Details
Nothing to say, yet
Nothing to say, yet
Ôm Shanti! Ôm Shanti! Ôm Shanti! Sakampuli ngày 24 tháng 1 năm 2025 Trọng tâm! Con Ngọc Lào, hãy tiếp tục đi theo những lời chỉ dẫn của một người cha và người cha sẽ chịu trách nhiệm cho con. Lời chỉ dẫn của người cha là hãy nhớ đến ta trong khi đi lại và di chuyển. Hãy tiếp tục đi theo những lời chỉ dẫn của một người cha và người cha sẽ chịu trách nhiệm cho con. Lời chỉ dẫn của người cha là hãy nhớ đến ta trong khi đi lại và di chuyển. Câu hỏi! Những dấu hiệu chính yếu của những đứa con giỏi và có đức hạnh là gì? Câu trả lời! Chúng làm công việc phục vụ rất tốt trong việc thay đổi những cái gai thành những bông hoa. Chúng không chân trích bất kỳ ai giống như những cái gai. Chúng không bao giờ đánh nhau. Chúng không gây đau khổ cho bất kỳ ai. Gây đau khổ cho người khác nghĩa là chân trích họ như những cái gai. Bài hát Thời gian đang dần trôi. U Sati Những đứa con ngọt ngào nhất đã thất lạc từ lâu và nay mới tìm lại được, đã hiểu được ý nghĩa của bài hát này. Theo thứ hạn, tương ứng với nỗ lực và có thực hiện. Theo thứ hạn, là bởi vì một số đứa con có sự hiểu biết ở cấp độ 1, một số đứa con có sự hiểu biết ở cấp độ 2, và những đứa con khác có sự hiểu biết ở cấp độ 3. Mỗi người các con sẽ hiểu theo cách riêng của mình. Mỗi trí tuệ đều có niềm tin riêng. Người cha tiếp tục giải thích, con hãy luôn xem đó là Sipapa đang trao những lời chỉ dẫn thông qua bài hát này. Con đã đi theo những lời chỉ dẫn của Quỷ trong suốt nửa chu kỷ. Bây giờ con hãy tin rằng bằng cách đi theo những lời chỉ dẫn của Thượng Đế, con thuyền của con mới có thể vượt bằng qua. Nếu con xem những lời chỉ dẫn này đến từ con người, chứ không phải từ Thượng Đế, thì con sẽ trở nên lúng túng. Người cha nói, hãy đi theo những lời chỉ dẫn của ta, và sau đó ta sẽ chịu trách nhiệm cho con. Ta chịu trách nhiệm cho bất kỳ hoạt động nào được thực hiện thông qua những lời chỉ dẫn này. Ta sẽ làm cho nó trở nên đúng đắn. Đơn giản là hãy tiếp tục đi theo những lời chỉ dẫn của ta. Những ai tin tưởng, những ai tưởng nhớ một cách chính xác là những người đi theo những lời chỉ dẫn của ta. Nếu con hiện hiểu trong mỗi bước chân rằng đây là những lời chỉ dẫn của Thượng Đế và con đi theo những lời chỉ dẫn này, con sẽ không bao giờ trải nghiệm sự mất mát. Có chiến thắng trong việc có niềm tin. Có nhiều đứa con không hiểu những điều này. Bằng việc có một chút kiến thức này, chúng trở nên ý thức cơ thể, và chúng có rất ít yoga. Kiến thức nghĩa là biết về lịch sử và địa lý. Điều này là rất dễ dàng. Mọi người ở đây được học về khoa học rất nhiều. Việc học này thì rất dễ dàng. Yoga thì cần có nỗ lực. Nếu ai đó nói với ba ba rằng người đó có niềm hân hoang sơ sưa trong yoga, thì ba ba sẽ không tin người đó. Ba ba nhìn vào hành động của từng người. Những người nhớ đến người cha phải là những người đáng yêu nhất. Tuy nhiên, khi con không có sự tưởng nhớ, đó là lúc con thực hiện những hành động sai trái. Có sự khác biệt như ngày và đêm. Bây giờ con có thể giải thích rất tốt về bức tranh cái thang. Hiện tại đây là khu rừng vai. Nó không phải là khu vườn. Con nên giải thích rõ ràng nhanh. Barat cũng là khu vườn vai. Động vực hoang dã không bao giờ sống trong khu vườn. Động vực hoang dã có bao giờ sống trong khu vườn không? Chỉ có các vị thần mới sống trong đó. Người cha là những toàn năng tối cao. Sau đó, Brahma, người cha nhân loại, cũng là người toàn năng cao cuối nhất. Đa đa này cũng là toàn năng cao cuối nhất. Có Shiva và Brahma, người cha nhân loại. Các con, những linh hồn, là con của Subbaba. Và trong hình dạng hữu hình của Minh, các con là những anh chị em, là con của Brahma, người cha nhân loại. Ông ấy là ông tổ của tất cả mọi