Home Page
cover of Yêu Thương Là Tách Rời - BK Shivani
Yêu Thương Là Tách Rời - BK Shivani

Yêu Thương Là Tách Rời - BK Shivani

BK Shivani Tiếng ViệtBK Shivani Tiếng Việt

0 followers

00:00-24:21

Nothing to say, yet

Podcastspeechspeech synthesizernarrationmonologuebeep
19
Plays
1
Shares

Audio hosting, extended storage and much more

AI Mastering

Transcription

People often seek support and understanding when they are going through difficult times. It is important to provide them with positive energy and empathy. Instead of giving advice or telling them to be alone, we should be there for them and offer our support. By sending them positive energy, we can help them feel better. It is also important to avoid spreading negative energy or pain to others. We should focus on connecting with others and understanding their pain rather than causing more suffering. We can help heal others by creating a positive mindset and not getting caught up in negative situations. It is important to separate ourselves from the energy of a situation and choose positive thoughts. By practicing this, we can change our own energy and help others in the process. We should focus on spreading love and positive thoughts to others instead of getting caught up in their pain. It is important to practice positive thinking and separate ourselves from negative energy in order t Sẽ không bao giờ có sự công bằng cho những suy nghĩ xảy cháy. Nếu ai đó ở trong trạng thái không tốt, hay đang thất bại trong việc mình làm, hay đã cố gắng rất nhiều rồi mà vẫn không thành công, hay họ đang gặp những vấn đề gấp rối trong những mối quan hệ. Chúng ta là những thành viên trong gia đình và bạn bè. Họ rất cần năng lượng của tụi chúng ta. Chúng ta nói rằng, tôi đang ở đây với bạn. Tôi ở đây để hỗ trợ bạn. Nếu chúng ta thực sự muốn hỗ trợ ai đó, thì chúng ta cần phải gửi cho họ năng lượng vô cùng dư thường, mạnh mẽ, thanh khí. Thế nhưng thông thường người ta hay nói rằng, hãy ra khỏi phòng tôi, hay để tôi một mình. Có phải người ta thích ở một mình khi đang có chuyện gì đó không? Tại sao họ lại không muốn ở cùng với chúng ta, mà lại một mình? Bởi chính năng lượng của chúng ta làm họ mệt mỏi. Họ thả đi nói chuyện với những người lạ hay những người tư vấn, những người không biết họ, bởi vì những người lạ đó không lo lắng cho họ. Những người lạ không quan tâm đến tương lai của họ. Những người lạ đó vô cùng bình tĩnh và ổn định, và lãng phỏa được năng lượng cho họ. Người ta bây giờ không cần lời khuyên đâu, mà họ cần sự hỗ trợ, hỗ trợ tinh thần. Vậy nên bất kể ai xung quanh chúng ta đang phải trải qua khó khăn, thì không cần giao cho họ lời khuyên đâu, mà chỉ cần ở xung quanh họ với một phút năng lượng cao. Tôi có gặp một chị, chị ấy đến từ nước Mỹ. Chị nói