Details
Nothing to say, yet
Nothing to say, yet
Sakamori ngày 4 tháng 9 năm 2024 Trọng tâm, con ngọt ngào, con đã đến với người cha vô hạn để trở nên không thói tật, tư thói tật. Vì thế, đừng có bất kỳ tính quỷ nào bên trong con. Câu hỏi, giờ đây, người cha đang dạy cho con việc học nào? Việc học mà, không được dạy trong suốt cả chu kỳ. Câu trả lời, vào lúc này, chỉ mỗi người cha tối cao dạy việc học thiết lập nên vương quốc mới, và việc học trao cho con người vị trí, đường bể, hoàng tộc. Kiến thức mới này, không được dạy trong suốt cả chu kỳ, vào bất kỳ khoảng thời gian nào khác. Vương quốc thời kỳ vang, đang được thiết lập thông qua việc học này. Ôm, sạch tiệt! Con biết rằng, con là linh hồn chứ không phải là cơ thể. Đây được gọi là ý thức linh hồn. Tất cả con người đều ý thức cơ thể. Đây là thế giới của những linh hồn tội lỗi, nghĩa là, là thế giới xấu xa, thói tật. Đây là vương quốc của Ravan. Thời kỳ vang thì đã qua đi. Tất cả những ai sống trong thời kỳ vang đều không có thói tật. Con biết, con từng là những vị thần thanh hiếp. Và con đã trở nên ô trọc lần nữa, trong khi nhận 84 kiếp. Không phải mọi người đều sẽ nhận 84 kiếp. Chỉ người dân Barat nào nhận 82, 83 hoặc 84 kiếp thì là thánh thân. Giờ đây họ đã trở nên ô trọc. Chỉ Barat được nhớ đến như là vùng đất bất diệt. Khi đó là vương quốc của Lakshmi và Narayan ở Barat, nó được gọi là thế giới mới, Barat mới. Giờ đây nó là thế giới cũ, Barat cũ. Những người kia từng hoàn toàn không thói tật. Họ đã không có bất kỳ thói tật nào. Những vị thần kia đã nhận 84 kiếp và giờ đây họ đã trở nên ô trọc. Có những tính quỷ mạnh liệt như là sát dục, ức giận và tham lam. Trong số đó, tính quỷ chính là ý thức cơ thể. Đây là vương quốc của Ravan. Khi năng thói tật xâm nhập vào con người, Ravan này trở thành kẻ thù của Barat trong suốt nửa chiều kỳ. Những tính quỷ này thì không tồn tại trong các vị thần. Khi họ nhận lấy kiếp tái sinh, những linh hồn ấy cũng bị ảnh hưởng bởi thói tật. Con biết rằng khi con là thánh thần, con không có tính quỷ là thói hư tật xấu nào. Thời kỳ vàng và thời kỳ bạc được gọi là vương quốc của Drama. Thời kỳ đông và thời kỳ sát được gọi là vương quốc của Ravan. Ở đây, tất cả đàn ông và phụ nữ đều có 5 thói hư tật xấu bên trong mình. 5 thói hư tật xấu tiếp tục từ thời kỳ đông đến thời kỳ sát. Giờ đây, con đang ngồi ở thời kỳ chuyển giao hứa hẹn nhất. Con đã đếch với Người Cha Vô Hạng để trở nên không thói tật từ thói tật. Nếu bất kỳ ai trở nên không thói tật rồi sau đó sang ngã vào thói tật, thì bà bà viết, con đã làm bẩn mặt của mình và giờ đây thật khó để làm cho mặt của con trở nên xinh đẹp trở lại. Việc này giống như là ngã xuống từ tầng năm vậy. Vương đều bị gãy. Trong Kinh Kỳ Ta cũng có viết rằng Thượng Đế nói sát dục là kẻ thù lớn nhất. Kinh sách nguyên thủy của Baraj là Kỳ Ta. Mỗi một tôn giáo đều có Kinh sách. Người dân Baraj có nhiều Kinh sách. Đó được gọi là Thờ Cúng. Thế giới mới thì hoàn toàn thanh phiết. Và là thời kỳ vang, không có đánh nhau ở đó. Mọi người đều có tuổi thọ dài. Họ mãi mãi khỏe mạnh và giàu có. Giờ đây con đã nhớ rằng khi con là thánh thần thì con rất hạnh phúc. Không có cái chết yỉu nào ở đó. Không có nỗi sợ đối với cái chết. Ở đó con có tất cả mọi thứ. Có sức