người. Một to nhà được cần đến cho đống toàn năng tối cao này. Con hãy viết ra điều này và xem nó có chạm đến trí tuệ của bất kỳ ai không. Có Subbaba và có Brahma, người cha nhân loại, người cha của tất cả các linh hồn, và người cha của tất cả con người. Đây là một điểm kiến thức rất hay để giải thích cho người khác. Tuy nhiên, con lại không giải thích một cách tròn vẹn. Con quên bất điều đó bởi vì con phát triển tính cao ngạo khi có kiến thức này. Nhưng như thế, các con thần chí còn cố gắng giành chiến thắng trước bác Đa-ga. Đa-ga này nói, được rồi, nếu con không lắng nghe ta, thì hãy luôn nghĩ rằng chính Subbaba đang giải thích và rằng con phải đi theo những lời chỉ dẫn của người. Đức Thân Thượng Đế là người trao cho con những lời chỉ dẫn làm điều này, điều kia. Người sẽ chịu trách nhiệm. Hãy đi theo những lời chỉ dẫn được trao bởi Thượng Đế. Ông này không phải là Thượng Đế, con phải học với Thượng Đế. Hãy liên tục nghĩ rằng chính Thượng Đế mới là người đang trao những lời chỉ dẫn cho con. Tất cả đều là con người, nhưng họ là cư dân của Sivalaya. Đó là lý do tại sao mọi người đều nói Namaste với họ. Tất cả đều là con người. Laphmi và Narayan cũng là con người thuộc về Bhararat. Tất cả đều là con người, nhưng họ là cư dân của Sivalaya, vùng đất của Siva, thời kỳ vàng. Đó là lý do tại sao mọi người đều nói Namaste với họ. Namaste đang có nghĩa là kính cận của Chào. Tự nhiên, một số người con lại không giải thích đầy đủ. Nhiều đứa con phát triển sự cao ngạo về kiến thức của mình. Nhiều đứa con có khối điểm. Chỉ khi con có yoga tròn vẹn thì những tội lỗi của con mới có thể được vụt bỏ. Trở thành chữ nhân của thế giới không giống như bây giờ nhà vị của con. Ba bà thấy Maya dắt mũi một số đứa con và nếm trứng xuống rạch nước như thế nào. Con nên ở trong sự tưởng nhớ đến người cha với nhìn hạnh phúc. Và ở trong trạng thái bừng nở. Mục tiêu và mục đích của con đang ở ngay trước mặt con. Mục tiêu và mục đích của con đang ở ngay trước mặt con. Con phải trở nên giống như Lafamie và Naran. Chúng ta khi nghe đến ý này chúng ta hãy hình dung nhé. Khi đó trong phòng lịch sử, như Tài giới thiệu rồi, ba bà ngồi ở trên và một bên là bức tranh Chimuti, bức tranh Triều Thị, rồi một bên là bức tranh Cây Cây, rồi bên tay trái sẽ là bức tranh đèn Lafamie và Naran. Đó là bức tranh đèn hiếm hoi vào thời điểm đó. Bởi vì ba bà thấy là người ta có bản quảng cáo và bản bức tranh đèn, thì bây giờ thì chúng ta thấy bức tranh đèn là nó phổ biến như ngày xưa, nó rất là mới. Thì ba bà cho dù vẽ, nhờ dù vẽ bức tranh Lafamie và Naran, rồi để cái đèn đằng sau, và nó trở thành những cái hộp đèn, hộp tránh đèn. Thì mở đèn lên thì sẽ thấy hình Lafamie và Naran. Vào thời điểm đó thì bức tranh Lafamie và Naran vẫn còn rất là thô sơ, và bởi vì đó là lần đầu tiên thực hiện, nhờ họa sĩ bên ngoài họ thực hiện. Còn bây giờ, bức tranh Lafamie và Naran thì nó khác lắm rồi, rất là đẹp. Đấy, và ba bà rất thích cái bức tranh Lafamie và Naran này, cho nên ba bà mới nói là mục tiêu và mục đích của con đang ở đây trước mặt con. Con phải trở nên giống như Lafamie và Naran, bởi vì con quên mất điều này, cho nên mức độ hạnh phúc của con không gia tăng được. Một số đứa con nói rằng chúng muốn được dẫn thiền, bởi vì chúng không thể nhớ đến người cha khi chúng ở bên ngoài. Bởi vì con không ở trong sự tưởng nhớ, cho nên thỉnh thoảng ba bà gửi cho con chương trình để theo, nhưng thay vào đó con vẫn không ngồi trong sự tưởng nhớ. Thí tuệ của chúng vẫn tiếp tục lang thang đầy đó. Ba bà này đưa ra ví dụ về bản thân ông ấy. Ông ấy từng là một tiếng đồ nhịp thầm của Naran điển nổi. Ông ấy luôn giữ một tổng hình của Naran ở bên mình. Ở bất cứ nơi nào mà ông ấy đến. Tuy nhiên, thí