việc bản thân con từng Laji. Con đã trở nên hoàn toàn suy đổi bằng cách sa ngã trong suốt 84 kiếp. Người cha nói, hỏi những đứa con ngọt ngào nhất. Con từng thuộc về chư đại thanh thần. Giờ đây, hãy nhìn vào hành vi của con và xem con có thể trở nên giống như thanh thần không. Đừng nghĩ rằng mọi người sẽ trở thành Lakshmi và Narayan. Trong trường hợp đó, mọi nơi đều sẽ trở thành khu vườn hoa. Chỉ hoa hồng nên được dân lên cho sư bà bà. Nhưng không, những bông hoa hôi lại được dân lên cho người. Một số đứa con của người cha trở thành những bông hoa và những đứa con khác trở thành hoa hôi. Có những người thứ đầu và những người rớt. Chúng có thể tự hiểu rằng, chúng sẽ không thể trở thành vua. Chúng không làm cho bất kỳ ai trở nên giống như chúng. Chỉ người cha biết được ai sẽ trở nên giàu có và trở nên như thế bằng cách nào. Khi con tiến bộ hơn, con cũng sẽ hiểu đứa con nào đó là người giúp đỡ thế nào của người cha. Bất kỳ ai đã làm gì vào chiếu kỳ trước, họ sẽ làm y như thế một lần nữa. Không thể có bất kỳ sự khác biệt nào trong đó. Người cha tiếp tục trao cho con những điểm kiến thức. Con phải nhớ đến người cha theo cách này, và cũng chuyển mọi thứ đi. Trên con đường thờ cúng, con làm mọi việc dưới cái tên của Thượng Đế. Nhưng con lại không biết về Thượng Đế. Con chỉ hiểu rằng Thượng Đế là Đấng Tối Cao. Không phải người là Đấng với tên gọi và hình dáng cao quý nhất. Người là Vô Thể. Sau đó, con người hữu hình, cao quý nhất tồn tại ở đây. Brahma, Vishnu và Sankara được gọi là Thánh Thần. Có câu nói rằng, lời chào kính cận gửi đến Thánh Thần Brahma, lời chào kính cận gửi đến Thánh Thần Vishnu. Sau đó họ nói, lời chào kính cận gửi đến Linh hùng Tối Cao Siva. Vì thế, Thượng Đế là vị đại nhất. Brahma, Vishnu và Sankara không thể được gọi là Thượng Đế. Mọi người nói thông qua cái miệng của họ rằng, lời chào kính cận gửi đến Linh hùng Tối Cao Siva. Vì thế, chắc chắn, Thượng Đế phải là một Đấng duy nhất. Con người cúi đầu trước các vị thần. Trong thế giới loài người, con người được gọi là con người. Nói, lời chào kính cận gửi đến Linh hùng Tối Cao. Mãi đề cập đến con người là hoàn toàn ù mê. Trí tuệ mọi người biết rằng, Thượng Đế di diện ở khắp mọi nơi. Giờ đây, con hiểu rằng Thượng Đế là một Đấng duy nhất và chỉ người được gọi là Đấng Thanh Ngọc. Làm cho mọi người trở nên thanh khí là nhiệm vụ chỉ của Thượng Đế mà thôi. Không có người nào có thể là Guru của thế giới. Guru thì thanh khí. Ở đây, tất cả mọi người đều được sinh ra thông qua Thói Tật. Kỹ nức này được gọi là Mật Ngọc. Thờ Cúng không thể được gọi là Mật Ngọc. Trên con đường Thờ Cúng chỉ có Thờ Cúng mà thôi. Tất cả mọi người đều đang ở trên con đường Thờ Cúng. Chỉ một Đấng duy nhất được gọi là Đại Nhưng Kiến Thức, là Guru của thế giới. Giờ đây, con biết người cha làm gì khi người đến. Người cũng thanh lọc cho các yếu tố vật chất. Đó là phần vai của người trong vời kịch. Người cha trở thành công cụ. Người là Đấng ban tặng sự cứu rỗi cho tất cả. Nhưng người có thể giải thích như thế nào? Nhiều người đến đây. Khi buổi lễ khánh thành diễn ra, điện tiến được gửi đến mọi người. Trước khi sự hội diện diễn ra, hãy đến và biết về người cha vô hạn, và đạt được cụ thừa kế của các bạn tư ngư. Đấng ấy là người cha của Linh Hùng. Tất cả con người đều gọi người là cha. Người là Đấng sáng tạo. Vì thế, tạo vật chắc chắn sẽ nhận được cụ thừa kế. Không ai biết về người cha vô hạn. Việc quên đi người cha cũng được ẩn định trong vời kịch. Người cha vô hạn là Đấng cao quý nhất. Người không trao cho con cụ thừa kế hiểu hạn. Mặc dù mọi người đều có người cha đời thương, nhưng họ vẫn nhớ đến người cha vô hạn. Trong thời kỳ văn, không ai nhớ đến người, bởi vì họ đã nhận được cụ thừa kế là niềm hạnh phúc vô hạn. Giờ đây, con nhớ đến cha. Chứng Linh Hùng nhớ đến người, rồi Linh Hùng quên đi bản thân, cha của mình và vời kịch. Có cái bóng cùng hai nhà, trí tuổi hoàn toàn thanh khiết chắc chắn phải trở nên hoàn toàn âu trọng. Giờ đây, con nhận thức được rằng thanh thần từng là hoàn toàn thanh