khỏe, tài sản, cụ cải và hạnh phúc. Trong địa ngục thì không có hạnh phúc. Luôn có căn bệnh này hoặc căn bệnh khác thuộc về cơ thể. Đây là thế giới của đau khổ vô hạn. Trong khi kia là thế giới của niềm hạnh phúc vô hạn. Người cha vô hạn sẽ không tạo nên thế giới đau khổ. Người cha tạo nên thế giới hạnh phúc. Rồi sau đó khi vương quốc của Rabban đến, con trải nghiệm đau khổ và bất an trong đó. Thời kỳ vàng là vùng đất hạnh phúc. Còn thời kỳ sắc là vùng đất đau khổ. Dính dáng vào thói tật, nghĩa là sử dụng thanh cơm sắc dục cho nhau. Còn người nói rằng đây là sự sáng tạo của Thượng Đế. Không, đây không phải là sự sáng tạo của Thượng Đế. Đây là sự sáng tạo của Rabban. Thượng Đế tạo nên thiên đường, không có thanh cơm sắc dục ở đó. Không phải là Thượng Đế trao cả hạnh phúc và gây ra đau khổ. Thượng Đế là người cha vô hạn. Vì thế, làm thế nào người có thể gây đau khổ cho những đứa con? Người nói, ta trao cho con cụ thừa kế hạnh phúc. Sau đó, sau nửa chiêu kỳ, Rabban nguyên rũa con. Trong thời kỳ vang, đã từng có niềm hạnh phúc vô hạn và con đã từng rất thịnh vượng. Có rất nhiều kim cương và ngọc quý trong ngôi đền Phong Nhat. Ba Rat từng giàu có, còn giờ đây nó trở nên khánh kiệt. Trong thời kỳ vang, con từng 100% giàu có, trong khi trong thời kỳ sắc thì con 100% khánh kiệt. Vợ kích này được định sẵn, bây giờ đây là thời kỳ sắc. Bằng cách làm cho tạp chất bị lẫn vào bên trong, giờ đây linh hồn đã trở nên hoàn toàn, ô trọng. Có quá nhiều đau khổ. Những chuyện máy bay này vân vân cũng đã được phát binh ra trong vòng 100 năm qua. Đây được gọi là sự phu trương của Maya. Vì thế, con người nghĩ rằng thiên đường được tạo nên thông qua khoa học. Tuy nhiên, đó là thiên đường của Rabban. Bởi vì con người nhìn thấy sự phu trương của Maya trong thời kỳ sắc, cho nên hiếm có bất kỳ ai đến với con. Họ nghĩ rằng họ có dinh thự, xe hơi, v.v. Người cha nói, thời kỳ vang, khi đó là vương quốc của Lakshmi và Narayan, nó được gọi là thiên đường. Vương quốc của Lakshmi và Narayan giờ không còn nữa. Giờ đây, vương quốc của họ sẽ lại đến sau thời kỳ sắc. Ban đầu, Bharat có dân số rất ít. Trong thế giới mới chỉ có 900.000 thánh thần. Rồi sau đó sự tăng trưởng tiếp tục diễn ra. Toàn bộ thế giới tiếp tục mở rộng. Trước tiên, chỉ có những vị thân. Vì vậy, người cha vô hạng ngồi đây và nói cho con biết lịch sử và địa lý của thế giới. Không ai ngoại trường người cha có thể nói cho con biết điều này. Người được gọi là trang bị kiến thức. Là thường đế, là người cha. Người cha của tất cả các linh hồn. Tất cả các linh hồn đều là anh em trai với nhau. Rồi sau đó họ trở thành anh chị em với nhau. Tất cả các con đều là những đứa con được nhận nuôi của Pratyapitāprabha. Tất cả các linh hồn đều là con của thường đế. Người được gọi là người cha tối cao. Tên của người là Shiva. Đó là tất cả. Người cha giải thích. Ta chỉ có một tên gọi là Shiva. Rồi sau đó, trên con đường thờ cúng, người ta xây dựng nhiều ngôi đền. Vì vậy, người ta đặt cho ta nhiều tên gọi. Có nhiều những trò linh tinh thuộc về con đường thờ cúng. Đó không thể nào được gọi là việc học. Không có mục tiêu hay mục đích nào trong thờ cúng. Thờ cúng thì chỉ để đi xuống. Trong khi đi xuống thì con trở nên hoàn toàn ô trọng. Và giờ đây, mọi người