tuệ của ông ấy vẫn lang thang vào thời điểm thờ cúng. Điều tương tự cũng diễn ra ở đây. Người cha nói, trong khi bước đi và như chuyển, con nên tiếp tục nhớ đến người cha. Nhưng nhiều người trong số các con muốn có một người chị đặc biệt dẫn thiền cho mình. Không có lý do gì để phải dẫn thiền đặc biệt. Hãy luôn nói, ba bà luôn nói. Ba bà luôn nói hãy ở trong sự tưởng nhớ. Trong khi ngồi trong yoga, một số đứa con đi thi. Chúng không thể nhớ ký kích này hay là có yoga và chúng bắt đầu ngủ ngợt. Nhiều người có thói quen như vậy. Sự bình an đó chỉ là toàn thời. Và điều đó có nghĩa là chúng bất an trong suốt cả ngày. Nếu con không nhớ đến người cha trong khi bước đi và như chuyển, gánh nặng tội lỗi của con sẽ được gột bỏ bằng cách nào? Gánh nặng này là của nửa chú kiện. Việc xem bản thân mình là tinh hồn và nhớ đến cha khi đòi hỏi rất nhiều nỗ lực. Mặc dù nhiều người con viết thư cho ba bà và nói với người rằng chúng đã ở trong sự tưởng nhớ vào khoảng thời gian này, thời gian kia. Nhưng thực tế là chúng không thể ở trong sự tưởng nhớ lâu như vậy. Chúng không thực sự hiểu về tổng biểu đồ tưởng nhớ. Ba bà là người cha vô hạn, người là đứng thanh lọc. Vì vậy con nên giữ mình trong niềm hạnh phúc. Con không nên nghĩ rằng dù sao con cũng thuộc về sức ba bà. Có nhiều đứa con như vậy. Chúng nghĩ rằng dù sao thì chúng cũng thuộc về ba bà và chúng không nhớ đến người chút nào. Nếu chúng nhớ đến người, chúng sẽ trở thành số một. Con cần có trí tuệ thật tốt để giải thích cho người khác. Chúng ta đang ca ngợi Ba Rát khi thế giới này có mới, có vương quốc của các thần thần. Bây giờ đó là thế giới cũ, thời kỳ sắc. Khi là vùng đất hạnh phúc, còn đây là vùng đất đau khổ. Khi Ba Rát từng là thời kỳ vang, đó là vương quốc của các vị thần. Mọi người hỏi con, làm sao chúng tôi có thể tin rằng đó là vương quốc của các vị thân? Kỹ thuật này thì thật tuyệt vời. Bất cứ điều gì nằm trong vườn mây của mỗi người và bất kỳ nỗ lực nào mà mỗi người thực hiện, thì con đều có thể nhìn thấy rõ ràng. Con có thể nói từ hành động của họ, sau tất cả, con là con người, là con người trong cả thời kỳ vang và thời kỳ sắc. Vậy tại sao mọi người lại đi đến vàng cuối đầu trước những đức tượng đó? Họ được gọi là chủ nhân của thiên đường. Khi ai đó chết, họ nói rằng người này, người kia đã trở thành cư dân của thiên đường. Họ thậm chí không hiểu về điều đó. Vào lúc này, tất cả đều là cư dân của địa ngục. Tất cả mọi người chắc chắn sẽ nhận tiết tái sinh ở đây. Ba bà tiếp tục quan sát hành vi của tất cả mọi người. Ba bà phải nói chuyện theo cách thông thường như vậy với một số người trong các con. Người phải kiểm soát các con. Người trai giải thích mọi điều thật rõ ràng. Con hiểu rằng điều đây là đúng. Vậy tại sao con vẫn trở thành những cái gai lớn? Bằng việc đưa đau khổ cho người khác, con sẽ trở thành cái gai. Con vẫn chưa từ bỏ thói quen đó. Người cha, người lan vương, hiện đang trồng một khu vườn hoa. Người tiếp tục thay đổi con từ gai thành hoa. Đây là nhiệm vụ của người. Làm sao mà ai đó là gai có thể thay đổi người khác thành hoa được? Con vẫn phải thần trọng về việc con gửi ai đến các cuộc tùy làm. Những người con giỏi và có đức hạnh là những người phục vụ rất tốt trong việc thay đổi những cái gai thành những bông hoa. Chúng không trân trích bất kỳ ai đứng như cái gai, nghĩa là chúng không gây đau khổ cho bất kỳ ai. Chúng không bao giờ đánh nhau. Các con phải giải thích thật chính xác. Không có chuyện xúc phạm bất kỳ ai trong việc này. Sức gian ti giờ đây sắp đến. Vì vậy con nên tổ chức nhiều cuộc tùy làm. Con cũng có thể tổ chức các cuộc tùy làm nhỏ và giải thích. Trở thành cư dân của thiên đường trong vòng một giây. Nghĩa là từ người ấu trọng tha