rằng, tôi bắt đầu xem chương trình thỉnh thức trên TV, và rồi tiếp tục xem trong vòng 4 ngày tới. Vòng này thứ 4, có một nội dung nói về cách để chăm sóc bản thân mình. Giai đó dành bỏ câu lời này, nếu có người chết trong gia đình, thì hãy bình tĩnh, tích cực và đừng có khóc, mà hãy giao cho họ lời chúc lành, bình an, yêu thương cho chuyến hành trình tiếp theo của họ. Chị ấy nói rằng, tôi đã hiểu và tôi quyết định, nếu có thành viên nào đó trong gia đình tôi phải chết, thì tôi sẽ không bao giờ khóc, và rồi chính xác 5 ngày sau đó. Một con trai 21 tuổi của chị đã chết trong một vụ tai nạn. Chính là sức mạnh của linh hồn. Chị ấy nói rằng, ngay lập tức khi nghĩ đầu tiên của tôi, chính là không ai được khóc cho con trai của tôi. Tôi không muốn nó nhận thêm bất kỳ khổ đau nào. Đây chính là sự đủ biết, đấy chính là sức mạnh của chúng ta. Rồi chị ấy đến trung tâm của chúng tôi, mời một người về nhà chị ấy. Nói rằng, hãy giúp tôi tạo ra một bộ vô khí trong vòng một tuần. Tôi không muốn bất kỳ ai đến gia đình của tôi khóc cho con tôi. Và họ chỉ đến đây giao cho con trai tôi những lời chúc lành, chứ không phải khóc lóc. Có rất nhiều sự khác biệt ở đây. Có rất nhiều sự khác biệt nếu chúng ta chúc lành cho linh hồn, nghĩa là giao cho họ rất nhiều năng lượng mạnh mẽ. Còn nếu khóc lóc, thì là đang giao cho họ năng lượng của sự khổ đau. Và thế là trong vòng một tuần, chị ấy đã tạo ra một bộ vô khí vô cùng mạnh mẽ bằng thiền định và không cho phép bất kỳ ai khóc. Đến ngày hôm nay đã 3 năm trước qua rồi, chị ấy đi lại khắp nơi gặp những hồ gia đình và chia sẻ cho họ cách để tự chăm sóc tâm trí mình khi có ai đó ra đi. Đây chỉ là sự biết rằng khổ đau của tôi không chỉ làm tôi trị trễ, không chỉ làm gia đình nặng mẽ, mà còn lưu kéo cả linh hồn ra đi. Nhưng để có thể ở trong sóng du động cao như vậy, khi thành viên nào đó trong gia đình gặp khó khăn, thì tôi cần ở trong sóng du động cao, trong mỗi hoàn cảnh hàng ngày, mỗi cảnh tượng hàng ngày, mỗi tình huống hàng ngày. Tại sao chúng ta lại cần phải có suy nghĩ đúng đắn, trong khi những suy nghĩ sai trái lại đến với chúng ta một cách rất tự nhiên. Rồi chúng ta hãy cùng nhau hiểu thế nào là gắn kết với một ai đó, và rồi quyết định nó có tốt cho tôi, tốt cho họ, và quyết định tôi có muốn thay đổi hay không. Sự gắn kết có nghĩa là trạng thái tâm trí của tôi gắn kết với trạng thái tâm trí của một người nào đó, tôi gắn kết với họ. Khi họ bất ổn, thì tôi cũng bất ổn. Khi họ bị quấy phiền, tôi cũng bị quấy phiền. Khi họ buồn, tôi cũng buồn. Chúng ta nói với họ một cách này yêu thương rằng tôi có thể cảm nhận được nỗi đau của bạn, và rồi tâm trí còn khóc cùng họ nữa. Và khi họ thấy chúng ta khóc với họ, họ rất hạnh phúc và nói, bạn yêu tôi thật nhiều, còn khóc cho tôi nữa. Và khi chúng ta