phải trở nên hoàn toàn thanh khí. Con sẽ trở nên hoàn toàn thanh khí và đi đến biên đường. Trong khi những người khác sẽ trở nên hoàn toàn ô trọng và đi đến vùng đất bình an. Con hãy nhớ đến điều này cho thật tốt. Mà bà nói, con đã cố gọi đến ta, bà bà ơi hãy đến và làm cho chúng con, những người ô trọng trở nên thanh khí. Vì vậy, giờ đây ta đã đến để làm cho cả thế giới trở nên thanh khí. Người ta nghĩ rằng, họ sẽ trở nên thanh khí bằng cách tắm trong vòng sông hàng. Họ xem vòng sông hàng là đấng thanh lọc. Họ xem nước ở trong giếng là nước của sông hàng và họ tắm trong thứ nước ấy. Họ xem đó là vòng sông hàng thầm lặng. Khi họ đi hành hương hoặc đi lên núi, nơi có nước chạy ra từ đó, thì họ gọi đó là vòng sông hàng thầm lặng. Đó được gọi là sự giả trá. Thượng đế thì được bảo là đứng chân lý. Tuy nhiên, mọi người trong vương quốc của Ravan đều nói dối. Chỉ có thượng đế người cha tuyết lập nên vùng đất của sự thật. Không có sự giả trá nào ở đó. Thánh thần thì được dân cho thức ăn thanh khí như là bót. Giờ đây, đây là vương quốc xấu xa. Trong thời kỳ vàng và thời kỳ bạc, có vương quốc của thượng đế. Giờ đây, vương quốc ấy đang được thiết lập. Đức thần thượng đế đến và thanh lọc cho mọi người. Thánh thần thì không có bất kỳ thói hư tật xấu nào. Thần dân thì thanh khiết giống như vua và nữ hoang. Ở đây, tất cả đều đây tội lỗi, sắc dục và tức giận. Thế giới mới được gọi là thiên đường và thế giới này được gọi là địa ngục. Không ai ngoài trừ người cha có thể thay đổi địa ngục thành thiên đường. Ở đây, tất cả đều là cư dân, ô trọc của địa ngục. Trong thời kỳ vàng, họ là thanh khiết. Ở đó, họ sẽ không nói. Chúng ta sẽ tắm ở dòng sông Hằng để trở nên thanh khiết từ ô trọc. Đây là cái cây thế giới loài người, đa dạng và thượng đế là hạt giống. Chỉ có người tạo nên các tạo vật. Trước hết, người tạo ra thánh thần. Rồi sau đó, khi sự mở rộng diễn ra, có nhiều tùn giáo, lỗi sống. Ban đầu chỉ có một lỗi sống và một vương quốc. Chẳng có gì ngoài niềm hạnh phúc. Người ta muốn có hòa bình trên thế giới. Giờ đây, con đang thiết lập nền, nền hòa bình ấy. Tất cả con lại đều sẽ bị phá hủy. Chỉ còn lại một vài linh hồn. Chiều kỳ này tiếp tục xoay chuyển. Bây giờ, đây là thời kỳ chuyển giao hứa hẹn nhất, vào cuối thời kỳ sắc và vào lúc bắt đầu thời kỳ vang. Đây được gọi là thời kỳ chuyển giao hứa hẹn nhất, đầy lợi ích. Thời kỳ vang đang được thiết lập sau thời kỳ sắc. Con đang học vào thời kỳ chuyển giao và con sẽ nhận được quả trái cho điều đó trong thời kỳ vang. Con trở nên thanh khí và học ở nơi đến bức độ nào, theo đó con sẽ đạt được vị trí cao. Việc học như thế thì không tồn tại ở bất cứ nơi nào khác. Con sẽ nhận được niềm hạnh phúc từ việc học này trong thế giới mới. Nếu bất kỳ tính quỹ nào tồn tại bên trong con, trước hết sẽ phải có sự trừng phạt. Kể đến, con sẽ nhận được vị trí thấp ở đó. Nhưng ai trở nên hoàn thiện và dạy cho người khác thì sẽ đạt được vị trí cao. Có nhiều trung tâm. Sẽ có hàng trăm ngàn trung tâm. Các trung tâm sẽ được mở ra trên khắp thế giới. Con phải trở thành linh hồn thanh khí thiện lành, từ linh hồn tội lỗi. Con có mục tiêu và mục đích. Chỉ có sư ba ba dạy cho con. Người là đại dương kỹ thức và là đại dương của niềm hạnh phúc. Chỉ mỗi người cha đến và dạy cho con. Người này không dạy cho con, chính là đứng ở ấy dạy cho con thông qua người này. Người này được nhớ đến như là cổ xe của thường đế, cổ xe may mắn. Người đang làm cho con trở nên may mắn ngớp muôn triệu. Con trở nên thật giàu có. Con không bao giờ ngã bệnh. Con nhận được sức khỏe, của cãi, niềm hạnh phúc, mọi thứ. Mặc dù con có thể có của cãi ở đây, nhưng con cũng có cả bệnh tật, v.v. Vì thế, không thể nào có được niềm hạnh phúc như thế. Có đau khổ này hoặc đau khổ khác. Đó được gọi là vùng đất hạnh phúc, là thế đường. Ai đã trao cho Lakshmi và Narayan vương quốc ấy? Không ai biết được điều đó. Họ từng cứ ngủ ở Bharat. Họ từng là chủ nhân của thế giới. Đã từng không có sự phân chia. Còn giờ đây có quá nhiều sự phân chia. Đây là vương quốc của Ravan. Nó bị phân chia thành nhiều mảnh. Họ tiếp tục đánh nhau và tranh cãi với nhau. Còn ở đó, đã từng có vương quốc của những vị thần trên khắp cả Bharat. Không có tệ tướng, cổ vấn nào ở đó. Còn ở đây, con hãy nhìn xem có bao nhiêu cổ vấn, bởi vì con người thì không có hiểu biết. Những người cổ vấn thì cũng hoàn toàn ô trọng. Những người ô trọng thì thu hút lấy những người ô trọng. Họ tiếp tục trở nên nghèo rớt và mắc nợ. Trong thời kỳ vàng, thức ăn và trái cây tất cả đều rất ngon. Con đi đến đó trải nghiệm mọi thứ rồi quay trở về. Con đi đến vùng tinh tế cũng như đi đến thiên đường. Người cha nói cho con biết châu kỳ thế giới xoay chuyển như thế nào. Ban đầu chỉ có một lũ súng thành thần ở Bharat. Không có lũ súng hay tôn giáo nào khác. Rồi sau đó vương quốc của Ravan bắt đầu trong thời kỳ Đông. Bây giờ đây là vương quốc xấu xa thói tật. Giờ đây con đang trở nên thanh khí và sẽ trở thành những vị thần không thói tật. Đây là trường học. Thượng đế nói ta dạy cho con Raja Yoga. Con sẽ trở thành những người ở trong tương lai. Con không thể nào học cho vương quốc ở bất cứ nơi nào khác. Đế thượng thượng đế dạy cho con và trao cho con vương quốc thế giới mới. Chỉ có sư bà bà là người cha tối cao, người thầy tối cao và là Phát Guru. Bà bà nghĩ là chắc chắn con phải nhận được của thượng kế. Chắc chắn chỉ có thượng đế trao cho con của thượng kế thiên đường. Ravan, kẻ bị thiêu đốt mỗi năm, là kẻ thù số một của Arat. Ravan đã làm cho con trở thành quỷ. Vương quốc của hắn ta tiếp diễn trong số hai ngàn năm trăm năm. Người cha nói với con, ta làm cho con trở thành chủ nhân của vùng đất hạnh phúc. Con Ravan thì đưa con đến vùng đất đau khổ. Tuổi thọ của con cũng trở nên ngắn đi. Có cái chết yỉu và nhiều bệnh tật tiếp tục bùng phát. Chẳng có gì giống như thế ở nơi đó. Tây gọi khác của nơi đó là thiên đường. Giờ đây, con người tự gọi mình là những người Hindu bởi vì họ ô trọng. Vì thế, họ không còn xứng đáng được gọi là thánh thần. Người cha ngồi đây và giải thích cho con thông qua cổ xe này. Người đến và ngồi bên cạnh người này để dạy cho con. Vì vậy, người này cũng đang học. Tất cả chúng ta đều là học trò. Chỉ có một người cha là thời. Giờ đây, người cha đang dạy cho chúng ta. Sau đó người đến và lại dạy cho chúng ta sau năm nghìn năm. Kiến thức và viên học này sẽ biến mất. Con đã học và đã trở thành thánh thần. Con đã nhận được cụ thư kế là niềm hạnh phúc cho suốt hai ngàn năm trăm năm. Rồi sau đó, có đau khổ, có lời