hóa trở thành người thanh thiết hướng thượng. Hãy đạt được sự giải thoát trong cuộc sống trong vòng một giây. Họ thậm chí còn không hiểu ý nghĩa của sự giải thoát trong cuộc sống. Bây giờ con cũng đã hiểu. Mọi người đều nhận được sự giải thoát và giải thoát trong cuộc sống từ người cha. Tuy nhiên con cũng phải hiểu theo vời kịch. Những người ở các tôn giáo khác sẽ không đi đến thiên đường. Mọi người sẽ trở về khu vực của họ. Sau đó họ sẽ đi xuống vào thời điểm của họ để thích lập nền tôn giáo của họ. Điều này được thể hiện rõ trong bức tranh cái cây. Không một ai ngoài trừ duy nhất Pháp Guru có thể ban sự cứu rỗi cho tất cả. Tuy nhiên có rất nhiều Guru có thể dạy cho con việc thờ cúng. Không một Guru có người nào có thể ban sự cứu rỗi. Con cần có sự thông thái để giải thích. Có phải sự dùng trí tuệ của con vào việc này? Ngội kịch này được trình diễn thật tuyệt vời. Rất ít người trong số các con như mình hừng hoang say xưa với điều này. Người đến, những đứa con dũ yêu, ngọt ngào nhất, đã thất lạc từ lâu, nay mới tìm lại được. Người nhớ, niềm thương, và lời cha buổi sáng từ người mẹ, người cha, bác đa đa, người cha linh hồn, cuối trào, những đứa con linh hồn. LỚP HỘC BUỔI TỐI ngày gốc 18 tháng 3 năm 1968 Trên thực tế, con không cần phải trách luận về kinh sắc. Chỉ cần chính đó là sự tự nhớ và thú hiểu về sự khởi đầu, giữa và kết thúc của thế giới. Con phải trở thành người cai trị toàn bộ địa câu. Con chỉ cần hiểu biết về chu kỷ này. Được nhớ về thời điểm nay rằng, con nhận được sự giải thoát trong cuộc sống trong vòng một giây. Chắc hẳn, con rất ngạc nhiên, khi thờ cúng đã dài suốt nửa chu kỷ, và không có một chút kiến thức nào về điều này. Chỉ duy nhất người cha mới có kiến thức này. Con biết kiến thức từ người cha. Người cha này không hề bình thường chút nào. Và đây là lý do tại sao chỉ một số ít, đồng số mưu triệu linh hồn mới xuất hiện. Những người thời kia sẽ không nói điều này. Đấng này nói, ta là người cha, người thời và là ngô ru. Vì vậy, mọi người cưng nhẹ khi họ nghe được điều này. Được nói rằng, Barat là mẫu quốc. Bởi vì cái tên Ambar, ba mẹ nữ thân, thì rất nổi tiếng. Cũng giống như Việt Nam, cái từ tiếng Việt này là đất mẹ. Còn xem đất thì là mẹ. Cho nên Barat cũng xem Barat là mẹ. Cho nên bên Ấn Độ có một từ là Barat Mata, Mata nghĩa là mẹ đấy. Cho nên, đất nước thì cũng xem như là người mẹ. Và cái tên Ambar cũng là mẹ. Họ có nhiều Mela, cụ tử tửu dành cho Ambar. Mela là nơi mà một người sẽ đến như là một nơi hành hương. Nó không phải là một nơi hành hương cụ thể, mà họ tổ chức mọi người kéo về, đổ về, hành hương về nơi đó. Họ có nhiều Mela, cụ tử tửu dành cho Ambar. Cái từ Ambar thì thật ngọt ngào. Trẻ nhỏ thì rất yêu mẹ của chúng vì người mẹ cho chúng ăn, cho chúng uống và chăm sóc cho chúng. Tuy nhiên cũng phải có cha của Ambar. Người con này thì được nữ nuôi. Cô ấy không có chồng. Đây là điều mới mẹ. Prachapita Brahma chắc chắn sẽ nhận nuôi các con. Duy nhất người cha đến và giải thích tất cả những điều này cho con. Chúng ta cũng biết là Supabha là người cha của linh hồn, người đi vào cơ thể của Brahmapapa để nuôi chúng ta. Nhưng bởi vì Brahmapapa là đàn ông cho nên Mama lại được chọn ra như là một người mẹ để chăm sóc cho các con. Và Ambar đã nói ở đây cũng chính là Mama. Và cô ấy là con của, Mama là con của Prachapita Brahma chứ không phải là vợ của Prachapita Brahma. Rất nhiều mê la cuộc tệ tử dành cho Ambar diễn ra và cô ấy được tôn thợ bởi vì người con này, Mama, đã làm rất nhiều công việc phục vụ. Không ai khác có thể dạy cho nhiều đứa con giống như Mama đã dạy. Mama rất nổi tiếng và nhiều mê la lớn được tổ chức. Con biết rằng người cha đã đến và giải thích những bí mật về sự khởi đầu, giữa