không khóc, thì họ lại nói, bạn không thể yêu tôi, nên nỗi đau của tôi chẳng hạn gì đến bạn. Ít nhiêu niềm tin cần phải được xem xét lại. Nếu ai đó thực sự yêu thương chúng ta, thì họ cần phải lan tỏa năng lượng chuyên bằng cho chúng ta. Hiểu được nỗi đau của người khác và cảm nhận nỗi đau của người khác là hai điều hoàn toàn khác nhau. Hoàn toàn khác nhau. Tôi hiểu được bạn đang trong khổ đau, còn bên kia là tôi cũng trải nghiệm nỗi đau của bạn. Nếu tôi đang trải nghiệm khổ đau của người khác như là tôi đang tạo ra khổ đau, và khi tôi đang tạo ra khổ đau như là tôi đang lan tỏa khổ đau, đó có phải là yêu thương không? Nếu chúng ta có lan tỏa khổ đau cho những người đang đau khổ, tại nên yêu thương có nghĩa là lan tỏa. Yêu thương là lan tỏa. Lan tỏa là điều gì? Yêu thương là sức mạnh cho những người đang đau khổ, tại nên sự tách rời nghĩa là khi họ đang trong khổ đau, thì tôi ổn định. Nếu họ lo lắng, tôi có niềm tin vào họ. Nếu họ mất những hy vọng, thì tôi chắc chắn thành công luôn ở đó. Hoàn toàn tách rời. Cảm xúc của tôi hoàn toàn khác bản. Tôi hoàn toàn tách rời. Nhưng khi tôi gián kết với bạn, thì cảm xúc của tôi cũng bị cuốn theo bạn. Rồi cả hai chúng ta đều đau khổ với nhau. Và rồi nhanh chóng lan tỏa cho những thành tinh khác trong gia đình nữa. Rồi lại ngoan rằng vì chúng tôi yêu thương nhau rất nhiều. Yêu thương nghĩa là tách rời. Yêu thương nghĩa là tôi ở ngoài năng lượng tình huống của bạn. Và rồi tôi trao cho năng lượng mà bạn cần hiện tại. Tôi không hấp thu năng lượng của bạn, mà là lan tỏa năng lượng cho bạn để chữa lành vết thương của bạn. Sự gián kết chính là sự cảm kệ. Còn tách rời chính là gia tăng sức mạnh. Và tôi rất cần thực hành điều này trong mỗi tình huống vô cùng giản đơn, trong mỗi tình huống hàng ngày. Hãy tách rời khỏi mọi tình huống. Nếu ở đây có một tiếng nổ, thì ngay lập tức nói rằng điều này không ảnh hưởng tới tâm trí của tôi. Còn nếu tôi bị ảnh hưởng với tiếng nổ đó, nghĩa là tôi đang gắn kết với tiếng nổ. Và rồi giờ tiếng nổ không còn ở đây nữa, mà tiếng nổ gắn kết với tâm trí của mỗi người bị ảnh hưởng. Hãy ngay lập tức trong mỗi tình huống, thì suy nghĩ đầu tiên vô cùng quan trọng. Giống như những giây phút đầu tiên vô cùng quan trọng đối với những người bị truy tìm. Những giây phút đầu tiên vô cùng quan trọng đối với họ. Thì tương tự khi có bất kể tình huống nào, thì suy nghĩ đầu tiên vô cùng quan trọng. Hãy ngay lập tức tách rời bản thân mình khỏi năng lượng của tình huống đó. Ví dụ là nếu ai đó xung quanh bạn đang tối loạn, thì hãy thoát khỏi ngay năng lượng đó. Đầu tiên hãy quan tâm đến suy nghĩ và cảm nhận của mình, sau đó mới lan tỏa năng lượng cho họ. Còn nếu chúng ta bị cuốn vào năng lượng của tình huống đó, thì giờ bạn sẽ bị kẹt trong đó. Và rồi cùng với nhau, chúng