nguyện của Ravan. Giờ đây ba rát thật bất hạnh. Đây là vùng đất đau khổ. Con người cầu gọi ôi Đấng Thanh Lọc xin hãy đến, hãy đến và làm cho chúng con trở nên thanh khiết. Giờ đây, con không nên có bất kỳ thói tật nào bên trong con. Tuy nhiên, bền tật trong suốt nửa chiêu kỳ không được loại bỏ đi, nhằn đến như thế. Trong việc học ký cũng thế. Những ai không học thì rớt. Những ai thi đậu với bằng danh dự thì đạt được học bổng. Trong số các con cũng thế. Những ai trở nên thanh khiết, thật tốt, rồi sau đó làm cho người khác trở nên thanh khiết thì đạt được phân thưởng. Chùi hạt, tám hạt, là chùi hạt của những người thi đậu với bằng danh dự. Rồi sau đó cũng có chùi hạt 108. Chùi hạt ấy thì cũng được lần. Con người không hiểu ý nghĩa của chùi hạt. Trong chùi hạt, trước hết có chùi tu rùa, sau đó có một cặp hạt. Cả hai vợ chồng giữ mình thanh khiết. Họ từng thanh khiết và được gọi là cư dân của thiên đường. Những linh hồn kia đã nhận lấy kiếp tái sinh và trở nên u trọng. Giờ đây, họ trở nên thanh khiết ở đây và đi đến thế giới thanh khiết. Lịch sử và địa lý thế giới lặp lại. Những vị vua xấu xa, thói tật, xây đền thờ cho những vị vua không có thói tật và thơ họ. Từ xứng đáng được tôn thờ, sau đó họ trở thành tiến độ thờ cúng, bằng cách trở nên xấu xa, thói tật. Thậm chí, đến chiếc vương nghiện ánh sáng của họ cũng không còn. Vợ kịch này được định sẵn. Đây là vợ kịch vô hạn tuyệt vời. Ban đầu chỉ có một lối sống. Đó được gọi là vương quốc của drama. Rồi sau đó, những người thuộc về các tôn giáo khác đến. Chỉ một người cha mới có thể giải thích chưa kỳ thế giới này tiếp tục xoay chuyển như thế nào. Thường đế thì chỉ có một. A-chá! Gửi đến những đứa con dấu yêu ngọt ngào nhất. Đã thất lạc từ lâu, nay vừa tìm lại được. Nỗi nhớ, niềm thương và lời chào buổi sáng từ người mẹ, người cha, bác đa đa, người cha linh hồn củi chào những đứa con linh hồn. Trọng tâm thực hành. Ý thứ nhất. Đích thường thường đế trở thành người thời và dạy cho con. Vì thế, con phải học thật tốt. Để đạt được học bổng, con hãy trở nên thanh khiết và làm công việc phục vụ, làm cho người khác trở nên thanh khiết. Ý thứ hai. Loại bỏ mọi tính quỷ như sắc dục, tức giận ở trong con. Nỗ lực trong khi giữ lấy mục tiêu và mục đích ở trước mặt con. Lời chúc phúc. Mong con là hoàng đế thành thơi. Tránh xa bất kỳ cái bỗng nào của ma da bằng cách ở bên dưới vòng che chở bảo vệ của sự tưởng nhớ. Nhưng ai liên tục ở bên dưới vòng che chở bảo vệ của sự tưởng nhớ đến cha thì liên tục trải nghiệm bản thân mình an toàn. Cách để cứu thoát bản thân khỏi bất kỳ cái bỗng, cha da, nào của ma da đó là ở bên dưới vòng che chở bảo vệ, cha tra, cha da, của người cha. Nhưng ai ở bên dưới vòng che chở bảo vệ này sẽ liên tục là hoàng đế thành thơi. Nếu con có bất kỳ mối lo lắng nào, niềm hạnh phúc của con biến mất. Khi niềm hạnh phúc của con biến mất, con trở nên yếu, rồi bị ảnh hưởng bởi cái bỗng của ma da. Bởi vì chính sự yếu đuối mới gọi ma da đến. Nếu có cái bỗng của ma da, kể cả trong giấc mơ của con, bà ấy sẽ khiến cho con phiền muộn. Đây là lý do vì sao con phải liên tục ở bên dưới vòng che chở bảo vệ này. Khổ hiệu với chiếc tu viết là sự hiểu biết. Hãy vàng chạm con ốc lòng lẻo của sự bất cẩn và liên tục giữ mình tỉnh táo.