và kết thúc cho con. Con cũng biết về ngôi nhà của người cha. Con có tình yêu dành cho người cha và con cũng yêu ngôi nhà. Con nhận được kiến thức này vào thời điểm nay. Rất nhiều thu nhập kiến được thông qua việc học này. Vì vậy hãy có nhiều hạnh phúc. Các con thì hoàn toàn bình thường. Thế giới không biết rằng người cha đến và nói về kiến thức này. Duy nhất người cha đến và nói với các con tất cả những điều mới mẽ nay. Thế giới mới được tạo ra thông qua việc học vô hạn. Có sự đàng quan đối với thế giới cũ. Các con có nhiều hạnh phúc khi có được kiến thức này. Con phải nhớ đến người cha và nhớ đến ngôi nhà. Tất cả mọi người đều phải quay trở về nhà. Người cha sẽ nói với tất cả mọi người. Các con ơi, ba đã đến để trao cho các con của thư kế là sự giải thoát và giải thoát trong cuộc sống. Vậy tại sao các con lại quên? Ta là người cha vô hạn của các con. Ta đứng để dạy các con Raja Yoga. Vậy mà các con lại không đi theo Srimad sao? Nếu không đi theo Srimad thì sẽ có mất mát lớn. Đó là sự mất mát, thua lỗ, vô hạn. Nếu các con buông tay người cha, sẽ có sự mất mát trong thu nhập của các con. Acha! Chúc ngủ ngon! Om Shanti! Trọng tâm thực hành Ý thứ nhất, hãy trở nên đáng yêu nhất bằng cách đừng nhớ đến một người cha. Trong khi đi lại, di chuyển và thực hiện các hành động, hãy thực hành giữ mình ở trong sự tưởng nhớ. Ở trong sự tưởng nhớ đến người cha và giữ mình hạnh phúc, bừng nở. Ý thứ hai, hãy đi theo những đề chỉ dẫn của Thư Đế trong mỗi bước chân. Và trong khi thực hiện mọi hành động, đừng trở nên cao ngạo. Nghĩ là hừng hoa sơ sưa ý thức cơ thể. Đừng thực hiện bất kỳ hành động xấu đau. Đừng trở nên bối rối. Lời chúc phúc, mong con liên tục, sáng và nhẹ, giữ mình ổn định ở trạng thái cao trong khi thực hiện những hành động bình thường. Người cha nhận lấy một cơ thể bình thường và nói năng di chuyển theo cùng cách giống như con. Mặc dù những hành động này là bình thường, nhưng trạng thái của người vẫn cao. Tương tự như vậy, trạng thái của các con cũng phải ở mức cao. Hãy trở nên vừa sáng vừa nhẹ, ổn định bản thân trong trạng thái cao trong khi thực hiện những hành động bình thường. Liên tục có nhận thức này. Tôi là một hóa thân. Tôi hóa thân đến đây để thực hiện những hành động hướng thường. Sau đó, những hành động bình thường sẽ thay đổi thành những hành động mang tính tâm linh. Khẩu hiệu chỉ những ai có tầm nhìn và thái độ ý thức linh hồn thì mới có thể dễ dàng hấp thu sự thành khí. Với tâm trí mạnh mẽ, hãy làm công việc phục vụ cao sà cát. Con càng bận rộn phục vụ bằng tâm trí của mình. Con sẽ càng dễ dàng trở thành người chinh phục ma nha. Đừng chỉ say mê điều này cho bản thân, mà hãy làm công việc phục vụ chuyển hóa người khác với những mong ước tốt lòng và cảm nhận thanh khiết của con. Hãy cân bằng những cảm nhận thanh khiết đó. Bằng kiến thức, tình yêu thương và yoga này, con đã trở thành người mang lại lợi ích. Bây giờ hãy trở thành người mang lại lợi ích vô hẹn cho thế giới. Úm sạc tiệt. Ngày hôm nay Ba Và nhắc dõi chúng ta hãy tiếp tục đi theo lời chỉ dẫn của người và người sẽ chịu trách nhiệm cho chúng ta. Và lời chỉ dẫn của người đó là hãy nhớ đến ta trong khi đi và di chuyển. Và lời chỉ dẫn của người đó là hãy nhớ đến ta trong khi đi và di chuyển. Ba Và cũng đưa ra cho chúng ta dấu hiệu của việc trở thành đứa con giỏi và có đức hạnh của người làm việc. Một số dấu hiệu chẳng hạn như là phục vụ tốt trong việc thay đổi những cái gai trở thành vùng hoa. Trở thành vùng hoa rồi thì không còn lại gai nữa cho nên sẽ không chân trích bất kỳ ai, không đánh nhau, không ghi lâu khổ cho ai. Và dù chúng ta có học chúng thức, hập thu kinh tức gì bao nhiêu thì vô ra vẫn là điều quan trọng nhất. Tạm biệt. Trước