ta lại làm gia tăng thêm số loạn. Khi thấy ai đó đang ở trong số loạn, thì ngay lập tức tạo ra suy nghĩ, tôi là một thực thể vô cùng mạnh mẽ, đang lan tỏa năng lượng mạnh mẽ. Còn nếu tôi là người, ôi trời ơi, chuyện gì đang xảy ra với họ thế này, tại sao họ đã gặp tai nạn, khi là tôi đang do tăng khổ đau vào đau khổ của họ. Chỉ có hai lựa chọn, hoặc là tôi bị kẹt vào khổ đau của họ, hoặc là tôi lôi họ ra khỏi khổ đau vào trong bình an của tôi. Chỉ là một suy nghĩ. Giờ chúng ta có thể thực hành một suy nghĩ hạnh phúc? Có thể bắt đầu thực hành không? Khi chúng ta bắt đầu thực hành, chúng ta sẽ có năng lượng để chữa lành cho người khác. Kể cả khi họ sống xa cách trong một khu vực khác, các bạn có thể ngồi đây và chữa lành cho những thành viên trong gia đình đang sống ở Ấn Độ. Đó là một cách sống. Còn một cách khác đó là tôi vô cùng lo lắng cho gia đình của tôi ở Ấn Độ. Tôi không thể về cùng với họ. Tôi không thể đến đó. Chúng ta đâu có cần đến đó để chữa lành cho họ đâu. Chúng ta có thể ngồi ngay đây và lan tỏa. Thật đơn giản. Thật đơn giản phải không? Và khi chúng ta làm được như vậy, chúng ta đang thay đổi năng lượng của chính mình. Thay đổi năng lượng của những người xung quanh và trao cho họ những gì họ cần. Ví dụ, nếu ai đó không được chữa lành trong gia đình, thì điều họ cần là gì? Họ thực sự cần gì? Hay trao ra một suy nghĩ? Chúng ta nên lan tỏa cho họ điều gì khi họ đang không được tốt? Đâu là suy nghĩ chúng ta sẽ lan tỏa cho họ? Hay suy nghĩ thật đúng đắn trong khoảnh khắc đó? Đâu là suy nghĩ chúng ta cần lan tỏa cho họ? Một suy nghĩ thôi. Ví dụ, họ tạo ra suy nghĩ rằng tại sao điều này lại xảy đến với tôi? Khi nào chuyện của tôi mới ổn đây? Điều đây có phải vấn mạnh của tôi không? Điều tôi có được chữa lành không? Đây có phải cuộc đời còn lại của tôi không? Mỗi một suy nghĩ đó đều là suy tăng thiệt. Vậy thì đâu là suy nghĩ chúng ta nên lan tỏa cho họ? Rồi chúc phúc nào? Suy nghĩ nào chúng ta lan tỏa cho họ đây? Bạn là một người tốt. Rồi chúc phúc nào? Suy nghĩ nào chúng ta lan tỏa cho họ đây? Bạn là một linh hồn mạnh mẽ, rất là tốt. Rồi số tiếp theo. Bạn sẽ được chữa lành cơ thể của bạn hoàn hảo. Lan tỏa những suy nghĩ có sống vô động cao cho họ. Nhưng đừng lan tỏa từ đây, mà hãy lan tỏa từ đây. Chúng ta không nói bằng nghĩa rằng bạn sẽ hoàn hảo nhưng bên trong lại nghĩ khác. Như vậy sẽ không có tác dụng bởi vì đó chỉ là một vài câu nhìn suy nghĩ từ hàng ngàn suy nghĩ. Vậy nên đây là vấn đề suy nghĩ đúng đắn chứ không phải nói đúng đắn. Phần đầu chúng ta có nghệ thuật làm cho suy nghĩ và lời nói hoàn toàn khác nhau. Có bao nhiêu trong số các bạn tạo ra chất lượng suy nghĩ hoàn toàn khác so với lời nói. Rất vui được gặp bạn. Thế vậy chăng tập trí tôi. Cô ấy không biết đến nhà tôi với đến sao nào ngoại trừ hôm đó có tập đầu bóng giữa Ấn Độ và Pakistan. Và rồi tôi nói với cô ấy rằng hãy ở lại cùng ăn tối đi. Tôi mời cô ấy một cách đầy yêu thương mà cô ấy vẫn nói không. Và rồi tôi tạo ra suy nghĩ rằng có lẽ tôi mới mời cô một lần suy nghĩ khác với những gì tôi nói. Có quá nhiều sự một huấn ở đây. Chúng ta có một cái máy chuyển đổi ở đây. Rồi tôi nói rằng tôi đối xử thật tử tế với họ khi họ đến nhà tôi. Bởi vì tôi nói chuyện tử tế, tôi hành xử tử tế. Không ai có thể nhìn thấy suy nghĩ của tôi. Không ai. Không ai cả. Cho nên chúng ta mới chỉ tập trung vào chuyện nói tử tế và cư xử tử tế. Không ai có thể nhìn thấy suy nghĩ của tôi. Nhưng tự tế chính suy nghĩ mới tạo ra vận mệnh của tôi chứ không phải lời nói hay hành vi. Giờ thì, tại sao chúng ta không thể nói? Vậy thì chỉ hãy đi đi. Chúng ta sẽ gặp lại lần sau. Chúng ta có thể nói với họ như vậy không? Hãy gặp lại lần sau. Có thể nói như vậy không? Không. Chúng ta sẽ nói rằng, tại sao tôi có thể nói như vậy với họ được? Họ sẽ không cảm thấy vui. Chúng ta nghĩ rằng lời nói của chúng ta sẽ tổn thương họ. Cho nên rất lịch sử về lời nói. Nhưng chính suy nghĩ cũng chẳng tới họ. Các bạn có bao giờ cảm thấy một năng lượng rất là nặng để ghi dặt một ai đó không? Có không? Họ đối xử rất tử tế với bạn, giúp mặt nào với bạn, nhưng bạn vẫn không cảm thấy thoải mái. Bao nhiêu người trong số các bạn trải nghiệm điều này? Khá là phổ biến cả sống. Nghĩa là chúng ta phải cẩn trọng, không thể nào lừa gạt được ai đâu. Người ta có thể cảm nhận, người ta có thể cảm nhận, họ có thể cảm nhận giống năng lượng của chúng ta. Giống rung rộng không phải lời nói và hành vĩ, mà chính là cách chúng ta nghĩ. Cho nên sự thay đổi không phải ở lời nói, mà là ở suy nghĩ. Bởi vì nếu tôi cứ tiếp tục tạo ra những suy nghĩ tích cực trong khi vẫn nói những lời nói thêm khít và ích cực, như vậy tôi sẽ tạo ra một sự dồn lẽn ở đây. Rất nhiều sự dồn lẽn xảy ra ở đây. Và nếu một ngày nào đó họ mở ra cái tủ này, mọi thứ sẽ cuốn hết ra ngoài, thế rồi chúng ta buộc ra những lời nói mà chúng ta không tin là chúng ta có thể nói. Làm sao tôi có thể lỡ lời nói những lời này với họ? Rồi rồi chúng ta gặp họ lên rằng tôi rất xin lỗi, tôi nói vậy mà không có ý như vậy. Chúng ta đã từng lừa dối bản thân rồi lừa dối họ để họ cảm thấy hạnh phúc, nhưng chúng ta lại không có ý như vậy. Đó không phải sự thật. Thực tế mỗi lời tuân giả đều là ý định của chúng ta đã tích ý từ đầu. Mỗi một từ tuân giả đều là nhất ý. Chúng ta không bao giờ có thể nói rất kẻ thứ gì nếu chúng ta không suy nghĩ trước đó. Có điều chúng ta cứ dồn lẽn nó vào trong cái tủ này thôi. Các bạn biết đấy, một số người có thói quen giữ cho nhà cửa vô cùng sạch sẽ. Nhìn cái tủ thì luôn chẳng đầy. Nhét hết mọi thứ vào tủ rồi đóng cửa tủ lại. Một nhà trông hoàn toàn