khiết trong thế giới mới. Không ai biết điều này. Thế giới cũng trở nên hoàn toàn thanh khiết và trở thành thời kỳ văn. Đó được gọi là thế giới mới. Còn đây là thế giới thời kỳ sắc. Chỉ người cha đến và giải thích tất cả những điều này. Bất kỳ cụ thừa kế nào con nhận được vào mỗi chu kỷ, dựa theo nỗ lực của con, con sẽ nhận được cùng của thừa kế ấy. Giờ con cũng biết được rằng con đã từng như thế và giờ con đã đi xuống. Đức thân người cha nói với con, chuyện này, chuyện kia sẽ xảy ra. Một số người nói, chúng con cố gắng rất nhiều nhưng chúng con không thể có sự tưởng nhớ. Người cha hoặc người thời có thể làm gì đấy? Người thời có thể làm gì đây nếu như ai đó không chịu học? Nếu người thời trao lời chúc phúc, mọi người đều sẽ đi đầu. Có rất nhiều sự khác biệt trong cách con học. Đây là vì học hoàn toàn mới. Ở đây, thông thường người nghèo và bất hạnh đến với con. Người giàu thì không đến đây. Bởi vì có người bất hạnh nên họ mới đến đây. Người giàu nghĩ rằng họ đang ngồi trong thiên đường. Điều này không có trong vườn may của họ. Nhưng ai có nó trong vườn may của mình thì ngay lập tức có niềm tin vào điều này. Niềm tin và nỗi nghi ngờ thì không mất thời gian. Mà già sớm làm cho con quên đi. Việc này cần có thời gian. Không cần trở nên hoang mang về điều này. Hãy có lòng nhân tự đối với bản thân. Con tiếp tục nhận được suy mát. Người ta nói với con điều gì đó thật sự dễ dàng. Chỉ hãy xem con là linh hồn và nhớ đến ta. Con biết rằng đây là vùng đất chết và khi là vùng đất bất tử. Không có cái chết yếu nào ở đó. Học trò trong lớp học ngồi theo thứ hàng. Đây cũng là ngôi trường. Giáo vi đời thường được hỏi Ai là học trò thông minh số một trong lớp của anh chị? Nhưng ai học tốt thì nên ngồi ở bên phải. Tay phải có ý nghĩa quan trọng. Việc thờ khúng cũng được thực hiện bằng tay phải. Con nên tiếp tục nghĩ về cái gì sẽ tồn tại trong thời kỳ vang. Nếu con nhớ đến thời kỳ vang, Con cũng sẽ nhớ đến ba ba thật sự. Ba ba đang làm cho chúng ta trở thành chủ nhân của thời kỳ vang. Ở đó, con sẽ không biết. Con sẽ nhận được vương quốc như thế nào. Đây là lý do vì sao ba ba nói rằng Kể cả Lakshmi và Narayan còn không có kiếu thức này. Người cha tiếp tục giải thích mọi điều thật hay. Nhưng ai hiểu nó vào chú kỳ trước chắc chắn sẽ lại hiểu. Tuy nhiên, con vẫn phải nỗ lực. Người cha đến để dạy cho con. Đây là việc học. Và thật nhiều sự hiểu biết được cần đến cho việc học này. Acha! Gửi đến những đứa con dấu yêu, ngọt đào nhất, Đã thất lạc từ lâu, và nay vừa tìm lại được. Đổi nhớ, niềm thương, và lời cha buổi sáng Từ người mẹ, người cha, Babdada. Người cha linh hồn cúi chào những đứa con linh hồn. Trọng tâm thực hành. Ý thứ nhất. Việc học tâm linh này rất cao và khó. Vì thế, để đi đầu, con phải nhận được lời chúc phúc Bằng cách tưởng nhớ đến cha. Cải hóa tính cách của con. Ý thứ hai. Đừng lạc bất cứ điều gì trái luật vào lúc này. Hãy là người không có hình ảnh. Và giữ mình ổn định trong lối sống nguyên thụy của con. Theo những lời chỉ dẫn đúng luật của người cha không có hình ảnh. Lời chúc phúc. Mong con là triệu nhân toàn đăng. Và dễ dàng đi theo lối sống thanh phiết nguyên thụy của con. Bằng cách đồng hành với người cha. Lối sống nguyên thụy của linh hồn là sự thanh phiết. Trong khi sự ưu trọng là lối sống bên ngoài. Khi con có niềm tin vào lối sống nguyên thụy của con. Không lối sống bên ngoài nào có thể lanh chuyển con. Tuy nhiên, nếu con nhận ra người cha một cách chính xác. Và giữ người ở bên con. Thật dễ dàng để con đón nhận lối sống thanh phiết nguyên thụy. Bởi vì đảng đồng hành của con là đứng toàn năng. Sự ưu trọng không thể nào đến trước mặt triệu nhân toàn năng. Nhưng đứa con của đứng toàn năng. Nếu mà nhà đến, kể cả trong suy nghĩ của con. Chắc chắn cảnh cửa nào đó đã bị mở. Hoặc thiếu điều gì đó trong niềm tin của con. Khẩu hiệu. Nhưng ai là người biết về ba khía cạnh của thời gian. Thì không bao giờ nhìn bất cứ điều gì chỉ với một khía cạnh thời gian. Họ xem có lợi ích cho mọi tình huống. Ú Sát Thị

Listen Next

Other Creators