phút, ba Và cho chính thần một nhận thức để trở nên sáng và nhẹ ủng định mình trong trạng thái cao. Đó là hãy xem tôi là một hóa thân. Tôi hóa thân đến đây để thực hiện những hành động hướng thưởng. Với nhận thức này thì những hoạt động bình thường của mình sẽ trở thành những hoạt động vang tính và âm linh. Ngày hôm nay chúng ta có thể thực hành điều này. Khi mà chúng mình thực hiện bất kỳ hành động nào thì hãy nghĩ đối giữa nhận thức rằng tôi là một hóa thân. Tôi đến đây để thực hiện những hành động hướng thưởng. Giờ thì hôm nay chúng ta nghe một lời pháp hà. Có điều gì mà chúng ta muốn trao đổi, chia sẻ thêm với nhau không ạ? Hoặc có điều gì chúng ta muốn làm, muốn làm sẵn tỏ thêm không ạ? Xin mời tâm trí em ạ. Và có câu hỏi rằng sẽ cám mưu lì, mưu lì được không? Và có câu hỏi rằng sẽ cám mưu lì, mưu lì được nói bởi Ba-Ba thông qua Prama-Ba-Ba, con sinh thời. Trong những bài sẽ cám mưu lì anh nghe có các chủ từ Ba-Ba, người cha, người cha này, ông ấy. Còn thêm đội dung mà sẽ nhận ra được Ba-Ba hay là Prama-Ba-Ba đang nói. Và có câu hỏi rằng sẽ cám mưu lì, mưu lì được nói bởi Ba-Ba thông qua Prama-Ba-Ba, người cha này, ông ấy. Và có câu hỏi rằng sẽ cám mưu lì, mưu lì được nói bởi Ba-Ba thông qua Prama-Ba-Ba, người cha này, ông ấy. Giải thích thêm giữa ảnh giác mưu lì và bác ca Đa Minh Lan thì có giống và khác nhau như thế nào? Thì chúng ta cũng đã biết sẽ cám mưu lì là những bài mưu lì mà sư Ba-Ba nói với chúng ta thông qua cổ phê cơ thể của Prama-Ba-Ba. Và chúng ta hãy hình dung là linh hồn tối cao đi vào cơ thể của Prama-Ba-Ba và cũng ở đây, và ở ngay bên cạnh là Prama-Ba-Ba, hai linh hồn đó trong một cơ thể, và sư Ba-Ba sẽ nói với chúng ta. Sư Ba-Ba nói với chúng ta và đôi khi thì sẽ có những lời chuyên vào của Prama-Ba-Ba. Phiên đền gì là chúng ta nghe những ý như là trong những bài mưu lì gần đây Ba-Ba nói là Ba-Ba chia sẻ những trải nghiệm của mình. Vậy là sư Ba-Ba đâu có trải nghiệm đó đâu, mà chính là Prama-Ba-Ba. Prama-Ba có những trải nghiệm đó. Vậy cho nên Prama-Ba chia sẻ và ta nhớ đến người cha, nhưng rồi sau đó trong lúc ăn thì ta lại quên đi. Những ý như thế. Rồi bản thân ta phải trải qua nhiều cơn bão thì ta sẽ nên có trải nghiệm để chia sẻ cho các con. Thì khi mà chúng ta nghe mưu lì thì có những đoạn là Prama-Ba-Ba chia sẻ Saka-mưu lì, chúng ta thấy ở Saka-mưu lì là một hành trình nỗ lực của cả Prama-Ba-Ba. Đó là một hành trình nỗ lực. Còn đến Arya-mưu lì đó là giai đoạn mà Prama-Ba-Ba đã trở nên hoàn hảo, ngang bằng với sư Ba-Ba. Và khi chúng ta nghe Arya-mưu lì hoặc nghe những bài mưu lì thì mà Ba-Da-Da đến với chúng ta. Chúng ta sẽ không cảm nhận cái hành trình nỗ lực của Prama-Ba-Ba nữa mà cả sư Ba-Ba và Prama-Ba-Ba đã trở nên ngang bằng với sư Ba-Ba. Và khi mà chúng ta nghe mưu lì nói là lúc thì Ba-Da-Da, lúc thì Ba-Ba, thì hãy xem, đó chính là sư Ba-Ba. Vì Prama-Ba-Ba đã trở nên ngang bằng với sư Ba-Ba, trở thành Ba-Da-Da. Kết hợp giữa hai người cha với nhau. Giải thích như vậy có được không ạ? Một ý nữa được một bạn nêu ra đó là mọi người đều nhận được sự giải thoát và giải thoát trong cuộc sống từ người cha. Tuy nhiên có cũng phải hiểu theo vợ kịch. Những người trong các tôn giáo khác sẽ không đi đến thiên đường. Mọi người sẽ trở về đúng ngánh của mình. Sau đó họ sẽ đi xuống vào thời gian của họ để tiết lật tôn giáo của họ. Điều này được thể hiện rõ ràng trong bức tranh Cái Cây. Em thấy có nhiều vị chân tu rất xuất sắc. Thì không có kiếp sinh nào họ về thời kỳ vàng hay thời kỳ bạc phải không ạ? Ví dụ Đức Phật chẳng hạn. Những người trong các tôn giáo khác sẽ không đi đến thiên đường. Tuy nhiên có cũng phải hiểu theo vợ kịch. Những người trong các tôn giáo khác sẽ không đi đến thiên đường. Tuy nhiên có cũng phải hiểu theo vợ kịch. Những người trong các tôn giáo khác sẽ không đi đến thiên đường. Tuy nhiên có cũng phải hiểu theo vợ kịch. Những người trong các tôn giáo khác sẽ không đi đến thiên đường. Tuy nhiên có cũng phải hiểu theo vợ kịch. Chúng ta được nuôi dụng trực tiếp ở người. Rồi thông qua người chúng ta được ăn lọc, được ngột bỏ những tội lỗi, thành lọc tâm ứng của mình. Thì chúng ta mới, điều đó mới quyết định được là chúng ta có đi đến thời kỳ vàng và thời kỳ bạc hay là không. Và sự tiếp nối của những linh hồn ấy là với người sáng lập bên miệng ánh ấy, tôn giáo ấy. Và sự tiếp nối của những linh hồn ấy là với người sáng lập bên miệng ánh ấy, tôn giáo ấy. Chứ họ không tiếp nối trực tiếp với linh hồn tối cao. Và sự tiếp nối của những linh hồn ấy là với người sáng lập bên miệng ánh ấy, tôn giáo ấy. Và không có nhiều giá trị. Thì khi mà tâm ứng chúng ta mà tâm ứng là sắc thì nó sẽ là như thế nào? Nó lì, nó cứng, cao ngạo, cứng đầu, kém giá trị, dễ bị tổn thương, ảnh hưởng. Thì khi mà tâm ứng là sắc thì nó sẽ là như thế nào? Nó lì, nó cứng, cao ngạo, kém giá trị, dễ bị tổn thương, ảnh hưởng. Thì khi mà tâm ứng là sắc thì nó sẽ là như thế nào? Nó lì, nó cứng, cao ngạo, kém giá trị, dễ bị tổn thương, ảnh hưởng. Thì khi mà tâm ứng là sắc thì nó sẽ là như thế nào? Nó lì, nó cứng, cao ngạo, kém giá trị, dễ bị tổn thương, ảnh hưởng. Nó lì, nó cứng, cao ngạo, kém giá trị, dễ bị tổn thương, ảnh hưởng. Thì khi mà tâm ứng là sắc thì nó sẽ là như thế nào? Nó lì, nó cứng, cao ngạo, kém giá trị, dễ bị tổn thương, ảnh hưởng. Nếu mà chúng ta kết nối với người, chúng ta hấp thu, tiếp tục hấp thu những đức hạnh, thì cái tâm ứng thời kỳ đồng đó, nó sẽ được, cái lớp lớp tâm ứng thời kỳ đồng đó sẽ được bỏ bỏ, thì chúng ta mới tiến được đến thời kỳ bạc. Bạc thì quý hơn, mềm dẻo hơn, nhưng mà cũng có một chút thôi, nhỏ thôi, cũng bị tác động. Bạc thì cũng dễ bị oxy hóa, cũng có một chút thôi, bị ảnh hưởng một chút thôi. Tâm ứng thời kỳ bạc là gì? Tâm ứng của chiến binh, vẫn tranh đấu, vẫn trượt vật. Còn tâm ứng của thời kỳ vàng là tâm ứng của người chiến thắng, của vị vua, của người chiến thắng. Thì chúng ta thấy đó, trong cả triều kỳ vàng, bạc, đồng, sắc, tâm ứng của người đã thay đổi theo thời gian. Còn khi chúng ta hiện tại trong hành trình của mình, chúng ta hãy nhận ra xem là tâm ứng của mình đang ở, dừng lại ở thời kỳ nào, để rồi chúng ta nỗ lượt bước tới, bước tới. Nếu tâm ứng của chúng ta đang thời kỳ sắc, chúng ta hãy đến thời kỳ đồng. Nếu chúng ta cảm thấy mình tâm ứng trong thời kỳ đồng, chúng ta hãy đồng mình lên tiếp thời kỳ bạc. Nếu mà đang chặt một tâm đấu trong thời kỳ bạc, thì hãy vượt thoát một cách mạnh mẽ về đến thời kỳ vàng. Đó, đây cũng là một cái thước đo để chúng ta nhìn xem hành trình của mình tới đâu. Đấy, thì hành trình của linh hồn cũng như vậy, và chính các linh hồn sẽ lựa chọn mình rơi vào, đến vào thời kỳ nào. Đó, đến thời kỳ nào, nhưng để đến được thời kỳ vàng, đến được thời kỳ bạc, đến trong nửa đầu của siêu kỳ, khoảng thời gian thiên đường trên thế giới này là một hành trình nỗ lực. Nỗ lực thì mới có được cái phần thưởng xứng đáng. Chúng ta phải kết nối với người, cho nên chúng ta thấy trong bức tranh cây cây ra, thời kỳ vàng và thời kỳ bạc là một cái thân cây thẳng đùa. Nghĩa là tất cả mọi quan điểm, ý kiến đều thống nhất với nhau, không có phần chia, rẽ nhắn, những cái ý tưởng riêng. Bởi vì chúng ta chỉ theo một cái lời chỉ dẫn một street map của Ba Ba mà thôi. Ba Ba nói ý tưởng kinh hồn là chúng ta ý tưởng kinh hồn. Ba Ba nói con hãy trở nên thanh hiếp là con trở nên thanh hiếp. Ba Ba nói con hãy làm điều này hay làm điều kia là làm, chứ không có thỏa hiệp. Rồi, ví dụ có một