hoàn hảo, sạch sẽ. Cuộc đời chúng ta cũng vậy. Trông hoàn hảo và sạch sẽ. Nhìn những gì trong cái tủ này về tất cả mọi người. Thế rồi một ngày nào ai đó chạm vào cánh tủ, có hai tình huống mà thông qua đó cái cửa tủ tuôn ra. Một là do tức giận, một là do rượu bìa. Cửa tủ mở rộng, không còn sốc mạnh để đóng tủ lại nữa. Vậy nên nếu bạn muốn biết người ta nghĩ và cảm nhận gì về bạn thì có hai cách đó. Đó là khi sự thật phơi bẩy. Nhưng thậm chí bản thân họ cũng không biết đó là những sự thật của họ bởi vì không nhận thức được chúng ta đã tích nguyện đó ở đây từ rất nhiều ngày. Vậy nên nếu điều gì đó không đáng để nói, nếu tôi nói ra sẽ ảnh hưởng đến mối quan hệ, thì tôi cần phải nhắc về bản thân mình rằng nếu không đáng để nói ra thì cũng không đáng để tạo ra suy nghĩ về điều đó. Nếu không đáng để nói thì cũng không đáng để nghĩ. Nếu nói điều đó mà làm tổn thương họ thì còn tổn thương sâu hơn nếu tôi còn nghĩ về điều đó nữa. Và điều quan trọng nhất đó là làm tổn thương chính mình. Vậy nên hoặc là một cách rất lịch sự để họ rằng hãy để lần sau chúng ta gặp nhau. Hôm nay tôi bận xem trận đầu bóng hoàn toàn bình thường. Chúng ta đâu cần làm hài lòng mọi người bằng những lời nói dối. Chúng ta lại hãy cố gắng làm hài lòng người khác với những lời nói dối. Vì không phải sống thật. Thật sống có nghĩa là sự hài hòa giữa suy nghĩ và lời nói. Các chồng nước ngoài đều sẵn sàng. Hãy tử tế, thích sự, tôn trọng và nói rằng tôi thật sự muốn xem trận đầu bóng hôm nay. Chúng ta có thể gặp nhau ngày khác không? Họ có thể hiểu tôi hoặc có thể không thoải mái trong một vài phút, nhưng giờ cũng sẽ quay trở lại trạng thái bình thường. Nhưng nếu tôi lại tạo ra những suy nghĩ khác với lời nói lịch sự thì mối quan hệ của tôi sẽ đứng trên một nền máu vô cùng yếu. Vậy nên nếu bạn muốn thay đổi chất lượng của bất kể mối quan hệ nào, hãy tăng dường và kiểm tra tôi đang nghĩ gì về họ. Không phải cách tôi cứ giữ với họ, tôi đang nghĩ gì về họ. Chỉ cần thay đổi suy nghĩ thì năng lượng lan tỏa từ bạn dành cho họ cũng sẽ thay đổi mối quan hệ sẽ trở nên vững vàng hơn. Rất nhiều trong chúng ta không biết nói không đối với người khác. Chúng ta thấy rất khó nói không. Ai đó mời bạn dùng tiệc hay bất kể cuội lễ nào, tôi hoàn toàn không tiếp đi. Vì vậy, tôi vẫn đi. Và khi tôi đến đó, tôi lan tỏa những năng lượng vô cùng tiêu cực tới những thành viên và gia đình họ. Có phải chuyện này hãy xảy ra không? Vì tôi không muốn làm họ buồn với lời từ chối, thế là tôi tự làm bản thân mình buồn chán bằng việc chất lượng tham gia, có thể là một bữa tiệc hay bất kể quyết định nào trong cuộc đời. Và rồi chúng ta nói với họ rằng tôi làm điều đó là vì bạn. Tôi làm điều đó vì hạnh phúc của bạn. Nếu bạn thực sự muốn làm điều đó hạnh phúc cho người khác, thì bạn cần phải tạo ra những suy nghĩ hạnh phúc. Những suy nghĩ hạnh phúc. Chứ đừng giả dối tôi với người khác. Một quan hệ như vậy sẽ trở nên vô cùng mong manh bởi vì chúng ta mới chỉ tập trung vào lời nói và hành vi, muốn gì chúng ta làm, những gì chúng ta chuẩn bị cho họ, những gì chúng ta trao cho họ. Khoảng 20 đến 30 năm trước, khi ai đó đến nhà chúng ta để ăn tối, chúng ta chỉ cần chuẩn bị những món rất đơn giản và ăn búi cùng nhau. Không bao nhiêu trong số các bạn chuẩn bị những bữa ăn giản đơn như vậy. Chỉ cần một bữa ăn giản đơn cũng đủ để là một bữa ăn hạnh phúc rồi. Ngày này thì chúng ta đã làm rất nhiều món. Vì vậy mà những mối quan hệ sẽ trở nên vô cùng vũng vàng tại sao vậy? Bởi vì chúng ta chỉ tập trung mọi thứ ở bên ngoài chứ không để tâm đến chuyện chúng ta đang nghĩ gì về nhau. Rồi lại phản xét họ, chỉ trích về việc họ là ai và mà vấn đề sự rất thực tế ở bên ngoài. Như vậy sẽ không tạo ra mối quan hệ tốt. Mối suy nghĩ của tôi hay từ kiểm tra sức mạnh đến cảm nhận của tôi. Mối suy nghĩ của tôi lan tỏa xuống cơ thể tôi tạo ra sức khỏe của tôi. Mối suy nghĩ của tôi lan tỏa đến những người xung quanh tạo ra những mối quan hệ. Mối suy nghĩ của tôi lan tỏa tới vòng không khí xung quanh tạo ra thế giới. Liệu tôi có nên tạo ra những suy nghĩ không đúng đắn hay không? Có thể không. Nếu có sự căng thẳng ở đây, nếu có sự không yếu ở đây, nếu có những bầu thuẫn ở những mối quan hệ, và nếu thế giới cũng ở trong tình trạng như này ngay, thì tất cả chỉ là bởi từ suy nghĩ của tôi mà thôi. Hãy thay đổi suy nghĩ. Hãy tạo ra những suy nghĩ đúng đắn. Bạn có thể tạo ra hạnh phúc ở đây, rồi sức khỏe ở đây, thờ hai hòa ở đây, để tạo ra thiên đường trên trái đất chỉ bằng những suy nghĩ đúng đắn. Đó chính là sức mạnh của suy nghĩ. Trong khi thật sự rằng chúng ta lại tạo ra những suy nghĩ không tốt. Ngày hôm nay, bạn cần tha thứ mà bạn đang giữ những suy nghĩ không được tốt đẹp và đau đớn hay không? Các bạn muốn buông bỏ một vài suy nghĩ không đúng đắn từ đây không? Có không? Đằng nào vì nó cũng không làm cho ta tổn thương, phải không? Ai là người tạo ra sự tổn thương? Ai đã tạo ra sự tổn thương? Chính tôi. Vì nên, tôi cần phải tha thứ cho ai? Tôi cần tha thứ cho ai? Ngày đó, giờ đó, họ đã làm việc đó. Ngày hôm nay, có người nói rằng rất dễ để tha thứ nhưng rất khó để quên. Chúng ta đã nghe câu này ở đâu đó và cứ tiếp tục nhắc đi nhắc lại. Rất dễ tha thứ nhưng lại rất khó để quên. Nếu các bạn thật sự đã tha thứ thì sẽ không nhớ chuyện gì đã xảy ra. Ngày từ nhỏ, trong khi vui chơi và học tập, một người bạn đang ngã và rồi vẫn đều đặt xeo cho tới ngày nay. Có ai ở hôm trường này vẫn còn những bếp xeo đó bếp thơm từ hồi nhỏ không? Có phải không? Các bạn vẫn còn bếp thơm từ thời thơ. Chúng tôi đã có bếp xeo đó cho nên chúng tôi đã nhớ một cách chứng xác những gì đã xảy ra. Có rất nhiều những lần khác nhưng là không để lại xeo cho nên chúng tôi đã quên hoàn toàn những gì đã xảy ra. Nên chúng tôi chỉ nhớ những sự kiện để lại xeo mà thôi. Vậy nên, khi nào, ở đâu họ làm việc đó, tôi đã tạo ra một vài suy nghĩ ở đây rằng sao họ có thể làm điều này với tôi. Không ai yêu thương tôi. Không ai quan tâm tôi. Tôi làm rất nhiều cho họ. Thế mà họ lại hồi đắt với tôi thế này thì không ai biết trân trọng tôi. Tầm 4-5 suy nghĩ đã đủ để tạo ra những bếp xeo ở đấy và rồi cứ tiếp tục nắm dưới đáy khổ đau đó bằng việc nói rằng tôi không bao giờ quên những gì họ làm. Bao nhiêu trong số các bạn nhớ về những món ăn của bữa tối chung năm tuần trước? Tại sao tôi lại không thể nhớ những món ăn mà tôi đã ăn bữa tối chung năm tuần trước? Hay vậy mà 10 năm trước? Bằng ngày đó, giờ đó, cô ấy mặc quộc đồ đó và ngồi ở chính chỗ đó rồi nói những lời như thế này với tôi. Tại sao vậy? Tại sao vụ nhớ của tôi lại có sự lựa chọn? Bởi vì 20 năm trước hay 10 năm trước tùy cô ấy nói điều đó tôi đã giao lệnh cho tâm trí mình rằng tôi sẽ không bao giờ quên những điều này. Tâm trí tôi chấp thuận. Nhưng tôi thứ năm trước khi tôi ăn bữa tối tôi đâu có nói với tâm trí rằng tôi sẽ không bao giờ quên. Vậy nên tôi đã quên. Chính là tâm trí tôi. Nó đi theo mỗi định hướng của tôi. Vậy nên tôi đã không quên bởi vì tôi đã nói với tâm trí rằng tôi sẽ không quên. Vết thương vẫn ở đó. Mỗi ngày nào tôi cũng nói chuyện với người khác về điều đó. Tôi tự mở vết thương ra và cứ tiếp tục nhấn vào vết thương. Và họ cũng làm như vậy cho tôi. Ô, người đó làm như vậy với bạn ư? Như vậy nó sẽ gia tăng tổn thương cho tôi. Bây giờ làm thế nào tôi có thể chức lành tổn thương đấy? Làm sao tôi có thể quên được vết thương đấy? Và khi tôi mang theo những tổn thương cảm xúc ở đây thì hãy nhớ rằng trong vòng một giây linh hồn có thể rời bỏ cơ thể. Mọi người sẽ vơi bỏ lại đằng sau. Những gì họ làm cũng bỏ lại đằng sau. Gia đình ở lại đằng sau. Vết thương của tôi cũng vơi bỏ lại đằng sau. Chỉ có những tổn thương cảm xúc mới đi cùng tôi và rồi sang kết tiếp theo thành đứa trẻ ba tuổi nhìn vào mẹ và nói rằng mẹ làm tổn thương con. Họ nói rằng ai dạy con những lời như vậy? Tôi và mẹ không thể biết. Họ đã mang theo cuốn Tùy Điển Khổ Đau từ kiếp trước rằng mẹ làm tổn thương tôi. Vậy nên không phải về việc họ làm gì mà là về việc tôi phải suy nghĩ đúng đắn cho dù bất kể chuyện gì xảy ra. Bởi vì những gì họ làm không hề ảnh hưởng đến vận động của tôi, không ảnh hưởng tới sức khỏe của tôi, không ảnh hưởng tới thế giới của tôi, mà chính là cách tôi nghĩ về những gì họ làm mới ảnh hưởng tới tôi. Suy nghĩ, cảm nhận, thái độ, hành vi trở thành những cách rồi vận mệnh, chứ không liên quan đến người khác.

Listen Next

Other Creators