cái điều gì đó mà mình không làm được thì mình sẽ đưa ra một cái miền rẫm của riêng mình để rồi mình hợp thấp hóa cho cái ý đó của mình. Ví dụ như Ba Ba nói là con... Ví dụ Ba Ba nói về chuyện ăn chay đi. Và Ba Ba nói là con hãy ăn chay, nấu ăn trong sự tưởng nếu đến ta. Thì nếu mà không làm được điều đó thì chúng ta lại đưa ra một cái quan điểm là có thể ăn được cái này, có thể ăn được cái kia. Ví dụ là biết rằng là không ăn hành tỏi thôi. Nhưng mà một số anh chị em vẫn hỏi là thế là còn nén, còn kiệu, còn cái này, còn cái kia. Ủa đâu phải mình chúng ta liệt kê được hết tất cả mọi thứ đâu. Thì sẽ có những thứ mà chúng ta biết là chúng ta tránh đi. Cho nên cũng không phải hỏi những thứ như vậy rồi sau đó là hợp thức hóa. À, tức là không ăn hành tỏi thì sẽ ăn được cụ kiệu, dân hàng. Đấy, không có hợp thức hóa được như vậy. Một hướng đi là một hướng đi. Nếu mà được một, theo được một hướng đi như vậy thì mới thuộc về một thân cây. Còn nếu mà tự mình đưa ra một cái ý tưởng khác, nó khác so với ý kiến của ba ba là chúng ta đang rẽ một nhánh. Đang rẽ một nhánh. Và tạo thành một con đường riêng, một đạo riêng rồi. Và một cái câu hỏi nữa là trong bài Shakyamuni hôm nay có đoạn nói giống như thể các con thậm chí còn cố gắng dành chiến thắng trước bắt ra ra. Dạ. Như là, đấy, có những đứa con thì đưa ra những cái ý kiến, quan điểm là... Giống như là gãy bão bắt ra ra vậy. Dạ. Ba ba đã nói cái ý như thế này nhưng mà lại đưa ra một cái ý để mà biện hộ chứng minh là ba ba nói nó chưa hợp lý. Đã đưa ra như vậy. Kiểu như là muốn chiến thắng cả ba ba luôn. Dạ. Và cho dù tất cả các linh hồn như thế nào thì họ đều là con của ba ba cả. Dạ. Cho dù họ đến vào thời gian nào thì họ cũng đều là con của ba ba cả. Và linh hồn thì cũng giống như là mỗi người chúng ta, mỗi cái gã dày thì có những cái mức độ hợp thu tức ăn nó khác nhau. Thì linh hồn cũng vậy, khả năng dung chứa lĩnh hội kiến thức của ba ba nó cũng sẽ khác nhau. Có những linh hồn thì khả năng chứa của họ là mức độ như vậy thôi. Khi mà càng tích nạt thêm quá nhiều những cái mà họ không vượt qua khả năng của họ thì họ sẽ chịu không nổi. Cũng sẽ chịu không nổi. Nên dừng lại ở mức độ như thế thôi. Và họ cũng đã thoả mãn rồi. Bởi vì dù sao vợ kịch thì cũng rất là nhân tử. Ví dụ các linh hồn đến, vẫn còn một vài linh hồn từ thứ linh hồn vẫn đang đến với thế giới này. Thì họ vừa mới đến thế giới này, họ vẫn có cái giai đoạn kỳ kỳ vàng của họ. Họ vẫn đang, cho dù hàng tỷ linh hồn họ đang trải nghiệm những cái đau khổ. Thì những linh hồn ấy họ vẫn đang trải nghiệm cái sự sung sướng, cái niềm hạnh phúc nào đó. Ngay trong thế giới hiện tại. Nhưng rồi sau đó thì cũng, nó sớm qua mau. Nó cũng hòa vào cái dòng chảy của thời kỳ sát. Thì các linh hồn họ sẽ trải nghiệm được đúng cái phần vai của họ. Và những linh hồn như thế họ thoả mãn. Họ cảm thấy thoả mãn với việc mà ở trong ngôi nhà lâu hơn. Sẽ có những linh hồn họ cảm thấy thoả mãn với việc ở trong ngôi nhà lâu hơn. Khi mà lôi họ ra khỏi cái ngôi nhà thế giới linh hồn. Mà lôi họ vào thời kỳ vàng họ không chịu nổi đâu. Họ sẽ không thoả mãn với điều đó. Họ thích được ở trong ngôi nhà lâu hơn. Đâu phải ai cũng muốn ở trong sự giải thoát trong cuộc sống đâu. Họ sẽ thích ở trong sự giải thoát trong ngôi nhà bình an rất là lâu. Nên ai ở đâu thì ở yên đó. Hạn chế sự lôi kéo là vượt qua cái mong muốn của mọi người. Tình ba ba mới nói bắt mặt đấy. Bác sĩ phải bắt mặt cho nó thật là kỹ. Nếu mà bắt mặt mà cảm thấy là bệnh nhân họ đang cần cái thuốc nhiệt nghiệm này thôi mà mình cho một thuốc quá liều thì sẽ có tác hại. Rồi. Cảm ơn các chị em đã chia sẻ, trao đổi với nhau. Bây giờ chúng ta hãy dành cho một phút để kết nối với ba ba nhé. Cùng xa tỷ.